Sáu năm sau!
Tại Sân Bay...
" A cô Emily, anh Leo, hai người có thể dừng lại một chút trả lời một vài phỏng vấn của chúng tôi được không? " - Một đám người chạy tới bao vây lấy bốn con người cùng hai đứa trẻ bước ra từ sân bay.
An Vy kéo tiểu Bảo quay mặt vào trong người mình, che chắn không cho báo chí truyền thông chụp được gương mặt cậu bé, An Vy gắt:
" Chẳng phải anh đã phong tỏa tin tức rồi sao? "
Leo khổ sở nhìn đám đông rồi nghiêng đầu về phía An Vy:
" Anh cũng đang muốn biết tên nào lại cả gan lộ thông tin ra bên ngoài đấy "
Đang loay hoay thì Hải Minh đã lẻn đi từ lúc nào, cậu đi một chiếc xe ô tô 7 chỗ tới, sau đó một đám bảo vệ liền đi tới giải vây cho bọn nó đi vào xe an toàn. Mặc kệ đám báo chí truyền thông đuổi theo, Hải Minh vẫn lao nhanh về phía trước.
" Phù, may quá " - Maria thở nhẹ nhõm khi đã yên vị ngồi trong xe.
" Woa, Việt Nam đẹp quá mẹ ơi " - Tiểu Bảo nhìn ra bên ngoài cửa sổ phấn khích vỗ tay thốt lên.
" Đâu? Anh xem nào " - Tiểu Kiệt cũng bò qua ô cửa sổ vui vẻ nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài
" Mấy đứa trẻ này thật tình " - Leo bật cười chào thua
" Bây giờ chúng ta đi đâu? " - Hải Minh nhìn qua gương chiếu hậu rồi nói
" Nhà Kevin " - Leo nhếch mép cười.
Bao lâu năm rồi bọn họ đã không gặp nhau. Thật làm cho người ta phải nôn nao.
An Vy từ lúc ngồi lên xe im lặng không nói thêm câu gì, nó đẩy gọng kính lên rồi khoanh tay trầm ngâm nghĩ ngợi. Mãi suy nghĩ mà không biết bọn nó đã dừng trước cổng nhà Kevin. Đã chín năm rồi, căn biệt thự đã thay đổi quá nhiều. Từ màu sắc đến hình dáng đều rất lạ mắt.
Đợi một lúc, cánh cổng tự động mở ra. Hải Minh cho xe tiến vào bên trong.
" Náo nhiệt quá vậy? Chẳng lẽ bọn họ lại biết chúng ta về sao? " - Leo tò mò ngó nghiêng khi nhìn qua kính xe ô tô thấy rất đông người.
Chiếc xe vừa dừng lại đã thu hút mọi sự chú ý của những người trong nhà, Kevin bước hẳn lên về phía bậc thềm nhìn về phía chiếc ô tô sang trọng.
Leo, Hải Minh, An Vy và Maria lần lượt bước xuống xe trước sự ngạc nhiên, vui mừng quá độ của những người đang ở trong nhà, chỉ riêng người nào đó không có một chút cảm xúc nào.
" Rain? RAIN " - Thái Điệp dụi dụi mắt nhìn về hướng nó rồi chạy nhanh tới ôm chầm lấy nó.
" Ơ kìa cẩn thận " - Bảo Nam hốt hoảng chạy theo cô. - " Tới bao giờ em mới nhớ đang mang đứa con của anh trong bụng đây " - Bảo Nam than thở
An Vy đẩy kính lên vui vẻ ôm lấy Thái Điệp:
" Chúc mừng cậu nha "
" Hừ, thật chẳng đáng mặt bạn bè. Tại sao cậu lại không về dự đám cưới của bọn tớ chứ? " - Thái Điệp hậm hực
Lúc này, Hải Mi, Minh Thiên, Ngọc Ngân, Kevin cũng bước tới ôm chầm lấy bọn nó.
" Thật sự không ngờ mấy người lại nhẫn tâm như vậy, bỏ đi những chín năm trời, không hề liên lạc, còn không thèm về dự đám cưới của tụi này " - Ngọc Ngân tay bắt mặt mừng trách móc
" Vào nhà nào " - Biết bao nhiêu là câu hỏi, trách móc của mọi người, bọn nó chẳng biết trả lời từ đâu may thay Kevin lên tiếng giải vây.
" Vẫn là cậu sáng suốt, ngồi trên máy bay mấy giờ liền mệt rã rời " - Maria than thở.
Mọi người bước vào bên trong ghế sofa, An Vy đi tới phía Bích Thảo đang ngồi trên xe lăn, ánh mắt có phần khó hiểu nhìn cô.
" Chị đã về rồi " - Bích Thảo cười nhẹ nhìn nó.
An Vy cũng cười, vừa cúi đầu xuống muốn hỏi thăm cô thì Khánh Anh đã kéo xe đẩy thụt vào bên trong. Nó chỉ nhìn theo rồi ngẩng đầu dậy, cười nhẹ. Nó cũng đã lường trước mọi chuyện sẽ là như vậy.
" Mẹ ơi " - Tiếng nói trong trẻo của đứa bé phát ra một lần nữa lại đẩy sự chú ý của mọi người về phía nó.
" Tiểu Bảo, Con mau qua chào Bác hai đi " - An Vy chỉ về phía Kevin
Tiểu Bảo ngoan ngoãn bước tới khoanh tay chào Kevin:
" Con chào bác Hai "
Kevin xoa xoa nhẹ đầu tiểu Bảo rồi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn An Vy. Mọi người cũng đều bất ngờ vì sự hiện diện của đứa trẻ.
" Lẽ nào? " - Hải Mi thốt lên khi nhìn Hải Minh đang bước tới.
Hải Minh chỉ nghiêng đầu cười không phủ nhận, vì trong lòng cậu thực sự đã xem Tiểu Bảo như con của mình.
" Không phải đâu ạ. Chú ấy không phải là daddy, mẹ Vy Vy không thích ai nói như vậy. " - Tiểu Bảo lanh lợi ngước đầu lên nhìn Hải Mi giải thích rồi quay sang nhìn nó - " Có phải không mẹ? "
An Vy cười nhẹ ngồi xuống bên cạnh tiểu Bảo. Nó biết cậu con trai của mình rất muốn có một người ba, nhưng thực sự nó không thể mở lòng với một ai, chỉ có thể để cho cậu bé thiệt thòi. Nhưng đổi lại, cậu bé luôn sống trong tình yêu thương của tất cả mọi người. Khánh Anh hờ hững bất giác lại nhìn về hướng hai mẹ con đang ngồi, trong lòng hắn lại nôn nao vô cùng khi nhìn thấy cậu bé với tên gọi Tiểu Bảo chừng khoảng 5 tuổi.
" Tiểu Bảo, em đừng buồn. Tiểu Kiệt cho em nè " - Một cậu bé chừng 6 tuổi bước tới đưa cho Tiểu Bảo một cục kẹo và mọi người đều biết cậu bé này, bởi Leo quá nổi tiếng rồi, thông tin cậu bé cũng không được bảo mật như con trai Emily. Vì nó không muốn mọi người biết quá nhiều về con trai mình và đặc biệt... Không muốn họ khơi sâu nguyên nhân tại sao tiểu Bảo lại không có ba!
" Mọi người có việc gì sao? Sao lại náo nhiệt như vậy? " - Đến lúc này Leo mới thắc mắc khi ở đây lại đầy đủ mọi người như vậy.
Khi được Leo hỏi, tất cả mọi người không hẹn mà đều nhìn nó ái ngại.
" Có chuyện gì sao? " - An Vy ngây ngốc hỏi lại
" Hôm nay... Ken mới ngỏ lời thành công với Bích Thảo nên bọn chị... " - Ngọc Ngân ái ngại nói.
An Vy đủ thông minh để hiểu tất cả mọi chuyện. Có lẽ vì Bích Thảo cảm thấy không xứng đáng với hắn nên đến bây giờ mới chấp nhận hắn. Điều này không làm nó bất ngờ, chỉ có điều tại sao lại trong lúc này chứ? An Vy cố gắng bình thường nhất có thể, đứng dậy nhìn hai người cười nhẹ:
" Chúc mừng "
Khánh Anh vẫn giữ nét mặt lạnh lùng không nhìn qua nó. Còn Bích Thảo không nói gì nữa ngước nhìn Khánh Anh rồi lại nhìn xuống nó gật nhẹ đầu.
Không khí đang căng thẳng thì Tiểu Bảo lại thốt ra một câu khiến mọi người lại một lần nữa kinh ngạc:
" Daddy " - Tiểu Bảo cứ bước mãi đến chỗ hắn sau đò cầm lấy tay hắn không ngừng gọi " Daddy "
Đến nó còn phải bất ngờ khi tiểu Bảo phản ứng như vậy. Nó bước nhanh tới kéo Tiểu Bảo ra khẽ gắt:
" Con đang làm gì vậy? "
Nhìn thấy An Vy lần đầu lại gắt với cậu như vậy, Tiểu Bảo khẽ lùi về phía sau không may ngã vào xe đẩy khiến Bích Thảo suýt nữa ngã xuống may có Kevin ở gần kịp thời giữ lấy cô.
Khánh Anh tức giận bước tới đẩy Tiểu Bảo qua một bên sau đó chiếc xe đẩy của Bích Thảo đi về phía thang máy lên tầng trên. Vì Bích Thảo vẫn luôn ở nhà Kevin với Dì nó nên hắn mới đẩy cô đi lên phòng.
Nhìn hành động thô bạo của Khánh Anh, Tiểu Bảo ôm lấy cánh tay bị hắn nắm đẩy ra, nước mắt lả chả rơi xuống nhìn theo hướng Khánh Anh đang đẩy xe: "... Daddy "
" Em không sao mà " - Bích Thảo ngẩng đầu lên nhìn hắn. Hắn lắc nhẹ đầu ý muốn nói không sao rồi đưa cô lên phòng.
Mọi người ở đấy mặc dù không hiểu vì sao tiểu Bảo lại gọi Khánh Anh là Daddy nhưng nhìn cậu bé ai cũng cảm thấy xót xa.
" Tiểu Bảo, bác hai đưa con đi gặp chị con nhé " - Lúc này Kevin mới bước tới bế Tiểu Bảo lên. Cậu bé nhanh chóng gạt nước mắt rồi gật đầu nhìn Kevin, thực ra cậu bé không muốn nhìn thấy An Vy buồn mới đồng ý với Kevin.
Sau khi mọi người đều ra về, Ngọc Ngân sắp xếp chỗ ở cho An Vy và vợ chồng Leo.
Tại Sân Bay...
" A cô Emily, anh Leo, hai người có thể dừng lại một chút trả lời một vài phỏng vấn của chúng tôi được không? " - Một đám người chạy tới bao vây lấy bốn con người cùng hai đứa trẻ bước ra từ sân bay.
An Vy kéo tiểu Bảo quay mặt vào trong người mình, che chắn không cho báo chí truyền thông chụp được gương mặt cậu bé, An Vy gắt:
" Chẳng phải anh đã phong tỏa tin tức rồi sao? "
Leo khổ sở nhìn đám đông rồi nghiêng đầu về phía An Vy:
" Anh cũng đang muốn biết tên nào lại cả gan lộ thông tin ra bên ngoài đấy "
Đang loay hoay thì Hải Minh đã lẻn đi từ lúc nào, cậu đi một chiếc xe ô tô 7 chỗ tới, sau đó một đám bảo vệ liền đi tới giải vây cho bọn nó đi vào xe an toàn. Mặc kệ đám báo chí truyền thông đuổi theo, Hải Minh vẫn lao nhanh về phía trước.
" Phù, may quá " - Maria thở nhẹ nhõm khi đã yên vị ngồi trong xe.
" Woa, Việt Nam đẹp quá mẹ ơi " - Tiểu Bảo nhìn ra bên ngoài cửa sổ phấn khích vỗ tay thốt lên.
" Đâu? Anh xem nào " - Tiểu Kiệt cũng bò qua ô cửa sổ vui vẻ nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài
" Mấy đứa trẻ này thật tình " - Leo bật cười chào thua
" Bây giờ chúng ta đi đâu? " - Hải Minh nhìn qua gương chiếu hậu rồi nói
" Nhà Kevin " - Leo nhếch mép cười.
Bao lâu năm rồi bọn họ đã không gặp nhau. Thật làm cho người ta phải nôn nao.
An Vy từ lúc ngồi lên xe im lặng không nói thêm câu gì, nó đẩy gọng kính lên rồi khoanh tay trầm ngâm nghĩ ngợi. Mãi suy nghĩ mà không biết bọn nó đã dừng trước cổng nhà Kevin. Đã chín năm rồi, căn biệt thự đã thay đổi quá nhiều. Từ màu sắc đến hình dáng đều rất lạ mắt.
Đợi một lúc, cánh cổng tự động mở ra. Hải Minh cho xe tiến vào bên trong.
" Náo nhiệt quá vậy? Chẳng lẽ bọn họ lại biết chúng ta về sao? " - Leo tò mò ngó nghiêng khi nhìn qua kính xe ô tô thấy rất đông người.
Chiếc xe vừa dừng lại đã thu hút mọi sự chú ý của những người trong nhà, Kevin bước hẳn lên về phía bậc thềm nhìn về phía chiếc ô tô sang trọng.
Leo, Hải Minh, An Vy và Maria lần lượt bước xuống xe trước sự ngạc nhiên, vui mừng quá độ của những người đang ở trong nhà, chỉ riêng người nào đó không có một chút cảm xúc nào.
" Rain? RAIN " - Thái Điệp dụi dụi mắt nhìn về hướng nó rồi chạy nhanh tới ôm chầm lấy nó.
" Ơ kìa cẩn thận " - Bảo Nam hốt hoảng chạy theo cô. - " Tới bao giờ em mới nhớ đang mang đứa con của anh trong bụng đây " - Bảo Nam than thở
An Vy đẩy kính lên vui vẻ ôm lấy Thái Điệp:
" Chúc mừng cậu nha "
" Hừ, thật chẳng đáng mặt bạn bè. Tại sao cậu lại không về dự đám cưới của bọn tớ chứ? " - Thái Điệp hậm hực
Lúc này, Hải Mi, Minh Thiên, Ngọc Ngân, Kevin cũng bước tới ôm chầm lấy bọn nó.
" Thật sự không ngờ mấy người lại nhẫn tâm như vậy, bỏ đi những chín năm trời, không hề liên lạc, còn không thèm về dự đám cưới của tụi này " - Ngọc Ngân tay bắt mặt mừng trách móc
" Vào nhà nào " - Biết bao nhiêu là câu hỏi, trách móc của mọi người, bọn nó chẳng biết trả lời từ đâu may thay Kevin lên tiếng giải vây.
" Vẫn là cậu sáng suốt, ngồi trên máy bay mấy giờ liền mệt rã rời " - Maria than thở.
Mọi người bước vào bên trong ghế sofa, An Vy đi tới phía Bích Thảo đang ngồi trên xe lăn, ánh mắt có phần khó hiểu nhìn cô.
" Chị đã về rồi " - Bích Thảo cười nhẹ nhìn nó.
An Vy cũng cười, vừa cúi đầu xuống muốn hỏi thăm cô thì Khánh Anh đã kéo xe đẩy thụt vào bên trong. Nó chỉ nhìn theo rồi ngẩng đầu dậy, cười nhẹ. Nó cũng đã lường trước mọi chuyện sẽ là như vậy.
" Mẹ ơi " - Tiếng nói trong trẻo của đứa bé phát ra một lần nữa lại đẩy sự chú ý của mọi người về phía nó.
" Tiểu Bảo, Con mau qua chào Bác hai đi " - An Vy chỉ về phía Kevin
Tiểu Bảo ngoan ngoãn bước tới khoanh tay chào Kevin:
" Con chào bác Hai "
Kevin xoa xoa nhẹ đầu tiểu Bảo rồi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn An Vy. Mọi người cũng đều bất ngờ vì sự hiện diện của đứa trẻ.
" Lẽ nào? " - Hải Mi thốt lên khi nhìn Hải Minh đang bước tới.
Hải Minh chỉ nghiêng đầu cười không phủ nhận, vì trong lòng cậu thực sự đã xem Tiểu Bảo như con của mình.
" Không phải đâu ạ. Chú ấy không phải là daddy, mẹ Vy Vy không thích ai nói như vậy. " - Tiểu Bảo lanh lợi ngước đầu lên nhìn Hải Mi giải thích rồi quay sang nhìn nó - " Có phải không mẹ? "
An Vy cười nhẹ ngồi xuống bên cạnh tiểu Bảo. Nó biết cậu con trai của mình rất muốn có một người ba, nhưng thực sự nó không thể mở lòng với một ai, chỉ có thể để cho cậu bé thiệt thòi. Nhưng đổi lại, cậu bé luôn sống trong tình yêu thương của tất cả mọi người. Khánh Anh hờ hững bất giác lại nhìn về hướng hai mẹ con đang ngồi, trong lòng hắn lại nôn nao vô cùng khi nhìn thấy cậu bé với tên gọi Tiểu Bảo chừng khoảng 5 tuổi.
" Tiểu Bảo, em đừng buồn. Tiểu Kiệt cho em nè " - Một cậu bé chừng 6 tuổi bước tới đưa cho Tiểu Bảo một cục kẹo và mọi người đều biết cậu bé này, bởi Leo quá nổi tiếng rồi, thông tin cậu bé cũng không được bảo mật như con trai Emily. Vì nó không muốn mọi người biết quá nhiều về con trai mình và đặc biệt... Không muốn họ khơi sâu nguyên nhân tại sao tiểu Bảo lại không có ba!
" Mọi người có việc gì sao? Sao lại náo nhiệt như vậy? " - Đến lúc này Leo mới thắc mắc khi ở đây lại đầy đủ mọi người như vậy.
Khi được Leo hỏi, tất cả mọi người không hẹn mà đều nhìn nó ái ngại.
" Có chuyện gì sao? " - An Vy ngây ngốc hỏi lại
" Hôm nay... Ken mới ngỏ lời thành công với Bích Thảo nên bọn chị... " - Ngọc Ngân ái ngại nói.
An Vy đủ thông minh để hiểu tất cả mọi chuyện. Có lẽ vì Bích Thảo cảm thấy không xứng đáng với hắn nên đến bây giờ mới chấp nhận hắn. Điều này không làm nó bất ngờ, chỉ có điều tại sao lại trong lúc này chứ? An Vy cố gắng bình thường nhất có thể, đứng dậy nhìn hai người cười nhẹ:
" Chúc mừng "
Khánh Anh vẫn giữ nét mặt lạnh lùng không nhìn qua nó. Còn Bích Thảo không nói gì nữa ngước nhìn Khánh Anh rồi lại nhìn xuống nó gật nhẹ đầu.
Không khí đang căng thẳng thì Tiểu Bảo lại thốt ra một câu khiến mọi người lại một lần nữa kinh ngạc:
" Daddy " - Tiểu Bảo cứ bước mãi đến chỗ hắn sau đò cầm lấy tay hắn không ngừng gọi " Daddy "
Đến nó còn phải bất ngờ khi tiểu Bảo phản ứng như vậy. Nó bước nhanh tới kéo Tiểu Bảo ra khẽ gắt:
" Con đang làm gì vậy? "
Nhìn thấy An Vy lần đầu lại gắt với cậu như vậy, Tiểu Bảo khẽ lùi về phía sau không may ngã vào xe đẩy khiến Bích Thảo suýt nữa ngã xuống may có Kevin ở gần kịp thời giữ lấy cô.
Khánh Anh tức giận bước tới đẩy Tiểu Bảo qua một bên sau đó chiếc xe đẩy của Bích Thảo đi về phía thang máy lên tầng trên. Vì Bích Thảo vẫn luôn ở nhà Kevin với Dì nó nên hắn mới đẩy cô đi lên phòng.
Nhìn hành động thô bạo của Khánh Anh, Tiểu Bảo ôm lấy cánh tay bị hắn nắm đẩy ra, nước mắt lả chả rơi xuống nhìn theo hướng Khánh Anh đang đẩy xe: "... Daddy "
" Em không sao mà " - Bích Thảo ngẩng đầu lên nhìn hắn. Hắn lắc nhẹ đầu ý muốn nói không sao rồi đưa cô lên phòng.
Mọi người ở đấy mặc dù không hiểu vì sao tiểu Bảo lại gọi Khánh Anh là Daddy nhưng nhìn cậu bé ai cũng cảm thấy xót xa.
" Tiểu Bảo, bác hai đưa con đi gặp chị con nhé " - Lúc này Kevin mới bước tới bế Tiểu Bảo lên. Cậu bé nhanh chóng gạt nước mắt rồi gật đầu nhìn Kevin, thực ra cậu bé không muốn nhìn thấy An Vy buồn mới đồng ý với Kevin.
Sau khi mọi người đều ra về, Ngọc Ngân sắp xếp chỗ ở cho An Vy và vợ chồng Leo.
/99
|