Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc

Chương 100 - Chương 98

/135


Sau khi kết hôn chúng ta sẽ sinh con, đây là chuyện rất bình thường, em không sinh đứa bé cho anh, vậy em sinh con cho ai hả, đời này em chỉ có thể gả cho anh mà thôi. Cố Mộ Nghiêm vuốt vuốt tay của cô, vô cùng bá đạo nói.

Tần Tích véo cánh tay của anh: Anh thật sự đặc biệt bá đạo mà.

Chỉ đối với em mà thôi. Cố Mộ Nghiêm nghiêng đầu nói với cô.

Tần Tích vội vàng đẩy anh ra: Đừng, mẹ trở về ngay bây giờ đó.

Cố Mộ Nghiêm cũng biết rằng bây giờ không phải lúc, không chừng thật sự nổi giận, lại không thể chạm vào cô, thật sự là một chuyện rất đau khổ mà, cho nên dời đi sự chú ý: Mẹ đi đâu vậy?”

Đi lấy nước rồi, cũng nhanh trở lại thôi.

Cố Mộ Nghiêm và Tần Tích thương lượng quyết định xuất viện về nhà, Hàn Thu cũng rất đồng ý, sau khi Cố Mộ Nghiêm đi làm hết thủ tục xuất viện trở lại, Hàn Thu đã dọn dẹp đồ xong, Cố Mộ Nghiêm tiến lên xách hành lý, Hàn Thu vừa nghe cả nhà Hà Diệc đều đến, rất là vui mừng: Vậy chúng ta nhanh lên một chút trở lại, hôm nay trong nhà náo nhiệt!

Hàn Thu và Hà Diệc mẹ Phương Dật Hoa lúc còn trẻ thật sự là bạn tốt, nhưng sau khi cưới hai người ít liên lạc, bây giờ rất không dễ dàng gặp mặt, dĩ nhiên là rất cao hứng.

Tần Tích đứng ở một bên, trong lòng có chút sa sút, tại sao nhà của người khác có thể hạnh phúc như vậy, nhưng trước kia cô lại chỉ có thể cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, cô vĩnh viễn không quên được cái ngày mẹ đưa cô rời khỏi nhà họ Tần, bầu trời rất u ám.

Dường như Cố Mộ Nghiêm cảm nhận được điều gì đó, đi tới bên người Tần Tích, ôm lấy bả vai của cô: Sau này anh sẽ ở bên em.

Dạ. Tần Tích mỉm cười với anh.

**

Bọn họ mới vừa trở lại nhà họ Cố, Hà Diệc đi lên, Cố Mộ Nghiêm vội vàng ngăn Hà Diệc, dáng vẻ thằng nhóc này sao luôn ầm ầm ĩ ĩ, làm tổn thương đến người phụ nữ của anh thì sao.

Hà Diệc bị đả kích trầm trọng, khoa trương ôm ngực: Anh họ, em chỉ muốn thăm hỏi chị dâu một chút, anh không cần phải đề phòng em như vậy, lòng của em, thật lạnh thật lạnh đó. Sau đó lại hét lên: Chị dâu, chị mau nhìn, anh họ bắt nạt em, chị nhất định phải làm chủ cho em.

Tần Tích nhìn Hà Diệc, trên mặt mỉm cười có ý vị sâu xa, Hà Diệc thấy cả người lạnh cả sống lưng, lúc nào thì chị dâu cũng học được dáng vẻ kia của anh họ rồi.

Chị dâu, chị đừng có mỉm cười với em như vậy. Hà Diệc xoa một cánh tay.

Chột dạ rồi hả?

Hà Diệc còn chưa có ý thức được chuyện mà Tần Tích nói, vỗ ngực một nói: Em tốt bụng thì có tội gì chứ, Hà Diệc em làm việc không thẹn với trời đất là được.

Tần Tích quyết định nhắc nhở cậu ta một chút: Trí nhớ kém như vậy, cậu quên cậu đã làm ra chuyện gì ở Luân Đôn ư. Cậu ta với Cố Mộ Nghiêm hợp tác lừa cô.

Luân Đôn? Hà Diệc có chút nghi ngờ gãi đầu một, sau đó bỗng dưng trợn to hai mắt, trên mặt nở một nụ cười lấy lòng: Chị dâu, chị xem em cũng là đầy tốt bụng có phải hay không.

Tần Tích gật đầu một: Ừ, tốt bụng, tôi nghĩ rằng, vì báo đáp tốt bụng của cậu, lễ mừng năm mới cũng không làm phiền cậu chạy tới chạy lui rồi, cậu hãy đợi ở trong nhà đi, đến đây cũng không ai mở cửa cho cậu đâu.

Chị dâu, không phải đâu,


/135

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status