Chương 925 Trì hoãn (5)
Ba Tống nhìn Hứa Gia Mộc áo quần gọn gàng, bộ dạng cao ráo tuấn tú, rất là hài lòng, có lẽ là Bởi vì Tống Tương Tư nói với ông, Hứa Gia Mộc là ông chủ, ông nghĩ đến cả đời mình nghèo khó, con gái mình với cao Hứa Gia Mộc, cho nên áp lực trong lòng hơi lớn, có chút khẩn trương bất an, chẳng qua là nhìn Hứa Gia Mộc vẫn cười thân thiện, mãi cho đến lúc Tống Tương Tư mang một cái ghế đặt xuống trước mặt Hứa Gia Mộc , ý bảo Hứa Gia Mộc ngồi, Ba Tống lúc này mới vội vàng gật đầu, chỉ vào cái ghế nói, nói liên tục " ngồi đi" .
Hứa Gia Mộc nhìn thấu Ba Tống lo lắng, Sau khi ngồi xuống, chủ động hướng về phía Ba Tống mở miệng: "Bác trai, bác có khỏe không?"
Ba Tống vội vàng trả lời: "Tốt tốt."
Hứa Gia Mộc nhìn Tống Tương Tư đứng một bên, nghĩ đến trước lúc vào phòng, cô tự mình nói những lời đó, sau đó Liền Vươn tay, cầm tay Tống Tương Tư, Tống Tương Tư sửng sốt một chút, một giây kế tiếp liền nghe Hứa Gia Mộc nói: "Bác trai, bác sĩ nói, chỉ cần bác khỏe lại, còn có thể sống thật lâu, con cùng..."
Hứa Gia Mộc dừng một lúc, nghĩ đến nhủ danh của Tống Tương Tư, vì vậy nói tiếp: " Tư Tư đã bàn bạc xong rồi, tháng mười chuẩn bịkết hôn đây, đến lúc đó còn trông cậy vào bác chứng kiến hôn lễ của bọn con. "
Mặc dù đây là cô nói cho anh biết , nhưng từ trong miệng anh nghe được câu này, Tống Tương Tư vẫn còn có chút hốt hoảng.
Trời mới biết, trong 8 năm kia, cô nằm mơ bao nhiêu đêm, cũng nằm mơ thấy mình làm vợ của Hứa Gia Mộc.
Cho đến lúc vỡ mộng, ngay cả nằm mơ, Cũng Không dám nghĩ tới Hứa Gia Mộc Sẽ lấy mình.
Ba Tống nghe được câu này, khiến trong lòng rất vui, trong lòng ông Rõ ràng, mình nhất định là không thể sống lâu, nhưng vẫn cười toe toét, lại liên tiếp nói vài câu “Được” .
Hứa Gia Mộc nắm tay Tống Tương Tư không có buông ra: "Bác trai, thật xin lỗi, con quen Tư Tư lâu như vậy, từ sớm nên đến gặp bác."
"Không sao, không sao, bác nghe Tư Tư nói, con bề bộn nhiều việc..." Ba Tốngvội vàng lắc đầu.
...
Kế tiếp biểu hiện của Hứa Gia Mộc khiến Tống Tương Tư cảm thấy ngoài dự kiến, thân thiết rất nhiều so với cô tưởng tượng anh nói chuyện với ba cô cũng rất kính trọng, nhìn ra được, ba cô đối với anh rất là hài lòng, trên mặt cười, đều là phát ra từ nội tâm, thậm chí lúc nói chuyện đến cuối cùng, Ba Tống trực tiếp cười híp mắt nhìn Tống Tương Tư nói: "Tư Tư, bây giờ ba đã thấy bạn trai của con, chết cũng không tiếc."
Tống Tương Tư cong môi cười yếu ớt, Hứa Gia Mộc ngược lại mở miệng: "Bác trai đừng nói vậy, bác yên tâm, con nhất định sẽ nghĩ biện pháp liên lạc bác sĩ tốt nhất đến đây chữa bệnh cho bác."
Ba Tống cười, không có nhận lời của Hứa Gia Mộc, trực tiếp nhìn Tống Tương Tư mở miệng nói: "Tư Tư, con đặt vé máy bay rồi sao?"
"Không có, lập tức." Tống Tương Tư vừa nói, vừa tìm điện thoại di động.
"Vé máy bay gì?" Hứa Gia Mộc nghi ngờ hỏi một câu.
"Bác cùng Tư Tư chuẩn bị trở về quê nhà." Ba Tống giải thích.
"Lúc nào?" Hứa Gia Mộc hỏi.
Ba Tống đáp: "Bây giờ."
Hứa Gia Mộc nhăn trán, sau đó nhìn Tống Tương Tư đang đặt vé, bất chợt vươn tay, ngón tay liền rút điện thoại di động, sau đó lấy điện thoại di động của mình, trực tiếp gọi một cú điện thoại: "Đặt cho tôi 3 vé máy bay... Địa điểm và số căn cước tôi lập tức gửi cô..."
Cúp điện thoại, Hứa Gia Mộc trực tiếp đưa điện thoại di động cho Tống Tương Tư: "Gửi thông tin của em và ba qua số này."
/983
|