Mã Dược vốn không định dùng vũ lực để chinh phục các bộ tộc Đồ các hồ, Nguyệt thị hồ và Tần hồ. Hơn nữa Quách Thái của Tần hồ dù được coi là người Hồ nhưng thực ra hắn là người Hán. Ba bộ tộc này nắm giữ một lực lượng trọng yếu trong chiến lược ở vùng Hà Sáo của Mã Dược. Đáng tiếc là Mã Dược vẫn chưa kịp thu phục ba tộc người Hồ này thì tình hình đột ngột thay đổi. Thiên tử Đại Hán đã ban mật chiếu khởi bốn đạo quân chinh phạt Hà Sáo, cuộc đại chiến sắp sửa diễn ra.
Trước khi quyết chiến với bốn lộ đại quân Đại Hán, Mã Dược phải giải quyết xong ba bộ tộc người Hồ. Mặc dù thực lực của ba tộc người Hồ này không lớn. Trước mắt chúng không phải là sự uy hiếp nghiêm trọng với Mã Dược. Nhưng không thể nói trước điều gì với cuộc đại chiến trước mắt với bốn lộ đại quân. Một khi Mã Dược tổn thất nặng nề, thực lực bị tổn hao ba tộc người Hồ đó sẽ là mối uy hiếp đáng kể với hắn.
“ Tiên Phát chế nhân”. Đây chính là giải pháp tối ưu nhất trong hoàn cảnh bị uy hiếp nặng nề tứ phía.
Thời gian không cho phép Mã Dược chậm chễ nữa. Hắn phải nhanh chóng thu phục được ba tộc người Hồ trong thời gian ngắn nhất. Nếu như ba tộc người Hồ không chịu thuần phục thì hắn sẽ tận diệt.
Tên lưu dân người Hán dịch lại lời Mã Dược cho Nguyệt thị hồ nữ vương nghe. Nghe xong sắc mặt nữ vương Nguyệt thị hồ tái nhợt. Uy danh hiện tại của Mã Dược chẳng những người Trung Nguyên đều biết mà tất cả mọi người trên vùng thảo nguyên này cũng biết. Ở Trung Nguyên có biệt hiệu là Mã đồ phu, còn trên thảo nguyên hắn có biệt hiệu là Lang đồ phu.
Tên Lang đồ phu đáng sợ đó từ khi tới phương bắc, trước hết hắn đã đánh cho người Tiên Ti hùng mạnh thất bại thảm hại, sau đó hắn lại tẩy huyết Cao Cú Ly, gần đây hắn lại tiêu diệt Đại Hung Nô. Hiện nay trên thảo nguyên này, cho dù là loài dã lang nghe đến đại danh Lang đồ phu của hắn thì cũng phải bỏ trốn thật xa.
Nãi Chân Nhĩ Đóa vội la lên: “ Nhưng người Nguyệt thị hồ đã quy thuận triều đình Đại Hán. Hoàng đế Đại Hán cũng đã đồng ý cho người Nguyệt thị hồ được tự do chăn thả gia súc ở bình nguyên Hà Sáo”.
Tên lưu dân người Hán lại dịch lại lời nói của Nãi Chân Nhĩ Đóa cho Mã Dược nghe. Mã Dược lạnh lùng trả lời: “ Bình nguyên Hà Sáo này là địa bàn của bản tướng quân. Không cần quan tâm đến lời nói của Hoàng đế Đại Hán. Bản tướng quân mới là chủ nhân thực sự ở đây. Bản tướng quân cho ngươi thời gian suy nghĩ một nén nhang. Nếu không đồng ý……… sẽ chết”.
Cùng lúc đó đại doanh của người Nguyệt thị hồ đã bị bảy ngàn kỵ binh Ô Hoàn bao vây. Hai ngàn dũng sĩ bảo vệ đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ cũng tổ chức kháng cự. Hai bên đã rút kiếm, giương cung, cuộc hỗn chiến sắp nổ ra. Ven Nguyệt thị hồ, trong tay Điển Vi là một cây nhang sắp tàn đang tỏa hương thơm ngát. Nãi Chân Nhĩ Đóa thở dài buồn bã, nàng cùng thị nữ xuống ngựa, nhẹ nhàng quỳ xuống hành lễ.
Cách Nguỵệt thị hồ ba trăm dặm về phía tây bắc là đại bản doanh của người Đồ các hồ.
Đồ các Vương Đồ Đáp đang đi qua đi lại trong đại trướng. sau khi nghe tin Đại Hung Nô bị Mã đồ phu tiêu diệt nửa tháng trước đây, hắn không có ngày nào ngủ ngon giấc, chưa ăn một bữa cơm ngon. Lại nói tiếp bộ tộc Đồ các đồ là hậu duệ của Hưu đồ vương người Hung Nô, cũng coi như là một nhánh của người Hung Nô. Mã đồ phu tiêu diệt Đại Hung Nô. Tiếp theo liệu hắn có xuống tay với người Đồ các hồ không?
“ Cấp báo….” Bên ngoài trướng chợt vang lên tiếng bước chân, màn trướng vén lên, một tên thân binh chạy vào: “ Đại vương, không xong rồi!”.
Đồ Đáp vội đứng lại hỏi: “ Có chuyện gì?”
Tên thân binh thở dốc nói: “ Lang đồ phu xuất binh tập kích đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ. Người Nguyệt thị hồ đã đầu hàng”.
“ A?” Đồ Đáp thất kinh. Hắn thất thanh hỏi: “ Người Nguyệt thị hồ đã đầu hàng? Thế còn Nguyệt thị nữ vương Nãi Chân Nhĩ Đóa?”
Tên thân binh trả lời: “ Nghe nói đã trở thành nữ nhân của Lang đồ phu rồi”.
“ Trở thành nữ nhân của Lang đồ phu? Thật đáng tiếc! Tuyệt đại vưu vật như thế lại trở thành đồ chơi dưới khố của Lang đồ phu” Đồ Đáp thở dài liên tục: “ Người đâu, truyền lệnh cho tất cả tộc nhân chúng ta chạy tới Hưu Đồ Trạch. Lang đồ phu là kẻ không thể trêu vào. Tẩu vi là thượng sách”.
Đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ, đại trướng của nữ vương.
Bốn bức vách trướng đã được kéo lên. Gió đêm thổi nhẹ mang đến cảm giác mát mẻ. Mã Dược ngồi thoải mái trên thảm, thưởng thức rượu sữa ngựa ướp lạnh.
Nguyệt thị hồ là một tộc người rất biết cách hưởng thụ. Nói cách khác người Nguyệt thị hồ rất hiểu cuộc sống. Trang phục của bọn họ hoàn toàn khác với trang phục của các Man tộc khác trên thảo nguyên. Trang phục của các Man tộc khác luôn dùng màu tối, đơn điệu. Trang phục, trang sức của người Nguyệt thị hồ lúc nào cũng sặc sỡ, sáng sủa, tươi đẹp.
“ Cấp báo!”.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên. Thân hình to lớn như một con gấu của Cú Đột hiên ngang đi vào trong trướng.
Mã Dược rót rượu sữa ngựa ra chung, bỏ thêm mấy miếng băng vào rồi hắn đưa cho Cú Đột: “ Tới đây, Cú Đột. Cạn ly đã”.
Cú Đột cầm lấy chung rượu. Hắn ngửa cổ dốc cả rượu và băng vào trong miệng. Sau đó hắn nhai nát những miếng băng trong miệng và nuốt xuống.
Mã Dược hỏi: “ Người Đồ các hồ bỏ trốn rồi hả?”
“ Dạ đúng, chúa công” Cú Đột đáp: “ Đại bản doanh của người Đồ các hồ hoàn toàn trống rỗng. Nửa tháng trước đây lão gia hỏa Đồ Đáp đã đưa tất cả gia súc tới Hưu Đồ Trạch cách đó một ngàn dặm. Nơi đó chính là cố hương của bọn chúng. Một nhánh của người Đồ các hồ vẫn ở đó chăn thả gia súc”.
“ Chạy cũng tốt.” Mã Dược phất tay nói: “ Tốt lắm, ngươi lui ra đi”.
“ Mạt tướng tuân lệnh”.
Cú Đột ôm quyền thi lễ rồi xoay người rời đi.
“ Điển Vi!” Mã Dược quay sang nhìn Điển Vi nói: “ Đi dẫn nữ vương Nguyệt thị hồ tới đây”.
“ Tuân lệnh”.
Điển Vi rống lên một tiếng rồi đi ngay. Ngay sau đó hắn đã dẫn nữ vương Nguyệt thị hồ tới đại trướng. Trong ánh sáng mờ ảo, nữ vương Nguyệt thị hồ càng lộ ra dáng vẻ hấp dẫn, mê đắm lòng người.
Gió đêm thổi nhẹ như mơn man làn lụa mỏng trên người nữ vơng Nguyệt thị hồ, làm lộ ra khuôn ngực mờ ảo, trắng hồng của nàng, một cái yếm nhỏ ôm khít hai gò núi nhỏ đầy đặn của nàng, tạo thành một khe suối sâu thăm thẳm. Vòng eo thon nhỏ để trần của nàng làm lộ ra làn da trắng như tuyết, ánh sáng chiếu rọi là tản ra màu sắc mê người.
Một dải lụa đỏ quấn quanh thắt lưng của nữ vương, thắt nút hình con bướm ở một bên sườn. Tựa như chỉ cần đưa tay cầm con bướm đó giật ra, giải lụa đó sẽ rơi xuống, làm lộ ra cảnh xuân sắc làm nóng huyết quản của bất kỳ nam nhân nào. Những đường cong mê người của nàng làm cho nam nhân dễ dàng liên tưởng đến kiều đồn đầy đặn vểnh cao của nàng.
Mã Dược phất tay. Điển Vi khom lưng đi ra ngoài. Bốn bức màn trướng được hạ xuống. Bên trong đại trướng hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ nghe thấy hơi thở gấp gáp của Mã Dược và nữ vương Nãi Chân Nhĩ Đóa.
Mã Dược đứng thẳng người nhìn chằm chằm vào bộ ngực non tơ của nữ vương, mắt hắn toát ra thú tính hoang dại. Đây là thời đại của nam nhân. Nam nhân có quyền lực tối cao. Nữ nhân chỉ là đồ chơi của nam nhân, chỉ là nơi phát tiết dục vọng của nam nhân, công cụ sinh con. Ngay cả một nữ vương tôn quý cũng không ngoại lệ.
“ Lại đây”.
Mã Dược giơ ngón tay ngoắc nữ vương. Nữ vương không dám cãi lời, từ từ bước tới bên cạnh Mã Dược. Mã Dược đưa tay khẽ ôm lấy thân hình thon dài, nở nang của nữ vương, kéo lại. Nữ vương khẽ “ Ưm” một tiếng rồi ngã nhào vào người Mã Dược. Thân thể ngọc ngà của nàng ép xuống, hai trái đào non một nửa ở trần cọ sát vào đầu mũi của Mã Dược.
Mã Dược đưa tay kéo thắt nút hình con bướm bên sườn của nữ vương. Dải lụa trên người nàng từ từ rơi xuống. Tay phải của Mã Dược thô bạo khám phá hạ thể của nàng. Tay hắn chạm vào vùng cỏ non mềm mại, ẩm ướt của nàng. Hai mắt Mã Dược lập tức trở nên nóng bỏng, hơi thở hắn cũng trở nên gấp gáp.
Trước nữ nhân quan ngoại tràn ngập phong tình. Thú tính nguyên thủy trong con người Mã Dược lập tức bộc phát.
Mã Dược thô bạo lật sấp thân thể mềm mại của nữ vương. Hắn bắt nàng quỳ gối sấp mặt trên thảm. Hắn tự mình cởi y bào rộng thùng thình trên người ra. Nữ vương đang trong tư thế quỳ sấp, kiều đồn của nàng vểnh lên thì bất chợt nàng bật lên tiếng rên rỉ, một dị vật nóng bỏng đã hung hăng đâm vào trong người nàng.
…
Hán Vũ Đế chiếm bình nguyên Hà Sáo, xây dựng một tòa thành đất ở nhánh sông Hoàng Hà, đồn trú quân đội ở đó, đặt tên tòa thành là Mỹ Tắc, di dân ở Trung Nguyên tới thành Mỹ Tắc, dùng Mỹ Tắc làm thủ phủ quận Tây Hà. Đến khi Vua Quang Vũ trung Hưng, Thiền Vu Hô Hàn Tà thống lĩnh người Hung Nô đánh đuổi quân Hán, đổi tên thành Mỹ Tắc thành Thiền Vu đình. Người Hung Nô không thích cư trú trong thành nên Mỹ Tắc thành dần sụp đổ. Đến khi Mã Dược chiếm lấy bình nguyên Hà Sáo thì thành Mỹ Tắc chỉ còn đường viền xung quanh và mấy đoạn tường thành đổ nát.
Đầu tháng tám Năm Trung Bình, thứ ba. Phụng mệnh Mã Dược, Quách Đồ bắt đầu tiến hành xây dựng lại thành Mỹ Tắc.
Dưới bầu trời đêm tối đen như mực, những bó đuốc cháy rừng rực soi sáng như ban ngày khu công trường đang thi công. Một vạn nô lệ người Hung Nô, Tiên Ti dưới sự giám sát của các đốc công quân Hán đang đào hào, đắp đất, tất cả chú tâm làm việc, khí thế ngút trời. Rất nhiều nữ nhân Hung Nô đang điều khiển xe ngựa, xe trâu không ngừng vận chuyển, đất đá từ bờ sông tới công trường đang thi công.
Quách Đồ đứng nghiêm trên lâu thành. Thân hình thon gầy của hắn gần như tan biến vào tường thành trong bóng tối. Nếu không cẩn thận quan sát, sẽ rất khó phát hiện ra sự có mặt của hắn. Hắn đứng trên lâu thành nhìn xuống những đoàn xe chuyên chở đất kéo dài từ công trường đang thi công cho tới tận bờ sông.
Quách Đồ bỗng nhiển ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám. Bây giờ mới bắt đầu xây dựng tường thành. Liệu có kịp không?
Trước khi quyết chiến với bốn lộ đại quân Đại Hán, Mã Dược phải giải quyết xong ba bộ tộc người Hồ. Mặc dù thực lực của ba tộc người Hồ này không lớn. Trước mắt chúng không phải là sự uy hiếp nghiêm trọng với Mã Dược. Nhưng không thể nói trước điều gì với cuộc đại chiến trước mắt với bốn lộ đại quân. Một khi Mã Dược tổn thất nặng nề, thực lực bị tổn hao ba tộc người Hồ đó sẽ là mối uy hiếp đáng kể với hắn.
“ Tiên Phát chế nhân”. Đây chính là giải pháp tối ưu nhất trong hoàn cảnh bị uy hiếp nặng nề tứ phía.
Thời gian không cho phép Mã Dược chậm chễ nữa. Hắn phải nhanh chóng thu phục được ba tộc người Hồ trong thời gian ngắn nhất. Nếu như ba tộc người Hồ không chịu thuần phục thì hắn sẽ tận diệt.
Tên lưu dân người Hán dịch lại lời Mã Dược cho Nguyệt thị hồ nữ vương nghe. Nghe xong sắc mặt nữ vương Nguyệt thị hồ tái nhợt. Uy danh hiện tại của Mã Dược chẳng những người Trung Nguyên đều biết mà tất cả mọi người trên vùng thảo nguyên này cũng biết. Ở Trung Nguyên có biệt hiệu là Mã đồ phu, còn trên thảo nguyên hắn có biệt hiệu là Lang đồ phu.
Tên Lang đồ phu đáng sợ đó từ khi tới phương bắc, trước hết hắn đã đánh cho người Tiên Ti hùng mạnh thất bại thảm hại, sau đó hắn lại tẩy huyết Cao Cú Ly, gần đây hắn lại tiêu diệt Đại Hung Nô. Hiện nay trên thảo nguyên này, cho dù là loài dã lang nghe đến đại danh Lang đồ phu của hắn thì cũng phải bỏ trốn thật xa.
Nãi Chân Nhĩ Đóa vội la lên: “ Nhưng người Nguyệt thị hồ đã quy thuận triều đình Đại Hán. Hoàng đế Đại Hán cũng đã đồng ý cho người Nguyệt thị hồ được tự do chăn thả gia súc ở bình nguyên Hà Sáo”.
Tên lưu dân người Hán lại dịch lại lời nói của Nãi Chân Nhĩ Đóa cho Mã Dược nghe. Mã Dược lạnh lùng trả lời: “ Bình nguyên Hà Sáo này là địa bàn của bản tướng quân. Không cần quan tâm đến lời nói của Hoàng đế Đại Hán. Bản tướng quân mới là chủ nhân thực sự ở đây. Bản tướng quân cho ngươi thời gian suy nghĩ một nén nhang. Nếu không đồng ý……… sẽ chết”.
Cùng lúc đó đại doanh của người Nguyệt thị hồ đã bị bảy ngàn kỵ binh Ô Hoàn bao vây. Hai ngàn dũng sĩ bảo vệ đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ cũng tổ chức kháng cự. Hai bên đã rút kiếm, giương cung, cuộc hỗn chiến sắp nổ ra. Ven Nguyệt thị hồ, trong tay Điển Vi là một cây nhang sắp tàn đang tỏa hương thơm ngát. Nãi Chân Nhĩ Đóa thở dài buồn bã, nàng cùng thị nữ xuống ngựa, nhẹ nhàng quỳ xuống hành lễ.
Cách Nguỵệt thị hồ ba trăm dặm về phía tây bắc là đại bản doanh của người Đồ các hồ.
Đồ các Vương Đồ Đáp đang đi qua đi lại trong đại trướng. sau khi nghe tin Đại Hung Nô bị Mã đồ phu tiêu diệt nửa tháng trước đây, hắn không có ngày nào ngủ ngon giấc, chưa ăn một bữa cơm ngon. Lại nói tiếp bộ tộc Đồ các đồ là hậu duệ của Hưu đồ vương người Hung Nô, cũng coi như là một nhánh của người Hung Nô. Mã đồ phu tiêu diệt Đại Hung Nô. Tiếp theo liệu hắn có xuống tay với người Đồ các hồ không?
“ Cấp báo….” Bên ngoài trướng chợt vang lên tiếng bước chân, màn trướng vén lên, một tên thân binh chạy vào: “ Đại vương, không xong rồi!”.
Đồ Đáp vội đứng lại hỏi: “ Có chuyện gì?”
Tên thân binh thở dốc nói: “ Lang đồ phu xuất binh tập kích đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ. Người Nguyệt thị hồ đã đầu hàng”.
“ A?” Đồ Đáp thất kinh. Hắn thất thanh hỏi: “ Người Nguyệt thị hồ đã đầu hàng? Thế còn Nguyệt thị nữ vương Nãi Chân Nhĩ Đóa?”
Tên thân binh trả lời: “ Nghe nói đã trở thành nữ nhân của Lang đồ phu rồi”.
“ Trở thành nữ nhân của Lang đồ phu? Thật đáng tiếc! Tuyệt đại vưu vật như thế lại trở thành đồ chơi dưới khố của Lang đồ phu” Đồ Đáp thở dài liên tục: “ Người đâu, truyền lệnh cho tất cả tộc nhân chúng ta chạy tới Hưu Đồ Trạch. Lang đồ phu là kẻ không thể trêu vào. Tẩu vi là thượng sách”.
Đại bản doanh của người Nguyệt thị hồ, đại trướng của nữ vương.
Bốn bức vách trướng đã được kéo lên. Gió đêm thổi nhẹ mang đến cảm giác mát mẻ. Mã Dược ngồi thoải mái trên thảm, thưởng thức rượu sữa ngựa ướp lạnh.
Nguyệt thị hồ là một tộc người rất biết cách hưởng thụ. Nói cách khác người Nguyệt thị hồ rất hiểu cuộc sống. Trang phục của bọn họ hoàn toàn khác với trang phục của các Man tộc khác trên thảo nguyên. Trang phục của các Man tộc khác luôn dùng màu tối, đơn điệu. Trang phục, trang sức của người Nguyệt thị hồ lúc nào cũng sặc sỡ, sáng sủa, tươi đẹp.
“ Cấp báo!”.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên. Thân hình to lớn như một con gấu của Cú Đột hiên ngang đi vào trong trướng.
Mã Dược rót rượu sữa ngựa ra chung, bỏ thêm mấy miếng băng vào rồi hắn đưa cho Cú Đột: “ Tới đây, Cú Đột. Cạn ly đã”.
Cú Đột cầm lấy chung rượu. Hắn ngửa cổ dốc cả rượu và băng vào trong miệng. Sau đó hắn nhai nát những miếng băng trong miệng và nuốt xuống.
Mã Dược hỏi: “ Người Đồ các hồ bỏ trốn rồi hả?”
“ Dạ đúng, chúa công” Cú Đột đáp: “ Đại bản doanh của người Đồ các hồ hoàn toàn trống rỗng. Nửa tháng trước đây lão gia hỏa Đồ Đáp đã đưa tất cả gia súc tới Hưu Đồ Trạch cách đó một ngàn dặm. Nơi đó chính là cố hương của bọn chúng. Một nhánh của người Đồ các hồ vẫn ở đó chăn thả gia súc”.
“ Chạy cũng tốt.” Mã Dược phất tay nói: “ Tốt lắm, ngươi lui ra đi”.
“ Mạt tướng tuân lệnh”.
Cú Đột ôm quyền thi lễ rồi xoay người rời đi.
“ Điển Vi!” Mã Dược quay sang nhìn Điển Vi nói: “ Đi dẫn nữ vương Nguyệt thị hồ tới đây”.
“ Tuân lệnh”.
Điển Vi rống lên một tiếng rồi đi ngay. Ngay sau đó hắn đã dẫn nữ vương Nguyệt thị hồ tới đại trướng. Trong ánh sáng mờ ảo, nữ vương Nguyệt thị hồ càng lộ ra dáng vẻ hấp dẫn, mê đắm lòng người.
Gió đêm thổi nhẹ như mơn man làn lụa mỏng trên người nữ vơng Nguyệt thị hồ, làm lộ ra khuôn ngực mờ ảo, trắng hồng của nàng, một cái yếm nhỏ ôm khít hai gò núi nhỏ đầy đặn của nàng, tạo thành một khe suối sâu thăm thẳm. Vòng eo thon nhỏ để trần của nàng làm lộ ra làn da trắng như tuyết, ánh sáng chiếu rọi là tản ra màu sắc mê người.
Một dải lụa đỏ quấn quanh thắt lưng của nữ vương, thắt nút hình con bướm ở một bên sườn. Tựa như chỉ cần đưa tay cầm con bướm đó giật ra, giải lụa đó sẽ rơi xuống, làm lộ ra cảnh xuân sắc làm nóng huyết quản của bất kỳ nam nhân nào. Những đường cong mê người của nàng làm cho nam nhân dễ dàng liên tưởng đến kiều đồn đầy đặn vểnh cao của nàng.
Mã Dược phất tay. Điển Vi khom lưng đi ra ngoài. Bốn bức màn trướng được hạ xuống. Bên trong đại trướng hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ nghe thấy hơi thở gấp gáp của Mã Dược và nữ vương Nãi Chân Nhĩ Đóa.
Mã Dược đứng thẳng người nhìn chằm chằm vào bộ ngực non tơ của nữ vương, mắt hắn toát ra thú tính hoang dại. Đây là thời đại của nam nhân. Nam nhân có quyền lực tối cao. Nữ nhân chỉ là đồ chơi của nam nhân, chỉ là nơi phát tiết dục vọng của nam nhân, công cụ sinh con. Ngay cả một nữ vương tôn quý cũng không ngoại lệ.
“ Lại đây”.
Mã Dược giơ ngón tay ngoắc nữ vương. Nữ vương không dám cãi lời, từ từ bước tới bên cạnh Mã Dược. Mã Dược đưa tay khẽ ôm lấy thân hình thon dài, nở nang của nữ vương, kéo lại. Nữ vương khẽ “ Ưm” một tiếng rồi ngã nhào vào người Mã Dược. Thân thể ngọc ngà của nàng ép xuống, hai trái đào non một nửa ở trần cọ sát vào đầu mũi của Mã Dược.
Mã Dược đưa tay kéo thắt nút hình con bướm bên sườn của nữ vương. Dải lụa trên người nàng từ từ rơi xuống. Tay phải của Mã Dược thô bạo khám phá hạ thể của nàng. Tay hắn chạm vào vùng cỏ non mềm mại, ẩm ướt của nàng. Hai mắt Mã Dược lập tức trở nên nóng bỏng, hơi thở hắn cũng trở nên gấp gáp.
Trước nữ nhân quan ngoại tràn ngập phong tình. Thú tính nguyên thủy trong con người Mã Dược lập tức bộc phát.
Mã Dược thô bạo lật sấp thân thể mềm mại của nữ vương. Hắn bắt nàng quỳ gối sấp mặt trên thảm. Hắn tự mình cởi y bào rộng thùng thình trên người ra. Nữ vương đang trong tư thế quỳ sấp, kiều đồn của nàng vểnh lên thì bất chợt nàng bật lên tiếng rên rỉ, một dị vật nóng bỏng đã hung hăng đâm vào trong người nàng.
…
Hán Vũ Đế chiếm bình nguyên Hà Sáo, xây dựng một tòa thành đất ở nhánh sông Hoàng Hà, đồn trú quân đội ở đó, đặt tên tòa thành là Mỹ Tắc, di dân ở Trung Nguyên tới thành Mỹ Tắc, dùng Mỹ Tắc làm thủ phủ quận Tây Hà. Đến khi Vua Quang Vũ trung Hưng, Thiền Vu Hô Hàn Tà thống lĩnh người Hung Nô đánh đuổi quân Hán, đổi tên thành Mỹ Tắc thành Thiền Vu đình. Người Hung Nô không thích cư trú trong thành nên Mỹ Tắc thành dần sụp đổ. Đến khi Mã Dược chiếm lấy bình nguyên Hà Sáo thì thành Mỹ Tắc chỉ còn đường viền xung quanh và mấy đoạn tường thành đổ nát.
Đầu tháng tám Năm Trung Bình, thứ ba. Phụng mệnh Mã Dược, Quách Đồ bắt đầu tiến hành xây dựng lại thành Mỹ Tắc.
Dưới bầu trời đêm tối đen như mực, những bó đuốc cháy rừng rực soi sáng như ban ngày khu công trường đang thi công. Một vạn nô lệ người Hung Nô, Tiên Ti dưới sự giám sát của các đốc công quân Hán đang đào hào, đắp đất, tất cả chú tâm làm việc, khí thế ngút trời. Rất nhiều nữ nhân Hung Nô đang điều khiển xe ngựa, xe trâu không ngừng vận chuyển, đất đá từ bờ sông tới công trường đang thi công.
Quách Đồ đứng nghiêm trên lâu thành. Thân hình thon gầy của hắn gần như tan biến vào tường thành trong bóng tối. Nếu không cẩn thận quan sát, sẽ rất khó phát hiện ra sự có mặt của hắn. Hắn đứng trên lâu thành nhìn xuống những đoàn xe chuyên chở đất kéo dài từ công trường đang thi công cho tới tận bờ sông.
Quách Đồ bỗng nhiển ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám. Bây giờ mới bắt đầu xây dựng tường thành. Liệu có kịp không?
/359
|