Editor: Tâm Thường LạcQuán cà phê.Cận Tử Kỳ mang một ly trà giải rượu đưa tới trước mặt Tiêu Tiêu: "Nói một chút xem, tối qua đã xảy ra chuyện gì?"Mặt Tiêu Tiêu đỏ lên, ngượng ngùng sờ lên cổ của mình: "Chuyện này nói ra rất dài dòng ...""Vậy thì nói tóm tắt ngắn gọn."Cận Tử Kỳ nhìn cô cười tủm tỉm, "Nói đến, Kỳ Diễn cũng rất hiếu kỳ chuyện tình cảm của Trâu Hướng."Tiêu Tiêu lập tức sợ tới mức mặt mày xoám ngoét, vội giơ hai tay thanh minh: "Chúng em rất trong sạch, cho dù có, cũng chỉ đơn thuần đắp chăn nói chuyện phiếm, chuyện gì cũng không xảy ra?""Vậy sao?" Cận Tử Kỳ nâng cao giọng, nhướng lông mày, bưng ly sữa lên thưởng thức một ngụm."Đương nhiên!" Tiêu Tiêu chỉ kém vỗ ngực bảo đảm: "Dù sao hai đứa em cũng chỉ là quen biết sơ sơ."Cận Tử Kỳ đặt cái ly xuống, ngẩng đầu nhìn cô: "Nói như vậy, quen thuộc là có thể phát sinh chút gì hả?""Không phải không phải ..." Mặt của Tiêu Tiêu đỏ tới mang tai, giải thích rất lâu cũng không nói ra được một nguyên do, cuối cùng nghẹn đủ một hơi, ậm ờ nói nhỏ: "Đều đã uống rượu say làm sao đi vào ...""Khụ!" Ánh mắt của Cận Tử Kỳ quan sát Tiêu Tiêu đầy quái lạ, trước kia ai nói cô nương này đơn thuần đấy nhỉ?Tiêu Tiêu bị nhìn chằm chằm phải ngượng ngùng, khóe miệng giật giật: "Không phải em đây bị ép sao? Dù sao, em có thể giơ tay lên thề, giữa em cùng thư ký Trâu thật sự trong sạch, trời xanh chứng giám, nhật nguyệt có thể bày tỏ!"Cận Tử Kỳ liếc nhìn túi hành lý để ở một bên: "Nếu thật sự là như vậy, em làm gì cần phải trốn tránh người nào đó?""Em không có trốn người nào, vả lại em không làm gì sai, tại sao phải trốn người ta?""Xem đi, ngay cả chính bản thân em cũng đã không tin những gì mình nói, dựa vào cái gì cho rằng chị sẽ tin?"Vẻ mặt Tiêu Tiêu cứng đờ, hai vai rũ xuống, qua một hồi lâu mới ủ rũ nói: "Thật ra em không có cố ý."Ngày hôm qua, sau khi cô cùng Cận Tử Kỳ chia tay, vẫn ở một chỗ với Trâu Hướng.Có lẽ là đồng bệnh tương liên, cô càng nhìn Trâu Hướng càng thấy được là bản sao của mình, dứt khoát uống rượu với anh ở trong nhà hàng, hai người giống như chuyện trò chuyện nhà linh tinh một chút cả buổi trưa, sau đó vẫn thấy chưa thỏa thuê, thì nói muốn tìm một chỗ tốt để tiếp tục.Cô nhớ tới chăn mền trong nhà mình còn đang phơi, liền chủ động đề nghị về nhà trước để cất chăn mền một chút, Trâu Hướng không phản đối, trên đường đi đến nhà cô hai người tới một siêu thị gần đó mua một thùng bia, kết quả chăn mền vừa được cất đi không chịu cử động nữa nên hai người ra quyết định cuối cùng ở lại trong nhà cô vừa xem phim vừa uống bia.Trên TV đang chiếu một bộ phim điện ảnh kinh điển về tình yêu, hai người ngồi trên sàn nhà, hết lon bia này tới lon bia khác, đến cuối cùng, quả thực là vì so ai với ai uống hay hơn, đến khi thân thể như bị lửa lớn hừng hực thiêu đốt mà khó chịu mới dừng lại."Không uống ... Không uống nữa ..."Cô say khướt vẫy vẫy tay, sau đó chống sofa đứng dậy, chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt cũng đã trời đất quay cuồng, cô lảo đảo một cái, vừa sắp ngã về phía trước, có một đôi tay từ phía sau ôm lấy cô."Làm sao mà... Không cẩn thận như vậy ..."Thân hình của Trâu Hướng không ổn định mà đỡ lấy cô, cười ha hả, lộ ra hai lúm đồng tiền trên má."Con bé này, tửu lượng có chút xíu như vậy, cũng dám nói theo giúp tôi không say không về ..."Cô lắc lắc đầu, tầm mắt vẫn mơ mơ hồ hồ, "Tôi muốn đi ngủ rồi thả tôi ra đi!"Trâu Hướng lại ngăn chặn cô đi tới phòng ngủ, có chút không đồng ý nhíu mày: "Cô cũng đã thành ra như vậy rồi? Còn có thể đi sao? Thôi, tôi làm người tốt đến cùng, bế cô qua đó ..."Tiêu Tiêu đã không biết Trâu Hướng bế cô trở về phòng thế nào, ấn tượng sâu nhất chính là khi cô ngã vào chiếc giường mềm mại, Trâu Hướng cũng không rời đi, mà theo đó cắm đầu ngã quỵ ở trên giường, sau đó cái gì cũng không nhớ được."Sau đó ... Sau đó điện thoại di động vang lên, em nhắm mắt đi tìm điện thoại di động, kết quả ... Bất cẩn liền mò tới một lồng ngực bằng phẳng, thuận theo sờ lên trên, thì chính là gương mặt một người đàn ông."Tiêu Tiêu rầu rĩ nắm tóc: "Em vừa mở mắt liền thấy mình cùng thư ký tứ chi quấn quýt dính chặt khít một chỗ, thậm chí chân em đặt ở giữa hai chân anh ta còn ...rõ ràng cảm nhận được cái kia của đàn ông lúc sáng sớm, khụ...khụ, bất quá thật sự không phải là em cố ý ôm lấy anh ta leo lên trên giường của em mà!"Tiêu Tiêu nói xong mở to mắt nhìn Cận Tử Kỳ tha thiết, sợ cô không tin những gì mình nói.Phản ứng của Cận Tử Kỳ lại không có gì là kinh ngạc lắm, chỉ bình tĩnh hỏi một câu: "Vậy sau đó thì sao?""Sau đó em liền sợ tới mức hoàn toàn tỉnh táo, thư ký Trâu cũng tỉnh luôn, tiếp sau đó, anh ta giống như là gặp quỷ mà bò lăn xuống giường, ngay cả quần áo chưa kịp mặc vớ chưa kịp mang đã ôm đồ bỏ chạy ...""Đợi một chút!" Cận Tử Kỳ đưa tay ngăn cô
/1179
|