Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 66: Chương 37

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

Cận Tử Kỳ cũng không biết tối hôm qua Tống Kỳ Diễn đã an bài cho Trâu Hướng ở bệnh viện trông chừng, giờ phút này biết được, trong lòng không khỏi cảm động, người đàn ông nhìn như không chút để ý, lại luôn giúp cô sắp xếp xong xuôi hết thảy mọi đường lui!

"BOSS, nhà họ Tô và người của nhà họ Bạch đều đã đi suốt đêm mà tới đây, bây giờ đang ở bệnh viện, Bạch tiểu thư từ tám giờ sáng thì bắt đầu đau bụng, nếu như tình huống vẫn không chuyển tốt, bác sĩ nói có thể. . . . . ."

Trâu Hướng muốn nói lại thôi mà liếc nhìn Kiều Niệm Chiêu, ánh mắt kia thật giống như đang nói: cô tự cầu nhiều phúc đi!

Kiều Niệm Chiêu vào lúc này mới ý thức tới chuyện dường như đã nghiêm trọng, dáng vẻ của Trâu Hướng cũng không giống như nói giỡn, cô ta kinh ngạc mà đứng yên tại chỗ, quên mất mới vừa rồi nhanh mồm nhanh miệng thế nào, chỉ biết nhìn Kiều Hân Hủy cầu cứu.

Bên trong căn phòng yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng thở khẩn trương thô đục.

Trâu Hướng băn khoăn mà quay sang liếc nhìn Cận Chiêu Đông và Kiều Hân Hủy, trù trừ một lát, mới đến gần Tống Kỳ Diễn, đang muốn kề tai nói nhỏ, giọng nói của Cận Chiêu Đông đã vang lên: "Có chuyện gì cứ nói thẳng đi!"

Sắc mặt Cận Chiêu Đông thật giống như cái bảng pha màu, đủ mọi màu sắc biến hoá nhanh chóng, mặc dù thường ngày luôn giữ sự bình thản, nhưng cũng bị một loạt lời lẽ ngu xuẩn của Kiều Niệm Chiêu chỉnh cho nổi trận lôi đình!

Bản thân gây đại họa, lại để cho người khác ở phía sau giúp nó chùi đít, nó ngược lại thì hay rồi, không những không cảm kích, còn lấy oán trả ơn, luôn miệng nói Cận Tử Kỳ ác độc như thế nào, ở bên ngoài hủy hoại danh tiếng nhà họ Cận ra sao.

Thật không nghĩ tới, đích thực để cho nhà họ Cận mặt mũi mất hết, lòng dạ âm độc là Kiều Niệm Chiêu nó!

Cận Chiêu Đông nhịn xuống ý nghĩ muốn xông tới quất cho Kiều Niệm Chiêu một cái tát, kìm nén một bụng tức, hít thở sâu một cái, mới nói với Tống Kỳ Diễn: "Nói đi, ta đã chuẩn bị tốt tâm lý cho tình huống xấu nhất."

Đối với Tống Kỳ Diễn, Cận Chiêu Đông rất cảm kích, nghĩ đến nhà họ Bạch vênh váo hung hăng, nếu như Tống Kỳ Diễn không có chuyện gì trước tiên đã phái người đi tới trấn an, không biết vào lúc này đã ồn ào thành hình dáng gì rồi!

Nghĩ đến con rể, Cận Chiêu Đông nhân tiện suy nghĩ đến Tôn Hạo, tuy nhiên, nhìn quanh cả phòng một vòng, cũng không thấy bóng dáng Tôn Hạo, lửa giận không khỏi dâng lên, quả nhiên là loại nồi gì thì xứng với loại vung ấy !

Trâu Hướng nhìn Tống Kỳ Diễn để xin ý kiến, sau khi nhận được Tống Kỳ Diễn gật đầu đáp lại, mới nói: "Bạch phu nhân nói, Cận đổng không dạy con gái, bà ấy không ngại thay ngài quản giáo, không nói đến Bạch tiểu thư là thiên kim tiểu thư của nhà họ Bạch, dù là con gái của gia đình bình thường, làm cha mẹ cũng sẽ không dễ dàng khoang nhượng khinh người quá đáng như vậy!"

Trong lòng Cận Chiêu Đông trầm xuống, nhà họ Cận ở thành phố S mặc dù cũng rất có danh vọng, nhưng lại không so kịp nhà họ Bạch. Nếu nhà họ Bạch lần này quyết tâm muốn liên hiệp với những nhóm người cùng làm ăn ở trên thương trường có lui tới với ông ta mà âm thầm dùng thủ đoạn hãm hại nhà họ Cận, đối với Cận Thị mà nói, sẽ là một sự đả kích không nhỏ, mà Cận Thị lại chỉ có thể đánh rớt răng nuốt vào bụng!

Kiều Hân Hủy cũng biết chuyện nghiêm trọng, sắc mặt trắng bệch mà nhìn sang Cận Chiêu Đông.

Kiều Niệm Chiêu lại không cam lòng, "Rõ ràng không phải lỗi của tôi, tại sao mọi tội lỗi đều đẩy lên trên người của tôi? Tôi căn bản không có dùng sức tay chân với Bạch Tang Tang, ngược lại, vẫn luôn là cô ta đánh tôi, tại sao đứa bé trong bụng tôi không sao, còn cô ta lại muốn chết muốn sống chứ. . . . . ."

"Con câm miệng cho ta!" Cận Chiêu Đông lạnh lùng quát Kiều Niệm Chiêu, ông giận đến sắc mặt tái xanh, bước nhanh đi tới bên cạnh Kiều Niệm Chiêu, hung hăng vung một cái tát, cả giận nói: "Đến bây giờ còn không biết mình sai sao? Ta cho con biết con sai ở đâu! Con sai là sai ở chỗ không nên để cho Bạch Tang Tang nhìn thấy con và Tô Hành Phong ở chung một chỗ!"

"Chiêu Đông. . . . . ." Kiều Hân Hủy muốn biện hộ giúp, nhưng cũng bị Cận Chiêu Đông lên tiếng trách cắt đứt, ông chỉ vào Kiều Niệm Chiêu, ra lệnh với Kiều Hân Hủy: "Bây giờ, cô dẫn nó đi theo tôi, lập tức đến bệnh viện."

"Ba!" Kiều Niệm Chiêu trợn to mắt đẹp bên trong lưu lại hoảng sợ, cô ta che lấy gương mặt đã sưng càng thêm sưng, không dám tin mà nhìn Cận Chiêu Đông, lúc này để cho cô ta đến bệnh viện chẳng khác nào như dê vào miệng cọp!

Không nói người nhà họ Bạch, chỉ riêng một Tống Nhiễm Cầm cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta!

Nhớ đến Tống Nhiễm Cầm trước kia một trận kéo lấy đầu tóc cô ta rồi tát một bạt tai, bộ mặt dữ tợn hung ác đó, thân thể Kiều Niệm Chiêu phản ứng theo bản năng run rẩy, lắc đầu liên tục: "Con không muốn, con không muốn đến bệnh viện!"

Kiều Hân Hủy thấy bộ dáng con gái bất lực hoảng hốt lo sợ, đỏ mắt lên, vội vàng đi tới dắt tay áo áo sơ mi Cận Chiêu Đông, ngẩng đầu nhìn ông bi thương mà khẩn cầu: "Chiêu Đông, dù cho Niệm Chiêu ngàn lỗi vạn lỗi, nói thế nào cũng là con gái của anh, huống chi chuyện này, thật sự không phải là nó khơi mào . . . . . ."

Hiếm khi thấy, Cận Chiêu Đông nghe Kiều


/1179

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status