Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 144: Chương 93

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

Tống Kỳ Diễn bị thương do trúng đạn, ở bệnh viện hơn một tháng mới xuất viện về nhà tĩnh dưỡng.

Vào thời điểm này, Cận Tử Kỳ đã mang thai được bảy tháng, bụng cũng gồ lên rất cao.

Trong mấy ngày này, cũng không có phát sinh thêm cái gì ngoài ý muốn nữa, cuộc sống cũng trải qua gió êm sóng lặng.

Ngày hôm nay xuất viện, Tống Kỳ Diễn thay một bộ quần áo bình thường thoải mái, áo lông cừu mỏng kiểu cổ chữ V màu khói, quần màu kem, phối hợp lên đôi giầy da hoẵng làm thủ công, sau khi chỉnh sửa xong còn đi lòng vòng ở trước gương.

Tống Kỳ Diễn vừa cào cào tóc của mình, vừa quay đầu cười lên hỏi Cận Tử Kỳ: "Đẹp trai không?"

Cận Tử Kỳ nhìn người đàn ông trong gương áo mũ chỉnh tề, lại nhìn nhìn quần áo bà bầu trên người mình, bởi vì bụng càng lúc càng lớn, cô đã xa rời các loại quần áo sành điệu hợp mốt, lúc này thấy Tống Kỳ Diễn đỏm đáng, trong lòng không thoải mái khó diễn tả bằng lời.

Cô ngồi xuống ở bên giường, nét mặt nhàn nhạt bĩu bĩu môi, "Xấu chết..."

"Xấu sao?" Tống Kỳ Diễn sờ lên cái cằm vừa cạo râu, hết nhìn trái tới nhìn phải, ánh mắt chất vấn dừng trên ảnh ngược trong gương của Cận Tử Kỳ: "Anh cảm thấy cũng tạm được ..."

Cận Tử Kỳ nghiêng mắt nhìn cô y tá nhỏ bên cạnh nín cười gò má ửng đỏ, đứng dậy vẩy vẩy đồng phục bệnh nhân trong tay mà Tống Kỳ Diễn thay ra.

"Tạm được ở chỗ nào chứ? Anh không có phát hiện khi anh cười lên nếp nhăn ở khoé mắt rất sâu sao?"

Nếp nhăn ở khoé mắt?

Nụ cười bên khóe môi Tống Kỳ Diễn có chút không nhịn được, đi qua, ôm lấy Cận Tử Kỳ sắc mặt không được tốt.

"Cái này là dấu hiệu của đàn ông đứng đắn chững chạc, lại nói thêm, anh cũng lớn hơn em sáu tuổi, tất cả mọi người nói đàn ông so với phụ nữ mà lớn tuổi hơn, không chỉ là chồng, còn có thể là anh lớn, càng có thể chiếu cố tốt cô vợ bé bỏng của mình."

"Sao em nghe nói cách nhau ba tuổi là cách một thế hệ, chúng ta chênh lệch sáu tuổi, vừa vặn là hai thế hệ."

Tống Kỳ Diễn cảm thấy hôm nay mình đã đụng vào họng súng, nghẹn lên một hơi, mặt dày mày dạn bằng mọi giá.

"Thật ra ... Anh 35 tuổi là tuổi mụ, cách sinh nhật lần thứ 35 của anh còn kém ba tháng nữa mà!"

"Ba tháng sao?" Cận Tử Kỳ nghi ngờ mà quay đầu quan sát đánh giá Tống Kỳ Diễn.

Hắn nhếch khóe môi, ngoài mặt cười nhưng lòng không cười, liên tục gật đầu: "Đúng đó, sinh nhật vào cuối tháng tám."

Nói xong, Tống Kỳ Diễn còn cố ý đặt tay chữ "八", chỉ kém không có thề non hẹn biển mà vỗ ngực đảm bảo.

"Nếu như em nhớ không lầm, cuối tháng tám là cung xử nữ."

Tống Kỳ Diễn chau mày: "Đây quan tâm chòm sao Xử nữ làm gì?"

"Bụng dạ hẹp hòi, phàm chuyện gì cũng tính toán chi li, lần sau cãi nhau, thích đem sự tình thật lâu trước kia móc ra nói, khí độ và lỗ kim đều xứng tầm, nổi tiếng trừng mắt giận dữ tất báo, thích mang thù."

Tống Kỳ Diễn: "..."

Cận Tử Kỳ nhìn bộ dạng cam chịu buồn bực của Tống Kỳ Diễn, mới hài lòng mà ho khan một tiếng.

"Anh xem anh đi ... Nói anh hai câu liền trở mặt, còn chưa biết trong lòng đang mắng em chứ gì!"

Tống Kỳ Diễn cắn răng nuốt vào bụng, cười làm lành: "Anh thương em còn không hết, sao có thể mắng chửi em chứ?"

"Trong ngoài bất nhất, tối nay anh và Mỗ Mỗ ngủ chung đi!"

Cận Tử Kỳ liếc xéo hắn một cái, đỡ bụng bầu đi ra.

Cận Mỗ Mỗ vốn ngồi trên ghế sofa chơi chém trái cây liếc nhìn Tống Kỳ Diễn, "Con có thể nói con không đồng ý không?"

Cận Tử Kỳ và Tống Kỳ Diễn khó có được trăm miệng một lời: "Không được."

Cận Mỗ Mỗ: "..."

...

Lúc sau một nhà ba người Cận Tử Kỳ làm thủ tục xuất viện, trùng hợp gặp được mẹ con của Kiều Niệm Chiêu cũng chuẩn bị xuất viện.

"Ơ, các người cũng xuất viện sao? Thật đúng là khéo nha ..."

Bạch Tang Tang đeo kính râm, ăn mặc đúng kiểu cô nàng hiện đại, xách lấy một chiếc túi hiệu Prada số lượng có hạn trên tay.

Ngày Kiều Niệm Chiêu tỉnh lại, cũng không lập tức xuất viện, mà dựa vào lý do dưỡng thai nên nương nhờ ở bệnh viện hơn nửa tháng.

Trước đó Cận Tử Kỳ có gặp phải Bạch Tang Tang trong thang máy.

Nghe nói Kiều Hân Hủy chủ động gọi điện thoại đến nhà họ Tô nói Kiều Niệm Chiêu đã trở lại, nhân tiện thông qua việc chọc lấy nước ối xét nghiệm DNA xác định cha của đứa bé trong bụng Kiều Niệm Chiêu là Tô Hành Phong.

Đầu tiên chạy tới bệnh viện cũng chẳng phải Tô Hành Phong, cũng không phải là Tống Nhiễm Cầm, mà là người Kiều Niệm Chiêu coi là kẻ thù: Bạch Tang Tang.

Bạch Tang Tang mang vẻ mặt hiền lành mà nhìn bụng của Kiều Niệm Chiêu, vuốt lên tay của cô ta: "Yên tâm đi, về sau nhà họ Tô chính là nhà của cô, chờ đứa bé này sinh ra, nhà họ Tô sẽ không bạc đãi cô.”

Kiều Niệm Chiêu ngước nhìn nụ cười của


/1179

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status