Hắn nói xong câu đấy,lại tiếp tục lực ở tay mà ra vào nơi tư mật của cô. Dưới tác động của tay hắn khiến hoa huy*t không ngừng chảy ra dòng dịch trắng. Dịch ra đầy quanh ngón tay hắn, hắn thấy vậy thì thỏa mãn cười. Đưa ngón tay dính đầy dịch tình của cô lên miệng mà liếm. Vừa liếm hắn lại tiếp tục lên tiếng.
- Đấy cô thấy không, miệng nhỏ của cô rất thích ngón tay tôi, nó đnag gào khóc mong muốn tôi cho nhiều hơn đấy!.
Nhìn thấy hắn như chìm trong dục vọng khiến cô cảm thấy ghê tởm, hàng động của hắn bây giờ không khác gì những tên háu sắc ngoài đường, chúng khiến cô khinh tởm. Một tổng tài cao cao tại thương như hắn, cũng có lúc bị dục vọng che mờ mắt như vậy sao?.
- Anh điên rồi, anh làm như vậy với tôi không thấy có lỗi với Cung Uyển Như hay sao?.
Hắn đnag trong cơn dục vọng bủa vây, nghe đến cái tên Uyển Như hắn như kéo về được một chút lý trí. Nhoài người về phía cô hắn đưa bàn tay vừa chạm vào hoa huy*t cô mà bóp lấy cổ cô lớn tiếng quát.
- Cô không có quyền nhắc đến cô ấy. Nếu cô đã không muốn yên ổn vậy thì tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục.
Nới xong câu hắn bắt đầu cởi bỏ chiếc quần trên người mình xuống, nơi đàn ông kia đang không ngừng trỗi dậy trước mặt cô. Khối thịt to vài dài nổi đầy gân xanh đỏ đang ngông ngây đứng thẳng kia. Nhìn thấy vật của đàn ông đang ở ngay trước mặt, cô không người nhướn người trườn lên phía trên, ý muốn thoát khỏi sự vậy hãm của nó.
Như đoán được ya đồ của cô, hắn nhanh tay túm chặt hai chân cô kéo về phía người hắn, cùng lúc ép hai chân cô rang rộng hơn. Khiếp cho hoa huy*t phơi bày ra trước họng súng nhô cao. Không một động tác thừa, không một lời báo trước. Hắn cư nhiên đâm thẳng thứ to lớn kia vào bên trong cô, khiến cô đau đớn mà uốn cong cơ thể, đau đến muốn chết đi sống lại hét lên.
- Aaaaa… Tên khốn nạn, anh rút ra cho tôi… Đau quá…hức…hức.
Nghe thấy tiếng la thấu trời của cô, cùng với lớp rào cản phía trông cô khiến hắn hỏi sững lại. Nhìn xuống phía dưới gard giường, hắn thấy dòng máu đỏ đang chảy ra từ phái hoa huy*t của cô xuống dưới gard. Lòng hắn tự hỏi, đây là lần đầu của cô sao?.
- Mẹ nó…anh đúng là tên cầm thú, đồ khốn nạn, lưu manh. Anh đáng chết…Ưm…ưm…
Cô còn chưa kịp chửi hết câu, hắn đã nhoài người về phía trước mà hôn nhẹ lên môi cô, vừa hôn vừa lên tiếng hỏi cô.
- Cô sao lại…
Còn chưa kịp hỏi hết câu hắn nhìn thấy biểu cảm đau đớn của cô mà nuốt hết câu hỏi còn lại vào trong bụng mà lên tiếng trấn an cô.
- Ngoan, đừng nháo, thả lỏng ra, một chút nữa sẽ hết.
Hắn bắt đầu thao túng tâm lý cô, vì bên trong của cô bây giờ quá trật, mà hắn thì dường như bị câu nói kia của cô mà khiến tâm tình không khống chế được đã một lực thật mạnh mà tiến vào trong cô. Bây giờ tiến thoái lưỡng nan, ra cũng không được mà vào cũng không xong khi cô cưa kẹp chặt như vậy. Hắn sẽ chết mất, đâu coa thằng đàn ông nào đã nên nòng lại hạ xuống đâu. Hắn muốn tiếp tục, cho dù có như thế nào đi nữa.
Mắt thấy cô vẫn cố chấp mà không chịu hợp tác với mình, hắn bèn ngưng lại động tác bên trong cô mà cúi xuống hôn lên bờ môi đỏ mọng kia. Điên cuồng khuấy đảo trong miệng cô, rồi lại xuống hõm cổ của cô mà hít hà lấy mùi hương thơm mây trên người cô.
- Đấy cô thấy không, miệng nhỏ của cô rất thích ngón tay tôi, nó đnag gào khóc mong muốn tôi cho nhiều hơn đấy!.
Nhìn thấy hắn như chìm trong dục vọng khiến cô cảm thấy ghê tởm, hàng động của hắn bây giờ không khác gì những tên háu sắc ngoài đường, chúng khiến cô khinh tởm. Một tổng tài cao cao tại thương như hắn, cũng có lúc bị dục vọng che mờ mắt như vậy sao?.
- Anh điên rồi, anh làm như vậy với tôi không thấy có lỗi với Cung Uyển Như hay sao?.
Hắn đnag trong cơn dục vọng bủa vây, nghe đến cái tên Uyển Như hắn như kéo về được một chút lý trí. Nhoài người về phía cô hắn đưa bàn tay vừa chạm vào hoa huy*t cô mà bóp lấy cổ cô lớn tiếng quát.
- Cô không có quyền nhắc đến cô ấy. Nếu cô đã không muốn yên ổn vậy thì tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục.
Nới xong câu hắn bắt đầu cởi bỏ chiếc quần trên người mình xuống, nơi đàn ông kia đang không ngừng trỗi dậy trước mặt cô. Khối thịt to vài dài nổi đầy gân xanh đỏ đang ngông ngây đứng thẳng kia. Nhìn thấy vật của đàn ông đang ở ngay trước mặt, cô không người nhướn người trườn lên phía trên, ý muốn thoát khỏi sự vậy hãm của nó.
Như đoán được ya đồ của cô, hắn nhanh tay túm chặt hai chân cô kéo về phía người hắn, cùng lúc ép hai chân cô rang rộng hơn. Khiếp cho hoa huy*t phơi bày ra trước họng súng nhô cao. Không một động tác thừa, không một lời báo trước. Hắn cư nhiên đâm thẳng thứ to lớn kia vào bên trong cô, khiến cô đau đớn mà uốn cong cơ thể, đau đến muốn chết đi sống lại hét lên.
- Aaaaa… Tên khốn nạn, anh rút ra cho tôi… Đau quá…hức…hức.
Nghe thấy tiếng la thấu trời của cô, cùng với lớp rào cản phía trông cô khiến hắn hỏi sững lại. Nhìn xuống phía dưới gard giường, hắn thấy dòng máu đỏ đang chảy ra từ phái hoa huy*t của cô xuống dưới gard. Lòng hắn tự hỏi, đây là lần đầu của cô sao?.
- Mẹ nó…anh đúng là tên cầm thú, đồ khốn nạn, lưu manh. Anh đáng chết…Ưm…ưm…
Cô còn chưa kịp chửi hết câu, hắn đã nhoài người về phía trước mà hôn nhẹ lên môi cô, vừa hôn vừa lên tiếng hỏi cô.
- Cô sao lại…
Còn chưa kịp hỏi hết câu hắn nhìn thấy biểu cảm đau đớn của cô mà nuốt hết câu hỏi còn lại vào trong bụng mà lên tiếng trấn an cô.
- Ngoan, đừng nháo, thả lỏng ra, một chút nữa sẽ hết.
Hắn bắt đầu thao túng tâm lý cô, vì bên trong của cô bây giờ quá trật, mà hắn thì dường như bị câu nói kia của cô mà khiến tâm tình không khống chế được đã một lực thật mạnh mà tiến vào trong cô. Bây giờ tiến thoái lưỡng nan, ra cũng không được mà vào cũng không xong khi cô cưa kẹp chặt như vậy. Hắn sẽ chết mất, đâu coa thằng đàn ông nào đã nên nòng lại hạ xuống đâu. Hắn muốn tiếp tục, cho dù có như thế nào đi nữa.
Mắt thấy cô vẫn cố chấp mà không chịu hợp tác với mình, hắn bèn ngưng lại động tác bên trong cô mà cúi xuống hôn lên bờ môi đỏ mọng kia. Điên cuồng khuấy đảo trong miệng cô, rồi lại xuống hõm cổ của cô mà hít hà lấy mùi hương thơm mây trên người cô.
/152
|