Hai đứa trẻ thở phào, khi mẹ chúng không phát giác ra chuyện chúng đã lén làm.
Nhẹ nhõm nhìn về phía cô rồi cất giọng.
- Vâng, thưa mẹ. Chúng con đi ngay đây ạ.
Nói rồi hai đứa trẻ tạm dừng phim hoạt hình rồi chạy về phía nhà tắm, cô cũng cất bước ở phía sau.
Tuy là chúng đã lớn. Nhưng vẫn phải có sự giám sát của người lớn bên cạnh. Nên cô thường hay vào ở bên cạnh hai đứa nhỏ khi chúng đi tắm.
Mười lắm phút trôi qua, cả hai anh em được cô quấn cho mỗi đứa một chiếc khăn tắm rồi cùng đi ra ngoài để thay đồ.
- Nào, nhanh lại đây mặc đồ rồi mẹ sấy tóc cho nào.
- Dạ vâng mẹ.
Hai đứa trẻ thay xong đồ thì ngồi ngoan ngoãn trên giường chờ cô sấy tóc. Tiểu Khôi vẫn tò mò mà hỏi cô.
- Mẹ. Có phải người tên Mộ Dung Phong kia là cha của chúng con không.
Cô nghe được câu hỏi của con trai thì động tác sấy tóc cũng ngưng lại. Chần chừ một lúc cô không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Không phải có ba Khải rồi đấy sao. Vì sao hai đứa còn hỏi mẹ nữa.
- Không, không phải ba nuôi. Chúng con muốn hỏi ba ruột của chúng con cơ.
Lúc này đây, cô cũng không muốn giấu nữa mà nói.
- Đúng vậy. Nhưng anh ta không xứng, người sau năm qua không chăm sóc các con được một ngày nào, không xứng là ba của hai đứa.
- Vậy mẹ có yêu người đàn ông đó không?
Bảo An hỏi cô.
- Trước đây mẹ từng yêu rất sâu đậm. Nhưng giờ đã là quá khứ rồi. Các con đừng nhắc nữa. Không phải hiện tại chúng ta sống rất tốt sao. Thôi đi ngủ nào.
Cô đánh lạc hướng hai đứa nhỏ.
- Vâng mẹ.
Dù biết mẹ lại đánh lạc hướng, nhưng chúng vẫn không hỏi nhiều vì chúng biết. Để nuôi được hai anh em, mẹ đã vất vả biết bao nhiêu. Chúng không muốn làm mẹ buồn, nên luôn ngoan ngoãn nghe lời cô.
_________.
Sáng hôm sau, cả hai anh em được cô gọi dậy để tới trường. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng tới trường mới, nên vô cùng phấn khích.
- Chào Misa nhé, bọn anh đi học đây. Em ở nhà phải ngoan nghe không. Chiều anh chị về chơi cùng em.
Nói xong cả hai bước lên xe anh rồi chiếc xe cũng lăn bánh tới trước trường của bọn nhỏ.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
- Chào mẹ, chào ba. Con con vào lớp đây ạ
Vừa tới trước cửa lớp, hai anh em đã ngoan ngoãn tạm biệt mẹ để vào lớp.
________.
Phía bên tập đoàn Mộ Dung.
Mới sáng sớm, toàn hệ thống công ty đã bị hacker xâm nhập, khiến công việc bị đình trệ.
Tại văn phòng của tổng tài.
Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế tại chính giữa phòng kia gương mặt đang vô đen. Xung quanh toát ra khí lạnh chết chóc.
- Thế nào rồi.
- Dạ, kĩ thuật viên đang cố gắng giải mã ạ.
Trợ lý Vương đứng bên cạnh báo cáo. Anh cũng đến toát mồ hôi hột vì độ lạnh của căn phòng hiện tại.
- Tôi nuôi chúng để làm cảnh à.
- …
- Một luc ăn hại, chỉ là việc bị hacker xâm nhập mà cả buổi sáng vẫn chưa giải được. Nếu không làm được thì nghỉ việc hết đi.
Nhìn về chiếc mfn hình mây tích vẫn đang chạy những con số dài, hắn như phát hỏa. Một đội ngũ kĩ thuật cao của tập đoàn chuyên giải quyết những hacker có ý muốn xâm nhập vào hệ thống công ty.
Mọi lần chỉ mất có mười đến ba mươi phút. Nhưng hiện tại, đã mất giờ đồng hồ trôi qua, vẫn chưa có dộng tĩnh gì. Đã thế còn không tìm ra được tên hacker kia là ai. Đúng là lũ vô dụng.
Chuyện này còn chưa xong, chuyện kia lại tới.
Bên ngoài, giám đốc tài chính chạy nhanh lên báo cáo với hắn, ngân sách công ty đột nhiên bị trừ mất sáu trăm triệu tệ khiến hắn càng điên hơn.
Nhẹ nhõm nhìn về phía cô rồi cất giọng.
- Vâng, thưa mẹ. Chúng con đi ngay đây ạ.
Nói rồi hai đứa trẻ tạm dừng phim hoạt hình rồi chạy về phía nhà tắm, cô cũng cất bước ở phía sau.
Tuy là chúng đã lớn. Nhưng vẫn phải có sự giám sát của người lớn bên cạnh. Nên cô thường hay vào ở bên cạnh hai đứa nhỏ khi chúng đi tắm.
Mười lắm phút trôi qua, cả hai anh em được cô quấn cho mỗi đứa một chiếc khăn tắm rồi cùng đi ra ngoài để thay đồ.
- Nào, nhanh lại đây mặc đồ rồi mẹ sấy tóc cho nào.
- Dạ vâng mẹ.
Hai đứa trẻ thay xong đồ thì ngồi ngoan ngoãn trên giường chờ cô sấy tóc. Tiểu Khôi vẫn tò mò mà hỏi cô.
- Mẹ. Có phải người tên Mộ Dung Phong kia là cha của chúng con không.
Cô nghe được câu hỏi của con trai thì động tác sấy tóc cũng ngưng lại. Chần chừ một lúc cô không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Không phải có ba Khải rồi đấy sao. Vì sao hai đứa còn hỏi mẹ nữa.
- Không, không phải ba nuôi. Chúng con muốn hỏi ba ruột của chúng con cơ.
Lúc này đây, cô cũng không muốn giấu nữa mà nói.
- Đúng vậy. Nhưng anh ta không xứng, người sau năm qua không chăm sóc các con được một ngày nào, không xứng là ba của hai đứa.
- Vậy mẹ có yêu người đàn ông đó không?
Bảo An hỏi cô.
- Trước đây mẹ từng yêu rất sâu đậm. Nhưng giờ đã là quá khứ rồi. Các con đừng nhắc nữa. Không phải hiện tại chúng ta sống rất tốt sao. Thôi đi ngủ nào.
Cô đánh lạc hướng hai đứa nhỏ.
- Vâng mẹ.
Dù biết mẹ lại đánh lạc hướng, nhưng chúng vẫn không hỏi nhiều vì chúng biết. Để nuôi được hai anh em, mẹ đã vất vả biết bao nhiêu. Chúng không muốn làm mẹ buồn, nên luôn ngoan ngoãn nghe lời cô.
_________.
Sáng hôm sau, cả hai anh em được cô gọi dậy để tới trường. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng tới trường mới, nên vô cùng phấn khích.
- Chào Misa nhé, bọn anh đi học đây. Em ở nhà phải ngoan nghe không. Chiều anh chị về chơi cùng em.
Nói xong cả hai bước lên xe anh rồi chiếc xe cũng lăn bánh tới trước trường của bọn nhỏ.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
- Chào mẹ, chào ba. Con con vào lớp đây ạ
Vừa tới trước cửa lớp, hai anh em đã ngoan ngoãn tạm biệt mẹ để vào lớp.
________.
Phía bên tập đoàn Mộ Dung.
Mới sáng sớm, toàn hệ thống công ty đã bị hacker xâm nhập, khiến công việc bị đình trệ.
Tại văn phòng của tổng tài.
Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế tại chính giữa phòng kia gương mặt đang vô đen. Xung quanh toát ra khí lạnh chết chóc.
- Thế nào rồi.
- Dạ, kĩ thuật viên đang cố gắng giải mã ạ.
Trợ lý Vương đứng bên cạnh báo cáo. Anh cũng đến toát mồ hôi hột vì độ lạnh của căn phòng hiện tại.
- Tôi nuôi chúng để làm cảnh à.
- …
- Một luc ăn hại, chỉ là việc bị hacker xâm nhập mà cả buổi sáng vẫn chưa giải được. Nếu không làm được thì nghỉ việc hết đi.
Nhìn về chiếc mfn hình mây tích vẫn đang chạy những con số dài, hắn như phát hỏa. Một đội ngũ kĩ thuật cao của tập đoàn chuyên giải quyết những hacker có ý muốn xâm nhập vào hệ thống công ty.
Mọi lần chỉ mất có mười đến ba mươi phút. Nhưng hiện tại, đã mất giờ đồng hồ trôi qua, vẫn chưa có dộng tĩnh gì. Đã thế còn không tìm ra được tên hacker kia là ai. Đúng là lũ vô dụng.
Chuyện này còn chưa xong, chuyện kia lại tới.
Bên ngoài, giám đốc tài chính chạy nhanh lên báo cáo với hắn, ngân sách công ty đột nhiên bị trừ mất sáu trăm triệu tệ khiến hắn càng điên hơn.
/152
|