Nhìn thấy que thử thai, cả hai người mắt chữ O mồm chữ A mà nhìn cô.
- Chuyện này…chuyện này là sao?
Cả hai cùng đồng thanh.
- Như hai người thấy.
Cô trả lời.
Chỉ với một câu như thế cũng đã khiến hai người họ như hiểu ra. Nhìn thấy cô đầy phiền não, Anh Thư tiến lên phía cô rồi ôm cô vào lòng.
- Cậu đừng lo, ngày mai mình sẽ đưa cậu tới bệnh viện khám lại một lần nữa.
- Đúng đấy. Bây giờ em không nên nghĩ nhiều, hãy nghỉ ngơi đi cho khỏe mai rồi đi khám xem sao.
Bạch Trung Khải cũng lên tiếng an ủi.
- Được. Vậy ngày mai mình đi khám xem sao.
Nghe được câu an ủi, trong lòng coi cũng có chút nhẹ nhõm hơn, dù gì cũng chưa thể chắc chắn được, biết đâu que thử thai này bị sai. Tự an ủi mình là như vậy, tâm trạng cô cũng đã khá hơn rất nhiều.
Thấy cô đã ổn hơn, Bạch Trung Khải cũng chào hỏi cả hai rồi anh quay ra cửa mà đi về. Trên mặt anh thoáng có chút buồn. Nếu như cô có thai thật, thì có phải anh sẽ hết hy vọng không.
Hai cô gái nhìn anh đã dần khuất bóng phía xa xa. Anh Thư lúc này cũng ngõ lời muốn ở lại để tiện cho ngày mai đưa cô đi khám.
_________.
Bẩy giờ sáng, khi mặt trời vừa hửng nắng, cô đã dậy từ lâu để chuẩn bị. Cô không yên tâm chút nào, nếu cái thai này là thật thì phải làm sao, cô cũng chưa có hướng giải quyết.
Anh Thư lúc này cũng đã tỉnh, hai cô gái ăn sáng xong cũng chuẩn bị để đến bệnh viện.
Tại bệnh viện phụ sản, hai cô gái trẻ đang đứng trước cửa bệnh viện. Nhìn khuôn mặt cô đầy lo lắng, Anh Thư vội nắm lấy tay cô mà an ủi.
- Đừng lo quá, chúng ta vào trong thôi. Kiểm tra xong sẽ biết kết quả ngay thôi.
- Ừm, được. Mình cùng vào nhé.
Cô khẽ nắm chặt tay Anh Thư rồi cả hai bước vào bên trong.
Tại hàng ghế ngoài hành lang, cô đang cần trên tay tấm phiếu của mình mà không khỏi hồi hộp.
Bỗng tiếng thông báo của nhân viên y tá vang lên.
- Mời bệnh nhân số 103 vào phòng bệnh số 2.
Nghe đến số danh của mình, cô vội đứng dậy, cố trấn an bản thân mà bước vào trong.
Bên trong phòng là một bác sĩ nữ đang ngồi tại bàn làm việc. Cô nhìn vị bác sĩ rồi khẽ cúi đầu chào bà.
- Chào bác sĩ, tôi đến kiểm tra.
Vị bác sĩ nhẹ đẩy gọng kính xuống rồi nhìn cô, rồi lại nhìn vào báo cáo kết quả của giấy báo xét nghiệm trước đó mà lên tiếng.
- Cô đến khám thai.
- V…vâng ạ.
Cô nghe được câu bác sĩ nói thì giật mình. Cô có thai thật sao.
- Được cô ngồi đi.
Cô sau khi đượ bác sĩ cho phép thì cũng ngồi vào chiếc ghế đối diện, nghe từng câu từng chữ vị bác sĩ nói mà tai cô vầng ù dần đi.
- Theo như kết quả xét nghiệm nước tiểu và máu của cô trước đó thì cô đã mang thai được gần ba tuần. Đây là lần đầu cô mang thai đúng không?
- Dạ…dạ vâng.
- Đối với thai phụ lần đầu mang thai, tôi sẽ đưa ra một số lời khuyên cho cô để cả mẹ và bé được phát triển an toàn và khỏe mạnh.
- Dạ.
- Đối với thai phụ ba tháng đầu thì phải chú ý một số thức ăn có thể dẫn tới việc sảy thai, cũng như phải hạn chế việc thứ khuya và suy nghĩ nhiều. Như vậy cũng sẽ không tốt với thai nhi, cô hiểu chưa.
- Dạ.
- Được rồi, bây giờ cô có thể về, một tuần sau có thể quay lại để xem nhịp tim thai được rồi.
- Cảm ơn bác sĩ.
Cô đứng dậy, mang theo kết quả trên tay mà bước ra ngoài, khuôn mặt cô lúc này đây vô cùng phức tạp. Anh Thư sau khi thấy cô bước ra thì cũng chạy lại hỏi.
- Tình hình sao rồi?
- …
Không một câu trả lời, dường như Anh Thư cũng đoán ra được phần nào.
- Chuyện này…chuyện này là sao?
Cả hai cùng đồng thanh.
- Như hai người thấy.
Cô trả lời.
Chỉ với một câu như thế cũng đã khiến hai người họ như hiểu ra. Nhìn thấy cô đầy phiền não, Anh Thư tiến lên phía cô rồi ôm cô vào lòng.
- Cậu đừng lo, ngày mai mình sẽ đưa cậu tới bệnh viện khám lại một lần nữa.
- Đúng đấy. Bây giờ em không nên nghĩ nhiều, hãy nghỉ ngơi đi cho khỏe mai rồi đi khám xem sao.
Bạch Trung Khải cũng lên tiếng an ủi.
- Được. Vậy ngày mai mình đi khám xem sao.
Nghe được câu an ủi, trong lòng coi cũng có chút nhẹ nhõm hơn, dù gì cũng chưa thể chắc chắn được, biết đâu que thử thai này bị sai. Tự an ủi mình là như vậy, tâm trạng cô cũng đã khá hơn rất nhiều.
Thấy cô đã ổn hơn, Bạch Trung Khải cũng chào hỏi cả hai rồi anh quay ra cửa mà đi về. Trên mặt anh thoáng có chút buồn. Nếu như cô có thai thật, thì có phải anh sẽ hết hy vọng không.
Hai cô gái nhìn anh đã dần khuất bóng phía xa xa. Anh Thư lúc này cũng ngõ lời muốn ở lại để tiện cho ngày mai đưa cô đi khám.
_________.
Bẩy giờ sáng, khi mặt trời vừa hửng nắng, cô đã dậy từ lâu để chuẩn bị. Cô không yên tâm chút nào, nếu cái thai này là thật thì phải làm sao, cô cũng chưa có hướng giải quyết.
Anh Thư lúc này cũng đã tỉnh, hai cô gái ăn sáng xong cũng chuẩn bị để đến bệnh viện.
Tại bệnh viện phụ sản, hai cô gái trẻ đang đứng trước cửa bệnh viện. Nhìn khuôn mặt cô đầy lo lắng, Anh Thư vội nắm lấy tay cô mà an ủi.
- Đừng lo quá, chúng ta vào trong thôi. Kiểm tra xong sẽ biết kết quả ngay thôi.
- Ừm, được. Mình cùng vào nhé.
Cô khẽ nắm chặt tay Anh Thư rồi cả hai bước vào bên trong.
Tại hàng ghế ngoài hành lang, cô đang cần trên tay tấm phiếu của mình mà không khỏi hồi hộp.
Bỗng tiếng thông báo của nhân viên y tá vang lên.
- Mời bệnh nhân số 103 vào phòng bệnh số 2.
Nghe đến số danh của mình, cô vội đứng dậy, cố trấn an bản thân mà bước vào trong.
Bên trong phòng là một bác sĩ nữ đang ngồi tại bàn làm việc. Cô nhìn vị bác sĩ rồi khẽ cúi đầu chào bà.
- Chào bác sĩ, tôi đến kiểm tra.
Vị bác sĩ nhẹ đẩy gọng kính xuống rồi nhìn cô, rồi lại nhìn vào báo cáo kết quả của giấy báo xét nghiệm trước đó mà lên tiếng.
- Cô đến khám thai.
- V…vâng ạ.
Cô nghe được câu bác sĩ nói thì giật mình. Cô có thai thật sao.
- Được cô ngồi đi.
Cô sau khi đượ bác sĩ cho phép thì cũng ngồi vào chiếc ghế đối diện, nghe từng câu từng chữ vị bác sĩ nói mà tai cô vầng ù dần đi.
- Theo như kết quả xét nghiệm nước tiểu và máu của cô trước đó thì cô đã mang thai được gần ba tuần. Đây là lần đầu cô mang thai đúng không?
- Dạ…dạ vâng.
- Đối với thai phụ lần đầu mang thai, tôi sẽ đưa ra một số lời khuyên cho cô để cả mẹ và bé được phát triển an toàn và khỏe mạnh.
- Dạ.
- Đối với thai phụ ba tháng đầu thì phải chú ý một số thức ăn có thể dẫn tới việc sảy thai, cũng như phải hạn chế việc thứ khuya và suy nghĩ nhiều. Như vậy cũng sẽ không tốt với thai nhi, cô hiểu chưa.
- Dạ.
- Được rồi, bây giờ cô có thể về, một tuần sau có thể quay lại để xem nhịp tim thai được rồi.
- Cảm ơn bác sĩ.
Cô đứng dậy, mang theo kết quả trên tay mà bước ra ngoài, khuôn mặt cô lúc này đây vô cùng phức tạp. Anh Thư sau khi thấy cô bước ra thì cũng chạy lại hỏi.
- Tình hình sao rồi?
- …
Không một câu trả lời, dường như Anh Thư cũng đoán ra được phần nào.
/152
|