Đối mặt với uy hiếp của mẹ, Cố Dĩ An không có phản ứng gì mà trực tiếp kết thúc cuộc gọi rồi tắt điện thoại.
Tô Tình không nghe thấy, ngẩng đầu liếc kính chiếu hậu, thấy vẻ mặt khinh thường của cô “Dì gọi à?”
Cố Dĩ An gật đầu, nhắm mắt lại không muốn nói nữa.
Bởi vì cô mệt rồi.
Rất mệt rồi.
...
Sau khi tạm biệt Tô Tình ở cửa khách sạn, Cố Dĩ An đi thẳng vào thang máy dành riêng cho khách VIP, căn phòng cô ở nằm ở tầng 46, sau khi nhấn nút thang máy thì dựa lưng vào tường và nhắm mắt lại.
Khi thang máy từ từ đi lên, lông mày của cô cũng ngày càng nhăn lại, đầu lại bắt đầu đau nhức.
Cuối cùng cũng đến tầng mình ở, cô lấy thẻ phòng từ trong túi xách ra, tay cô run lên làm cho chiếc thẻ bị rơi xuống đất, lúc cô cúi người nhìn xuống, thì một bàn tay to gầy guộc đã chụp lấy nó nhanh hơn cô một bước.
Cố Dĩ An không cần ngẩng đầu cũng biết chủ nhân của bàn tay này là ai, bởi vì trên người hắn vẫn còn mùi của trầm hương.
“Cảm ơn.” Cô không thèm nhìn đối phương mà cầm lấy thẻ phòng, xoay người đi tới cửa, một tiếng “ting” vang lên cửa bật mở, khi cô bước vào trong chuẩn bị đóng cửa thì chân người đó đã bước vào để chặn cửa lại.
Cố Dĩ An cau mày không hài lòng “Anh chán sống rồi à? Có phải muốn bị Thượng Quân Ngạn giết sớm hơn chút không?”
Lời vừa dứt, thân thể cô đã áp vào tủ giày.
“Rầm ” Cánh cửa đóng lại.
“Không muốn gặp anh như vậy sao?”
Giọng nói trầm ấm sau hơn hai năm lại vang lên bên tai, Cố Dĩ An không có chút phản ứng nào, từ đầu đến cuối cô cũng không ngẩng đầu lên, “Khách sạn có camera, nếu không muốn bị bắt thì cút ra ngoài.”
“Cút?” Trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông hiện lên nụ cười giễu cợt, kéo dài vài giây rồi chuyển thành hung ác. Hắn dùng sức bóp cằm cô, ép cô mở mắt ra nhìn mình “Cố Dĩ An, rốt cuộc là em có lương tâm không vậy?”
Cố Dĩ An vì cằm bị bóp rất đau nên chỉ có thể mở to hai mắt, lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt “Thượng Quân Sách, nếu phải hỏi thì phải là tôi hỏi mới đúng, anh có lương tâm không vậy?”
Nam thứ Thượng Quân Sách của truyện này là một tên phản diện hoang tưởng, là anh trai của Thượng Quân Ngạn, anh họ của Cố Dĩ An. Nói về hắn thì ở chương “Hắn tựa lửa” và “Hắn tựa chất độc” cũng có miêu tả qua chút.
Chú thích
1.Theo nghĩa hẹp, “dự án bã đậu” là chỉ những dự án có chất lượng không đảm bảo tiêu chuẩn, còn theo nghĩa rộng, “dự án bã đậu” là chỉ tất cả những hạng mục không đạt chất lượng trong quá trình sản xuất, vận hành.
/263
|