Editor: Xám
Thiên Thiên. Cậu không sao chứ? Nhóm Từ Tư Nhiễm hiểu rõ nội tình của cuộc hôn nhân này nhất.
Vừa rồi Cố Thừa Diệu lại có thái độ như vậy, lúc này mấy người bạn thân đều lo lắng nhìn cô.
Diêu Hữu Thiên tương đối bình tĩnh lắc đầu, đối với việc làm của Cố Thừa Diệu, cô không hề để ở trong lòng.
Khách mời ngày hôm nay, ngoài người thân bạn bè của nhà họ Cố ra, còn có người của nhà họ Diêu.
Tổng cộng 150 bàn khách, tiếp tục mời rượu, phải tốn không biết bao nhiêu thời gian.
,
Suy nghĩ một chút, trừ mấy người chú bác trong nhà, thân thích nhà ngoại của nhà mẹ đẻ Tuyên Tĩnh Ngôn ra.
Cô đặt trong điểm lên những người sau này có thể sẽ hợp tác với nhà họ Diêu và cả nhà họ Cố.
Cô có thái độ tốt, lại lễ phép, lời nói cử chỉ thân thiết nhưng không siểm nịnh. Đi hết một vòng đã chiếm được không ít cảm tình của các phu nhân nổi tiếng.
Bữa tiệc vừa mới tiến hành được phân nửa, đã có không ít người đến trước mặt Kiều Tâm Uyển khen ngợi Diêu Hữu Thiên.
Liên tục khen bà đã lấy được một nàng dâu tốt.
,
Kiều Tâm Uyển càng hài lòng hơn, nhận định ánh mắt của mình khá tốt. Còn cho rằng thủ đoạn của mình cũng tương đối hiểm.
Nếu như không phải bà đã sớm mời Uông Tú Nga tới, chỉ sợ bây giờ đứa trẻ bướng bỉnh kia vẫn ôm ý nghĩ với Bạch Yên Nhiên, không chịu buông tay.
Có người của công ty tổ chức hôn lễ hỗ trợ, người giúp đỡ nhà họ Cố lại nhiều. Tiệc cưới tiến hành rất thuận lợi.
Cố Thừa Diệu không chịu đưa Diêu Hữu Thiên cùng đi mời rượu, Diêu Hữu Thiên cũng không giận.
Người thường xuyên lăn lộn trên chốn thương trường, có ai không phải người sành sỏi lõi đời? Vừa rồi Cố Thừa Diệu nói rằng chỉ đùa, thật ra tám phần là có mâu thuẫn với cô dâu người ta đúng không?
Cho dù trong lòng mọi người nghĩ vậy, nhưng không một ai nói ra.
Dẫu sao, ai lại muốn đắc tội với nhà họ Cố và nhà họ Diêu chứ?
,
Dưới tình hình đó, Cố Thừa Diệu muốn uống thế nào, muốn say ra sao, dĩ nhiên là không có ai quản.
Vì vậy chờ đến khi tiệc cưới kết thúc, mọi người mới phát hiện ra, Cố Thừa Diệu đã uống say.
Nhà họ Cố đã đặt phòng tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn làm phòng tân hôn của hai người.
Tiễn khách xong, Cố Thừa Diệu gần như là bị người ta khiêng vào cửa.
Cố Thừa Kỳ và Cố Thừa Lân, hai người một trái một phải cùng đưa Cố Thừa Diệu về phòng.
Nhìn thấy Diêu Hữu Thiên mặc bộ váy đỏ đứng ở cửa phòng, trên mặt hai anh em đều có chút lúng túng.
Em dâu. Thừa Diệu uống say rồi, nó ——
,
Không sao. Diêu Hữu Thiên thản nhiên mở miệng: Các anh đi đi, em có thể chăm sóc anh ấy.
Vậy thì tốt rồi. Cố Thừa Kỳ gật đầu một cái, anh vẫn khá thích Diêu Hữu Thiên: Vậy bọn anh đi trước.
Vâng. Cảm ơn. Diêu Hữu Thiên thành tâm nói xin lỗi.
Cố Thừa Kỳ lại nhìn cô một cái, lúc này mới xoay người rời đi.
Bên kia, nhóm Từ Tư Nhiễm lo lắng cho Diêu Hữu Thiên đều đuổi theo, thấy Cố Thừa Diệu đã uống say như chết, vẻ mặt đều không được dễ nhìn cho lắm.
Thiên Thiên, tên họ Cố này thật quá đáng.
Đúng vậy. Có cần dùng nước lạnh giội cho anh ta tỉnh lại không?
Thiên Thiên, cậu không phải sợ anh ta, nếu anh ta ngu ngốc dám mượn rượu làm càn bắt nạt cậu, tụi mình nhất định không bỏ qua cho anh ta.
,
Trong những người có mặt ở đây, người tức giận nhất chính
Thiên Thiên. Cậu không sao chứ? Nhóm Từ Tư Nhiễm hiểu rõ nội tình của cuộc hôn nhân này nhất.
Vừa rồi Cố Thừa Diệu lại có thái độ như vậy, lúc này mấy người bạn thân đều lo lắng nhìn cô.
Diêu Hữu Thiên tương đối bình tĩnh lắc đầu, đối với việc làm của Cố Thừa Diệu, cô không hề để ở trong lòng.
Khách mời ngày hôm nay, ngoài người thân bạn bè của nhà họ Cố ra, còn có người của nhà họ Diêu.
Tổng cộng 150 bàn khách, tiếp tục mời rượu, phải tốn không biết bao nhiêu thời gian.
,
Suy nghĩ một chút, trừ mấy người chú bác trong nhà, thân thích nhà ngoại của nhà mẹ đẻ Tuyên Tĩnh Ngôn ra.
Cô đặt trong điểm lên những người sau này có thể sẽ hợp tác với nhà họ Diêu và cả nhà họ Cố.
Cô có thái độ tốt, lại lễ phép, lời nói cử chỉ thân thiết nhưng không siểm nịnh. Đi hết một vòng đã chiếm được không ít cảm tình của các phu nhân nổi tiếng.
Bữa tiệc vừa mới tiến hành được phân nửa, đã có không ít người đến trước mặt Kiều Tâm Uyển khen ngợi Diêu Hữu Thiên.
Liên tục khen bà đã lấy được một nàng dâu tốt.
,
Kiều Tâm Uyển càng hài lòng hơn, nhận định ánh mắt của mình khá tốt. Còn cho rằng thủ đoạn của mình cũng tương đối hiểm.
Nếu như không phải bà đã sớm mời Uông Tú Nga tới, chỉ sợ bây giờ đứa trẻ bướng bỉnh kia vẫn ôm ý nghĩ với Bạch Yên Nhiên, không chịu buông tay.
Có người của công ty tổ chức hôn lễ hỗ trợ, người giúp đỡ nhà họ Cố lại nhiều. Tiệc cưới tiến hành rất thuận lợi.
Cố Thừa Diệu không chịu đưa Diêu Hữu Thiên cùng đi mời rượu, Diêu Hữu Thiên cũng không giận.
Người thường xuyên lăn lộn trên chốn thương trường, có ai không phải người sành sỏi lõi đời? Vừa rồi Cố Thừa Diệu nói rằng chỉ đùa, thật ra tám phần là có mâu thuẫn với cô dâu người ta đúng không?
Cho dù trong lòng mọi người nghĩ vậy, nhưng không một ai nói ra.
Dẫu sao, ai lại muốn đắc tội với nhà họ Cố và nhà họ Diêu chứ?
,
Dưới tình hình đó, Cố Thừa Diệu muốn uống thế nào, muốn say ra sao, dĩ nhiên là không có ai quản.
Vì vậy chờ đến khi tiệc cưới kết thúc, mọi người mới phát hiện ra, Cố Thừa Diệu đã uống say.
Nhà họ Cố đã đặt phòng tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn làm phòng tân hôn của hai người.
Tiễn khách xong, Cố Thừa Diệu gần như là bị người ta khiêng vào cửa.
Cố Thừa Kỳ và Cố Thừa Lân, hai người một trái một phải cùng đưa Cố Thừa Diệu về phòng.
Nhìn thấy Diêu Hữu Thiên mặc bộ váy đỏ đứng ở cửa phòng, trên mặt hai anh em đều có chút lúng túng.
Em dâu. Thừa Diệu uống say rồi, nó ——
,
Không sao. Diêu Hữu Thiên thản nhiên mở miệng: Các anh đi đi, em có thể chăm sóc anh ấy.
Vậy thì tốt rồi. Cố Thừa Kỳ gật đầu một cái, anh vẫn khá thích Diêu Hữu Thiên: Vậy bọn anh đi trước.
Vâng. Cảm ơn. Diêu Hữu Thiên thành tâm nói xin lỗi.
Cố Thừa Kỳ lại nhìn cô một cái, lúc này mới xoay người rời đi.
Bên kia, nhóm Từ Tư Nhiễm lo lắng cho Diêu Hữu Thiên đều đuổi theo, thấy Cố Thừa Diệu đã uống say như chết, vẻ mặt đều không được dễ nhìn cho lắm.
Thiên Thiên, tên họ Cố này thật quá đáng.
Đúng vậy. Có cần dùng nước lạnh giội cho anh ta tỉnh lại không?
Thiên Thiên, cậu không phải sợ anh ta, nếu anh ta ngu ngốc dám mượn rượu làm càn bắt nạt cậu, tụi mình nhất định không bỏ qua cho anh ta.
,
Trong những người có mặt ở đây, người tức giận nhất chính
/916
|