Ngâm mình trong nước sông mát mẻ khiến Hàn Tiến có cảm giác vô cùng thoải mái, tuy nước sông chuyển động sẻ đem đến nhiệt lượng, từ đó sản sinh ra tổn hao không đáng có nhưng cơ thể này thật sự là quá bẩn rồi, mà hôm nay là ngày hắn đạt được sự tái sinh, có ý nghĩ tượng trưng rửa sạch hết bụi trần của những ngày tháng trước.
Tư Đế Nhĩ Bá Cách không xuống, hắn ngồi đờ bên dòng sông, nhìn chăm chú dòng nước sông đang cuồn cuộn chảy, ánh mắt như xuất thần.
"Đang nghĩ gì vậy?" Hàn Tiến hiếu kì hỏi, trải qua những chuyện này hắn đã coi Tư Đế Nhĩ Bá Cách là bạn của mình.
"Thiếu gia, dụng binh thật uy phong" Tư Đế Nhĩ Bá Cách trong mắt tràn đẩy ngưỡng mộ :"Tên Tư Phàm Đề bình thường ức hiếp người khắp nơi, nhưng trước mặt người đó, ngay cả mông cũng không dám đặt xuống"
Lúc đó Tư Đế Nhĩ Bá Cách lại thêm một câu "Thiếu gia, khi nào chúng ta uy phong như người đó thì thật là tốt"
"Sau này chúng ta sẽ không chịu sự áp bức của bất kì ai" Hàn Tiến chậm rãi nói.
"ừ" Tư Đế Nhĩ Bá Cách hưởng ứng, chỉ có điều khẩu khí hắn có phần miễn cưỡng, hiển nhiên hắn không tin cam đoan của Hàn Tiến, điều này cũng không thể trách hắn, Hàn Tiến hiện nay là một quý tộc suy sụt, ngay đến mặc ấm cũng chẳng thể giải quyết, đổi thành bất cứ người nào đều cũng sẽ không tin lời Hàn Tiến.
"Ngươi cũng xuống tắm đi" Hàn Tiến cười chuyển đề tài.
"Được" Tư Đế Nhĩ Bá Cách đứng dậy cỡi y phục, vòng đến chồ Hàn Tiến tắm, kêu lớn rồi nhảy xuống sông nhưng hắn nhanh chóng giãy giụa rồi leo lên bờ.
"Sao vậy?" Hàn Tiến hỏi.
"Đau..."' Tư Đế Nhĩ Bá Cách há miệng nhe răng nói, khi chiều vừa bị đánh một trận, toàn thân hắn lưu lại nhiều vết tích, bị nước sông tạt vào đau như thể bị kim châm, không thể nào chịu nổi
"Chịu khó chút" Hàn Tiến nhẹ nhàng nói "Nhất định phải tắm rửa sạch, chúng ta nhất định không thể sống qua ngày như trước đây nữa. />k
"Thiếu gia, tôi biết rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách mồm nói biết thực tế lại rất mơ hồ, tắm rửa với không sống qua ngày như trước thì có quan hệ gì?
Hàn Tiến ngâm mình trong nước mấy tiếng đồng hồ, Tư Đế Nhĩ Bá Cách xuống tắm sau hắn cũng đã xong từ lâu, đợi đến khi hắn lên bờ Tư Đế Nhĩ Bá Cách đang ngồi xổm bên đống lửa, tập trung tinh thần lật cái gì đó.
"Đó là cái gì?" Hàn Tiến ngửi thấy một mùi thơm nhè nhẹ, tinh thẩn lập tức tỉnh táo.
"Thiếu gia, là sắn" Tư Đế Nhĩ Bá Cách cười nói :"Cậu không phải bảo tôi vào thị trấn lấy hai bộ y phục sao? Khi tôi trở về thuận đường đào mấy củ sắn của Thang Mẫu.
Hàn Tiến cầm y phục Tư Đế Nhĩ Bá Cách lấy về lên, run run khoác lên người, nhìn về phía sắn đã sắp chín, bất giác nuốt nước bọt, Lương thực chính là năng lượng, hắn bây giờ đang rất cần năng lượng, trước tiên cần phải cải tạo thay đổi bản thân mình, năng lực tiêu hóa hấp thụ của cơ thể này quá thấp, tần suất sử dụng năng lượng cũng không đến hai mươi phần trăm, lần này còn phải chuẩn bị để hấp thu ma tinh mà đây nhất thiết phải dùng năng lượng để chống đỡ.
"Thiếu gia, cái này chín rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách dùng que gỗ cắm vào một củ sắn đưa đến trước mặt Hàn Tiến.
Hàn Tiến cũng không khách khí, gặm gặm lớp than đen bên ngoài ra, mấy miếng đã ăn hết củ sắn, sau đó tự mình động tay, xử lí toàn bộ đống sắn còn lại.
Tư Đế Nhĩ Bá Cách mừng rỡ, nói dễ nghe một chút, đó là tình cảm, nói không dễ nghe đó là quy tắc của nô bộc, nhìn Hàn Tiến ăn còn vui mừng hơn bản thân hắn được ăn.
"Còn gì không' Hàn Tiến nhẹ nhàng hỏi
"Thiếu gia vẫn chưa ăn no?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách do dự một lúc :"Vậy để tôi đi đào tiếp".
"ừ, đi đi, tốt nhất đào nhiều một chút" Hàn Tiến gật đầu, năng lượng có trong mẩy củ sắn này cũng không nhiều, thêm nữa năng lực tiêu hóa rất kém, năng lượng tích lũy hiện giờ mới hơn một nguyên một chút, không đủ dùng làm gì cả.
"Được rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách nhảy lên, chạy về phía thượng nguồn con sông nhỏ.
Nơi có sắn mà Tư Đế Nhĩ Bá Cách nói đến cách đó không xa nhưng phải đến nửa tiếng sau mới thấy Tư Đế Nhĩ Bá Cách vui mừng chạy về, ném chiếc áo rách xuống đất, trong áo là hai mươi mấy củ sắn.
Hàn Tiến ném sắn vào trong lửa, dùng thanh củi lật qua lật lại một lúc, cũng chẳng cần biết đã chín chưa, dựa vào cảm nhận mà khều ra, bóc lớp vỏ bên ngoài, dùng hết sức vừa thổi vừa ăn.
Nụ cười của Tư Đế Nhĩ Bá Cách dần trở nên cứng ngắc, hắn trước nay chưa từng thấy thiếu gia ăn như vậy, một củ sắn mà hai, ba miếng đã ăn hết, tiếp đó là ăn như hổ cuốn, chớp mắt hai mươi mấy củ sắn hắn đem về chỉ còn lại ba củ.
"Ngươi lại đi đào thêm đi" Hàn Tiến huýt một hơi dài :"ừ...không gấp, ngươi ăn mấy củ này đi, sau đó nghỉ ngơi rồi hãy đi".
"Thiếu gia, cậu vẫn chưa ăn no?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách kinh ngạc kêu lên.
"Bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi, đừng hỏi nhiều"
"ờ…" Tư Đế Nhĩ Bá Cách cười đau khổ nói :"Có điều,.-thiếu gia, bình thường Thang Mẫu biết chúng ta đáng thương, nên chúng ta đào chút sắn của hắn cũng không vấn đề gì, nhưng tôi lại đi... chúng ta sẽ chọc giận hắn mất"
"Ngươi sao chỉ nhìn thấy hắn? Lẽ nào trong thị trấn chỉ có sắn hắn trồng?"
"Đi đến chỗ người khác?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách mở to mắt, người đều là ức hiếp kẻ yếu sợ kẻ mạnh, trước đây Tư Đế Nhĩ Bá Cách đói đến mức không chịu được, đến vùng đất bên ngoài trấn tìm đồ ăn, bị các nông phu bắt được, bị đánh thừa sống thiếu chết, chỉ có Thang Mẫu trước nay chưa từng động tay, lâu dần thành quen.
"Sao vậy?" Hàn Tiến không hiểu có gì mà phải kinh ngạc đến thế.
"Được rồi..." Tư Đế Nhĩ Bá Cách cắn răng đứng dậy, trước đây hắn tuổi còn nhò, chạy cũng không nhanh cho nên đều bị người ta bắt, bây giờ chắc sẽ không có chuyện gì.
"Ngươi ăn sắn đi đã, Nghỉ ngơi chút rồi đi tiếp" Hàn Tiến nhẹ nhàng nói.
Khi Tư Đế Nhĩ Bá Cách bế đổng sắn trở lại một lần nữa đã mệt đến không thể chịu nổi, vứt đống sắn xuống, lăn quay ra ngủ không biết gì ngủ đến sáng mới mở mắt dậy, nghĩ đến hôm qua quá mệt quên chúc thiếu gia ngủ ngon, nhìn trái nhìn phải tìm bóng dáng Hàn Tiến, đợi khi đã nhìn rõ bốn bề xung quanh, bỗng trở nên đờ đẫn trố mắt ra.
Sắn tối qua mang về đều không thấy đâu rồi, chỉ còn lại một đổng vỏ sắn còn Hàn Tiến đang ngâm mình trong nước, mắt nhắm chặt, dường như không biết gì.
"Thiếu gia" Tư Đế Nhĩ Bá Cách nhảy dụng lên, Lập tức chạy về phía Hàn Tiến.
Nghe thấy tiếng Tư Đế Nhĩ Bá Cách, Hàn Tiến dẩn dẩn mở mắt ra, ánh mắt lấp lánh những tia sáng khác thường, Đêm qua hắn đã hấp thụ chút năng lượng, toàn bộ dùng để cải tạo cơ thể này, nền tảng của cơ thể này quá kém, đem so sánh trước với sau khi cải tạo, có thể dùng kinh thiên động địa để hình dung.
Sắc mặt Lạp Phi Nhĩ vốn màu trắng bệch, giờ đã chuyển sang màu hồng, khiến người ta có cảm giác rất thuần khiết.
Lạp Phi Nhĩ và Tư Đế Nhĩ Bá Cách đều có màu tóc đen. Chất tóc cùng giống nhau, nhưng giờ tóc của Tư Đế Nhĩ Bá Cách giống như đám cỏ khô còn mái tóc Hàn Tiến lại từng sợi mềm mại đen óng ả.
Ngực trước vốn dĩ lộ cả xương sườn giờ đã biến mất không còn thấy dấu tích, cả cơ thể giống như được thổi một luồng sinh khí mới, chí ít khỏe mạnh cường tráng hơn Tư Đế Nhì Bá Cách hiện giờ.
Biến đổi lớn nhất chính là thể chất, sự yếu đuổi nhu nhược trước đây toàn bộ đều không cánh mà bay, khóe miệng, lông mày, gò má thậm chí nhất cử nhất động đều lộ rõ vẻ thành thục, tự nhiên, còn có chút ngông nghênh với đời.
Thấy Hàn Tiến không việc gì, Tư Đế Nhĩ Bá Cách thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc sau mắt hắn đã trợn tròn, sao thiếu gia lại trở nên đẹp như vậy?
Hàn Tiến lôi từ trong nước ra một viên đá không to không nhỏ như trứng ngỗng, nắm chặt trong tay mình, đột nhiên buông tay ném ra, viên đá phát sáng, phát ra tiếng kêu nhức óc, đập dội vào cả đám cây ngô đồng, cuối cùng hóa thành vô số bụi đá phát sáng, đám cây ngô đồng lại run rẩy, lá cây xao xác như có mưa rơi xuống, thân cây bị viên đá động trúng đã xuất hiện những lỗ to nhỏ khác nhau.
Thế còn được! Hàn Tiến mãn nguyện gật đầu, so với phương pháp buộc cơ, ném có thể tiết kiệm được rất nhiều năng lượng vì ném chỉ cần giải phóng trong tích tắc, Hiện nay năng lượng còn lại không nhiều nhưng đủ để hắn ném ra mười mấy viên đá trứng ngỗng như vậy.
"Tư Đế Nhĩ Bá Cách, ngươi không phải nói trong khu rừng phía bên đó có ma thú cấp thấp sao? Đi, đưa ta đến đó" Hàn Tiến nói nhẹ nhàng.
"Trời ạ... thiếu gia. cậu...cậu học theo ai cái này vậy?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách vừa vui vừa sợ hỏi.
"Lạ gi?" Hàn Tiến cười nói :"Sau này chuyện khiến ngươi kinh ngạc sẽ còn rất nhiều, rất nhiều nữa".
Tư Đế Nhĩ Bá Cách không xuống, hắn ngồi đờ bên dòng sông, nhìn chăm chú dòng nước sông đang cuồn cuộn chảy, ánh mắt như xuất thần.
"Đang nghĩ gì vậy?" Hàn Tiến hiếu kì hỏi, trải qua những chuyện này hắn đã coi Tư Đế Nhĩ Bá Cách là bạn của mình.
"Thiếu gia, dụng binh thật uy phong" Tư Đế Nhĩ Bá Cách trong mắt tràn đẩy ngưỡng mộ :"Tên Tư Phàm Đề bình thường ức hiếp người khắp nơi, nhưng trước mặt người đó, ngay cả mông cũng không dám đặt xuống"
Lúc đó Tư Đế Nhĩ Bá Cách lại thêm một câu "Thiếu gia, khi nào chúng ta uy phong như người đó thì thật là tốt"
"Sau này chúng ta sẽ không chịu sự áp bức của bất kì ai" Hàn Tiến chậm rãi nói.
"ừ" Tư Đế Nhĩ Bá Cách hưởng ứng, chỉ có điều khẩu khí hắn có phần miễn cưỡng, hiển nhiên hắn không tin cam đoan của Hàn Tiến, điều này cũng không thể trách hắn, Hàn Tiến hiện nay là một quý tộc suy sụt, ngay đến mặc ấm cũng chẳng thể giải quyết, đổi thành bất cứ người nào đều cũng sẽ không tin lời Hàn Tiến.
"Ngươi cũng xuống tắm đi" Hàn Tiến cười chuyển đề tài.
"Được" Tư Đế Nhĩ Bá Cách đứng dậy cỡi y phục, vòng đến chồ Hàn Tiến tắm, kêu lớn rồi nhảy xuống sông nhưng hắn nhanh chóng giãy giụa rồi leo lên bờ.
"Sao vậy?" Hàn Tiến hỏi.
"Đau..."' Tư Đế Nhĩ Bá Cách há miệng nhe răng nói, khi chiều vừa bị đánh một trận, toàn thân hắn lưu lại nhiều vết tích, bị nước sông tạt vào đau như thể bị kim châm, không thể nào chịu nổi
"Chịu khó chút" Hàn Tiến nhẹ nhàng nói "Nhất định phải tắm rửa sạch, chúng ta nhất định không thể sống qua ngày như trước đây nữa. />k
"Thiếu gia, tôi biết rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách mồm nói biết thực tế lại rất mơ hồ, tắm rửa với không sống qua ngày như trước thì có quan hệ gì?
Hàn Tiến ngâm mình trong nước mấy tiếng đồng hồ, Tư Đế Nhĩ Bá Cách xuống tắm sau hắn cũng đã xong từ lâu, đợi đến khi hắn lên bờ Tư Đế Nhĩ Bá Cách đang ngồi xổm bên đống lửa, tập trung tinh thần lật cái gì đó.
"Đó là cái gì?" Hàn Tiến ngửi thấy một mùi thơm nhè nhẹ, tinh thẩn lập tức tỉnh táo.
"Thiếu gia, là sắn" Tư Đế Nhĩ Bá Cách cười nói :"Cậu không phải bảo tôi vào thị trấn lấy hai bộ y phục sao? Khi tôi trở về thuận đường đào mấy củ sắn của Thang Mẫu.
Hàn Tiến cầm y phục Tư Đế Nhĩ Bá Cách lấy về lên, run run khoác lên người, nhìn về phía sắn đã sắp chín, bất giác nuốt nước bọt, Lương thực chính là năng lượng, hắn bây giờ đang rất cần năng lượng, trước tiên cần phải cải tạo thay đổi bản thân mình, năng lực tiêu hóa hấp thụ của cơ thể này quá thấp, tần suất sử dụng năng lượng cũng không đến hai mươi phần trăm, lần này còn phải chuẩn bị để hấp thu ma tinh mà đây nhất thiết phải dùng năng lượng để chống đỡ.
"Thiếu gia, cái này chín rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách dùng que gỗ cắm vào một củ sắn đưa đến trước mặt Hàn Tiến.
Hàn Tiến cũng không khách khí, gặm gặm lớp than đen bên ngoài ra, mấy miếng đã ăn hết củ sắn, sau đó tự mình động tay, xử lí toàn bộ đống sắn còn lại.
Tư Đế Nhĩ Bá Cách mừng rỡ, nói dễ nghe một chút, đó là tình cảm, nói không dễ nghe đó là quy tắc của nô bộc, nhìn Hàn Tiến ăn còn vui mừng hơn bản thân hắn được ăn.
"Còn gì không' Hàn Tiến nhẹ nhàng hỏi
"Thiếu gia vẫn chưa ăn no?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách do dự một lúc :"Vậy để tôi đi đào tiếp".
"ừ, đi đi, tốt nhất đào nhiều một chút" Hàn Tiến gật đầu, năng lượng có trong mẩy củ sắn này cũng không nhiều, thêm nữa năng lực tiêu hóa rất kém, năng lượng tích lũy hiện giờ mới hơn một nguyên một chút, không đủ dùng làm gì cả.
"Được rồi" Tư Đế Nhĩ Bá Cách nhảy lên, chạy về phía thượng nguồn con sông nhỏ.
Nơi có sắn mà Tư Đế Nhĩ Bá Cách nói đến cách đó không xa nhưng phải đến nửa tiếng sau mới thấy Tư Đế Nhĩ Bá Cách vui mừng chạy về, ném chiếc áo rách xuống đất, trong áo là hai mươi mấy củ sắn.
Hàn Tiến ném sắn vào trong lửa, dùng thanh củi lật qua lật lại một lúc, cũng chẳng cần biết đã chín chưa, dựa vào cảm nhận mà khều ra, bóc lớp vỏ bên ngoài, dùng hết sức vừa thổi vừa ăn.
Nụ cười của Tư Đế Nhĩ Bá Cách dần trở nên cứng ngắc, hắn trước nay chưa từng thấy thiếu gia ăn như vậy, một củ sắn mà hai, ba miếng đã ăn hết, tiếp đó là ăn như hổ cuốn, chớp mắt hai mươi mấy củ sắn hắn đem về chỉ còn lại ba củ.
"Ngươi lại đi đào thêm đi" Hàn Tiến huýt một hơi dài :"ừ...không gấp, ngươi ăn mấy củ này đi, sau đó nghỉ ngơi rồi hãy đi".
"Thiếu gia, cậu vẫn chưa ăn no?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách kinh ngạc kêu lên.
"Bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi, đừng hỏi nhiều"
"ờ…" Tư Đế Nhĩ Bá Cách cười đau khổ nói :"Có điều,.-thiếu gia, bình thường Thang Mẫu biết chúng ta đáng thương, nên chúng ta đào chút sắn của hắn cũng không vấn đề gì, nhưng tôi lại đi... chúng ta sẽ chọc giận hắn mất"
"Ngươi sao chỉ nhìn thấy hắn? Lẽ nào trong thị trấn chỉ có sắn hắn trồng?"
"Đi đến chỗ người khác?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách mở to mắt, người đều là ức hiếp kẻ yếu sợ kẻ mạnh, trước đây Tư Đế Nhĩ Bá Cách đói đến mức không chịu được, đến vùng đất bên ngoài trấn tìm đồ ăn, bị các nông phu bắt được, bị đánh thừa sống thiếu chết, chỉ có Thang Mẫu trước nay chưa từng động tay, lâu dần thành quen.
"Sao vậy?" Hàn Tiến không hiểu có gì mà phải kinh ngạc đến thế.
"Được rồi..." Tư Đế Nhĩ Bá Cách cắn răng đứng dậy, trước đây hắn tuổi còn nhò, chạy cũng không nhanh cho nên đều bị người ta bắt, bây giờ chắc sẽ không có chuyện gì.
"Ngươi ăn sắn đi đã, Nghỉ ngơi chút rồi đi tiếp" Hàn Tiến nhẹ nhàng nói.
Khi Tư Đế Nhĩ Bá Cách bế đổng sắn trở lại một lần nữa đã mệt đến không thể chịu nổi, vứt đống sắn xuống, lăn quay ra ngủ không biết gì ngủ đến sáng mới mở mắt dậy, nghĩ đến hôm qua quá mệt quên chúc thiếu gia ngủ ngon, nhìn trái nhìn phải tìm bóng dáng Hàn Tiến, đợi khi đã nhìn rõ bốn bề xung quanh, bỗng trở nên đờ đẫn trố mắt ra.
Sắn tối qua mang về đều không thấy đâu rồi, chỉ còn lại một đổng vỏ sắn còn Hàn Tiến đang ngâm mình trong nước, mắt nhắm chặt, dường như không biết gì.
"Thiếu gia" Tư Đế Nhĩ Bá Cách nhảy dụng lên, Lập tức chạy về phía Hàn Tiến.
Nghe thấy tiếng Tư Đế Nhĩ Bá Cách, Hàn Tiến dẩn dẩn mở mắt ra, ánh mắt lấp lánh những tia sáng khác thường, Đêm qua hắn đã hấp thụ chút năng lượng, toàn bộ dùng để cải tạo cơ thể này, nền tảng của cơ thể này quá kém, đem so sánh trước với sau khi cải tạo, có thể dùng kinh thiên động địa để hình dung.
Sắc mặt Lạp Phi Nhĩ vốn màu trắng bệch, giờ đã chuyển sang màu hồng, khiến người ta có cảm giác rất thuần khiết.
Lạp Phi Nhĩ và Tư Đế Nhĩ Bá Cách đều có màu tóc đen. Chất tóc cùng giống nhau, nhưng giờ tóc của Tư Đế Nhĩ Bá Cách giống như đám cỏ khô còn mái tóc Hàn Tiến lại từng sợi mềm mại đen óng ả.
Ngực trước vốn dĩ lộ cả xương sườn giờ đã biến mất không còn thấy dấu tích, cả cơ thể giống như được thổi một luồng sinh khí mới, chí ít khỏe mạnh cường tráng hơn Tư Đế Nhì Bá Cách hiện giờ.
Biến đổi lớn nhất chính là thể chất, sự yếu đuổi nhu nhược trước đây toàn bộ đều không cánh mà bay, khóe miệng, lông mày, gò má thậm chí nhất cử nhất động đều lộ rõ vẻ thành thục, tự nhiên, còn có chút ngông nghênh với đời.
Thấy Hàn Tiến không việc gì, Tư Đế Nhĩ Bá Cách thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc sau mắt hắn đã trợn tròn, sao thiếu gia lại trở nên đẹp như vậy?
Hàn Tiến lôi từ trong nước ra một viên đá không to không nhỏ như trứng ngỗng, nắm chặt trong tay mình, đột nhiên buông tay ném ra, viên đá phát sáng, phát ra tiếng kêu nhức óc, đập dội vào cả đám cây ngô đồng, cuối cùng hóa thành vô số bụi đá phát sáng, đám cây ngô đồng lại run rẩy, lá cây xao xác như có mưa rơi xuống, thân cây bị viên đá động trúng đã xuất hiện những lỗ to nhỏ khác nhau.
Thế còn được! Hàn Tiến mãn nguyện gật đầu, so với phương pháp buộc cơ, ném có thể tiết kiệm được rất nhiều năng lượng vì ném chỉ cần giải phóng trong tích tắc, Hiện nay năng lượng còn lại không nhiều nhưng đủ để hắn ném ra mười mấy viên đá trứng ngỗng như vậy.
"Tư Đế Nhĩ Bá Cách, ngươi không phải nói trong khu rừng phía bên đó có ma thú cấp thấp sao? Đi, đưa ta đến đó" Hàn Tiến nói nhẹ nhàng.
"Trời ạ... thiếu gia. cậu...cậu học theo ai cái này vậy?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách vừa vui vừa sợ hỏi.
"Lạ gi?" Hàn Tiến cười nói :"Sau này chuyện khiến ngươi kinh ngạc sẽ còn rất nhiều, rất nhiều nữa".
/93
|