Sau khi ăn xong, Tiên Ny Nhĩ trở về bên Khôi Lệ, Ma Tín Khoa đợi cho bóng dáng Tiên Ny Nhĩ biến mất, ánh mắt liền chuyển lên người Tát Tư Âu: "Ngươi ngốc quá!"
"Là sao?"
'Ta và Tiên Ny Nhĩ đang thương lượng việc phát tài, ngươi chen vào làm gì?"
"Loại chuyện buồn cười đó mà cũng nói được sao?" Tát Tư Âu cười khổ nói.
"Ngươi đó…" Ma Tín Khoa vẻ mặt cao ngạo: "Chúng ta đều nhìn ra được, gia cảnh Tiên Ny Nhĩ rất thần bí, ngoại trừ điều này thì cái gì chúng ta cũng không biết, ngươi nghĩ rằng ta đang nói lung tung sao? Ta đang moi tin tức từ nàng ấy!"
"Moi tin tức?"
"Đương nhiên!" Ma Tín Khoa gật đầu: "ít nhất chúng ta cũng biết nàng có một ca ca, hơn nữa còn sử dụng Đốn Chi Cung của Tinh Linh Tộc! Nếu vừa rồi ngươi không chen vào thì có lẽ ta đã biết tên của cha mẹ và ca ca của nàng!"
'Thế là đủ rồi, Ma Tín Khoa." Hàn Tiến lười biếng nói xen vào: "Không cần tự cho là thông minh, và đừng nói người khác là kẻ ngốc, nếu ngươi tiếp tục hỏi thì khẳng định Tiên Ny Nhĩ sẽ phát hiện ý đồ của ngươi, như vậy thì không tốt, còn không bằng đi hỏi trực tiếp nàng."
'Trực tiếp hỏi nàng, nàng sẽ nói sao?" Ma Tín Khoa không phục, hỏi ngược lại.
"Nàng nói hay không là quyền của nàng, chúng ta nên tôn trọng nàng." Hàn Tiến lắc đầu nói: "Lấy ngươi làm ví dụ đi, nếu ta nghĩ cách điều tra chuyện của ngươi, trong lòng ngươi thấy thoải mái không?"
Ma Tín Khoa gãi gãi đầu, sau một lúc lâu, có chút ngượng ngùng cười.
"Không nghĩ rằng tầm nhìn của ngươi cũng còn kém." Tát Tư Âu nhìn Ma Tín Khoa từ trên xuống dưới, nói
"Chút thông minh của hắn không biết cách dùng." Hàn Tiến đứng lên: 'Tư Đế Nhĩ Bá Cách, đưa Ma tinh cho ta."
Tư Đế Nhĩ Bá Cách đang ngây ngốc nghe mọi người nói chuyện, nghe Hàn Tiến gọi hắn, vội đem một gói to từ phía sau đi tới
Hàn Tiến mở gói to ra, chọn một vài khối Ma tinh năng lượng thấp nhất, sau đó trả lại gói to cho Tư Đế Nhĩ Bá Cách, rồi xoay người đi vào rừng.
'Thiếu gia, người đi đâu vậy?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách kêu lên.
'Ta có việc, các ngươi ai cũng đừng tới quấy rầy ta." Hàn Tiến phất phất tay.
Đi vào một ngọn núi nhỏ, Hàn Tiến quan sát trái phải một chút, vươn hai tay dạt bụi cây trước người, đi về phía trước, cách nơi hắn hơn mười trượng là một thụ động không lớn, vừa vặn đủ để một mình Hàn Tiến đi vào, hắn đang muốn tu luyện, ngày hôm qua Hàn Tiến mất không ít khí lực mới tìm được nơi này.
Phiến rừng rậm dưới chân giáp với dãy núi bên ngoài cho dù ban ngày cũng có ma thú thường xuyên lui tới, Nhân Diện Ưng thì lại muốn báo thù, cho nên trong cây an toàn hơn so với dưới tàng cây.
Hàn Tiến lấy ra một Ma tinh nhỏ như móng tay, sau một lúc lâu, hắn bỏ Ma tinh vào miệng.
Hàn Tiến là một người tỉnh táo, nhưng hắn tuyệt đối không bình tĩnh được. Tuy rằng có được chút dũng khí khi trải qua đấu trí, nhưng bởi vì còn quá trẻ, lĩnh ngộ chưa nhiều, quan trọng nhất là hắn không được giáo huấn qua ma diệt thảm, về phần cơn sốc hồi sáng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn bức xúc.
Nếu không phải hắn ăn được vài Nhân Diện Ưng, sau đó hầp thu năng lượng của mấy trăm Hắc Nha Ma tinh, năng lượng đạt tới tứ giáp, dùng tiêu chuẩn của thế giới này để nhận xét thì hắn đã là tam giai chức nghiệp giả, tuy rằng so với đám người Ma Tín Khoa vẫn còn chênh lệch lớn, nhưng hắn mới tới thế giới này vài ngày, loại tốc độ nhảy vọt này đã là vô địch rồi.
Hiện tại Nhân Diện Ưng đã bị Ma Tín Khoa hỏa thiêu, tiếp tục dựa theo kế hoạch tu luyện ban đầu thì ít nhất phải mất một tháng, không bằng thử hấp thu một chút năng lượng của Hắc Nha Ma tinh, hoặc là chờ Ma Tín Khoa mang về vài ngũ giai ma thú. Nhưng Hàn Tiến không nghĩ như vậy, vì hắn không muốn đem hy vọng đặt lên người kẻ khác.
Hàn Tiến chậm rãi nuốt Ma tinh xuống, hắn biết rõ, trong cơ thể có bảy ngàn loại năng lượng, còn năng lượng trong Ma tinh có đến tám mươi ngàn, tuy nhiều nhưng năng lượng trong Ma tinh lại không thuần, ẩn chứa một sổ thứ hắn tạm thời không biết, bất quá Hàn Tiến biết rằng hắn sẽ an toàn, cái gọi là cực hạn, chính là năng lượng càng gần trăm thì nguy hiểm càng lớn.
Hàn Tiến cảm ứng được năng lượng trong Ma tinh bắt đầu hòa tan, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, rất nhanh hắn biết vì sao Tát Tư Âu nói rằng Ma tinh nguyên tố không ổn định. Ban đầu năng lượng do hắn dùng ý thức dẫn đường, nhưng sau đó lại biến thành hồng thủy. Ma tinh kia liền biến mất trong bụng hắn, toàn bộ chuyển hóa thành luồng năng lượng mãnh liệt, điên cuồng đánh sâu vào tứ chi bách hải của hắn. Cũng may là hắn đã cường hóa thân thể rất kỹ, nếu không hiện tại đã bị nội thương.
Quá liều lĩnh, trong đầu Hàn Tiến hiện lên ý niệm này, nhưng hiện tại đã không còn đường lùi.
Hàn Tiến hít sâu một hơi, năng lượng trong cơ thể chậm rãi vận chuyển, mỗi một lần chu thiên liền có thể hấp thu một bộ phận năng lượng.
Năng lượng trong Ma tinh khác với trong đồ ăn, đồ ăn thì ôn hòa, hơn nữa hắn có thể tùy thời khống chế tốc độ hấp thu, nhưng năng lượng trong Ma tinh thì mười phẩn dã tính, đánh thẳng về phía trước không chịu sự khống chế, tốc độ phóng thích lại quá nhanh làm cho Hàn Tiến có cảm giác trở tay không kịp.
Sau vài lần chu thiên, tâm tình Hàn Tiến đột nhiên sinh ra biến hóa kịch liệt, bạo ngược, thị huyết, cừu hận, tất cả các loại cảm xúc đều hiện ra, vẻ mặt hắn trở nên đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi rõ, hai tay kết ấn trước ngực cũng bắt đầu run nhẹ.
Một loại ảo giác hiện lên trong đầu Hàn Tiến, ảo giác kia tràn ngập hắc ám, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy thoải mái.
Hắn nhìn thấy mình vung gậy sắt đánh cho Ma Tín Khoa đầy thương tích, bởi vì Ma Tín Khoa dám tự ý thiêu hủy Nhân Diện Ưng, làm cho hắn thống hận!
Hắn nhìn thấy, hắn ẩn Khởi Lệ xuống cỏ, xé tan y phục Khởi Lệ, nàng lúc khóc, lúc thở dốc, lúc thì cầu khẩn, làm cho hắn vô cùng thỏa mãn.
Còn có Tát Tư Âu, Tiên Ny Nhĩ, trong đầu Hàn Tiến, tất cả mọi người đều biến thành nô lệ cho hắn.
Trong hệ thống tu chân, đủ loại cảm xúc đối lập này được gọi chung là tâm ma, Hàn Tiến dù sao cũng là một người tu chân thành thục, hẳn không sợ tâm ma, vấn đề là trước đó hắn không hề chuẩn bị, cho nên trong lúc mơ màng, tâm ma đã khống chế hắn.
Hàn Tiến dùng một chút linh trí cuối cùng thét dài muốn đem toàn bộ tâm ma phát tiết ra ngoài chỉ là tiếng thét dài kia rất nhanh đã biến thành tiếng rít gào, tràn ngập bạo lực.
"Là sao?"
'Ta và Tiên Ny Nhĩ đang thương lượng việc phát tài, ngươi chen vào làm gì?"
"Loại chuyện buồn cười đó mà cũng nói được sao?" Tát Tư Âu cười khổ nói.
"Ngươi đó…" Ma Tín Khoa vẻ mặt cao ngạo: "Chúng ta đều nhìn ra được, gia cảnh Tiên Ny Nhĩ rất thần bí, ngoại trừ điều này thì cái gì chúng ta cũng không biết, ngươi nghĩ rằng ta đang nói lung tung sao? Ta đang moi tin tức từ nàng ấy!"
"Moi tin tức?"
"Đương nhiên!" Ma Tín Khoa gật đầu: "ít nhất chúng ta cũng biết nàng có một ca ca, hơn nữa còn sử dụng Đốn Chi Cung của Tinh Linh Tộc! Nếu vừa rồi ngươi không chen vào thì có lẽ ta đã biết tên của cha mẹ và ca ca của nàng!"
'Thế là đủ rồi, Ma Tín Khoa." Hàn Tiến lười biếng nói xen vào: "Không cần tự cho là thông minh, và đừng nói người khác là kẻ ngốc, nếu ngươi tiếp tục hỏi thì khẳng định Tiên Ny Nhĩ sẽ phát hiện ý đồ của ngươi, như vậy thì không tốt, còn không bằng đi hỏi trực tiếp nàng."
'Trực tiếp hỏi nàng, nàng sẽ nói sao?" Ma Tín Khoa không phục, hỏi ngược lại.
"Nàng nói hay không là quyền của nàng, chúng ta nên tôn trọng nàng." Hàn Tiến lắc đầu nói: "Lấy ngươi làm ví dụ đi, nếu ta nghĩ cách điều tra chuyện của ngươi, trong lòng ngươi thấy thoải mái không?"
Ma Tín Khoa gãi gãi đầu, sau một lúc lâu, có chút ngượng ngùng cười.
"Không nghĩ rằng tầm nhìn của ngươi cũng còn kém." Tát Tư Âu nhìn Ma Tín Khoa từ trên xuống dưới, nói
"Chút thông minh của hắn không biết cách dùng." Hàn Tiến đứng lên: 'Tư Đế Nhĩ Bá Cách, đưa Ma tinh cho ta."
Tư Đế Nhĩ Bá Cách đang ngây ngốc nghe mọi người nói chuyện, nghe Hàn Tiến gọi hắn, vội đem một gói to từ phía sau đi tới
Hàn Tiến mở gói to ra, chọn một vài khối Ma tinh năng lượng thấp nhất, sau đó trả lại gói to cho Tư Đế Nhĩ Bá Cách, rồi xoay người đi vào rừng.
'Thiếu gia, người đi đâu vậy?" Tư Đế Nhĩ Bá Cách kêu lên.
'Ta có việc, các ngươi ai cũng đừng tới quấy rầy ta." Hàn Tiến phất phất tay.
Đi vào một ngọn núi nhỏ, Hàn Tiến quan sát trái phải một chút, vươn hai tay dạt bụi cây trước người, đi về phía trước, cách nơi hắn hơn mười trượng là một thụ động không lớn, vừa vặn đủ để một mình Hàn Tiến đi vào, hắn đang muốn tu luyện, ngày hôm qua Hàn Tiến mất không ít khí lực mới tìm được nơi này.
Phiến rừng rậm dưới chân giáp với dãy núi bên ngoài cho dù ban ngày cũng có ma thú thường xuyên lui tới, Nhân Diện Ưng thì lại muốn báo thù, cho nên trong cây an toàn hơn so với dưới tàng cây.
Hàn Tiến lấy ra một Ma tinh nhỏ như móng tay, sau một lúc lâu, hắn bỏ Ma tinh vào miệng.
Hàn Tiến là một người tỉnh táo, nhưng hắn tuyệt đối không bình tĩnh được. Tuy rằng có được chút dũng khí khi trải qua đấu trí, nhưng bởi vì còn quá trẻ, lĩnh ngộ chưa nhiều, quan trọng nhất là hắn không được giáo huấn qua ma diệt thảm, về phần cơn sốc hồi sáng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn bức xúc.
Nếu không phải hắn ăn được vài Nhân Diện Ưng, sau đó hầp thu năng lượng của mấy trăm Hắc Nha Ma tinh, năng lượng đạt tới tứ giáp, dùng tiêu chuẩn của thế giới này để nhận xét thì hắn đã là tam giai chức nghiệp giả, tuy rằng so với đám người Ma Tín Khoa vẫn còn chênh lệch lớn, nhưng hắn mới tới thế giới này vài ngày, loại tốc độ nhảy vọt này đã là vô địch rồi.
Hiện tại Nhân Diện Ưng đã bị Ma Tín Khoa hỏa thiêu, tiếp tục dựa theo kế hoạch tu luyện ban đầu thì ít nhất phải mất một tháng, không bằng thử hấp thu một chút năng lượng của Hắc Nha Ma tinh, hoặc là chờ Ma Tín Khoa mang về vài ngũ giai ma thú. Nhưng Hàn Tiến không nghĩ như vậy, vì hắn không muốn đem hy vọng đặt lên người kẻ khác.
Hàn Tiến chậm rãi nuốt Ma tinh xuống, hắn biết rõ, trong cơ thể có bảy ngàn loại năng lượng, còn năng lượng trong Ma tinh có đến tám mươi ngàn, tuy nhiều nhưng năng lượng trong Ma tinh lại không thuần, ẩn chứa một sổ thứ hắn tạm thời không biết, bất quá Hàn Tiến biết rằng hắn sẽ an toàn, cái gọi là cực hạn, chính là năng lượng càng gần trăm thì nguy hiểm càng lớn.
Hàn Tiến cảm ứng được năng lượng trong Ma tinh bắt đầu hòa tan, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, rất nhanh hắn biết vì sao Tát Tư Âu nói rằng Ma tinh nguyên tố không ổn định. Ban đầu năng lượng do hắn dùng ý thức dẫn đường, nhưng sau đó lại biến thành hồng thủy. Ma tinh kia liền biến mất trong bụng hắn, toàn bộ chuyển hóa thành luồng năng lượng mãnh liệt, điên cuồng đánh sâu vào tứ chi bách hải của hắn. Cũng may là hắn đã cường hóa thân thể rất kỹ, nếu không hiện tại đã bị nội thương.
Quá liều lĩnh, trong đầu Hàn Tiến hiện lên ý niệm này, nhưng hiện tại đã không còn đường lùi.
Hàn Tiến hít sâu một hơi, năng lượng trong cơ thể chậm rãi vận chuyển, mỗi một lần chu thiên liền có thể hấp thu một bộ phận năng lượng.
Năng lượng trong Ma tinh khác với trong đồ ăn, đồ ăn thì ôn hòa, hơn nữa hắn có thể tùy thời khống chế tốc độ hấp thu, nhưng năng lượng trong Ma tinh thì mười phẩn dã tính, đánh thẳng về phía trước không chịu sự khống chế, tốc độ phóng thích lại quá nhanh làm cho Hàn Tiến có cảm giác trở tay không kịp.
Sau vài lần chu thiên, tâm tình Hàn Tiến đột nhiên sinh ra biến hóa kịch liệt, bạo ngược, thị huyết, cừu hận, tất cả các loại cảm xúc đều hiện ra, vẻ mặt hắn trở nên đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi rõ, hai tay kết ấn trước ngực cũng bắt đầu run nhẹ.
Một loại ảo giác hiện lên trong đầu Hàn Tiến, ảo giác kia tràn ngập hắc ám, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy thoải mái.
Hắn nhìn thấy mình vung gậy sắt đánh cho Ma Tín Khoa đầy thương tích, bởi vì Ma Tín Khoa dám tự ý thiêu hủy Nhân Diện Ưng, làm cho hắn thống hận!
Hắn nhìn thấy, hắn ẩn Khởi Lệ xuống cỏ, xé tan y phục Khởi Lệ, nàng lúc khóc, lúc thở dốc, lúc thì cầu khẩn, làm cho hắn vô cùng thỏa mãn.
Còn có Tát Tư Âu, Tiên Ny Nhĩ, trong đầu Hàn Tiến, tất cả mọi người đều biến thành nô lệ cho hắn.
Trong hệ thống tu chân, đủ loại cảm xúc đối lập này được gọi chung là tâm ma, Hàn Tiến dù sao cũng là một người tu chân thành thục, hẳn không sợ tâm ma, vấn đề là trước đó hắn không hề chuẩn bị, cho nên trong lúc mơ màng, tâm ma đã khống chế hắn.
Hàn Tiến dùng một chút linh trí cuối cùng thét dài muốn đem toàn bộ tâm ma phát tiết ra ngoài chỉ là tiếng thét dài kia rất nhanh đã biến thành tiếng rít gào, tràn ngập bạo lực.
/93
|