Học Sinh ! Không Được Yêu Đương Chỉ Được Yêu Anh

Chương 17: Từ Lon Bia Đến Cục Gạch Phải Đá Thành Mảnh Vụn

/24


* Ngày hôm sauSân trường vẫn như hôm nào, tiếng ve rầm rộ khắp nơi nơi. Nhưng tôi có cảm giác hôm nay sẽ có thứ gì đó mới.

- Hôm nay chúng ta có một người bạn mới. Vào đi nào, Nam Tương!

Bước vào là một cô gái có mái tóc đen óng, làn da trắng hồng, đôi mắt một mí như đang thu hút hết tất cả nam sinh trong lớp. Và còn điểm mạnh của cô gái đặc biệt này chính là đôi mắt long lanh nhưng có vẻ như rất vô hồn.

Theo như mình xem trong phim ý thường thì những cô gái mới đến sẽ giới thiệu về mình và còn không quên tặng kèm thêm ánh mắt đưa tình cho tứ phía. Còn cô gái này thì...

- Chào!_Rồi Nam Tương đảo mắt quanh lớp rồi tiến đến bàn tôi ngồi một cách chễm chệ trong khi cả lớp đang chố mắt nhìn bọn tôi.

- À, chắc bạn ấy ngượng đấy mà... mọi người thông cảm cho bạn ấy nhé!

Sau câu nói của tôi, mọi người xì xào bàn tán về cô gái đó rất nhiều nào là cô gái đó kiệm lời, nào là chảnh choẹ...

Tôi thấy cô gái đó đâu có xấu chỉ...hơi kiệm lời thôi

- Ừm, mình là Hoan Nhan, sau này cậu sẽ ngồi cùng mình đấy!_ Tôi mở đầu bắt chuyện trước

- Thế nào cũng được._Nam Tương vừa nói vừa giở sách ra đọc

- Ừm, thôi vậy._ Đúng là cái đồ khó bắt chuyện

* Tan học *

Ngày hôm nay tôi sẽ quyết định một quyết định khó khăn đó chính là - gặp mặt Tề Phong khốn kiếp, đáng ghét. Bộ đánh nhau nhau xong là không gặp mặt nữa sao? ( T/giả: Tại vì chị trông hơi giống con trai nên đánh nhau xong 5' lại nói chuyện như thường ). Ở hành lang có một cô gái đang ngó nghiêng khắp nơi để tìm ai đó. Bỗng có một bóng dáng quen thuộc đang tiến tới phía tôi...Sắp tới rồi, chỉ vài bước nữa thôi, tôi và hắn sẽ gặp nhau

- Hắc.Tề.Phong! Không đợi mình sao?_Tiếng nói nhẹ nhàng cất lên

Ai vậy nhỉ? Tôi đang tự hỏi

- Nam Tương, cậu làm gì ở đây?_Tề Phong ngạc nhiên hỏi

- Mình mới đến đây học, cậu phải dạy mình quy củ ở đây nhé!_ Nam Tương nũng nịu ôm tay Tế Phong lắc đi lắc lại

Hai người họ nói chuyện rất vui vẻ đến nỗi đi qua tôi mà họ không biết. Lần đầu tiên bị lơ, tôi cảm thấy rất bực mình, đi đường về nhà nào là lon bia đến cục gạch cứ nhìn thấy là tôi đá, đá, đá cho thành mảnh vụn thì thôi. Nhưng mà tôi đâu biết ở góc đường bên kia, có một người đang cầm điện thoại, gọi:

- Tìm hiểu về Hoan Nhan cho tôi._ Một giọng nói lạnh lùng vang lên

- Vâng, thưa ngài!_ Giọng quản gia đáp lại


/24

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status