Tuy rằng lúc trước Lữ gia có ý tưởng bồi dưỡng thiên tài có đầy đủ ngũ hành linh căn này, nhưng Lữ Nguyệt Đồng đã trở thành cường giả Chủ Linh cảnh, Lâm Lạc biến thành vướng bận chân tay, đặc biệt sau khi Lữ Nguyệt Đồng nói mình sẽ rời khỏi gia tộc.
Theo Lữ gia lão tổ xem ra đây nhất định là Lâm Lạc rỉ tai xúi giục, bởi vậy muốn lưu Lữ Nguyệt Đồng nhất định phải giải quyết Lâm Lạc. Mà ngày tháng lâu dài, nếu Lâm Lạc “ỷ được sủng mà kiêu”, đến lúc đó Lữ gia không phải sẽ biến thành của Lâm Lạc sao?
Bởi vậy đuổi Lâm Lạc rời khỏi là biện pháp sảng khoái trực tiếp nhất.
Lão nhân thả lên bàn một đồ vật như trân châu, đây là một kiện không gian pháp bảo.
Lâm Lạc không khỏi buồn cười, nói:
- Lão nhân, cao thủ Chủ Linh cảnh chỉ giá trị mười vạn hạ phẩm linh thạch sao, ngươi thật quá nhỏ mọn! Không sao cả, muốn ta rời đi, ít nhất phải là mười vạn thượng phẩm linh thạch!
Lữ gia lão tổ không khỏi giận dữ muốn ngất, mười vạn thượng phẩm linh thạch, tương đương với bao nhiêu hạ phẩm linh thạch tiểu tử ngươi tính qua sao? Hơn nữa cho dù có muốn đổi cũng không người nào nguyện ý đổi ah, thượng phẩm linh thạch chỉ có đại gia tộc tam vực mới có!
- Ah, lấy không được? Vậy ngươi đi đi, một chút thành ý cũng không có thì bàn cái rắm!
Lâm Lạc cố ý chọc tức lão đầu kia.
- Ngươi…
Lữ gia lão tổ chưa từng bị người đối đãi qua như vậy, tức giận đến gân xanh muốn nhảy ra. Mấu chốt chính là tiểu tử này chỉ là một kẻ ăn mềm cơm, làm sao có được lòng tự tin đến như thế?
- Giỏi nha, mười vạn thượng phẩm linh thạch thì ngươi chịu bán ta sao?
Lữ Nguyệt Đồng nhảy vào hướng Lâm Lạc kêu lên.
Tuy rằng Lữ gia lão tổ làm tặc bị bắt tại trận, nhưng có thể làm Lâm Lạc bị “lộ nguyên hình”. Hắn vui mừng lớn hơn kinh hãi, có thể cho Lữ Nguyệt Đồng nhìn thấy rõ “mặt thật” của Lâm Lạc, nói vậy quan hệ giữa hai người cũng đã xong.
- Mười một vạn?
Lâm Lạc thuận miệng nói.
- Sai, hẳn là vật báu vô giá, nhiều bao nhiêu cũng không thể bán!
Lữ Nguyệt Đồng cắn răng nói.
Nhìn hai người liếc mắt đưa tình, Lữ gia lão tổ không khỏi ngây ngốc, đây là có chuyện gì, vì sao Lữ Nguyệt Đồng không hề sinh lòng bất mãn đối với Lâm Lạc, điều này rất không hợp đạo lý!
Trong lúc mơ hồ, hắn đã bị Lữ Nguyệt Đồng “mời” ra ngoài, người ta phải lên giường tính toán sổ sách với Lâm Lạc, hắn đứng nơi đó không phải làm người vướng bận thôi!
Lâm Lạc đem Bạch Hoán Toàn ném đi ra, bắt đầu thẩm vấn.
Bạch gia lão tổ còn đang đắm chìm trong rung động mãnh liệt, vừa nhìn thấy Lữ Nguyệt Đồng không nhịn được cả người run lên, đây là một loại phản ứng theo bản năng.
Khí thế của Lâm Lạc bộc phát, đem Bạch gia lão tổ chấn tỉnh lại, nói:
- Nói chuyện của Âm Dương thánh giáo đi, các ngươi làm sao đáp được quan hệ với bọn họ?
Tuy rằng Lâm Lạc nhìn qua giống như người thường, nhưng Bạch gia lão tổ mơ hồ có cảm giác đối phương còn cường đại hơn cả Lữ Nguyệt Đồng, dưới khí tràng cường hãn của đối phương áp bách, hắn căn bản không hề có ý thức chống cự, nói:
- Đây đều do Thu Minh thao tác!
Hắn đem toàn bộ sự tình nói ra.
Đại khái hơn hai mươi năm trước, Bạch Thu Minh ngẫu nhiên gặp được một mỹ phụ, hai người vạch mi đáp mắt liền gom cùng nhau, về sau Bạch Thu Minh mới biết được đối phương không ngờ là một trong cửu đại thánh mẫu quyền lực tối cao nhất của Âm Dương thánh giáo!
Khi đó hắn sắc dục huân tâm, hơn nữa lấy được chỗ tốt của Song Tu quả, căn bản không nguyện rời khỏi giường của đối phương, cứ như vậy quấn quýt với nhau mấy ngày, hắn vì lấy lòng đối phương đã đem cả gia tộc cùng nhau buộc lên chiến xa của Âm Dương thánh giáo.
Với hắn, với thực lực thấp kém của Bạch gia, đối phương vốn không cần để vào mắt, nhưng Bạch Thu Minh ở trên giường quả thật có bản lĩnh, đối phương thu hắn làm nam sủng nhưng cũng không hấp khô hắn, những năm gần đây vẫn thỉnh thoảng gọi hắn đến “hầu hạ”, cũng làm cho hắn rất nhanh tăng lên tới Tịch Linh cảnh!
Ở loại tiểu địa phương như nơi này, hai mươi năm đã đột phá hai đại cảnh giới tuyệt đối được xưng là thần tốc.
Sự tình chỉ đơn giản như vậy, Bạch Thu Minh chỉ bất quá là ôm được đùi của một thánh mẫu Âm Dương thánh giáo mà thôi.
Lâm Lạc chống cằm nghĩ nghĩ, nói:
- Vậy lần sau đối phương sẽ gọi người lúc nào?
- Bình thường là nửa năm một lần. Lần trước đã là chuyện hai tháng trước, ít nhất phải đợi thêm bốn tháng!
Ở trước mặt uy áp Tinh Vực cấp, Bạch gia lão tổ căn bản không dám có bất kỳ giấu diếm, thành thành thật thật khai ra.
Lâm Lạc gật gật đầu, nhìn Lữ Nguyệt Đồng nói:
- Nàng đi cùng người trong nhà của nàng nói, trong vòng một năm không cần đổi cờ hiệu của Bạch gia, ta muốn lợi dụng cơ hội này tiến vào Âm Dương thánh giáo!
- Ân!
Lữ Nguyệt Đồng đáp ứng, đây là chuyện chính sự của nam nhân nàng, nàng tự nhiên phải nghiêm túc xử lý. Nàng bước qua ngồi lên đùi Lâm Lạc, dùng bộ ngực đầy đặn cọ vào Lâm Lạc, khiêu khích nói:
- Vậy huynh làm sao cảm tạ người ta đây?
- Còn chưa điên đủ sao?
Lữ Nguyệt Đồng lắc đầu, buông xõa mái tóc, nhìn qua có một vẻ đẹp thật cuồng dã.
Lâm Lạc thu Bạch Hoán Toàn vào trong Tử Đỉnh. Chuyện phát sinh kế tiếp tự nhiên không thể bị hắn nhìn qua, nếu không chỉ có thể lập tức diệt khẩu!
Lữ Nguyệt Đồng nắm lấy quần áo liền xé xuống, nút thắt tung bay, đại bạch thỏ thật tròn mẩy của nàng lập tức nhảy đi ra, ướt át hấp dẫn, nàng dùng gò ngực tròn đầy áp lên mặt Lâm Lạc, cười nhẹ nói:
- Có phải rất nhớ các nàng không?
- Uy, nàng muốn ta bị nghẹn chết sao?
Lâm Lạc vùi mặt trong ngực nàng ồm ồm nói.
- Lạc lạc…
Lữ Nguyệt Đồng cười phóng đãng, trong lòng yêu nam nhân trước mặt, nàng luôn thấy đói khát. Hận không thể đem thân thể của mình tan vào trong cơ thể hắn, bất cứ giây phút nào cũng cùng hắn ở chung một chỗ.
Người này là người không bao giờ chịu an tĩnh, lần này đi Âm Dương thánh giáo lại không biết cần bao lâu mới trở về, có thể không làm nàng ai oán sao?
- Âm Dương thánh giáo là một đại hang ổ dâm dục, huynh đi còn không sống thật phong lưu ngập tràn hay sao. Lão nương đương nhiên phải rút hết tinh lực của ngươi sạch sẽ một ít, miễn cho ngươi đi tiện nghi cho lũ tiểu yêu tinh kia!
Lữ Nguyệt Đồng kéo tiểu huynh đệ của Lâm Lạc ra ngoài, tay ngọc nắm chặt dẫn đường hướng chỗ ẩm ướt của mình, hừ nhẹ một tiếng, có chút gian nan nuốt đi vào, bắt đầu lay động bờ mông ngọc tròn đầy, làm bộ ngực vun cao không ngừng nhảy lên điệu vũ mê người.
- Ta đi trộm đồ vật mà thôi, cũng không phải đi trộm người!
Lâm Lạc ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng, nữ nhân này có bộ ngực lớn như vậy nhưng vòng eo lại nhỏ kinh người, hình thành thị giác trái ngược mãnh liệt, làm cho hắn càng phát ra dục vọng mạnh mẽ.
- Đại sắc lang, sau khi tiến vào Tinh Vực mọi người cùng huynh song tu sẽ không có hiệu quả. Nhưng huynh là thần long trên bầu trời, không cần tốn bao nhiêu năm tháng đã có thể tiến vào Thần giới, mà mọi người nói không chừng phải tiêu phí thời gian cả đời ở hạ giới nhìn lên tinh không, tưởng tượng huynh ở trên Thần giới làm rung chuyển trời đất như thế nào!
Lữ Nguyệt Đồng có chút cảm khái nói.
Theo Lữ gia lão tổ xem ra đây nhất định là Lâm Lạc rỉ tai xúi giục, bởi vậy muốn lưu Lữ Nguyệt Đồng nhất định phải giải quyết Lâm Lạc. Mà ngày tháng lâu dài, nếu Lâm Lạc “ỷ được sủng mà kiêu”, đến lúc đó Lữ gia không phải sẽ biến thành của Lâm Lạc sao?
Bởi vậy đuổi Lâm Lạc rời khỏi là biện pháp sảng khoái trực tiếp nhất.
Lão nhân thả lên bàn một đồ vật như trân châu, đây là một kiện không gian pháp bảo.
Lâm Lạc không khỏi buồn cười, nói:
- Lão nhân, cao thủ Chủ Linh cảnh chỉ giá trị mười vạn hạ phẩm linh thạch sao, ngươi thật quá nhỏ mọn! Không sao cả, muốn ta rời đi, ít nhất phải là mười vạn thượng phẩm linh thạch!
Lữ gia lão tổ không khỏi giận dữ muốn ngất, mười vạn thượng phẩm linh thạch, tương đương với bao nhiêu hạ phẩm linh thạch tiểu tử ngươi tính qua sao? Hơn nữa cho dù có muốn đổi cũng không người nào nguyện ý đổi ah, thượng phẩm linh thạch chỉ có đại gia tộc tam vực mới có!
- Ah, lấy không được? Vậy ngươi đi đi, một chút thành ý cũng không có thì bàn cái rắm!
Lâm Lạc cố ý chọc tức lão đầu kia.
- Ngươi…
Lữ gia lão tổ chưa từng bị người đối đãi qua như vậy, tức giận đến gân xanh muốn nhảy ra. Mấu chốt chính là tiểu tử này chỉ là một kẻ ăn mềm cơm, làm sao có được lòng tự tin đến như thế?
- Giỏi nha, mười vạn thượng phẩm linh thạch thì ngươi chịu bán ta sao?
Lữ Nguyệt Đồng nhảy vào hướng Lâm Lạc kêu lên.
Tuy rằng Lữ gia lão tổ làm tặc bị bắt tại trận, nhưng có thể làm Lâm Lạc bị “lộ nguyên hình”. Hắn vui mừng lớn hơn kinh hãi, có thể cho Lữ Nguyệt Đồng nhìn thấy rõ “mặt thật” của Lâm Lạc, nói vậy quan hệ giữa hai người cũng đã xong.
- Mười một vạn?
Lâm Lạc thuận miệng nói.
- Sai, hẳn là vật báu vô giá, nhiều bao nhiêu cũng không thể bán!
Lữ Nguyệt Đồng cắn răng nói.
Nhìn hai người liếc mắt đưa tình, Lữ gia lão tổ không khỏi ngây ngốc, đây là có chuyện gì, vì sao Lữ Nguyệt Đồng không hề sinh lòng bất mãn đối với Lâm Lạc, điều này rất không hợp đạo lý!
Trong lúc mơ hồ, hắn đã bị Lữ Nguyệt Đồng “mời” ra ngoài, người ta phải lên giường tính toán sổ sách với Lâm Lạc, hắn đứng nơi đó không phải làm người vướng bận thôi!
Lâm Lạc đem Bạch Hoán Toàn ném đi ra, bắt đầu thẩm vấn.
Bạch gia lão tổ còn đang đắm chìm trong rung động mãnh liệt, vừa nhìn thấy Lữ Nguyệt Đồng không nhịn được cả người run lên, đây là một loại phản ứng theo bản năng.
Khí thế của Lâm Lạc bộc phát, đem Bạch gia lão tổ chấn tỉnh lại, nói:
- Nói chuyện của Âm Dương thánh giáo đi, các ngươi làm sao đáp được quan hệ với bọn họ?
Tuy rằng Lâm Lạc nhìn qua giống như người thường, nhưng Bạch gia lão tổ mơ hồ có cảm giác đối phương còn cường đại hơn cả Lữ Nguyệt Đồng, dưới khí tràng cường hãn của đối phương áp bách, hắn căn bản không hề có ý thức chống cự, nói:
- Đây đều do Thu Minh thao tác!
Hắn đem toàn bộ sự tình nói ra.
Đại khái hơn hai mươi năm trước, Bạch Thu Minh ngẫu nhiên gặp được một mỹ phụ, hai người vạch mi đáp mắt liền gom cùng nhau, về sau Bạch Thu Minh mới biết được đối phương không ngờ là một trong cửu đại thánh mẫu quyền lực tối cao nhất của Âm Dương thánh giáo!
Khi đó hắn sắc dục huân tâm, hơn nữa lấy được chỗ tốt của Song Tu quả, căn bản không nguyện rời khỏi giường của đối phương, cứ như vậy quấn quýt với nhau mấy ngày, hắn vì lấy lòng đối phương đã đem cả gia tộc cùng nhau buộc lên chiến xa của Âm Dương thánh giáo.
Với hắn, với thực lực thấp kém của Bạch gia, đối phương vốn không cần để vào mắt, nhưng Bạch Thu Minh ở trên giường quả thật có bản lĩnh, đối phương thu hắn làm nam sủng nhưng cũng không hấp khô hắn, những năm gần đây vẫn thỉnh thoảng gọi hắn đến “hầu hạ”, cũng làm cho hắn rất nhanh tăng lên tới Tịch Linh cảnh!
Ở loại tiểu địa phương như nơi này, hai mươi năm đã đột phá hai đại cảnh giới tuyệt đối được xưng là thần tốc.
Sự tình chỉ đơn giản như vậy, Bạch Thu Minh chỉ bất quá là ôm được đùi của một thánh mẫu Âm Dương thánh giáo mà thôi.
Lâm Lạc chống cằm nghĩ nghĩ, nói:
- Vậy lần sau đối phương sẽ gọi người lúc nào?
- Bình thường là nửa năm một lần. Lần trước đã là chuyện hai tháng trước, ít nhất phải đợi thêm bốn tháng!
Ở trước mặt uy áp Tinh Vực cấp, Bạch gia lão tổ căn bản không dám có bất kỳ giấu diếm, thành thành thật thật khai ra.
Lâm Lạc gật gật đầu, nhìn Lữ Nguyệt Đồng nói:
- Nàng đi cùng người trong nhà của nàng nói, trong vòng một năm không cần đổi cờ hiệu của Bạch gia, ta muốn lợi dụng cơ hội này tiến vào Âm Dương thánh giáo!
- Ân!
Lữ Nguyệt Đồng đáp ứng, đây là chuyện chính sự của nam nhân nàng, nàng tự nhiên phải nghiêm túc xử lý. Nàng bước qua ngồi lên đùi Lâm Lạc, dùng bộ ngực đầy đặn cọ vào Lâm Lạc, khiêu khích nói:
- Vậy huynh làm sao cảm tạ người ta đây?
- Còn chưa điên đủ sao?
Lữ Nguyệt Đồng lắc đầu, buông xõa mái tóc, nhìn qua có một vẻ đẹp thật cuồng dã.
Lâm Lạc thu Bạch Hoán Toàn vào trong Tử Đỉnh. Chuyện phát sinh kế tiếp tự nhiên không thể bị hắn nhìn qua, nếu không chỉ có thể lập tức diệt khẩu!
Lữ Nguyệt Đồng nắm lấy quần áo liền xé xuống, nút thắt tung bay, đại bạch thỏ thật tròn mẩy của nàng lập tức nhảy đi ra, ướt át hấp dẫn, nàng dùng gò ngực tròn đầy áp lên mặt Lâm Lạc, cười nhẹ nói:
- Có phải rất nhớ các nàng không?
- Uy, nàng muốn ta bị nghẹn chết sao?
Lâm Lạc vùi mặt trong ngực nàng ồm ồm nói.
- Lạc lạc…
Lữ Nguyệt Đồng cười phóng đãng, trong lòng yêu nam nhân trước mặt, nàng luôn thấy đói khát. Hận không thể đem thân thể của mình tan vào trong cơ thể hắn, bất cứ giây phút nào cũng cùng hắn ở chung một chỗ.
Người này là người không bao giờ chịu an tĩnh, lần này đi Âm Dương thánh giáo lại không biết cần bao lâu mới trở về, có thể không làm nàng ai oán sao?
- Âm Dương thánh giáo là một đại hang ổ dâm dục, huynh đi còn không sống thật phong lưu ngập tràn hay sao. Lão nương đương nhiên phải rút hết tinh lực của ngươi sạch sẽ một ít, miễn cho ngươi đi tiện nghi cho lũ tiểu yêu tinh kia!
Lữ Nguyệt Đồng kéo tiểu huynh đệ của Lâm Lạc ra ngoài, tay ngọc nắm chặt dẫn đường hướng chỗ ẩm ướt của mình, hừ nhẹ một tiếng, có chút gian nan nuốt đi vào, bắt đầu lay động bờ mông ngọc tròn đầy, làm bộ ngực vun cao không ngừng nhảy lên điệu vũ mê người.
- Ta đi trộm đồ vật mà thôi, cũng không phải đi trộm người!
Lâm Lạc ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng, nữ nhân này có bộ ngực lớn như vậy nhưng vòng eo lại nhỏ kinh người, hình thành thị giác trái ngược mãnh liệt, làm cho hắn càng phát ra dục vọng mạnh mẽ.
- Đại sắc lang, sau khi tiến vào Tinh Vực mọi người cùng huynh song tu sẽ không có hiệu quả. Nhưng huynh là thần long trên bầu trời, không cần tốn bao nhiêu năm tháng đã có thể tiến vào Thần giới, mà mọi người nói không chừng phải tiêu phí thời gian cả đời ở hạ giới nhìn lên tinh không, tưởng tượng huynh ở trên Thần giới làm rung chuyển trời đất như thế nào!
Lữ Nguyệt Đồng có chút cảm khái nói.
/1593
|