Sau đó ba người mặc kệ chính chủ, làm ầm ĩ hỗn loạn trong biệt viện của Lâm Lạc.
Vốn Lâm Lạc còn muốn mặc kệ ba người bọn họ, nhưng sau đó ba người trực tiếp đánh nhau loạn xạ, hơn nữa thực lực của bọn họ tương đương nhau, đánh đến không phân cao thấp. Lúc này Lâm Lạc cũng hết chịu đựng nổi, hắn xông lên một tay túm cổ ba người đánh cho hôn mê. Chỉ riêng Tô Ngọc Lai cho dù hôn mê nhưng trên mặt cũng mang theo vẻ mờ mịt, hắn như muốn hỏi Lâm Lạc:
- Sao ta giúp ngươi mà cả ta ngươi cũng đánh…
Sau khi đem ba người quẳng ra bên ngoài thì biệt viện mới có thể yên tĩnh như trước.
Tô Mị vài ngày sau tới đến chỗ hắn :
- Đi với ta một chút, ta mang đồ nhà quê ngươi đi mở mang kiến thức.
- Đi đâu?
- Kim Đan Đại Hội.
- Kim Đan Đại Hội là cái gì?
- Là như thế này, lúc đầu Kim Đan đại hội do các đan sư tổ chức lên để bọn họ có nơi giao lưu tâm đắc, dần dà trở thành nơi mọi người trao đổi dược liệu cũng như đan dược, số lượng người tham gia cũng ngày càng nhiều, chủng loại ngày càng đa dạng, cuối cùng biến thành khu chợ trao đổi lớn nhất của tam đại Thần quốc, ở nơi này ngươi có thể mua bất cứ thứ gì ngươi muốn.
Tô Mị vỗ vai Lâm Lạc:
- Có phải rất hứng thú hay không hả?
- Oh thích thật.
Đường Điềm gật đầu liên tục.
- Ta muốn mua thật nhiều đồ ăn ngon, quần áo đẹp.
Ặc ặc, tiểu yêu tinh này bây giờ còn biết mua đồ đẹp, quả là một tiến bộ lớn.
- Ngươi có tiền không?
Lâm Lạc nhìn nàng.
Đường Điềm như gặp phải vấn đề khó khăn liên tục lắc đầu, nhưng lập tức con mắt sáng lên nói:
- Nhưng các ngươi có mà.
Sắc mặt Lâm lạc cùng với Tô Mị đều tối sầm, tiểu yêu tinh này thật đúng là muốn ăn nhờ ở đậu bọn họ, lại còn ra vẻ vô cùng chính nghĩa.
Lâm Lạc thật sự cũng rất hứng thú, đây chính là hội chợ giao dịch của tam đại Thần quốc, tất nhiên sẽ có vô số thứ tốt. Trừ Thiên tinh thạch hắn còn có linh dịch được sản xuất từ thiết bài thần bí, qua nhiều ngày gom góp, hiện giờ hắn đã có hơn ba mươi bình, đây quả thật là một số tiền khổng lồ.
Ba người rời khỏi phủ đi vào trong Linh Sương thành, sau một lúc ngồi xe ngựa liền tới trước cửa một tòa nhà.
- Đây là nơi cử hành Kim Đan đại hội?
Lâm Lạc không thể hiểu nổi, một ngôi nhà nhỏ như thế thì có thể chứa được bao nhiêu người…
Tô Mị liếc hắn:
- Tên ngốc quá thiếu hiểu biết, vào xem sẽ biết…
Bởi vì xe ngựa có ký hiệu của Tô gia nên đi qua rất thuận lợi, sau khi qua cửa chính Lâm Lạc thấy trên mặt đất có một tòa truyền tống trận. Lúc này hắn đã biết địa điểm giao dịch đại hội có lẽ ở bên kia tòa pháp trận, chỉ cần truyền tống là sẽ đến. Một quầng sáng ngay lập tức bao phủ khi ba người bước lên pháp trận.
Lâm Lạc cảm thấy toàn thân chấn động, sau đó áp lực vô hình nháy mắt tiêu tan, vầng sáng cũng biến mất, bọn họ đã xuất hiện bên trong một khu chợ thật lớn.
Khắp nơi đều là người cùng gian hàng, dạo quanh một chút còn náo nhiệt hơn nhiều so với chợ bán thức ăn. Ở đây đẳng cấp nào cũng có, thậm chí Địa Nguyên Cảnh trở lên cũng nhiều không kể hết, làm cho Giác Vi cảnh Lâm Lạc trở thành “tiểu bối” không dám hó hé. Ba người bọn họ đột nhiên trở nên khẩn trương.
Quả thật có rất nhiều thứ tốt tại đây, nào là dược liệu, đan dược, pháp khí trân quý, thậm chí ngay cả công pháp đặc biệt cũng có người lấy ra trao đổi. Đây chính là điều mà Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc không có.
Nhưng đáng tiếc là nơi này không phải ai cũng có thể đi vào, người đi vào phải có địa vị tương xứng, bởi vậy Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc cũng không có cách nào đạt được công pháp đẳng cấp cao qua con đường này.
- Ồ…
Đi được một đoạn Lâm Lạc đột nhiên dừng chân, quay đầu nhìn về phía một tảng đá màu hồng thẫm.
Trong mắt hắn, hòn đá hồng sắc này tràn đầy Hỏa diễm tinh hoa thuần khiết, giống như mỹ thực tốt nhất trong thiên địa hấp dẫn lấy ánh mắt của hắn, hận không thể lập tức vươn tay đem nó đoạt xuống.
- Ân, đây là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch!
Đường Điềm xuôi theo mục quang Lâm Lạc cũng nhìn thấy tảng đá, lập tức gật đầu nói ra.
- Thần Huyết Hỏa Vân Thạch?
Tuy Tô Mị bác học uyên thâm, nhưng chưa từng nghe qua cái danh tự này.
- Truyền thuyết là thời kỳ thượng cổ, Thần linh đại chiến, Thần huyết phun ra, có chút đá bởi vì thừa nhận Thần huyết mà trở nên biến hóa, xưng là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch! Đáng tiếc, quá cứng ngắc, nhai sẽ gãy răng!
Đường Điềm lắc đầu liên tục, tựa hồ trước đây thật đúng là nếm qua đồ chơi này, còn bụm gò má một bộ biết vậy chẳng làm.
- Làm sao ngươi biết?
Tô Mị rất không tin tưởng đây là sự tình mà một "thôn nữ" có thể biết đến.
- A…
Đường Điềm xoay chuyển ánh mắt nói:
- Nãi nãi nói cho ta biết!
- Ngươi không phải nói nãi nãi của ngươi là không nói gì sao?
Khóe miệng Tô Mị co giật một chút.
- Nàng có đôi khi câm, có đôi khi không câm!
Tô Mị mặt cũng muốn đen, cái này muốn nói dối cũng phải nói làm cho người tin tưởng chứ, có chuyện tình thái quá như vậy sao?
Lâm Lạc không có tâm tình để ý tới bọn họ, đi đến phía trước, nhìn về phía chủ bán trên quầy hàng kia nói:
- Lão huynh, cái tảng đá này bán thế nào?
Đối phương là một tráng hán chừng ba mươi tuổi, tu vi Thông Minh Cảnh, so sánh với Lâm Lạc mạnh hơn ra một đoạn. Nhưng ở chợ giao dịch hợp bực này, không có phân chia cảnh giới cao thấp, thảo luận chỉ là mua bán, miễn cho có người dùng thực lực mạnh mua ép bán, phá hư quy củ, đây chính là cường giả Tam đại Thần quốc cộng đồng chế định.
Tráng hán kia cười hắc hắc nói:
- Có hai loại phương pháp giao dịch, một, lấy ra bảo vật để cho ta cảm thấy hứng thú, chúng ta trao đổi. Hai, cũng có thể dùng Thiên tinh thạch mua sắm, một ngàn khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hoặc là năm vạn khối thượng phẩm Thiên tinh thạch, thứ cho không tiếp thụ Thiên tinh thạch khác giao dịch!
Trên người Lâm Lạc chỉ có mấy khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hắn lập tức hướng Tô Mị nhìn đi qua nói:
- Yêu nữ, có một ngàn khối Thiên tinh thạch hay không, mượn trước dùng một lát!
- Muốn thì có, bất quá lợi nhuận mười thành!
Tô Mị công phu sư tử ngoạm, cũng không chờ Lâm Lạc đáp ứng, tay phải run lên, đổ ra rất nhiều cực phẩm Thiên tinh thạch.
Tráng hán kia nhãn tình sáng lên, có thể tới nơi này căn bản là võ giả Thần quốc, ngẫu nhiên mới có một ít cường giả Thượng Nguyên quốc, tự nhiên đối với không gian pháp khí sẽ không lạ lẫm. Xem ra, ba người trẻ tuổi này là tộc nhân của thế gia đỉnh cấp Thần quốc.
- Chậm đã!
Tráng hán kia còn không có đem Thiên tinh thạch thu hồi đi, đã thấy một hắc y lão giả từ bên trong giết đi ra, một tay đặt ngang trước người Lâm Lạc, ngăn cản hắn tiến lên lấy Thần Huyết Hỏa Vân Thạch.
- Cái tảng đá này, lão phu muốn!
- Này, thối lão nhân, đây chính là chúng ta nhìn trúng trước, hơn nữa cũng đã xuất tiền mua!
Đường Điềm hét lên, ma nữ này cảm thấy ăn dùng của Lâm Lạc lâu như vậy, cũng nên vì cái coi tiền như rác này ra chút ít lực.
Vốn Lâm Lạc còn muốn mặc kệ ba người bọn họ, nhưng sau đó ba người trực tiếp đánh nhau loạn xạ, hơn nữa thực lực của bọn họ tương đương nhau, đánh đến không phân cao thấp. Lúc này Lâm Lạc cũng hết chịu đựng nổi, hắn xông lên một tay túm cổ ba người đánh cho hôn mê. Chỉ riêng Tô Ngọc Lai cho dù hôn mê nhưng trên mặt cũng mang theo vẻ mờ mịt, hắn như muốn hỏi Lâm Lạc:
- Sao ta giúp ngươi mà cả ta ngươi cũng đánh…
Sau khi đem ba người quẳng ra bên ngoài thì biệt viện mới có thể yên tĩnh như trước.
Tô Mị vài ngày sau tới đến chỗ hắn :
- Đi với ta một chút, ta mang đồ nhà quê ngươi đi mở mang kiến thức.
- Đi đâu?
- Kim Đan Đại Hội.
- Kim Đan Đại Hội là cái gì?
- Là như thế này, lúc đầu Kim Đan đại hội do các đan sư tổ chức lên để bọn họ có nơi giao lưu tâm đắc, dần dà trở thành nơi mọi người trao đổi dược liệu cũng như đan dược, số lượng người tham gia cũng ngày càng nhiều, chủng loại ngày càng đa dạng, cuối cùng biến thành khu chợ trao đổi lớn nhất của tam đại Thần quốc, ở nơi này ngươi có thể mua bất cứ thứ gì ngươi muốn.
Tô Mị vỗ vai Lâm Lạc:
- Có phải rất hứng thú hay không hả?
- Oh thích thật.
Đường Điềm gật đầu liên tục.
- Ta muốn mua thật nhiều đồ ăn ngon, quần áo đẹp.
Ặc ặc, tiểu yêu tinh này bây giờ còn biết mua đồ đẹp, quả là một tiến bộ lớn.
- Ngươi có tiền không?
Lâm Lạc nhìn nàng.
Đường Điềm như gặp phải vấn đề khó khăn liên tục lắc đầu, nhưng lập tức con mắt sáng lên nói:
- Nhưng các ngươi có mà.
Sắc mặt Lâm lạc cùng với Tô Mị đều tối sầm, tiểu yêu tinh này thật đúng là muốn ăn nhờ ở đậu bọn họ, lại còn ra vẻ vô cùng chính nghĩa.
Lâm Lạc thật sự cũng rất hứng thú, đây chính là hội chợ giao dịch của tam đại Thần quốc, tất nhiên sẽ có vô số thứ tốt. Trừ Thiên tinh thạch hắn còn có linh dịch được sản xuất từ thiết bài thần bí, qua nhiều ngày gom góp, hiện giờ hắn đã có hơn ba mươi bình, đây quả thật là một số tiền khổng lồ.
Ba người rời khỏi phủ đi vào trong Linh Sương thành, sau một lúc ngồi xe ngựa liền tới trước cửa một tòa nhà.
- Đây là nơi cử hành Kim Đan đại hội?
Lâm Lạc không thể hiểu nổi, một ngôi nhà nhỏ như thế thì có thể chứa được bao nhiêu người…
Tô Mị liếc hắn:
- Tên ngốc quá thiếu hiểu biết, vào xem sẽ biết…
Bởi vì xe ngựa có ký hiệu của Tô gia nên đi qua rất thuận lợi, sau khi qua cửa chính Lâm Lạc thấy trên mặt đất có một tòa truyền tống trận. Lúc này hắn đã biết địa điểm giao dịch đại hội có lẽ ở bên kia tòa pháp trận, chỉ cần truyền tống là sẽ đến. Một quầng sáng ngay lập tức bao phủ khi ba người bước lên pháp trận.
Lâm Lạc cảm thấy toàn thân chấn động, sau đó áp lực vô hình nháy mắt tiêu tan, vầng sáng cũng biến mất, bọn họ đã xuất hiện bên trong một khu chợ thật lớn.
Khắp nơi đều là người cùng gian hàng, dạo quanh một chút còn náo nhiệt hơn nhiều so với chợ bán thức ăn. Ở đây đẳng cấp nào cũng có, thậm chí Địa Nguyên Cảnh trở lên cũng nhiều không kể hết, làm cho Giác Vi cảnh Lâm Lạc trở thành “tiểu bối” không dám hó hé. Ba người bọn họ đột nhiên trở nên khẩn trương.
Quả thật có rất nhiều thứ tốt tại đây, nào là dược liệu, đan dược, pháp khí trân quý, thậm chí ngay cả công pháp đặc biệt cũng có người lấy ra trao đổi. Đây chính là điều mà Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc không có.
Nhưng đáng tiếc là nơi này không phải ai cũng có thể đi vào, người đi vào phải có địa vị tương xứng, bởi vậy Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc cũng không có cách nào đạt được công pháp đẳng cấp cao qua con đường này.
- Ồ…
Đi được một đoạn Lâm Lạc đột nhiên dừng chân, quay đầu nhìn về phía một tảng đá màu hồng thẫm.
Trong mắt hắn, hòn đá hồng sắc này tràn đầy Hỏa diễm tinh hoa thuần khiết, giống như mỹ thực tốt nhất trong thiên địa hấp dẫn lấy ánh mắt của hắn, hận không thể lập tức vươn tay đem nó đoạt xuống.
- Ân, đây là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch!
Đường Điềm xuôi theo mục quang Lâm Lạc cũng nhìn thấy tảng đá, lập tức gật đầu nói ra.
- Thần Huyết Hỏa Vân Thạch?
Tuy Tô Mị bác học uyên thâm, nhưng chưa từng nghe qua cái danh tự này.
- Truyền thuyết là thời kỳ thượng cổ, Thần linh đại chiến, Thần huyết phun ra, có chút đá bởi vì thừa nhận Thần huyết mà trở nên biến hóa, xưng là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch! Đáng tiếc, quá cứng ngắc, nhai sẽ gãy răng!
Đường Điềm lắc đầu liên tục, tựa hồ trước đây thật đúng là nếm qua đồ chơi này, còn bụm gò má một bộ biết vậy chẳng làm.
- Làm sao ngươi biết?
Tô Mị rất không tin tưởng đây là sự tình mà một "thôn nữ" có thể biết đến.
- A…
Đường Điềm xoay chuyển ánh mắt nói:
- Nãi nãi nói cho ta biết!
- Ngươi không phải nói nãi nãi của ngươi là không nói gì sao?
Khóe miệng Tô Mị co giật một chút.
- Nàng có đôi khi câm, có đôi khi không câm!
Tô Mị mặt cũng muốn đen, cái này muốn nói dối cũng phải nói làm cho người tin tưởng chứ, có chuyện tình thái quá như vậy sao?
Lâm Lạc không có tâm tình để ý tới bọn họ, đi đến phía trước, nhìn về phía chủ bán trên quầy hàng kia nói:
- Lão huynh, cái tảng đá này bán thế nào?
Đối phương là một tráng hán chừng ba mươi tuổi, tu vi Thông Minh Cảnh, so sánh với Lâm Lạc mạnh hơn ra một đoạn. Nhưng ở chợ giao dịch hợp bực này, không có phân chia cảnh giới cao thấp, thảo luận chỉ là mua bán, miễn cho có người dùng thực lực mạnh mua ép bán, phá hư quy củ, đây chính là cường giả Tam đại Thần quốc cộng đồng chế định.
Tráng hán kia cười hắc hắc nói:
- Có hai loại phương pháp giao dịch, một, lấy ra bảo vật để cho ta cảm thấy hứng thú, chúng ta trao đổi. Hai, cũng có thể dùng Thiên tinh thạch mua sắm, một ngàn khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hoặc là năm vạn khối thượng phẩm Thiên tinh thạch, thứ cho không tiếp thụ Thiên tinh thạch khác giao dịch!
Trên người Lâm Lạc chỉ có mấy khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hắn lập tức hướng Tô Mị nhìn đi qua nói:
- Yêu nữ, có một ngàn khối Thiên tinh thạch hay không, mượn trước dùng một lát!
- Muốn thì có, bất quá lợi nhuận mười thành!
Tô Mị công phu sư tử ngoạm, cũng không chờ Lâm Lạc đáp ứng, tay phải run lên, đổ ra rất nhiều cực phẩm Thiên tinh thạch.
Tráng hán kia nhãn tình sáng lên, có thể tới nơi này căn bản là võ giả Thần quốc, ngẫu nhiên mới có một ít cường giả Thượng Nguyên quốc, tự nhiên đối với không gian pháp khí sẽ không lạ lẫm. Xem ra, ba người trẻ tuổi này là tộc nhân của thế gia đỉnh cấp Thần quốc.
- Chậm đã!
Tráng hán kia còn không có đem Thiên tinh thạch thu hồi đi, đã thấy một hắc y lão giả từ bên trong giết đi ra, một tay đặt ngang trước người Lâm Lạc, ngăn cản hắn tiến lên lấy Thần Huyết Hỏa Vân Thạch.
- Cái tảng đá này, lão phu muốn!
- Này, thối lão nhân, đây chính là chúng ta nhìn trúng trước, hơn nữa cũng đã xuất tiền mua!
Đường Điềm hét lên, ma nữ này cảm thấy ăn dùng của Lâm Lạc lâu như vậy, cũng nên vì cái coi tiền như rác này ra chút ít lực.
/1593
|