Theo Vệ Cao Ca hét thảm một tiếng cũng hóa thành tro bụi, hai đấm của Lâm Lạc rơi xuống, đem trọn Vệ gia xóa đi, toàn thân lệ khí đã tràn ngập ra bên ngoài cơ thể, để cho hắn toát ra sát ý vô cùng, một ánh mắt có thể làm Trung Nguyên Thần giật mình bể mật!
- Trả… trả phu nhân lại cho chúng ta!
Xa phu cùng thị nữ cố tự trấn định tâm thần, hướng về Lâm Lạc nói.
Ánh mắt Lâm Lạc quét qua, hai người kia không tự chủ được mà liền lùi lại hơn mười bước, hắn hiện tại thật sự quá dọa người rồi.
- Sẽ không mất một sợi tóc của nàng!
Hắn lạnh lùng nói ra, thân hình lóe lên, tiến nhập trong Dưỡng Tâm hũ.
- Hỗn đản chết tiệt!
Đinh Đại Dung vừa nhìn thấy Lâm Lạc, lập tức nhào lên huy động mèo cào hướng hắn công tới.
- Giảng đạo lý một chút!
Tính tình Lâm Lạc thật không tốt, hắn hấp thu quá nhiều năng lượng rời rạc, có một loại cảm giác sắp phá vỡ, hơn nữa lệ khí không tiêu, gần như thành ma.
- Ta chính là nữ nhân không giảng đạo lý, thế nào!
Đinh Đại Dung không có phát giác đến Lâm Lạc biến hóa chút nào, hướng hắn cãi lại nói.
- Vậy thì đập nát cái mông của ngươi!
Lâm Lạc hừ lạnh, ôm thân thể mềm mại, đầy đặn thành thục của Đinh Đại Dung qua, đem nàng đặt ở trên đùi, giơ bàn tay lên đối với cái mông của nàng là ba ba ba đánh xuống.
- Ah…
Đinh Đại Dung vừa đau vừa thẹn, nàng đã lớn như vậy rồi, còn bị người đánh đòn như vậy, không phải muốn mắc cở chết sao!
Nàng dốc sức liều mạng giãy dụa, nhưng động một chút liền phát hiện không đúng, trên bụng nàng thình lình nhô lên một vật hình côn cứng rắn, mà Lâm Lạc rơi chưởng cũng càng ngày càng nhẹ, gần như là ở trên mông của nàng vuốt ve.
Với tư cách một mỹ nữ, hơn nữa đối với mị lực của mình tràn ngập tự tin, Đinh Đại Dung là hết sức bất mãn Lâm Lạc đối với nàng nhiều lần bỏ qua.
Lần một lần hai còn nói là Lâm Lạc cố ý giả vờ, muốn đảo lại khiến cho nàng chú ý, nhưng cự tuyệt Triệu Uyển Bạch hứa hôn, thậm chí tình nguyện chạy đến Minh Ngục chiến trường mà tất cả mọi người tránh cũng tránh không kịp, có thể nói là thiên đại nhục nhã đối với Đinh Đại Dung!
Trong bốn ngàn năm thời gian này, sự tình Đinh Đại Dung muốn làm nhất là hung hăng dẫm nát Lâm Lạc dưới chân, để cho hắn thần phục dưới váy của mình.
Vì nghĩ đến quá sâu, ngay cả Đinh Đại Dung cũng không biết đối với Lâm Lạc đến tột cùng là yêu hay hận.
Bàn tay nam nhân đột nhiên vuốt ve lên bờ mông đầy đặn của nàng, cái này để cho nàng không khỏi vừa thẹn vừa giận, nhưng như thế nào lại có một loại kiêu ngạo nói không rõ, xem đi, mị lực của bổn phu nhân còn là rất cao, thằng này còn không phải động tâm sao?
Không đúng không đúng, bây giờ là thời điểm kiêu ngạo sao?
Đinh Đại Dung cả kinh, thằng khốn kia nắm mông của nàng còn chưa đủ, rõ ràng quơ lấy váy của nàng, xẹt qua bắp đùi thon dài thẳng tắp của nàng, muốn hướng chỗ mấu chốt nhất tiến lên!
- Thằng khốn, ngươi muốn làm cái gì?
Nàng có chút hù sợ rồi, cho dù là bởi vì hận thành ái, cần phải chính nàng tiếp nhận loại cảm tình này, cuối cùng cùng Lâm Lạc lên giường, đây nhất định là cần thời gian dài dòng buồn chán, sao có thể trực tiếp đi ra một bước cuối cùng rồi.
Lâm Lạc phát ra tiếng cười trầm thấp:
- Làm cái gì? Đương nhiên là thịt ngươi rồi!
Đinh Đại Dung mạnh mẽ biến sắc, đột nhiên uốn éo qua cái cổ trắng ngọc, nhìn xem Lâm Lạc đồng tử đỏ thẫm như máu, một cổ lệ khí quấn quanh, để cho nàng cũng thấy rõ ràng. Hiện tại Lâm Lạc tuyệt đối không phải ở trạng thái bình thường, bởi vì trên mặt hắn cười cười quả thực rất khó coi, tuyệt không giống với Lâm Lạc bình thường làm người!
Đối với điểm này, Đinh Đại Dung vẫn là rất tin tưởng trực giác của mình.
- Dừng tay, nhanh dừng tay!
Nàng thét to, cho dù là Triệu Uyển Bạch cố ý để cho bọn hắn kết thành một đôi, nhưng sự tình tiên trảm hậu tấu này nếu như bị Triệu Uyển Bạch biết, Lâm Lạc tránh không được cũng phải ăn một phen đau khổ lớn!
Nàng cũng không biết mình sắp chạy trời không khỏi nắng rồi, còn muốn thay Lâm Lạc cân nhắc cái gì!
Trực giác của nữ nhân từ trước đến nay luôn chuẩn, tình huống hiện tại của Lâm Lạc xác thực rất không đúng.
Hắn có thể khống chế cảm xúc mặt trái của mình, gần kề chỉ là khi Thạch Nguyệt Nha "tử vong" đả kích, lúc này mới xuất hiện một lần, kết quả để cho Mai Hoa tiên tử đổ máu, bất quá bây giờ nhìn xem Mai Hoa tiên tử dần dần nhận mệnh, có đôi khi còn sẽ chủ động câu dẫn Lâm Lạc lên giường đến xem, không may như vậy có nên cân nhắc một lần nữa không.
Nhưng lần này là đại lượng lệ khí tràn ngập trong lòng của hắn, tuy bị hắn cường hành khắc chế, nhưng lại để cho hắn sinh ra nổi giận không hiểu, do đó để cho cảm xúc mặt trái lần nữa ngẩng đầu, hóa thân thành Á phụ háo sắc.
Hắn phát ra tiếng cười quái dị, kéo thân thể của Đinh Đại Dung vào trong ngực, bàn tay lớn đã bắt kéo quần lót của nàng rơi xuống, ngón tay hơi có vẻ thô ráp ở bãi cỏ rậm rạp kia qua lại vuốt ve, rất nhanh liền có thể cảm giác được suối cốc tràn nước, đầy tay trắng nõn.
- Miệng trên rất cứng, nhưng miệng dưới lại thành thật rồi!
Đinh Đại Dung xấu hổ giận dữ đến thiếu chút nữa một búng máu phun ra, nàng dùng sức chống lấy Lâm Lạc, bất kể như thế nào, nàng tuyệt không có thể vào lúc này tiếp nhận Lâm Lạc như vậy:
- Cút ngay, nếu không Phi Vũ đại nhân nhất định sẽ giết ngươi!
- Ah?
Bàn tay lớn của Lâm Lạc dò xét lên, cầm một bầu ngực căng tròn của nàng, nắm bắt lấy hạt anh đào nho nhỏ, khiến nó khỏe mạnh cứng rắn lên.
- Nữ nhân họ Triệu kia tới rồi, đây không phải là rất tốt sao, bà bà con dâu làm một trận, khẳng định càng thêm hưng phấn!
Điên rồi, thằng này điên rồi!
Đinh Đại Dung liên tục giãy dụa:
- Cứu mạng! Cứu mạng ah!
- Ha ha ha, ngươi gọi nát cổ họng cũng không có người sẽ đến cứu ngươi!
Lâm Lạc bị cảm xúc mặt trái chiếm cứ thượng phong, lúc này nghiễm nhiên hóa thân âm ma, nào còn có lo lắng cảm thụ của Đinh Đại Dung, ba đến hai lần xuống liền đem y phục của nàng giật nát bấy, cũng để cho thân thể cường tráng của mình hoàn toàn xích lõa trước mặt đối phương.
Đinh Đại Dung bị dọa đến nhắm con mắt lại, hai chân dùng sức kẹp chặt, không cho Lâm Lạc chui vào.
- Tiểu mỹ nhân, trước kia không phải một mực câu dẫn ta sao, hiện tại ngược lại giả trang liệt nữ rồi?
Lâm Lạc đùa bỡn nàng một hồi, hai tòa núi lớn cho dù ở tư thế nằm thẳng hạ cũng không có dấu hiệu rủ xuống chút nào.
Cực đại, rất tròn, trắng như ngọc, đỏ như son phấn, tinh xảo vô cùng, lại bị hắn nắm ở trong tay tùy ý văn vê uốn éo ra các loại hình dạng.
Đinh Đại Dung không khỏi biệt khuất, nàng xác thực một mực nhiều lần câu dẫn Lâm Lạc, nhưng mục đích lại không phải là vì nhếch bờ mông lên cho hắn làm, mà là muốn mê đảo hắn đến đầu óc choáng váng, muốn ăn lại ăn không được, phát tiết ác khí trong nội tâm.
Nhưng bây giờ nàng dám nói lời như vậy sao?
- Trả… trả phu nhân lại cho chúng ta!
Xa phu cùng thị nữ cố tự trấn định tâm thần, hướng về Lâm Lạc nói.
Ánh mắt Lâm Lạc quét qua, hai người kia không tự chủ được mà liền lùi lại hơn mười bước, hắn hiện tại thật sự quá dọa người rồi.
- Sẽ không mất một sợi tóc của nàng!
Hắn lạnh lùng nói ra, thân hình lóe lên, tiến nhập trong Dưỡng Tâm hũ.
- Hỗn đản chết tiệt!
Đinh Đại Dung vừa nhìn thấy Lâm Lạc, lập tức nhào lên huy động mèo cào hướng hắn công tới.
- Giảng đạo lý một chút!
Tính tình Lâm Lạc thật không tốt, hắn hấp thu quá nhiều năng lượng rời rạc, có một loại cảm giác sắp phá vỡ, hơn nữa lệ khí không tiêu, gần như thành ma.
- Ta chính là nữ nhân không giảng đạo lý, thế nào!
Đinh Đại Dung không có phát giác đến Lâm Lạc biến hóa chút nào, hướng hắn cãi lại nói.
- Vậy thì đập nát cái mông của ngươi!
Lâm Lạc hừ lạnh, ôm thân thể mềm mại, đầy đặn thành thục của Đinh Đại Dung qua, đem nàng đặt ở trên đùi, giơ bàn tay lên đối với cái mông của nàng là ba ba ba đánh xuống.
- Ah…
Đinh Đại Dung vừa đau vừa thẹn, nàng đã lớn như vậy rồi, còn bị người đánh đòn như vậy, không phải muốn mắc cở chết sao!
Nàng dốc sức liều mạng giãy dụa, nhưng động một chút liền phát hiện không đúng, trên bụng nàng thình lình nhô lên một vật hình côn cứng rắn, mà Lâm Lạc rơi chưởng cũng càng ngày càng nhẹ, gần như là ở trên mông của nàng vuốt ve.
Với tư cách một mỹ nữ, hơn nữa đối với mị lực của mình tràn ngập tự tin, Đinh Đại Dung là hết sức bất mãn Lâm Lạc đối với nàng nhiều lần bỏ qua.
Lần một lần hai còn nói là Lâm Lạc cố ý giả vờ, muốn đảo lại khiến cho nàng chú ý, nhưng cự tuyệt Triệu Uyển Bạch hứa hôn, thậm chí tình nguyện chạy đến Minh Ngục chiến trường mà tất cả mọi người tránh cũng tránh không kịp, có thể nói là thiên đại nhục nhã đối với Đinh Đại Dung!
Trong bốn ngàn năm thời gian này, sự tình Đinh Đại Dung muốn làm nhất là hung hăng dẫm nát Lâm Lạc dưới chân, để cho hắn thần phục dưới váy của mình.
Vì nghĩ đến quá sâu, ngay cả Đinh Đại Dung cũng không biết đối với Lâm Lạc đến tột cùng là yêu hay hận.
Bàn tay nam nhân đột nhiên vuốt ve lên bờ mông đầy đặn của nàng, cái này để cho nàng không khỏi vừa thẹn vừa giận, nhưng như thế nào lại có một loại kiêu ngạo nói không rõ, xem đi, mị lực của bổn phu nhân còn là rất cao, thằng này còn không phải động tâm sao?
Không đúng không đúng, bây giờ là thời điểm kiêu ngạo sao?
Đinh Đại Dung cả kinh, thằng khốn kia nắm mông của nàng còn chưa đủ, rõ ràng quơ lấy váy của nàng, xẹt qua bắp đùi thon dài thẳng tắp của nàng, muốn hướng chỗ mấu chốt nhất tiến lên!
- Thằng khốn, ngươi muốn làm cái gì?
Nàng có chút hù sợ rồi, cho dù là bởi vì hận thành ái, cần phải chính nàng tiếp nhận loại cảm tình này, cuối cùng cùng Lâm Lạc lên giường, đây nhất định là cần thời gian dài dòng buồn chán, sao có thể trực tiếp đi ra một bước cuối cùng rồi.
Lâm Lạc phát ra tiếng cười trầm thấp:
- Làm cái gì? Đương nhiên là thịt ngươi rồi!
Đinh Đại Dung mạnh mẽ biến sắc, đột nhiên uốn éo qua cái cổ trắng ngọc, nhìn xem Lâm Lạc đồng tử đỏ thẫm như máu, một cổ lệ khí quấn quanh, để cho nàng cũng thấy rõ ràng. Hiện tại Lâm Lạc tuyệt đối không phải ở trạng thái bình thường, bởi vì trên mặt hắn cười cười quả thực rất khó coi, tuyệt không giống với Lâm Lạc bình thường làm người!
Đối với điểm này, Đinh Đại Dung vẫn là rất tin tưởng trực giác của mình.
- Dừng tay, nhanh dừng tay!
Nàng thét to, cho dù là Triệu Uyển Bạch cố ý để cho bọn hắn kết thành một đôi, nhưng sự tình tiên trảm hậu tấu này nếu như bị Triệu Uyển Bạch biết, Lâm Lạc tránh không được cũng phải ăn một phen đau khổ lớn!
Nàng cũng không biết mình sắp chạy trời không khỏi nắng rồi, còn muốn thay Lâm Lạc cân nhắc cái gì!
Trực giác của nữ nhân từ trước đến nay luôn chuẩn, tình huống hiện tại của Lâm Lạc xác thực rất không đúng.
Hắn có thể khống chế cảm xúc mặt trái của mình, gần kề chỉ là khi Thạch Nguyệt Nha "tử vong" đả kích, lúc này mới xuất hiện một lần, kết quả để cho Mai Hoa tiên tử đổ máu, bất quá bây giờ nhìn xem Mai Hoa tiên tử dần dần nhận mệnh, có đôi khi còn sẽ chủ động câu dẫn Lâm Lạc lên giường đến xem, không may như vậy có nên cân nhắc một lần nữa không.
Nhưng lần này là đại lượng lệ khí tràn ngập trong lòng của hắn, tuy bị hắn cường hành khắc chế, nhưng lại để cho hắn sinh ra nổi giận không hiểu, do đó để cho cảm xúc mặt trái lần nữa ngẩng đầu, hóa thân thành Á phụ háo sắc.
Hắn phát ra tiếng cười quái dị, kéo thân thể của Đinh Đại Dung vào trong ngực, bàn tay lớn đã bắt kéo quần lót của nàng rơi xuống, ngón tay hơi có vẻ thô ráp ở bãi cỏ rậm rạp kia qua lại vuốt ve, rất nhanh liền có thể cảm giác được suối cốc tràn nước, đầy tay trắng nõn.
- Miệng trên rất cứng, nhưng miệng dưới lại thành thật rồi!
Đinh Đại Dung xấu hổ giận dữ đến thiếu chút nữa một búng máu phun ra, nàng dùng sức chống lấy Lâm Lạc, bất kể như thế nào, nàng tuyệt không có thể vào lúc này tiếp nhận Lâm Lạc như vậy:
- Cút ngay, nếu không Phi Vũ đại nhân nhất định sẽ giết ngươi!
- Ah?
Bàn tay lớn của Lâm Lạc dò xét lên, cầm một bầu ngực căng tròn của nàng, nắm bắt lấy hạt anh đào nho nhỏ, khiến nó khỏe mạnh cứng rắn lên.
- Nữ nhân họ Triệu kia tới rồi, đây không phải là rất tốt sao, bà bà con dâu làm một trận, khẳng định càng thêm hưng phấn!
Điên rồi, thằng này điên rồi!
Đinh Đại Dung liên tục giãy dụa:
- Cứu mạng! Cứu mạng ah!
- Ha ha ha, ngươi gọi nát cổ họng cũng không có người sẽ đến cứu ngươi!
Lâm Lạc bị cảm xúc mặt trái chiếm cứ thượng phong, lúc này nghiễm nhiên hóa thân âm ma, nào còn có lo lắng cảm thụ của Đinh Đại Dung, ba đến hai lần xuống liền đem y phục của nàng giật nát bấy, cũng để cho thân thể cường tráng của mình hoàn toàn xích lõa trước mặt đối phương.
Đinh Đại Dung bị dọa đến nhắm con mắt lại, hai chân dùng sức kẹp chặt, không cho Lâm Lạc chui vào.
- Tiểu mỹ nhân, trước kia không phải một mực câu dẫn ta sao, hiện tại ngược lại giả trang liệt nữ rồi?
Lâm Lạc đùa bỡn nàng một hồi, hai tòa núi lớn cho dù ở tư thế nằm thẳng hạ cũng không có dấu hiệu rủ xuống chút nào.
Cực đại, rất tròn, trắng như ngọc, đỏ như son phấn, tinh xảo vô cùng, lại bị hắn nắm ở trong tay tùy ý văn vê uốn éo ra các loại hình dạng.
Đinh Đại Dung không khỏi biệt khuất, nàng xác thực một mực nhiều lần câu dẫn Lâm Lạc, nhưng mục đích lại không phải là vì nhếch bờ mông lên cho hắn làm, mà là muốn mê đảo hắn đến đầu óc choáng váng, muốn ăn lại ăn không được, phát tiết ác khí trong nội tâm.
Nhưng bây giờ nàng dám nói lời như vậy sao?
/1593
|