Cô làm không được?” Tôi thật ngu ngốc a, lại đem hi vọng đặt ở trên người một một cô bé, chẳng lẽ thật sự không có biện pháp sao?
“Không phải là làm không được, mà là đã muộn rồi!” Nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bọn họ là đã bắt đầu hành động.
“Lời này của cô có ý gì?” Chẳng lẽ ông ấy đã xảy ra chuyện gì sao? Không thể nào a! Tôi lúc đi còn gặp qua ông ấy, tuyệt đối không thể nào.
Với năng lực hai đại bang phái của chúng tôi, cố ý đi tìm một người còn không đơn giản sao, hơn nữa, Thượng Đảo Hùng kia tranh giành với chúng tôi cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai! Hiện tại sợ rằng ông ta đã đi tìm Diêm Vương mà báo cáo rồi!
“Có ý gì, ý tứ chính là anh đã tới chậm, nếu như ngày hôm qua anh đến tìm tôi mà nói… ông ta bây giờ có lẽ vẫn còn sống, nhưng mà hiện tại thì! Cho dù có Đại La thần tiên đến cũng không cứu được ông ta “
“Làm sao có thể, tôi sẽ không tin cô, cô gạt người! Nếu như cô không muốn giúp tôi, tôi sẽ không miễn cưỡng cô!” Nói xong ra khỏi phòng, nhếch miệng cười, anh sẽ còn trở lại, chờ xem!
“Uy, Phong, như thế nào rồi, giải quyết xong chưa?” Gọi điện thoại cho Phong hỏi rõ tình huống.
“Ân, mọi việc thuận lợi, chẳng qua là trong lúc ám sát Thượng Đảo Hùng gặp chút phiền toái, nhưng mà đã giải quyết” hô! Vậy thì tốt.
“Đem tin tức truyền ra ngoài chưa “
“Ân, có một chút còn lại tùy thuộc vào các tiểu bang đang rục rịch” cái này lại có trò hay để xem!
“Ân, Phong, để ý Đằng Mộc, lúc cần thiết phái người âm thầm bảo vệ anh ta đi” thật xin lỗi, đây là cuộc chiến tranh đoạt của bang phái, tôi cũng không có biện pháp.
“Thần, thật ra thì tớ cảm thấy chúng ta không cần lãng phí tinh lực trên người anh ta, không phải sao? Anh ta đối với chúng ta mà nói không có tác dụng quá lớn” thật không hiểu nổi Thần nghỉ gì, tại sao bảo vệ anh ta! (anchan: còn gì nữa Thần nó mún tha cho Đằng Mộc 1 con đường sống đó mà.)
“Nói như vậy quả thực không sai, nhưng anh ta là vô tội, hơn nữa, nói như thế nào thì anh ta cũng là ân nhân cứu mạng của Mộng không phải sao, coi như là trả ơn cứu mạng của anh ta đi!”
“Ân, được rồi! Tớ sẽ phái người bảo vệ anh ta, nghỉ ngơi đi! Gác máy ” ” đô đô “
Không đợi tôi đáp lại liền cúp điện thoại, nhìn điện thoại im lặng, làm mặt quỷ với nó! Hừ! Không để ý nữa ngủ!
(Anchan: eo ôi 2 cái chap này nó dài dã man, kể cả mấy chap còn lại cũng dài như vậy, vì vậy ta quyết định giảm số chap xuống, lại edit với tốc độ rùa bò rồi.)
Chap 32
Sự yên tĩnh trước cơn bão táp
Chết tiệt, làm sao lại không thấy, rốt cuộc đã đi nơi nào, chẳng lẽ đúng như lời Thần nói, ông ấy đã xảy ra chuyện sao? Không, sẽ không! Đằng Mộc đi tới vùng ngoại ô của một thôn trang, nơi này chỉ là thôn trang nhỏ rất bình thường mà thôi, sẽ không ai hoài nghi Thượng Đảo Hùng lại trốn ở chỗ này, làm sao lại có thể không thấy! Lấy điện thoại di động ra lần nữa gọi điện thoại cho ông “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được” có lẽ đã tắt máy, mọi thứ trong phòng đều ổn, không có bất kỳ dấu vết đánh nhau và vết máu, quần áo và đồ dùng hằng ngày đem theo cũng còn ở đây! Chẳng lẽ ông ấy tự mình rời khỏi thôn, sẽ không, ông ấy sẽ không ra ngoài vào lúc này, chẳng lẽ là do Ám U xảy ra chuyện gì? Hay là? Trời ạ, không dám lại nghĩ tiếp! Vội vàng chạy đến Ám U!
Lo lắng lái xe trên đường lớn “Tích tích” đường hôm nay sao lại bị kẹt xe thế này! Lo lắng bóp kèn! Nhanh lên một chút a nhanh lên! Tại sao trong lòng có cảm giác rất lo sợ. Chết tiệt! Làm sao còn chưa hết kẹt xe! Qua vài phút sau, xe phía trước mới lục tục chạy đi rốt cuộc đường cũng thông, nhanh chóng chạy trên đường lớn, trong lúc vô tình nhìn vào kính xe, vừa thấy mấy chiếc xe phía sau chạy theo tôi, bọn họ là ai, có phải là người chú phái tới giết tôi không? Xem ra Ám U không thể đi rồi, chỉ có thể đến chỗ của Thần. Rẽ vào một con đường khác, xe phía sau chậm hơn một lúc, không nghĩ tới lại đột nhiên thay đổi lộ tuyến, nhưng mà rất nhanh cũng đuổi theo tới. Trên đường cái này cơ bản là không có bao nhiêu xe, tăng tốc lên tốc độ lớn nhất! Xe phía sau thấy xe càng chạy càng nhanh, biết đã bị phát hiện, cũng không che giấu nữa, trực tiếp đuổi theo xe của Đằng Mộc, mấy chiếc xe ở trên đường lớn điên cuồng chạy, mắt thấy bị đuổi theo sát nút rồi, đột nhiên nhìn bên kính chiếu hậu thấy trên xe phía sau có người cầm súng chỉa về phía Đằng Mộc, cảm giác không ổn, liền cúi đầu “Pằng” tiếng súng lướt đỉnh đầu bay xuyên thủng qua kính chắn gió! Hô! Nguy hiểm thật, xém chút nữa là tiêu đời. Xe nghiêng một cái liền khôi phục chạy tiếp, người phía sau thấy bên trong không sau, dứt khoát dùng đầu xe đụng vào đuôi xe, “Rầm” xe run lên, bị đụng phải, nhưng không phải là rất nghiêm trọng.
Hai chiếc xe ở trên đường lớn mặc kệ sống chết đụng vào nhau! “Rầm” lại va chạm, đáng chết, nếu còn tiếp tục bị đụng như vậy thì nguy mất, làm sao bây giờ? Đằng Mộc ở trong xe gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, khóe mắt liếc qua, phía sau lại có người vươn đầu ra khỏi cửa sổ xe, cầm lấy súng! Không hay, hắn nhắm trúng là bình xăng của xe, chạy xe quẹo trái quẹo phải cố gắng không để bị nhắm trúng “Pằng pằng” liên tục hai súng đều bắn hụt!
“Pằng” lại một tiếng súng vang, nhưng mà không phải là bắn vào xe Đằng Mộc, mà là bắn vào chiếc xe đuổi theo phía sau, có người giúp tôi! “Bùm” một tiếng nổ mạnh vang lên. Chiếc xe phía sau bị bắn vào bình xăng nổ tung! Cơ hội tốt, cũng không để ý đến người ở phía sau đang giúp mình là ai, vội vàng tăng tốc độ chạy đến biệt thự của Thần! “Két ” thắng gấp dừng lại trước cửa biệt thự, chuông cửa vang lên, người giúp việc chạy tới mở cửa, vọt vào trong biệt thự mọi người thấy bộ dạng chật vật của Đằng Mộc sợ ngây người, cũng không thèm nhìn mọi người, trực tiếp chạy lên lầu tìm Thần.
“Cô đã làm gì ông ta? Nói cho tôi biết” vọt tới bên giường nắm cánh tay Thần, tức giận gầm thét. Mọi người vội vàng đi lên ngăn cản
“Thần, sao rồi, không sao chứ!” Phỉ lo lắng nhìn thoáng qua vết thương trên lưng tôi, may mắn không có bị nứt ra, nếu không thì phiền toái! Lắc đầu, nhìn Đằng Mộc “Anh đang nói cái gì tôi nghe không hiểu” hừ! Biết cũng sẽ không nói cho anh biết ! Hừ! Cánh tay đau chết đi được!
“Nghe không hiểu, cô lại không biết tôi đang nói cái gì? Đừng giả ngu nữa!”
“Anh thật kỳ quái! Anh rốt cuộc muốn nói gì? Không nói, thì mời đi ra ngoài!” Hừ! Tôi nổi giận rồi.
“Nói gì, cha tôi đã không thấy, chẳng lẽ không liên quan đến cô sao?”
“Buồn cười, không tìm thấy cha anh thì liên quan gì đến tôi?”
“Nếu không liên quan đến cô… Vậy tại sao lúc chiều cô lại nói như vậy!”
“Muốn biết, được, tôi cho anh biết, bởi vì từ ngày đó tôi đã phái người âm thầm theo dõi các người, cho nên, cha anh gặp chuyện không may tôi sẽ biết, nhưng mà anh sẽ không cho là tôi đã sát hại ông ta chứ!”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Chẳng lẽ tôi sai lầm rồi sao?
“Hừ! Tôi và các người không thù không oán, tôi tại sao lại muốn giết ông ta, anh cho rằng tôi trừ theo dõi anh ra, sẽ bỏ qua cho chú anh? Ông ta không ngu ngốc, cho nên từ anh tìm ra cha của anh, giết ông ấy rồi, tôi nghĩ ông ta hẳn là cũng muốn giải quyết anh đi, nhưng mà, anh ở chỗ này của tôi, tránh thoát một kiếp!” Tha thứ cho tôi đi! Tôi bắt buộc phải làm vậy !
“Cái gì, cha tôi thật đã chết rồi. Chết tiệt! Thượng Đảo Thứ Lang, tôi sẽ giết ông” vẻ mặt nhăn nhó, xương cốt “Khanh khách” rung động! Thật là đáng sợ a!
“Nếu như anh đồng ý, tôi sẽ giúp anh ” bình phục tâm tình, nhìn Thần, nếu ngay cả Thượng đảo Thứ Lang cũng không dám động đến nơi này, xem ra lai lịch của bọn họ không nhỏ tôi đây tại sao lại không mượn lực lượng của bọn họ giết ông ta! Suy tư một lát, gật đầu!
“Cảm ơn! Tôi cần phải làm cái gì” nếu đã hạ quyết tâm thì phải dứt khoác triệt để một chút!
“Việc anh cần phải làm bây giờ chính là nhất định phải giữ được cái mạng nhỏ của mình, hôm nay ngẫu nhiên ở trên đường lớn cứu anh một mạng, lần sau tôi cũng không dám bảo đảm anh còn có thể may mắn như vậy nữa không!” Một màn trên đường lớn tôi đã nhìn thấy! mạng của anh ta thật đúng là lớn a! Như vậy mà cũng không chết!
“Hôm nay ở trên đường lớn người cứu tôi là cô?”
“vậy anh nghĩ là ai?” Người khác giết anh còn không còn kịp nữa, ai điên mà đi cứu anh, ngu ngốc
“Cảm ơn! Tôi sẽ báo đáp cô ” tôi không thích thiếu người cái gì, huống chi đây là ân tình
“Hừ! Ai cần, tôi là trả ân cứu mạng giúp Mộng, nếu không ai lại rãnh đi giúp anh” o (∩_∩ )o. . . Miệng nữ nhân ác độc “Được rồi, anh trước tạm thời ở chỗ này, có việc gì tôi sẽ thông báo cho anh!”
“Không phải là làm không được, mà là đã muộn rồi!” Nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bọn họ là đã bắt đầu hành động.
“Lời này của cô có ý gì?” Chẳng lẽ ông ấy đã xảy ra chuyện gì sao? Không thể nào a! Tôi lúc đi còn gặp qua ông ấy, tuyệt đối không thể nào.
Với năng lực hai đại bang phái của chúng tôi, cố ý đi tìm một người còn không đơn giản sao, hơn nữa, Thượng Đảo Hùng kia tranh giành với chúng tôi cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai! Hiện tại sợ rằng ông ta đã đi tìm Diêm Vương mà báo cáo rồi!
“Có ý gì, ý tứ chính là anh đã tới chậm, nếu như ngày hôm qua anh đến tìm tôi mà nói… ông ta bây giờ có lẽ vẫn còn sống, nhưng mà hiện tại thì! Cho dù có Đại La thần tiên đến cũng không cứu được ông ta “
“Làm sao có thể, tôi sẽ không tin cô, cô gạt người! Nếu như cô không muốn giúp tôi, tôi sẽ không miễn cưỡng cô!” Nói xong ra khỏi phòng, nhếch miệng cười, anh sẽ còn trở lại, chờ xem!
“Uy, Phong, như thế nào rồi, giải quyết xong chưa?” Gọi điện thoại cho Phong hỏi rõ tình huống.
“Ân, mọi việc thuận lợi, chẳng qua là trong lúc ám sát Thượng Đảo Hùng gặp chút phiền toái, nhưng mà đã giải quyết” hô! Vậy thì tốt.
“Đem tin tức truyền ra ngoài chưa “
“Ân, có một chút còn lại tùy thuộc vào các tiểu bang đang rục rịch” cái này lại có trò hay để xem!
“Ân, Phong, để ý Đằng Mộc, lúc cần thiết phái người âm thầm bảo vệ anh ta đi” thật xin lỗi, đây là cuộc chiến tranh đoạt của bang phái, tôi cũng không có biện pháp.
“Thần, thật ra thì tớ cảm thấy chúng ta không cần lãng phí tinh lực trên người anh ta, không phải sao? Anh ta đối với chúng ta mà nói không có tác dụng quá lớn” thật không hiểu nổi Thần nghỉ gì, tại sao bảo vệ anh ta! (anchan: còn gì nữa Thần nó mún tha cho Đằng Mộc 1 con đường sống đó mà.)
“Nói như vậy quả thực không sai, nhưng anh ta là vô tội, hơn nữa, nói như thế nào thì anh ta cũng là ân nhân cứu mạng của Mộng không phải sao, coi như là trả ơn cứu mạng của anh ta đi!”
“Ân, được rồi! Tớ sẽ phái người bảo vệ anh ta, nghỉ ngơi đi! Gác máy ” ” đô đô “
Không đợi tôi đáp lại liền cúp điện thoại, nhìn điện thoại im lặng, làm mặt quỷ với nó! Hừ! Không để ý nữa ngủ!
(Anchan: eo ôi 2 cái chap này nó dài dã man, kể cả mấy chap còn lại cũng dài như vậy, vì vậy ta quyết định giảm số chap xuống, lại edit với tốc độ rùa bò rồi.)
Chap 32
Sự yên tĩnh trước cơn bão táp
Chết tiệt, làm sao lại không thấy, rốt cuộc đã đi nơi nào, chẳng lẽ đúng như lời Thần nói, ông ấy đã xảy ra chuyện sao? Không, sẽ không! Đằng Mộc đi tới vùng ngoại ô của một thôn trang, nơi này chỉ là thôn trang nhỏ rất bình thường mà thôi, sẽ không ai hoài nghi Thượng Đảo Hùng lại trốn ở chỗ này, làm sao lại có thể không thấy! Lấy điện thoại di động ra lần nữa gọi điện thoại cho ông “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được” có lẽ đã tắt máy, mọi thứ trong phòng đều ổn, không có bất kỳ dấu vết đánh nhau và vết máu, quần áo và đồ dùng hằng ngày đem theo cũng còn ở đây! Chẳng lẽ ông ấy tự mình rời khỏi thôn, sẽ không, ông ấy sẽ không ra ngoài vào lúc này, chẳng lẽ là do Ám U xảy ra chuyện gì? Hay là? Trời ạ, không dám lại nghĩ tiếp! Vội vàng chạy đến Ám U!
Lo lắng lái xe trên đường lớn “Tích tích” đường hôm nay sao lại bị kẹt xe thế này! Lo lắng bóp kèn! Nhanh lên một chút a nhanh lên! Tại sao trong lòng có cảm giác rất lo sợ. Chết tiệt! Làm sao còn chưa hết kẹt xe! Qua vài phút sau, xe phía trước mới lục tục chạy đi rốt cuộc đường cũng thông, nhanh chóng chạy trên đường lớn, trong lúc vô tình nhìn vào kính xe, vừa thấy mấy chiếc xe phía sau chạy theo tôi, bọn họ là ai, có phải là người chú phái tới giết tôi không? Xem ra Ám U không thể đi rồi, chỉ có thể đến chỗ của Thần. Rẽ vào một con đường khác, xe phía sau chậm hơn một lúc, không nghĩ tới lại đột nhiên thay đổi lộ tuyến, nhưng mà rất nhanh cũng đuổi theo tới. Trên đường cái này cơ bản là không có bao nhiêu xe, tăng tốc lên tốc độ lớn nhất! Xe phía sau thấy xe càng chạy càng nhanh, biết đã bị phát hiện, cũng không che giấu nữa, trực tiếp đuổi theo xe của Đằng Mộc, mấy chiếc xe ở trên đường lớn điên cuồng chạy, mắt thấy bị đuổi theo sát nút rồi, đột nhiên nhìn bên kính chiếu hậu thấy trên xe phía sau có người cầm súng chỉa về phía Đằng Mộc, cảm giác không ổn, liền cúi đầu “Pằng” tiếng súng lướt đỉnh đầu bay xuyên thủng qua kính chắn gió! Hô! Nguy hiểm thật, xém chút nữa là tiêu đời. Xe nghiêng một cái liền khôi phục chạy tiếp, người phía sau thấy bên trong không sau, dứt khoát dùng đầu xe đụng vào đuôi xe, “Rầm” xe run lên, bị đụng phải, nhưng không phải là rất nghiêm trọng.
Hai chiếc xe ở trên đường lớn mặc kệ sống chết đụng vào nhau! “Rầm” lại va chạm, đáng chết, nếu còn tiếp tục bị đụng như vậy thì nguy mất, làm sao bây giờ? Đằng Mộc ở trong xe gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, khóe mắt liếc qua, phía sau lại có người vươn đầu ra khỏi cửa sổ xe, cầm lấy súng! Không hay, hắn nhắm trúng là bình xăng của xe, chạy xe quẹo trái quẹo phải cố gắng không để bị nhắm trúng “Pằng pằng” liên tục hai súng đều bắn hụt!
“Pằng” lại một tiếng súng vang, nhưng mà không phải là bắn vào xe Đằng Mộc, mà là bắn vào chiếc xe đuổi theo phía sau, có người giúp tôi! “Bùm” một tiếng nổ mạnh vang lên. Chiếc xe phía sau bị bắn vào bình xăng nổ tung! Cơ hội tốt, cũng không để ý đến người ở phía sau đang giúp mình là ai, vội vàng tăng tốc độ chạy đến biệt thự của Thần! “Két ” thắng gấp dừng lại trước cửa biệt thự, chuông cửa vang lên, người giúp việc chạy tới mở cửa, vọt vào trong biệt thự mọi người thấy bộ dạng chật vật của Đằng Mộc sợ ngây người, cũng không thèm nhìn mọi người, trực tiếp chạy lên lầu tìm Thần.
“Cô đã làm gì ông ta? Nói cho tôi biết” vọt tới bên giường nắm cánh tay Thần, tức giận gầm thét. Mọi người vội vàng đi lên ngăn cản
“Thần, sao rồi, không sao chứ!” Phỉ lo lắng nhìn thoáng qua vết thương trên lưng tôi, may mắn không có bị nứt ra, nếu không thì phiền toái! Lắc đầu, nhìn Đằng Mộc “Anh đang nói cái gì tôi nghe không hiểu” hừ! Biết cũng sẽ không nói cho anh biết ! Hừ! Cánh tay đau chết đi được!
“Nghe không hiểu, cô lại không biết tôi đang nói cái gì? Đừng giả ngu nữa!”
“Anh thật kỳ quái! Anh rốt cuộc muốn nói gì? Không nói, thì mời đi ra ngoài!” Hừ! Tôi nổi giận rồi.
“Nói gì, cha tôi đã không thấy, chẳng lẽ không liên quan đến cô sao?”
“Buồn cười, không tìm thấy cha anh thì liên quan gì đến tôi?”
“Nếu không liên quan đến cô… Vậy tại sao lúc chiều cô lại nói như vậy!”
“Muốn biết, được, tôi cho anh biết, bởi vì từ ngày đó tôi đã phái người âm thầm theo dõi các người, cho nên, cha anh gặp chuyện không may tôi sẽ biết, nhưng mà anh sẽ không cho là tôi đã sát hại ông ta chứ!”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Chẳng lẽ tôi sai lầm rồi sao?
“Hừ! Tôi và các người không thù không oán, tôi tại sao lại muốn giết ông ta, anh cho rằng tôi trừ theo dõi anh ra, sẽ bỏ qua cho chú anh? Ông ta không ngu ngốc, cho nên từ anh tìm ra cha của anh, giết ông ấy rồi, tôi nghĩ ông ta hẳn là cũng muốn giải quyết anh đi, nhưng mà, anh ở chỗ này của tôi, tránh thoát một kiếp!” Tha thứ cho tôi đi! Tôi bắt buộc phải làm vậy !
“Cái gì, cha tôi thật đã chết rồi. Chết tiệt! Thượng Đảo Thứ Lang, tôi sẽ giết ông” vẻ mặt nhăn nhó, xương cốt “Khanh khách” rung động! Thật là đáng sợ a!
“Nếu như anh đồng ý, tôi sẽ giúp anh ” bình phục tâm tình, nhìn Thần, nếu ngay cả Thượng đảo Thứ Lang cũng không dám động đến nơi này, xem ra lai lịch của bọn họ không nhỏ tôi đây tại sao lại không mượn lực lượng của bọn họ giết ông ta! Suy tư một lát, gật đầu!
“Cảm ơn! Tôi cần phải làm cái gì” nếu đã hạ quyết tâm thì phải dứt khoác triệt để một chút!
“Việc anh cần phải làm bây giờ chính là nhất định phải giữ được cái mạng nhỏ của mình, hôm nay ngẫu nhiên ở trên đường lớn cứu anh một mạng, lần sau tôi cũng không dám bảo đảm anh còn có thể may mắn như vậy nữa không!” Một màn trên đường lớn tôi đã nhìn thấy! mạng của anh ta thật đúng là lớn a! Như vậy mà cũng không chết!
“Hôm nay ở trên đường lớn người cứu tôi là cô?”
“vậy anh nghĩ là ai?” Người khác giết anh còn không còn kịp nữa, ai điên mà đi cứu anh, ngu ngốc
“Cảm ơn! Tôi sẽ báo đáp cô ” tôi không thích thiếu người cái gì, huống chi đây là ân tình
“Hừ! Ai cần, tôi là trả ân cứu mạng giúp Mộng, nếu không ai lại rãnh đi giúp anh” o (∩_∩ )o. . . Miệng nữ nhân ác độc “Được rồi, anh trước tạm thời ở chỗ này, có việc gì tôi sẽ thông báo cho anh!”
/67
|