Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu

Chương 7.2

/55


Chương 7.2:

Nhà L.Vũ:

- Thằng kia, mày không giúp tao quản lý công ty thì thôi, tại sao lại hủy hợp đồng với ông Trần? - vừa thấy con trai về ông tức tối chửi rủa. Vốn dĩ tình cảm cha con 2 người không được tốt hôm nay hắn lại gây chuyện làm ông rất giận.

- Ông có tổn thất đâu làm gì la ùm sùm vậy.

- Không tổn thất nhưng cũng mất đi một khoảng lợi từ công ty ông ta.

- ÔNG THÌ CHỈ BIẾT CÓ TIỀN THÔI SAO. Hừ…

- MÀY NÓI CHA MÀY VẬY SAO?

- TÔI KHÔNG NÓI ÔNG THÌ NÓI AI, vì tiền mà ông ruồng bỏ vợ con, vì tiền mà ông quên đi tình thâm. ÔNG CÓ CÒN LÀ BA TÔI KHÔNG?

- MÀY… MÀY…

- Thôi thôi, bác trai bớt giận nghe cháu giải thích – thấy không khí toàn mùi thuốc súng nó liền lên tiếng mong giảm bớt hỏa khí cho 2 núi lửa đang trực trào chảy ra. Thấy vậy nhỏ cũng kéo L.Vũ ngồi xuống:

- Ông xã iu dấu, ngồi xuống từ từ nói chuyện nha.

Dù ông Lâm đang rất tức giận nhưng nghe 2 nhỏ nói vậy cũng cố gắn nén cơn giận, còn L.Vũ thì khỏi phải nói, nhỏ đã xuống nước năn nỉ cậu liền nguôi giận. Ông Lâm vốn rất thích nó và nhỏ vì gia thế 2 đứa rất tốt, nếu được kết thân với 2 nhà này thì công ty ông càng phát triển hơn, do đó từ nhỏ ông đã khuyến khích L.Vũ chơi cùng 2 đứa, ông đối xử với 2 đứa còn tốt hơn cả thằng con ruột của mình. Giờ đây 2 nàng cùng lên tiếng nói giúp ông đương nhiên phải nể mặt.

- Bác! Vũ làm vậy là vì 2 đứa tụi con đó bác đừng trách cậu ấy nha – nó nũng nịu.

- Đúng vậy đó bác, bác biết rồi đó, từ nhỏ đến lớn Vũ thương tụi con nhất, ai ăn hiếp tụi con Vũ cũng ra mặt, lần này là lỗi của tụi con, có trách thì trách tụi con – N.Anh hối lỗi.

- Chuyện này là sao các con giải thích đi – nghe tụi nó nói vậy cơ mặt ông cũng giản ra không ít. Ngã người dựa vào ghế chờ đợi tụi nó giải thích.

- Cũng tại cái cô Trần Thanh Vân gì đó, cô ấy nói là con của ông trùm bất động sản gì gì ấy nhỉ… đại khái cháu cũng không biết, cô ta giành sợi dây chuyền mà cháu thích, đã vậy thì thôi đi, cô ta còn đòi làm cho gia đình 3 đứa bị phá sản, hix… hix… hix… - nói đến đây 2 mắt nó ươn ướt, hít hít mũi - cháu sợ lắm, cháu không muốn vì một sợi dây chuyền mà ảnh hưởng tới 3 gia đình. N.Anh và L.Vũ mới nói cô ta vài câu vậy mà cô ta nói tụi cháu, hix hix… huhuhu – chưa nói hết câu nó đã khóc lóc um sùm, đôi mắt to tròn long lanh vì khóc mà đỏ hết cả lên. Từng giọt từng giọt nước mắt chảy dài xuống khuôn mặt trái xoan.

- Thôi cháu nín đi, có gì từ từ nói, cô ta nói gì nào, ngoan, kể bác nghe – thấy nó khóc thương tâm đến thế, ông Lâm vội dỗ dành.

- Cháu không dám nói hức… hức… - nó nất lên theo từng tiếng nói.

- Cô ta nói chúng cháu có cha sinh mà không có mẹ dạy. Người nào vô phúc lắm mới có đứa con giống tụi cháu. – N.Anh thấy nó không giám nói nên lên tiếng.

- Huhuhu cô ta chửi tụi cháu sao cũng được nhưng đụng tới bác và ba mẹ cháu thì làm sao cháu chịu được, cô ta nói vậy chẳng khác nào chửi người lớn chứ, hix hix, cháu và L.Vũ từ nhỏ đã không có mẹ bên cạnh, cô ta nói vậy làm cháu đau lòng lắm, nhưng cháu sợ cô ta sẽ làm công ty phá sản nên đành nhịn cô ta. Không ngờ cô ta chửi rủa người lớn mãi nên Vũ mới làm vậy đó bác. – ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn ông Lâm.

- Thật quá đáng, Vũ làm vậy là còn nhẹ, được rồi ta sẽ lấy lại công bằng cho các con – ông Lâm tức giận – con bé ấy phải được dạy dỗ lại – ông đưa mắt nhìn sang L.Vũ, ông hiểu vì sao nó kích động như vậy, những lời cô gái ấy nói, những việc L.Vũ làm đã khiến ông suy nghĩ lại những lỗi lầm của mình nhưng đã quá muộn “lần này ta đã trách nhầm nó (Vũ) rồi, liệu nó có tha thứ cho ta hay không? Mọi chuyện cũng do ta gây ra, nếu năm xưa ta không làm vậy thì ta đã không mất đi một người vợ hiền, một đứa con ngoan. Ta đã nợ nó quá nhiều, đã hủy đi một gia đình hạnh phúc. Ta sẽ cố gắn bù đắp cho con L.Vũ.”

Ông đứng dậy bỏ ra ngoài. Liệu ông có thay đổi, tình cha con của ông Lâm và Vũ có hàn gắn được chăng, chuyện đó là của sau này, quay lại với 3 siêu quậy nào!

Thấy ông đã đi xa nó ôm bụng cười ngặt ngẽo.

- Haha… trời ơi… haha… cậu đóng kịch…ha… thật tài…ha… quá đấy. Ông ta… mà… haha… không đi sớm… ha… chắc tớ… haha… nhịn cười… háhá đến nhập viện mất hahaha – L.Vũ cố nhịn cười.

- Đâu có đâu, tớ đâu có nói dối đâu. Sự thật là vậy mà, tớ chỉ nhỏ thêm vài giọt nước mắt thôi. Mà công nhận, Anh này! Cậu bịa chuyện cũng giỏi thật.

- Hứ, tớ chỉ sửa một vài từ thôi nhưng ý nghĩa đâu có thay đổi.

- Hihi đúng vậy, nhưng cũng phải nhờ tý nước mắt của tớ hết đấy, không có tớ sao ba cậu tin. Cảm ơn tớ sao đây? – nó nhìn L.Vũ nháy mắt tinh nghịch.

- Úi giời ạ! Tý nước mắt đấy, tý của cậu mà tớ cứ tưởng lũ lụt đấy chứ. Hahaha.

- Cậu… hừ dù sao cũng nhờ tớ níu không cậu no đòn với lão ba rồi nhé.

- Tớ đây cóc thèm cậu giúp. Tớ không quan tâm ông ta muốn làm gì tớ, ông ta là ai chứ?

- Haiz thôi không nói chuyện này nữa chắc gia đình cô ta cũng không yên với ông ấy đâu. Mà cậu bỏ qua cho cô ta vậy sao, không giống với tính cách của cậu. – N.Anh nhìn nó đầy hứng thú.

- Ai nói bỏ qua đâu. Có kết quả tớ sẽ kể cậu nghe sau. Giám giành món đồ tớ thích sao, không có cửa đâu. – nó nở một nụ cười kỳ bí.

- Thôi qua tổng đà nào – L.Vũ lên tiếng lôi nó ra khỏi suy nghĩ đen tối.

/55

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status