Editor: Ying
Y Ân nhìn thoáng qua Cát Tư Ân đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, không cho là đúng, một cái lắc đầu ”Tuyệt đối không thể có chuyện đó, ta sống ở nơi này hơn hai mươi năm, chưa bao giờ nghe nói qua có người có thể bơi lội trong cái hồ đó, lại giống như tự nhiên không có việc gì.”
Nàng thè lưỡi, thanh âm lẩm bẩm lầu bầu quá lớn, nếu bị hắn nghe được, nàng đơn giản duy nhất có thể hỏi để hiểu được ”Hồ nơi này của các người rất quái lạ, có loại màu sắc kinh khủng. Tên gọi là gì? Như thế nào lại có khả năng có cái loại hồ này, Ta trước kia chưa bao giờ biết trên đời lại có loại hồ này, chẳng lẽ các ngươi không sợ hãi sao?”
“Da Tháp Lạp Tư hồ.” Y Ân trên mặt xuất hiện biểu tình nghiêm túc:” Nó đem sở hữu tà ác, tai nạn, chiến tranh, bệnh tật, thống khổ, toàn bộ hấp thụ hết lên chình mình, cho nên mới biến thành màu sắc mà ngươi nhìn thấy. Nó là thánh hồ của quốc gia chúng ta, bảo hộ thần dân, ban phúc cho chúng ta. Chúng ta tín ngưỡng nó, sung bái nó, như thế nào lại có khả năng sợ!?”
Nói xong hắn lôi kéo Tạp Lệ cùng nhau quỳ trên mặt đất, thành kính hô bái, trong miệng lẩm bẩm “Thánh hồ vạn năng…..Xin đừng trách móc……Xin hãy vĩnh viễn mang phúc đến cho chúng ta…..”
Nàng buồn cười nhìn những việc họ làm, tựa hồ cảm thấy có điểm ngạc nhiên! Hiện tại là thế kỷ hai mươi mốt, như thế nào còn có người mê tín tin tưởng như vậy. Bất quá, mỗi ngường đều có tín ngưỡng riêng của chính mình không phải sao? Nàng cũng chỉ nhè nhẹ sờ sờ cái mũi, không hề tiếp tục đề tài này nữa.
Nàng cắn môi, nở ra một nụ cười, bắt đầu tìm hiểu đường trở về “Y Ân, quốc gia của các người gọi là gì? Cách Anh quốc xa bao nhiêu? Sân bay gần nhất của các người ở nơi nào? Ta đã đi mấy tháng, ta nghĩ mình cần phải trở về.”
Ánh mắt nàng trong nháy mắt ảm đạm rồi xịu xuống. Hiện tại, Thư Á ca ca nhất định đã đi hưởng tuần trăng mật trở về! Tuy rằng không nghĩ sẽ nhìn bộ dáng hắn sau khi kết hôn, nhưng là chỉ cần ở trong một góc vụng trộm nhìn hắn cho dù là liếc mắt một cái, cũng sẽ làm đau khổ thấm trong xương tủy giảm bớt được phần nào.
Y Ân nghe nàng đưa ra một đống từ kỳ quái khiến đầu óc có chút choáng váng, chỉ có thể hết sức trả lời câu hỏi duy nhất hắn nghe hiểu vấn đề.
“Quốc gia chúng ta tên là Da Tháp Lạp Tư đế quốc. Nhưng là Anh Quốc? Không có nghe qua, là nơi ngươi sinh sống sao? Ngươi muốn trở về khả năng có điểm khó khăn. Thánh hồ bao quanh bốn phía toàn bộ đế quốc, người trong quốc gia chúng ta qua nhiều thế hệ đều không có đi quá ra ngoài.”
Đứng lâu có điểm mệt mỏi, Y Ân cùng Tạp Lệ đều tự tìm cái ghế để ngồi. Y Ân nâng cằm, ánh mắt nháy hoang mang, nhìn Cát Tư Ân lầm vào tram tư suy nghĩ.
Da Tháp Lạp Tư đế quốc, Da Tháp Lạp Tư đế quốc, Da Tháp Lạp Tư đế quốc, một cái quốc gia chưa từng nghe qua tên, nhìn cả bản đồ Châu Âu nàng cũng chưa bao giờ nhìn thấy cái quốc gia này, hơn nữa nghe cái tên Da Tháp Lạp Tư đế quốc liền làm cho lòng nàng từng đợt cảm thấy hoang mang.
Nhìn huynh muội này mặc trang phục cổ quái, trong phòng bài trí đơn sơ, không có xuất hiện một thiết bị hiện đại náo, thậm chí không thấy có đèn điện, chung quanh có thể thấy được vật dụng thô ráp, bàn làm bằng gỗ.
Một cái ý niệm trong đầu đột ngột lóe lên. Chẳng lẽ? Chính mình trong lúc vô ý xuyên qua thời không đi tới một quốc gia thần bí chưa bao giờ xuất hiện trên bản đồ? Nhưng là, cái này cũng không thể quá tưởng tượng đi! Khó có thể tin, không có khả năng!
Quên đi, cùng với một người trong này đoán lung tung, chẳng cần lên trực tiếp hỏi vấn đề có vẻ rõ ràng hơn. Nàng liếm liếm môi, tận lực dùng ngôn từ dễ hiểu để biểu đạt câu hỏi của mình.
“Y Ân, quốc gia các người chức quan cao nhất là cái gì? Hắn tên gọi là gì?”
“Chức quan cao nhất?” Như thế nào lại hỏi vấn đề đường đột này, Y Ân có điểm bất ngờ không nghĩ nàng sẽ hỏi vấn đền này nhưng vẫn thành thật trả lời “Không biết, ta chỉ biết quân vương của chúng ta là Áo Cách Nhạc Tác Phổ Nhất Thế.”
Quân vương? Áo Cách Nhạc Tác Phổ Nhất Thế? Nàng cố nuốt cái câu trả lời này, suy nghĩ một chút, cảm giác giống như đang nghe nói nhảm mà thôi.
Hiện tại, nàng rốt cục biết được hang tháng qua, bất an trong lòng chính mình là từ đâu mà đến. Ai, không thể tưởng tượng được cảm giác vừa tỉnh lại, thế nhưng chính mình lại nhận được một sự thật không biết là nên khóc hay cười.
Y Ân nhìn thoáng qua Cát Tư Ân đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, không cho là đúng, một cái lắc đầu ”Tuyệt đối không thể có chuyện đó, ta sống ở nơi này hơn hai mươi năm, chưa bao giờ nghe nói qua có người có thể bơi lội trong cái hồ đó, lại giống như tự nhiên không có việc gì.”
Nàng thè lưỡi, thanh âm lẩm bẩm lầu bầu quá lớn, nếu bị hắn nghe được, nàng đơn giản duy nhất có thể hỏi để hiểu được ”Hồ nơi này của các người rất quái lạ, có loại màu sắc kinh khủng. Tên gọi là gì? Như thế nào lại có khả năng có cái loại hồ này, Ta trước kia chưa bao giờ biết trên đời lại có loại hồ này, chẳng lẽ các ngươi không sợ hãi sao?”
“Da Tháp Lạp Tư hồ.” Y Ân trên mặt xuất hiện biểu tình nghiêm túc:” Nó đem sở hữu tà ác, tai nạn, chiến tranh, bệnh tật, thống khổ, toàn bộ hấp thụ hết lên chình mình, cho nên mới biến thành màu sắc mà ngươi nhìn thấy. Nó là thánh hồ của quốc gia chúng ta, bảo hộ thần dân, ban phúc cho chúng ta. Chúng ta tín ngưỡng nó, sung bái nó, như thế nào lại có khả năng sợ!?”
Nói xong hắn lôi kéo Tạp Lệ cùng nhau quỳ trên mặt đất, thành kính hô bái, trong miệng lẩm bẩm “Thánh hồ vạn năng…..Xin đừng trách móc……Xin hãy vĩnh viễn mang phúc đến cho chúng ta…..”
Nàng buồn cười nhìn những việc họ làm, tựa hồ cảm thấy có điểm ngạc nhiên! Hiện tại là thế kỷ hai mươi mốt, như thế nào còn có người mê tín tin tưởng như vậy. Bất quá, mỗi ngường đều có tín ngưỡng riêng của chính mình không phải sao? Nàng cũng chỉ nhè nhẹ sờ sờ cái mũi, không hề tiếp tục đề tài này nữa.
Nàng cắn môi, nở ra một nụ cười, bắt đầu tìm hiểu đường trở về “Y Ân, quốc gia của các người gọi là gì? Cách Anh quốc xa bao nhiêu? Sân bay gần nhất của các người ở nơi nào? Ta đã đi mấy tháng, ta nghĩ mình cần phải trở về.”
Ánh mắt nàng trong nháy mắt ảm đạm rồi xịu xuống. Hiện tại, Thư Á ca ca nhất định đã đi hưởng tuần trăng mật trở về! Tuy rằng không nghĩ sẽ nhìn bộ dáng hắn sau khi kết hôn, nhưng là chỉ cần ở trong một góc vụng trộm nhìn hắn cho dù là liếc mắt một cái, cũng sẽ làm đau khổ thấm trong xương tủy giảm bớt được phần nào.
Y Ân nghe nàng đưa ra một đống từ kỳ quái khiến đầu óc có chút choáng váng, chỉ có thể hết sức trả lời câu hỏi duy nhất hắn nghe hiểu vấn đề.
“Quốc gia chúng ta tên là Da Tháp Lạp Tư đế quốc. Nhưng là Anh Quốc? Không có nghe qua, là nơi ngươi sinh sống sao? Ngươi muốn trở về khả năng có điểm khó khăn. Thánh hồ bao quanh bốn phía toàn bộ đế quốc, người trong quốc gia chúng ta qua nhiều thế hệ đều không có đi quá ra ngoài.”
Đứng lâu có điểm mệt mỏi, Y Ân cùng Tạp Lệ đều tự tìm cái ghế để ngồi. Y Ân nâng cằm, ánh mắt nháy hoang mang, nhìn Cát Tư Ân lầm vào tram tư suy nghĩ.
Da Tháp Lạp Tư đế quốc, Da Tháp Lạp Tư đế quốc, Da Tháp Lạp Tư đế quốc, một cái quốc gia chưa từng nghe qua tên, nhìn cả bản đồ Châu Âu nàng cũng chưa bao giờ nhìn thấy cái quốc gia này, hơn nữa nghe cái tên Da Tháp Lạp Tư đế quốc liền làm cho lòng nàng từng đợt cảm thấy hoang mang.
Nhìn huynh muội này mặc trang phục cổ quái, trong phòng bài trí đơn sơ, không có xuất hiện một thiết bị hiện đại náo, thậm chí không thấy có đèn điện, chung quanh có thể thấy được vật dụng thô ráp, bàn làm bằng gỗ.
Một cái ý niệm trong đầu đột ngột lóe lên. Chẳng lẽ? Chính mình trong lúc vô ý xuyên qua thời không đi tới một quốc gia thần bí chưa bao giờ xuất hiện trên bản đồ? Nhưng là, cái này cũng không thể quá tưởng tượng đi! Khó có thể tin, không có khả năng!
Quên đi, cùng với một người trong này đoán lung tung, chẳng cần lên trực tiếp hỏi vấn đề có vẻ rõ ràng hơn. Nàng liếm liếm môi, tận lực dùng ngôn từ dễ hiểu để biểu đạt câu hỏi của mình.
“Y Ân, quốc gia các người chức quan cao nhất là cái gì? Hắn tên gọi là gì?”
“Chức quan cao nhất?” Như thế nào lại hỏi vấn đề đường đột này, Y Ân có điểm bất ngờ không nghĩ nàng sẽ hỏi vấn đền này nhưng vẫn thành thật trả lời “Không biết, ta chỉ biết quân vương của chúng ta là Áo Cách Nhạc Tác Phổ Nhất Thế.”
Quân vương? Áo Cách Nhạc Tác Phổ Nhất Thế? Nàng cố nuốt cái câu trả lời này, suy nghĩ một chút, cảm giác giống như đang nghe nói nhảm mà thôi.
Hiện tại, nàng rốt cục biết được hang tháng qua, bất an trong lòng chính mình là từ đâu mà đến. Ai, không thể tưởng tượng được cảm giác vừa tỉnh lại, thế nhưng chính mình lại nhận được một sự thật không biết là nên khóc hay cười.
/123
|