Hoàng Phủ Huyền Đức đã hoàn toàn minh bạch vấn đề lớn nhất của Hoàng Phủ Cương chính là con nối dõi của hắn đơn bạc, hắn chỉ có hai con trai một con gái, con trai trường Hoàng Phủ Hoành mấy năm trước chết bệnh không có hậu nhân mà thứ tử Hoàng Phủ Trác mặc dù có một đứa con trai nhưng đứa nhỏ này từ nhỏ đã bị Hoàng Phủ Trác làm hư rồi hành động lỗ mãng suy nghĩ ngu xuẩn, hơn nữa lại còn vô cùng hoàng dâm vô độ Hoàng Phủ Cương không thừa nhận hắn là người thừa kế Lương vương:
Hoàng Phủ Huyền Đức bỗng nhiên ý thức được Hoàng Phủ Cương muốn đem con của Hoàng Phủ Hoành quy tông là phụ muốn đứa bé này thừa kế Lương Vương mới là chính.
Y trầm tư một lát rồi bỗng nhiên nói:
- Hoàng thúc có thể nói rõ chi tiết về chuyện của đứa bé này được không?
- Vừa rồi ta đã nói Hoành nhi mười chín năm trước đã đảm nhiệm chức Sở Châu thủy quân đô đốc chuyện bắt đầu từ đây.
Hoàng Phủ Cương liền đem chuyện năm đó con trai trưởng quan hệ cá nhân với Thẩm thị ra nói rành mạch với Hoàng Phủ Huyền Đức, cuối cùng đem chứng minh thân phận cùng thư tín mà năm đó nhi tử viết cho mình thở dài một tiếng;
- Chuyện năm đó ta vô cùng tức giận, một mực kiên quyết không nhận đứa bé này tuy nhiên hiện tại đã bảy mươi tuổi không sống được bao lâu nữa liền ý thức được con nối dõi trọng yếu, đã đến tuổi này rồi hờn dỗi còn có ý nghĩa gì nữa, cho nên ta muốn nhận tổ quy tông coi hắn là cháu trai duy nhất của mình.
- Hắn tên là Hoàng Phủ Vô Tấn, là do Đông Hải Hoàng Phủ thị thu dưỡng đúng không?
Hoàng Phủ Huyền Đức lại nhìn kỹ công văn rồi hỏi.
- Đúng thế!
Hoàng Phủ Huyền Đức chắp tay sau lưng rồi đi đi lại lại, hắn vô cùng hiểu rõ Hoàng Phủ Cương tới tìm hắn là để làm gì, nếu như chỉ là nhận tổ quy tông thì hắn không cần phải ìm ình chỉ cần tông chính tự xác nhận thân phận đứa bé kia bổ nhiệm vào hoàng tộc là được, Hoàng Phủ Cương tới đây rất có thể là muốn cho đứa bé kia tước vị chức quan gì.
Kỳ thật năm đó phụ thân của Hoàng Phủ Cương là lão Lương vương qua điờ, dựa theo hứa hẹn của tiên đế, Hoàng Phủ Cương sẽ là người kế thừa tước vị Lương vương, nhưng do hoàng tộc phản đối, thân vương qua đời nhi tử chỉ được phong quận vương cho nên Hoàng Phủ Cương không thể thừa kế, chuyện này hắn làm hoàng thượng lại nuốt lời vẫn một mực áy náy với Hoàng Phủ Cương.
Hoàng Phủ Cương muộn như vậy đến tim Hoàng Phủ Huyền Đức, đặc biệt nói ra chuyện này Hoàng Phủ Huyền Đức không thể không cho y mặt mũi, liền cười nói:
- Hoàng thúc có ý kiến gì không? Nói cho trẫm biết nào.
Hắn muốn để Hoàng Phủ Cương nói yêu cầu chỉ cần không quá phận là hắn có thể đáp ứng.
Hoàng Phủ Cương hôm nay đúng là muốn tước vị, cái này đối với đại nghiệp tương lai của bọn họ vô cùng trọng yếu, hắn muốn để cho Vô Tấn có khởi điểm cao, có thể có lực hiệu triệu.
- Bệ hạ, ta thiếu nợ đứa nhỏ này quá nhiều, ta hi vọng nó có thể kế thừa tước vị của ta.
- Ngươi muốn trẫm cho hắn vương tước sao?
Hoàng Phủ Huyền Đức lắp bắp kinh hãi, điều này hắn làm không được ngay cả con của Hoàng Phủ Cương là Hoàng Phủ Trác cũng chỉ là một quốc công, làm sao có thể cho một hài tử mười tám tuổi chức vương tước.
- Bệ hạ ta biết rõ quận vương rất khó nhưng ta hi vọng bệ hạ trước hết hãy để cho hắn kế thừa tước vị của phụ thân.
Hoàng Phủ Hoành được phong làm Lương quốc công, Hoàng Phủ Huyền Đức chuyển động tâm niệm, bỗng nhiên nghĩ tới một khúc mắc nhiều năm, cháu trai của Hoàng Phủ Cương xuất hiện có lẽ sẽ cởi bỏ khúc mắc này của hắn.
Hắn nheo mắt lại, ngữ khí cũng biến thành vô cùng thành khẩn:
- Năm đó trẫm không thực hiện lời hứa đối với hoàng thúc, trong lòng vô cùng áy náy, được đền bù tổn thất cho đứa nhỏ này, phong cho hắn làm Lương quốc công.
Huyết mạch hoàng tộc kiểm tra rất nghiêm mật nhân tổ quy tông rất rườm rà về mặt thủ tục, muốn hoàn thành chương trình này phải trải qua ba tháng đến nửa năm là ít nhất, tuy nhiên bất cứ chuyện gì cũng có chỗ trống bởi vì địa vị của Hoàng Phủ Cương cao thượng hơn nữa Đông Hải Hoàng Phủ thị bản thân trước kia cũng là tôn thất cho nên Tông Chính Tự khanh Hoàng Phủ Nhân Kiệt nể mặt mũi của Hoàng Phủ Cương và hoàng đế liền dùng mềm dẻo phương thức là chứng nhận quy tông.
Cái gọi là chứng nhận quy tông chỉ là cung cấp tài liệu xác minh cơ bản nhất, chứng minh Vô Tấn là cháu trai của Hoàng Phủ Cương.
Loại phương pháp này Tông Chính Tự cho phép nhưng rất ít khi sử dụng, lần này Hoàng Phủ Cương và hoàng đế cùng nhau đồng ý, Tông Chính Tự Khanh Hoàng Phủ Nhân Kiệt quyết định dùng nó.
Sáng sớm, Hoàng Phủ Cương dẫn Vô Tấn tới quan nha ở hoàng thành phía đông nam Tông Chính Tự.
- Vô Tấn hôm nay ngươi có chuyện gì vậy?
Ở trong xe ngựa Hoàng Phủ Cương ôn hòa mà hỏi.
Vô Tấn tâm thần hơi không tập trung, hắn không nghĩ mình lại được tước vị quốc công, lúc trước Hoàng Phủ Cừ chỉ là một huyện công, liền ở Đông Hải quận hạ uy phong, mà quốc công tương đương với tước vị cao nhất chỉ phong cho công thần, hoặc là cháu trai của thân vương, mình đột nhiên được tước vị này khiến cho có một cảm giác lâng lâng.
- Hồi bẩm tổ phụ, con hôm nay không có chuyện gì.
Vô Tấn gọi Hoàng Phủ Cương là tổ phụ cũng không có gì là không ổn, tổ phụ của Vô Tấn chính là Tấn An hoàng đế, Hoàng Phủ Cương là đường huynh của y, luận bối phận hay huyết thống hoàn toàn xứng đáng.
Hoàng Phủ cương hiểu ra Vô Tấn có chút không tập trung, hắn cười nhạt một tiếng rồi giải thích;
- Ngươi đừng tưởng phong quốc công là tước cao đặc thù thực tế năm đó cha ta là Lương vương đáp ứng ủng hộ chính biến, Vĩnh Yên đế phải đảm bảo hứa hẹn kéo dài Lương vương tước tới đời thứ ba, cha ta không tính ta là đời thứ nhất, Hoành nhi là đời thứ hai ngươi là đời thứ ba hoàng đế trước sau không tuân thủ, sau khi cha ta qua đời dùng lý do hoàng tộc phản đối mà hủy bỏ, phong ta làm quận vương, đây là thất tín, phần thánh chỉ kia vẫn còn ở trong tay ta, chỉ là ta không muốn so đo mà thôi nếu như hắn chỉ phong ngươi làm quận công ta sẽ tính nợ cũ với hắn.
Vô Tấn gật đầu:
- Vậy theo hoàng chế bình thường, chỉ được phong con làm quận công sao?
- Đúng, hoàng chế của Đại Ninh là đích trưởng thừa kế tới đời thứ ba giảm dần một đẳng nói cách khác phụ thân ta là Lương vương, sau đó kê tiếp là quận vương, con trai lớn của ta là quốc công ngươi là quận công tới ngươi thì thôi, con của ngươi không có tước vị thừa kế gì cả, mặt khác chỉ có con trai trưởng mới có thể thừa kế tước vị ví dụ như con của ta Hoàng Phủ Trác hắn là Tây Lương đô đốc không được kế thừa tước vị, phong quận công là hắn đạt được công lao, ví dụ như Hoàng Phủ Anh Tuấn lần trước ngươi đánh nhau với hắn, tuy tổ phụ của hắn là quận vương nhưng bản thân của hắn không phải con trai trưởng. cho nên không có tước vị chỉ có huân quan.
- Thế nhưng mà nếu kéo dài tới đời thứ ba, quận vương không nhiều mới đúng nhưng tại sao con cảm thấy có rất nhiều quận vương, đây là vì sao/
Hoàng Phủ Huyền Đức bỗng nhiên ý thức được Hoàng Phủ Cương muốn đem con của Hoàng Phủ Hoành quy tông là phụ muốn đứa bé này thừa kế Lương Vương mới là chính.
Y trầm tư một lát rồi bỗng nhiên nói:
- Hoàng thúc có thể nói rõ chi tiết về chuyện của đứa bé này được không?
- Vừa rồi ta đã nói Hoành nhi mười chín năm trước đã đảm nhiệm chức Sở Châu thủy quân đô đốc chuyện bắt đầu từ đây.
Hoàng Phủ Cương liền đem chuyện năm đó con trai trưởng quan hệ cá nhân với Thẩm thị ra nói rành mạch với Hoàng Phủ Huyền Đức, cuối cùng đem chứng minh thân phận cùng thư tín mà năm đó nhi tử viết cho mình thở dài một tiếng;
- Chuyện năm đó ta vô cùng tức giận, một mực kiên quyết không nhận đứa bé này tuy nhiên hiện tại đã bảy mươi tuổi không sống được bao lâu nữa liền ý thức được con nối dõi trọng yếu, đã đến tuổi này rồi hờn dỗi còn có ý nghĩa gì nữa, cho nên ta muốn nhận tổ quy tông coi hắn là cháu trai duy nhất của mình.
- Hắn tên là Hoàng Phủ Vô Tấn, là do Đông Hải Hoàng Phủ thị thu dưỡng đúng không?
Hoàng Phủ Huyền Đức lại nhìn kỹ công văn rồi hỏi.
- Đúng thế!
Hoàng Phủ Huyền Đức chắp tay sau lưng rồi đi đi lại lại, hắn vô cùng hiểu rõ Hoàng Phủ Cương tới tìm hắn là để làm gì, nếu như chỉ là nhận tổ quy tông thì hắn không cần phải ìm ình chỉ cần tông chính tự xác nhận thân phận đứa bé kia bổ nhiệm vào hoàng tộc là được, Hoàng Phủ Cương tới đây rất có thể là muốn cho đứa bé kia tước vị chức quan gì.
Kỳ thật năm đó phụ thân của Hoàng Phủ Cương là lão Lương vương qua điờ, dựa theo hứa hẹn của tiên đế, Hoàng Phủ Cương sẽ là người kế thừa tước vị Lương vương, nhưng do hoàng tộc phản đối, thân vương qua đời nhi tử chỉ được phong quận vương cho nên Hoàng Phủ Cương không thể thừa kế, chuyện này hắn làm hoàng thượng lại nuốt lời vẫn một mực áy náy với Hoàng Phủ Cương.
Hoàng Phủ Cương muộn như vậy đến tim Hoàng Phủ Huyền Đức, đặc biệt nói ra chuyện này Hoàng Phủ Huyền Đức không thể không cho y mặt mũi, liền cười nói:
- Hoàng thúc có ý kiến gì không? Nói cho trẫm biết nào.
Hắn muốn để Hoàng Phủ Cương nói yêu cầu chỉ cần không quá phận là hắn có thể đáp ứng.
Hoàng Phủ Cương hôm nay đúng là muốn tước vị, cái này đối với đại nghiệp tương lai của bọn họ vô cùng trọng yếu, hắn muốn để cho Vô Tấn có khởi điểm cao, có thể có lực hiệu triệu.
- Bệ hạ, ta thiếu nợ đứa nhỏ này quá nhiều, ta hi vọng nó có thể kế thừa tước vị của ta.
- Ngươi muốn trẫm cho hắn vương tước sao?
Hoàng Phủ Huyền Đức lắp bắp kinh hãi, điều này hắn làm không được ngay cả con của Hoàng Phủ Cương là Hoàng Phủ Trác cũng chỉ là một quốc công, làm sao có thể cho một hài tử mười tám tuổi chức vương tước.
- Bệ hạ ta biết rõ quận vương rất khó nhưng ta hi vọng bệ hạ trước hết hãy để cho hắn kế thừa tước vị của phụ thân.
Hoàng Phủ Hoành được phong làm Lương quốc công, Hoàng Phủ Huyền Đức chuyển động tâm niệm, bỗng nhiên nghĩ tới một khúc mắc nhiều năm, cháu trai của Hoàng Phủ Cương xuất hiện có lẽ sẽ cởi bỏ khúc mắc này của hắn.
Hắn nheo mắt lại, ngữ khí cũng biến thành vô cùng thành khẩn:
- Năm đó trẫm không thực hiện lời hứa đối với hoàng thúc, trong lòng vô cùng áy náy, được đền bù tổn thất cho đứa nhỏ này, phong cho hắn làm Lương quốc công.
Huyết mạch hoàng tộc kiểm tra rất nghiêm mật nhân tổ quy tông rất rườm rà về mặt thủ tục, muốn hoàn thành chương trình này phải trải qua ba tháng đến nửa năm là ít nhất, tuy nhiên bất cứ chuyện gì cũng có chỗ trống bởi vì địa vị của Hoàng Phủ Cương cao thượng hơn nữa Đông Hải Hoàng Phủ thị bản thân trước kia cũng là tôn thất cho nên Tông Chính Tự khanh Hoàng Phủ Nhân Kiệt nể mặt mũi của Hoàng Phủ Cương và hoàng đế liền dùng mềm dẻo phương thức là chứng nhận quy tông.
Cái gọi là chứng nhận quy tông chỉ là cung cấp tài liệu xác minh cơ bản nhất, chứng minh Vô Tấn là cháu trai của Hoàng Phủ Cương.
Loại phương pháp này Tông Chính Tự cho phép nhưng rất ít khi sử dụng, lần này Hoàng Phủ Cương và hoàng đế cùng nhau đồng ý, Tông Chính Tự Khanh Hoàng Phủ Nhân Kiệt quyết định dùng nó.
Sáng sớm, Hoàng Phủ Cương dẫn Vô Tấn tới quan nha ở hoàng thành phía đông nam Tông Chính Tự.
- Vô Tấn hôm nay ngươi có chuyện gì vậy?
Ở trong xe ngựa Hoàng Phủ Cương ôn hòa mà hỏi.
Vô Tấn tâm thần hơi không tập trung, hắn không nghĩ mình lại được tước vị quốc công, lúc trước Hoàng Phủ Cừ chỉ là một huyện công, liền ở Đông Hải quận hạ uy phong, mà quốc công tương đương với tước vị cao nhất chỉ phong cho công thần, hoặc là cháu trai của thân vương, mình đột nhiên được tước vị này khiến cho có một cảm giác lâng lâng.
- Hồi bẩm tổ phụ, con hôm nay không có chuyện gì.
Vô Tấn gọi Hoàng Phủ Cương là tổ phụ cũng không có gì là không ổn, tổ phụ của Vô Tấn chính là Tấn An hoàng đế, Hoàng Phủ Cương là đường huynh của y, luận bối phận hay huyết thống hoàn toàn xứng đáng.
Hoàng Phủ cương hiểu ra Vô Tấn có chút không tập trung, hắn cười nhạt một tiếng rồi giải thích;
- Ngươi đừng tưởng phong quốc công là tước cao đặc thù thực tế năm đó cha ta là Lương vương đáp ứng ủng hộ chính biến, Vĩnh Yên đế phải đảm bảo hứa hẹn kéo dài Lương vương tước tới đời thứ ba, cha ta không tính ta là đời thứ nhất, Hoành nhi là đời thứ hai ngươi là đời thứ ba hoàng đế trước sau không tuân thủ, sau khi cha ta qua đời dùng lý do hoàng tộc phản đối mà hủy bỏ, phong ta làm quận vương, đây là thất tín, phần thánh chỉ kia vẫn còn ở trong tay ta, chỉ là ta không muốn so đo mà thôi nếu như hắn chỉ phong ngươi làm quận công ta sẽ tính nợ cũ với hắn.
Vô Tấn gật đầu:
- Vậy theo hoàng chế bình thường, chỉ được phong con làm quận công sao?
- Đúng, hoàng chế của Đại Ninh là đích trưởng thừa kế tới đời thứ ba giảm dần một đẳng nói cách khác phụ thân ta là Lương vương, sau đó kê tiếp là quận vương, con trai lớn của ta là quốc công ngươi là quận công tới ngươi thì thôi, con của ngươi không có tước vị thừa kế gì cả, mặt khác chỉ có con trai trưởng mới có thể thừa kế tước vị ví dụ như con của ta Hoàng Phủ Trác hắn là Tây Lương đô đốc không được kế thừa tước vị, phong quận công là hắn đạt được công lao, ví dụ như Hoàng Phủ Anh Tuấn lần trước ngươi đánh nhau với hắn, tuy tổ phụ của hắn là quận vương nhưng bản thân của hắn không phải con trai trưởng. cho nên không có tước vị chỉ có huân quan.
- Thế nhưng mà nếu kéo dài tới đời thứ ba, quận vương không nhiều mới đúng nhưng tại sao con cảm thấy có rất nhiều quận vương, đây là vì sao/
/493
|