- Năm đó, Tú Y vệ thiếu chút nữa đem Mai Hoa vệ đẩy vào chỗ chết, nếu không phải Hoàng Thượng muốn cân bằng thế lực, Mai Hoa vệ sớm đã tiêu vong. Hiện tại, hai vệ ở trong kinh thành, cơ hồ mỗi ngày đều có xung đột, nhìn không vừa mắt là động võ, chỉ cần không chết người, triều đình sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Đang nói, ngón tay Thiên Tinh bỗng nhiên chỉ dưới lầu:
- Ngươi xem, Tú Y vệ đã đến.
Cửa sổ rất thấp, bọn hắn có thể trông thấy đại môn tửu lâu rất rõ ràng, chỉ thấy đại môn đi tới một đám người, cầm đầu ước chừng năm sáu người, niên kỷ đều là hai mươi mấy tuổi, ba gã ăn mặc trường bào, đầu đội khăn quấn của sĩ tử, hai người khác ăn mặc cẩm bào của Tú Y vệ, lưng thắt ngân mang, nói rõ bọn hắn cũng là Giáo úy của Cẩm Y vệ, Giáo úy đi trước có mũi nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn, thần sắc có chút ngạo mạn.
Phía sau bọn hắn có bảy tám tên binh sĩ của Tú Y vệ, là tùy tòng của bọn hắn, Vô Tấn chú ý ba gã sĩ tử kia, hắn cảm thấy bên trong ba gã sĩ tử này, kẻ có vóc người cao nhất nhìn có chút quen mặt, tựa hồ ở Duy Dương huyện đã từng gặp? Chỉ là hắn nhất thời nhớ không ra.
Sắc mặt Thiên Tinh lại hơi đổi:
- Lại là bọn hắn!
- Ngươi biết bọn hắn?
Vô Tấn hỏi.
Thiên Tinh gật gật đầu, chỉ vào một người trong đó, hướng Vô Tấn nói:
- Ngươi có trông thấy không, cái tên sĩ tử cao béo tên là Thân Kỳ Võ, là đứa con thứ ba của Thân Quốc Cữu, lớn lên rất giống cha hắn, còn tên Giáo úy mũi nhỏ của Tú Y vệ bên cạnh hắn gọi là Hoàng Phủ Anh Tuấn, là con út của hoàng thúc Hoàng Phủ Dật Biểu, ở Kinh thành vô cùng ngang ngược, tên Giáo úy đằng sau tên là Lang Tiễn, con trai của Tú Y Vệ Tướng quân Lang Hoán, cũng là nhân vật lợi hại, hai gã sĩ tử khác ta chưa từng gặp qua.
Vô Tấn bưng chén rượu lên, chậm rãi uống một hớp, híp mắt dò xét đám người kia, nguyên lai đều là người quen, không biết có nên cùng bọn hắn chào hỏi không?
Đám người đến đại môn, chưởng quầy được tiểu nhị bẩm báo, vội vàng đi ra. Hoàng Phủ Dật Biểu là một trong những Đại Đông chủ của Bách Phú thương hội, nhi tử của Đại Đông chủ đến, hơn nữa còn là Giáo úy Tú Y vệ, chưởng quầy sao dám không nịnh bợ?
- Tiểu vương gia mời bằng hữu tới uống rượu phải không ạ?
- Phế ngôn! Không vậy ta tới nơi này làm gì?
Hoàng Phủ Anh Tuấn tức giận mắng một câu, phân phó chưởng quầy:
- Chuẩn bị cho ta một gian nhã thất.
- Có! Có! Lầu hai có nhã thất dành cho khách quý, chuyên môn dùng cho Tiểu vương gia, mời!
Hoàng Phủ Anh Tuấn thấy chưởng quầy cung kính, cho mình đủ mặt mũi, trong nội tâm rất thoải mái, quay đầu lại cười hỏi tên sĩ tử vóc người cao nhất:
- Quan công tử, Bách Phú tửu lâu này cùng Bách Phú tửu lâu của Duy Dương huyện các ngươi, so sánh như thế nào?
Trong đầu Vô Tấn lóe sáng, hắn chợt nhớ tới sĩ tử quen mặt kia là ai, Quan Hiền Câu, đã từng cùng đại ca cạnh tranh hộ tào. Hơn nữa, lúc gặp hắn trên thuyền, hắn dốc sức liều mạng nịnh nọt Tô Hạm, cho nên làm mình cùng Tô Hạm phát sinh hiểu lầm, chính là người này!
Vô Tấn không khỏi hừ lạnh một tiếng, Thiên Tinh sửng sốt một chút:
- Vô Tấn, ngươi cũng biết hả?
- Đều là bằng hữu cũ, có thể không biết sao? Xem ra Thân Quốc Cữu rất ra sức lôi kéo Quan gia ah!
Thiên Tinh cười cười:
- Lờ bọn hắn đi, chúng ta uống rượu, cạn! Ta lại mời ngươi một ly.
Lúc này, Vô Tấn cầm chén rượu lên đã có chút tâm sự nặng nề. Hắn thật không ngờ có thể gặp được nhi tử của Thân Quốc Cữu ở đây, cái này có phải là một cơ hội hay không? Cơ hội lưu lại cho Thân Quốc Cữu một ấn tượng, Vô Tấn dùng ngân phiếu giả lừa gạt Thân Quốc Cữu, hắn biết Thân Quốc Cữu sẽ không bỏ qua cho mình. Như vậy ấn tượng mình lưu lại cho Thân Quốc Cữu hạ cái dạng gì, cái này đáng giá cho mình cân nhắc thoáng một chút.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng cười của mấy người bọn họ, bọn hắn đã đi lên lầu, có lẽ là vì cái mũi quá nhỏ, nên tiếng cười của Hoàng Phủ Anh Tuấn có chút ồm ồm:
- Thiếp công tử có biết chỗ này không, vốn hôm nay ta muốn mời Quan công tử đi Hương Tuyết lâu uống rượu, nhưng Thân Tam gia không đồng ý, không có biện pháp, chỉ phải tới đây uống rượu. Bất quá, ngày khác huynh đệ lại mời ngươi đi uống rượu, cho ngươi ở Kinh thành vui chơi thoải mái, chúng ta bỏ qua Thân tam gia, ha ha!
Bọn hắn đi vào gian phòng bên cạnh, vách tường gian phòng rất mỏng, tiếng cười nói của bọn hắn nghe rất rành mạch, chỉ nghe một tên sĩ tử khác cười nói:
- Trong lòng Quan công tử đã có giai nhân, những nữ nhân khác hắn nhìn đều chướng mắt.
- Ah? Không biết Quan công tử vừa ý tiểu thư nhà nào?
Đây là thanh âm của Thân Kỳ Võ.
- Đừng nghe Triệu Kiệt nói bậy, ta vào Kinh là thi Tiến sĩ, làm gì có tâm tư tìm mỹ nhân.
Vô Tấn biết rõ tên còn lại là ai, là con trai của Tư Mã Triệu Kiệt Hào, đoạn thời gian trước mới kết hôn, hắn hẳn là tham gia cuộc thi mùa xuân sang năm mới đúng, sao hiện tại lại vào Kinh, hơn nữa Triệu Kiệt Hào là người Tề Vương, con của hắn lại cùng nhi tử Thân Quốc Cữu lăn lộn, trong này cũng có điểm kỳ quặc ah! Chẳng lẽ Triệu Kiệt Hào muốn ám độ Trần Thương ( * trong tích Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Hương của Sở Hán Tranh Hùng) hay sao?
Vô Tấn suy đoán xác thực tiếp cận sự thật, Triệu Kiệt sở dĩ sớm vào Kinh, là do Triệu Kiệt Hào bày mưu đặt kế, hắn để cho nhi tử với Quan Hiền Câu lăn lộn cùng một chỗ, chính là vì để cho nhi tử nhận thức quyền quý trong kinh một ít, ngược lại cũng không nhất định phải thân thiết với nhi tử của Thân Quốc Cữu, nhưng ít ra có thể từ đó, tìm kiếm được một ít quan hệ hữu dụng, Triệu Kiệt Hào hiện tại còn không dám công khai phản bội Tề Vương.
Triệu Kiệt được phụ thân bày mưu đặt kế, liền tận lực kết giao Thân Kỳ Võ cùng Hoàng Phủ Anh Tuấn, hắn ở trong mấy người địa vị thấp nhất, trên cơ bản không có chỗ nói chuyện, cho nên hắn chỉ có thể tận dụng từng chút một quyền chủ động nói chuyện, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua, khó được Thân Kỳ Võ lần thứ nhất chủ động hỏi hắn, hắn liền cười nói:
- Người trong lòng Quan công tử, là ái nữ của Quốc Tử Giam Tế Tửu, các ngươi đã nghe nói qua chưa?
Thanh âm của hắn rất lanh lảnh, rơi vào gian phòng bên cạnh, trên mặt Vô Tấn toát ra vẻ khinh thường, chỉ bằng đức hạnh đó của hắn, Tô Hạm sẽ vừa ý hắn sao, nằm mơ! Hơn nữa hắn ôm chân Thân Quốc Cữu, Tô gia gả con gái cho hắn, có khả năng sao?
Đang nói, ngón tay Thiên Tinh bỗng nhiên chỉ dưới lầu:
- Ngươi xem, Tú Y vệ đã đến.
Cửa sổ rất thấp, bọn hắn có thể trông thấy đại môn tửu lâu rất rõ ràng, chỉ thấy đại môn đi tới một đám người, cầm đầu ước chừng năm sáu người, niên kỷ đều là hai mươi mấy tuổi, ba gã ăn mặc trường bào, đầu đội khăn quấn của sĩ tử, hai người khác ăn mặc cẩm bào của Tú Y vệ, lưng thắt ngân mang, nói rõ bọn hắn cũng là Giáo úy của Cẩm Y vệ, Giáo úy đi trước có mũi nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn, thần sắc có chút ngạo mạn.
Phía sau bọn hắn có bảy tám tên binh sĩ của Tú Y vệ, là tùy tòng của bọn hắn, Vô Tấn chú ý ba gã sĩ tử kia, hắn cảm thấy bên trong ba gã sĩ tử này, kẻ có vóc người cao nhất nhìn có chút quen mặt, tựa hồ ở Duy Dương huyện đã từng gặp? Chỉ là hắn nhất thời nhớ không ra.
Sắc mặt Thiên Tinh lại hơi đổi:
- Lại là bọn hắn!
- Ngươi biết bọn hắn?
Vô Tấn hỏi.
Thiên Tinh gật gật đầu, chỉ vào một người trong đó, hướng Vô Tấn nói:
- Ngươi có trông thấy không, cái tên sĩ tử cao béo tên là Thân Kỳ Võ, là đứa con thứ ba của Thân Quốc Cữu, lớn lên rất giống cha hắn, còn tên Giáo úy mũi nhỏ của Tú Y vệ bên cạnh hắn gọi là Hoàng Phủ Anh Tuấn, là con út của hoàng thúc Hoàng Phủ Dật Biểu, ở Kinh thành vô cùng ngang ngược, tên Giáo úy đằng sau tên là Lang Tiễn, con trai của Tú Y Vệ Tướng quân Lang Hoán, cũng là nhân vật lợi hại, hai gã sĩ tử khác ta chưa từng gặp qua.
Vô Tấn bưng chén rượu lên, chậm rãi uống một hớp, híp mắt dò xét đám người kia, nguyên lai đều là người quen, không biết có nên cùng bọn hắn chào hỏi không?
Đám người đến đại môn, chưởng quầy được tiểu nhị bẩm báo, vội vàng đi ra. Hoàng Phủ Dật Biểu là một trong những Đại Đông chủ của Bách Phú thương hội, nhi tử của Đại Đông chủ đến, hơn nữa còn là Giáo úy Tú Y vệ, chưởng quầy sao dám không nịnh bợ?
- Tiểu vương gia mời bằng hữu tới uống rượu phải không ạ?
- Phế ngôn! Không vậy ta tới nơi này làm gì?
Hoàng Phủ Anh Tuấn tức giận mắng một câu, phân phó chưởng quầy:
- Chuẩn bị cho ta một gian nhã thất.
- Có! Có! Lầu hai có nhã thất dành cho khách quý, chuyên môn dùng cho Tiểu vương gia, mời!
Hoàng Phủ Anh Tuấn thấy chưởng quầy cung kính, cho mình đủ mặt mũi, trong nội tâm rất thoải mái, quay đầu lại cười hỏi tên sĩ tử vóc người cao nhất:
- Quan công tử, Bách Phú tửu lâu này cùng Bách Phú tửu lâu của Duy Dương huyện các ngươi, so sánh như thế nào?
Trong đầu Vô Tấn lóe sáng, hắn chợt nhớ tới sĩ tử quen mặt kia là ai, Quan Hiền Câu, đã từng cùng đại ca cạnh tranh hộ tào. Hơn nữa, lúc gặp hắn trên thuyền, hắn dốc sức liều mạng nịnh nọt Tô Hạm, cho nên làm mình cùng Tô Hạm phát sinh hiểu lầm, chính là người này!
Vô Tấn không khỏi hừ lạnh một tiếng, Thiên Tinh sửng sốt một chút:
- Vô Tấn, ngươi cũng biết hả?
- Đều là bằng hữu cũ, có thể không biết sao? Xem ra Thân Quốc Cữu rất ra sức lôi kéo Quan gia ah!
Thiên Tinh cười cười:
- Lờ bọn hắn đi, chúng ta uống rượu, cạn! Ta lại mời ngươi một ly.
Lúc này, Vô Tấn cầm chén rượu lên đã có chút tâm sự nặng nề. Hắn thật không ngờ có thể gặp được nhi tử của Thân Quốc Cữu ở đây, cái này có phải là một cơ hội hay không? Cơ hội lưu lại cho Thân Quốc Cữu một ấn tượng, Vô Tấn dùng ngân phiếu giả lừa gạt Thân Quốc Cữu, hắn biết Thân Quốc Cữu sẽ không bỏ qua cho mình. Như vậy ấn tượng mình lưu lại cho Thân Quốc Cữu hạ cái dạng gì, cái này đáng giá cho mình cân nhắc thoáng một chút.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng cười của mấy người bọn họ, bọn hắn đã đi lên lầu, có lẽ là vì cái mũi quá nhỏ, nên tiếng cười của Hoàng Phủ Anh Tuấn có chút ồm ồm:
- Thiếp công tử có biết chỗ này không, vốn hôm nay ta muốn mời Quan công tử đi Hương Tuyết lâu uống rượu, nhưng Thân Tam gia không đồng ý, không có biện pháp, chỉ phải tới đây uống rượu. Bất quá, ngày khác huynh đệ lại mời ngươi đi uống rượu, cho ngươi ở Kinh thành vui chơi thoải mái, chúng ta bỏ qua Thân tam gia, ha ha!
Bọn hắn đi vào gian phòng bên cạnh, vách tường gian phòng rất mỏng, tiếng cười nói của bọn hắn nghe rất rành mạch, chỉ nghe một tên sĩ tử khác cười nói:
- Trong lòng Quan công tử đã có giai nhân, những nữ nhân khác hắn nhìn đều chướng mắt.
- Ah? Không biết Quan công tử vừa ý tiểu thư nhà nào?
Đây là thanh âm của Thân Kỳ Võ.
- Đừng nghe Triệu Kiệt nói bậy, ta vào Kinh là thi Tiến sĩ, làm gì có tâm tư tìm mỹ nhân.
Vô Tấn biết rõ tên còn lại là ai, là con trai của Tư Mã Triệu Kiệt Hào, đoạn thời gian trước mới kết hôn, hắn hẳn là tham gia cuộc thi mùa xuân sang năm mới đúng, sao hiện tại lại vào Kinh, hơn nữa Triệu Kiệt Hào là người Tề Vương, con của hắn lại cùng nhi tử Thân Quốc Cữu lăn lộn, trong này cũng có điểm kỳ quặc ah! Chẳng lẽ Triệu Kiệt Hào muốn ám độ Trần Thương ( * trong tích Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Hương của Sở Hán Tranh Hùng) hay sao?
Vô Tấn suy đoán xác thực tiếp cận sự thật, Triệu Kiệt sở dĩ sớm vào Kinh, là do Triệu Kiệt Hào bày mưu đặt kế, hắn để cho nhi tử với Quan Hiền Câu lăn lộn cùng một chỗ, chính là vì để cho nhi tử nhận thức quyền quý trong kinh một ít, ngược lại cũng không nhất định phải thân thiết với nhi tử của Thân Quốc Cữu, nhưng ít ra có thể từ đó, tìm kiếm được một ít quan hệ hữu dụng, Triệu Kiệt Hào hiện tại còn không dám công khai phản bội Tề Vương.
Triệu Kiệt được phụ thân bày mưu đặt kế, liền tận lực kết giao Thân Kỳ Võ cùng Hoàng Phủ Anh Tuấn, hắn ở trong mấy người địa vị thấp nhất, trên cơ bản không có chỗ nói chuyện, cho nên hắn chỉ có thể tận dụng từng chút một quyền chủ động nói chuyện, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua, khó được Thân Kỳ Võ lần thứ nhất chủ động hỏi hắn, hắn liền cười nói:
- Người trong lòng Quan công tử, là ái nữ của Quốc Tử Giam Tế Tửu, các ngươi đã nghe nói qua chưa?
Thanh âm của hắn rất lanh lảnh, rơi vào gian phòng bên cạnh, trên mặt Vô Tấn toát ra vẻ khinh thường, chỉ bằng đức hạnh đó của hắn, Tô Hạm sẽ vừa ý hắn sao, nằm mơ! Hơn nữa hắn ôm chân Thân Quốc Cữu, Tô gia gả con gái cho hắn, có khả năng sao?
/493
|