Không đợi hắn nói xong, thái hậu đã chặt đứt lời, nàng lấy ra một phong thư bồ câu đưa cho Thân Quốc Cữu mà lạnh lùng nói:
- Biết rõ vì sao ai gia chịu tiếp kiến ngươi không, bởi vì ai gia nhận được tin tình báo, thái hoàng thái hậu đã cáo tri thiên hạ, Hoàng Phủ Vô Tấn chính là cháu của Tấn An hoàng đế Lạc Kinh Hoàng Phủ Hằng cũng hạ chỉ thừa nhân Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu của Tấn An hoàng đế, tướng quốc cho rằng chúng ta còn có thể liên hợp với Sở châu sao?
Thái hoàng thái hậu cùng Đông Ninh hoàng đế đúng là đã thừa nhận thân phận chính thức của Hoàng Phủ Vô Tấn, chuyện này không chỉ oanh động thiên hạ mà cũng khiến cho tầng lớp cao tầng trong Ung Kinh tranh luận kịch liệt, Thân Tể ủng hộ thái hậu, Hoàng Phủ Điềm căm thù Hoàng Phủ Vô Tấn, cuối cùng khiến cho phương án kết minh Sở châu của Thân Quốc Cữu bị thất bại.
Tầng lớp cao tầng do Bạch Minh Khải đưa ra đề nghị kết minh Tề châu, Thân thái hậu phái cho Cao Hằng làm khâm sai đại thần tới Tề châu cùng với Tề vương Hoàng Phủ Chung thương nghị phương án cùng tấn công Dự châu.
Màn đêm buông xuống, ở trong Tuyên Nhân phường, phủ thượng thư, hình bộ thượng thư Bạch Minh Khải lúc này đang chắp tay sau lưng đi đi lại lại hắn đang suy nghĩ một đại sự, đồng thời cũng là lựa chọn của mình.
Hôm nay hắn là một trong bảy trọng thần cùng với thái hậu và hoàng thượng tham dự hội nghị hội nghị không chỉ đề ra quốc sách kết minh Tề châu mà cũng thương nghị thời gian song phương xuất binh cụ thể là giữa tháng tám, đây chính là thời gian mà Thân Tể định ra, ung châu triệu tập bốn mươi vạn đại quân tấn công Lạc kinh đồng thời cũng hi vọng Tề vương ở phía đông phái binh phối hợp song phương cùng hạ Dự châu.
Lúc này Bạch Minh Khải nhớ tới chính là con gái Bạch Miêu Nhi của mình, Bạch Miêu Nhi hiện tại vẫn ở Lương vương phủ, được thái hoàng thái hậu yêu thích vô cùng, điều khiến Bạch Minh Khải vui mừng chính là Tô Tốn đã tiếp nhận Bạch Miêu Nhi là cháu dâu của Tô gia, do Lương vương phi Tô Hạm làm mai mối trưởng tôn Tô Du năm trước vì thê tử khó sinh qua đời cho nên lần này muốn tái giá, nếu như Bạch Miêu Nhi có thể làm dâu Tô gia thì chính là tâm nguyện lớn nhất của Bạch Minh Khải.
Nếu thật sự là vậy hắn một lần nữa cần phải cân nhắc lập trường của mình rồi, Bạch Minh Khải khẽ thở dài cuối cùng cũng quyết định lập tức ngồi xuống, viết một phong thư gọi quản gia tới.
- Ngươi đi tới Bình Khang phường, tìm nhị quản sự của Sở phượng trà trang Dư Vĩnh Khánh nhớ kỹ phải giao cho chính hắn.
Quản gia gật đầu tiếp nhận thư rồi đi, Bạch Minh Khải sau nửa ngày mới thở ra một hơi, làm vậy có phụ tín nhiệm của thái hậu trong lòng hắn tràn ngập cảm giác tội ác.
Bạch phủ quản gia họ Vương lúc trước là thư đồng của Bạch Minh Khải theo hắn tới ba mươi năm là một người tâm phúc, hắn đi tới Sở Phuộng trà trang thấy một nam tử hộ viện liền tiến lên cười nói:
- Xin hỏi ta muốn gặp nhị quản sự của quý trang, không biết ông ta có ở đây không?
Nam tử liếc mắt nhìn hắn:
- Ngươi biết tên đầy đủ của nhị quản sự không/
- Hình như là Dư Vnĩh Khánh, đúng không?
Nam tử gật đầu.
- Người chờ chút ta đi bmẩ báo.
Dư Vĩnh Khánh ở Ung Kinh đã hơn một tháng dần dần lập được một hệ thống tình báo hắn mang theo hai mươi mấy thủ hạ đắc lực ở Ung Kinh mỗi ngày thu thập tình báo đem thư bồ câu phát về phía Giang Ninh phủ.
Nhưng mà thời gian Dư Vĩnh Khánh tới đây cũng không dài, khó có thể tiến vào trong quan trương của Ung Kinh, hai ngày trước hắn thông qua thủ hạ nhận thức một em vợ của Thân Tể người này là Tưởng Thanh, tỷ tỷ của hắn là tiểu thiếp của Thân Tể, được Thân Tể sủng ái, Tưởng Thanh này rất mê đánh bạc, Dư Vĩnh Khánh đang suy nghĩ làm sao có thể lợi dụng nhược điểm này đem hắn khống chế trong tay của mình.
- Lão đầu bên ngoài có người tìm.
Ở bên ngoài cửa ra vào truyền tới người bẩm báo:
- Người tới biết tên thật của lão đầu bộ dáng trung niên.
Dư Vĩnh Khánh lập tức phân phó:
- Dẫn hắn tới phòng khách quý của trà trang chờ ta.
Dư Vĩnh Khánh đứng dậy đi về phía dưới lầu hắn đi vào trong phòng khách quý thấy trung niên nam tử đang ngồi uống trà liền chắp tay nói:
- Để cho quý khách chờ lâu, tại hạ là Dư Vĩnh Khánh xin hỏi tiên sinh có phải là Vương quản gia không?
- Các hạ nói mình là Dư Vĩnh Khánh có gì chứng minh không/
Dư Vĩnh khánh cười cười đi tới bên cạnh ngồi xuống từ bên hông lấy ra ngân bài nhẹ nhàng đặt xuống:
- Tiên sinh nhìn xem .
Trên ngân bài có ghi ba chữ Dư Vĩnh Khánh, Vương quản gia đã tin tưởng liền lấy trong ngực ra phong thư đưa cho Dư Vĩnh Khánh:
- Đây là thư của lão gia, ông ấy là hình bộ thượng thư chắc các hạ nhận thức.
- Đã từng gặp, ta tới Ung Kinh lần đầu đã gặp Bạch thượng thư.
- Được vậy các hạ cất kỹ thư tại hạ xin cáo từ.
Vương quản gia chắp tay cáo từ Dư Vĩnh Khánh cầm phong thư trở về phòng của mình sau đó từ từ mở thư ra trong lòng hắn thầm giật mình, Ung Kinh chính thức kết minh cùng Tề vương ước định giữa tháng tám tấn công Dự Châu đây tuyệt đối là tình báo trọng yếu.
Dư Vĩnh Khánh gọi một thủ hạ đắc lực lại:
- Phong thư này ngươi lập tức mang tới Sở châu, tự tay giao cho điện hạ chuyện này trọng đại trên đường không được chủ quan hay trễ nải.
- Xin tướng quân yên tâm, trong vòng bảy ngày thuộc hạ sẽ mang thư tới tay điện hạ.
Thủ hạ tiếp nhận thư tín, hướng về phía hắn thi lễ rồi quay đầu rời đi, Dư Vĩnh Khánh ngồi xuống âm trầm suy nghĩ nếu như tháng tám phát sinh đại chiến thì hắn cũng cần phải tăng cường thu hoạch tình báo rồi.
- Sinh rồi sinh rồi.
Từng thanh âm oa oa vang lên, hai bà đỡ vui mừng quát to:
- Chúc mừng vương phi là một công tử.
Ở trên giường Tô Hạm đầy mồ hôi lộ ra vẻ tươi cười, cuối cùng nàng cũng sinh được một đứa con trai.
Nàng dùng thanh âm yếu ớt phân phó:
- Mau đem tin vui nói với lão gia, cũng thông báo cho thái hoàng thái hậu.
- Chúc mừng lão gia, vương phi hạ sinh công tử, mẫu tử bình an.
Tin vui quanh quẩn ở trong vương phủ ở bên ngoài truyền tới từng thanh âm đinh tai nhức óc, mấy ngày trước Hoàng Phủ Vô Tấn cũng nhận được thư của Bạch Minh Khải, sau đó vợ của hắn chuyển dạ, mẫu tử bình an tin tức này khiến cho thái hoàng thái hậu cũng vui mừng vô cùng, bà tự mình đặt tên cho cháu của mình là Hoàng Phủ chiêu.
Hài tử xuất thế cũng khiến cho Tô Tốn thở ra một hơi, Tô Hạm sinh con điều này có nghĩa là trưởng tử của Vô Tấn ra đời rồi.
- Biết rõ vì sao ai gia chịu tiếp kiến ngươi không, bởi vì ai gia nhận được tin tình báo, thái hoàng thái hậu đã cáo tri thiên hạ, Hoàng Phủ Vô Tấn chính là cháu của Tấn An hoàng đế Lạc Kinh Hoàng Phủ Hằng cũng hạ chỉ thừa nhân Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu của Tấn An hoàng đế, tướng quốc cho rằng chúng ta còn có thể liên hợp với Sở châu sao?
Thái hoàng thái hậu cùng Đông Ninh hoàng đế đúng là đã thừa nhận thân phận chính thức của Hoàng Phủ Vô Tấn, chuyện này không chỉ oanh động thiên hạ mà cũng khiến cho tầng lớp cao tầng trong Ung Kinh tranh luận kịch liệt, Thân Tể ủng hộ thái hậu, Hoàng Phủ Điềm căm thù Hoàng Phủ Vô Tấn, cuối cùng khiến cho phương án kết minh Sở châu của Thân Quốc Cữu bị thất bại.
Tầng lớp cao tầng do Bạch Minh Khải đưa ra đề nghị kết minh Tề châu, Thân thái hậu phái cho Cao Hằng làm khâm sai đại thần tới Tề châu cùng với Tề vương Hoàng Phủ Chung thương nghị phương án cùng tấn công Dự châu.
Màn đêm buông xuống, ở trong Tuyên Nhân phường, phủ thượng thư, hình bộ thượng thư Bạch Minh Khải lúc này đang chắp tay sau lưng đi đi lại lại hắn đang suy nghĩ một đại sự, đồng thời cũng là lựa chọn của mình.
Hôm nay hắn là một trong bảy trọng thần cùng với thái hậu và hoàng thượng tham dự hội nghị hội nghị không chỉ đề ra quốc sách kết minh Tề châu mà cũng thương nghị thời gian song phương xuất binh cụ thể là giữa tháng tám, đây chính là thời gian mà Thân Tể định ra, ung châu triệu tập bốn mươi vạn đại quân tấn công Lạc kinh đồng thời cũng hi vọng Tề vương ở phía đông phái binh phối hợp song phương cùng hạ Dự châu.
Lúc này Bạch Minh Khải nhớ tới chính là con gái Bạch Miêu Nhi của mình, Bạch Miêu Nhi hiện tại vẫn ở Lương vương phủ, được thái hoàng thái hậu yêu thích vô cùng, điều khiến Bạch Minh Khải vui mừng chính là Tô Tốn đã tiếp nhận Bạch Miêu Nhi là cháu dâu của Tô gia, do Lương vương phi Tô Hạm làm mai mối trưởng tôn Tô Du năm trước vì thê tử khó sinh qua đời cho nên lần này muốn tái giá, nếu như Bạch Miêu Nhi có thể làm dâu Tô gia thì chính là tâm nguyện lớn nhất của Bạch Minh Khải.
Nếu thật sự là vậy hắn một lần nữa cần phải cân nhắc lập trường của mình rồi, Bạch Minh Khải khẽ thở dài cuối cùng cũng quyết định lập tức ngồi xuống, viết một phong thư gọi quản gia tới.
- Ngươi đi tới Bình Khang phường, tìm nhị quản sự của Sở phượng trà trang Dư Vĩnh Khánh nhớ kỹ phải giao cho chính hắn.
Quản gia gật đầu tiếp nhận thư rồi đi, Bạch Minh Khải sau nửa ngày mới thở ra một hơi, làm vậy có phụ tín nhiệm của thái hậu trong lòng hắn tràn ngập cảm giác tội ác.
Bạch phủ quản gia họ Vương lúc trước là thư đồng của Bạch Minh Khải theo hắn tới ba mươi năm là một người tâm phúc, hắn đi tới Sở Phuộng trà trang thấy một nam tử hộ viện liền tiến lên cười nói:
- Xin hỏi ta muốn gặp nhị quản sự của quý trang, không biết ông ta có ở đây không?
Nam tử liếc mắt nhìn hắn:
- Ngươi biết tên đầy đủ của nhị quản sự không/
- Hình như là Dư Vnĩh Khánh, đúng không?
Nam tử gật đầu.
- Người chờ chút ta đi bmẩ báo.
Dư Vĩnh Khánh ở Ung Kinh đã hơn một tháng dần dần lập được một hệ thống tình báo hắn mang theo hai mươi mấy thủ hạ đắc lực ở Ung Kinh mỗi ngày thu thập tình báo đem thư bồ câu phát về phía Giang Ninh phủ.
Nhưng mà thời gian Dư Vĩnh Khánh tới đây cũng không dài, khó có thể tiến vào trong quan trương của Ung Kinh, hai ngày trước hắn thông qua thủ hạ nhận thức một em vợ của Thân Tể người này là Tưởng Thanh, tỷ tỷ của hắn là tiểu thiếp của Thân Tể, được Thân Tể sủng ái, Tưởng Thanh này rất mê đánh bạc, Dư Vĩnh Khánh đang suy nghĩ làm sao có thể lợi dụng nhược điểm này đem hắn khống chế trong tay của mình.
- Lão đầu bên ngoài có người tìm.
Ở bên ngoài cửa ra vào truyền tới người bẩm báo:
- Người tới biết tên thật của lão đầu bộ dáng trung niên.
Dư Vĩnh Khánh lập tức phân phó:
- Dẫn hắn tới phòng khách quý của trà trang chờ ta.
Dư Vĩnh Khánh đứng dậy đi về phía dưới lầu hắn đi vào trong phòng khách quý thấy trung niên nam tử đang ngồi uống trà liền chắp tay nói:
- Để cho quý khách chờ lâu, tại hạ là Dư Vĩnh Khánh xin hỏi tiên sinh có phải là Vương quản gia không?
- Các hạ nói mình là Dư Vĩnh Khánh có gì chứng minh không/
Dư Vĩnh khánh cười cười đi tới bên cạnh ngồi xuống từ bên hông lấy ra ngân bài nhẹ nhàng đặt xuống:
- Tiên sinh nhìn xem .
Trên ngân bài có ghi ba chữ Dư Vĩnh Khánh, Vương quản gia đã tin tưởng liền lấy trong ngực ra phong thư đưa cho Dư Vĩnh Khánh:
- Đây là thư của lão gia, ông ấy là hình bộ thượng thư chắc các hạ nhận thức.
- Đã từng gặp, ta tới Ung Kinh lần đầu đã gặp Bạch thượng thư.
- Được vậy các hạ cất kỹ thư tại hạ xin cáo từ.
Vương quản gia chắp tay cáo từ Dư Vĩnh Khánh cầm phong thư trở về phòng của mình sau đó từ từ mở thư ra trong lòng hắn thầm giật mình, Ung Kinh chính thức kết minh cùng Tề vương ước định giữa tháng tám tấn công Dự Châu đây tuyệt đối là tình báo trọng yếu.
Dư Vĩnh Khánh gọi một thủ hạ đắc lực lại:
- Phong thư này ngươi lập tức mang tới Sở châu, tự tay giao cho điện hạ chuyện này trọng đại trên đường không được chủ quan hay trễ nải.
- Xin tướng quân yên tâm, trong vòng bảy ngày thuộc hạ sẽ mang thư tới tay điện hạ.
Thủ hạ tiếp nhận thư tín, hướng về phía hắn thi lễ rồi quay đầu rời đi, Dư Vĩnh Khánh ngồi xuống âm trầm suy nghĩ nếu như tháng tám phát sinh đại chiến thì hắn cũng cần phải tăng cường thu hoạch tình báo rồi.
- Sinh rồi sinh rồi.
Từng thanh âm oa oa vang lên, hai bà đỡ vui mừng quát to:
- Chúc mừng vương phi là một công tử.
Ở trên giường Tô Hạm đầy mồ hôi lộ ra vẻ tươi cười, cuối cùng nàng cũng sinh được một đứa con trai.
Nàng dùng thanh âm yếu ớt phân phó:
- Mau đem tin vui nói với lão gia, cũng thông báo cho thái hoàng thái hậu.
- Chúc mừng lão gia, vương phi hạ sinh công tử, mẫu tử bình an.
Tin vui quanh quẩn ở trong vương phủ ở bên ngoài truyền tới từng thanh âm đinh tai nhức óc, mấy ngày trước Hoàng Phủ Vô Tấn cũng nhận được thư của Bạch Minh Khải, sau đó vợ của hắn chuyển dạ, mẫu tử bình an tin tức này khiến cho thái hoàng thái hậu cũng vui mừng vô cùng, bà tự mình đặt tên cho cháu của mình là Hoàng Phủ chiêu.
Hài tử xuất thế cũng khiến cho Tô Tốn thở ra một hơi, Tô Hạm sinh con điều này có nghĩa là trưởng tử của Vô Tấn ra đời rồi.
/493
|