Hoàng Phủ Hằng quỳ xuống dập đầu lạy ba cái, cung kính lui xuống Diệp Vấn Thiên nói với bốn gã tâm phúc ở bên cạnh:
- Các ngươi lớn như vậy vẫn chưa đi xa, ta mang các ngươi đi Giang Ninh chơi một vòng.
Ba ngày sau Kính An thái hoàng thái hậu cưỡi Bách Phượng thuyền đỉa khỏi kinh thành, đây cũng là lần đầu tiên sau bốn mươi năm nàng rời khỏi Lạc kinh.
Cùng lúc đó thái hoàng thái hậu đi tới Giang Ninh phủ, tin tức đã truyền tới trăm dặm tới Giang Ninh, năm ngày sau Hoàng Phủ Vô Tấn nhận được tin hắn suất lĩnh năm vạn đại quân tiến về trước sông Hoài nghênh đón thái hậu.
Hoàng Phủ Vô Tấn trong khoảng thời gian này không ở Giang Ninh phủ, hắn sau khi rời khỏi Dư hàng quân tiếp tục tiếp nhận thu phục thứ sử ở nơi này, dùng tư thái khiêm tốn mà câu thông cởi bỏ nghi kỵ của bọn họ, cuối cùng đã đạt được sự ủng hộ của quan viên tại Sở châu, điều này vô cùng trọng yếu, Vô Tấn ở Sở Châu quận không hề uổng phí, tất cả các lương thực thuê ngân khắp nơi đều bắt đầu đưa đến Giang Ninh phủ.
Nhưng Vô Tấn không chỉ muốn thuế ngân và lương thực hắn cũng muốn toàn bộ quan viên ở Sở châu quận thuần phục mình, cho đến nay dã tâm của hắn đã biểu lộ rõ ràng, ai cũng minh bạch, hắn trên danh nghĩa thuần phục Hoàng Phủ Hằng nhưng thực tế là tự lập.
Đương nhiên không phải tất cả các quận huyện đều ủng hộ hắn cũng không có người vì khiếp sợ quyền lực của hắn bị ép mà ủng hộ.
Đầu tháng sau Vô Tấn về tới Giang Ninh phủ, lúc này đã là mùa hè thời tiết đặc bie nóng, toàn bộ Giang Ninh thành giống như một cái lòng hấp vậy.
Mà ở trong vương phủ mọi chuyện không hề ít, con trai trưởng Hoàng Phủ Hiểu của Hoàng Phủ Vô Tấn đã sinh được nửa tháng rồi hoạt bát đáng yêu mà Tô Hạm cũng đã mang thai chín tháng còn chưa tới một tháng nữa sẽ lâm bồn mà lúc này Tề Phượng Vũ cũng đã mang thai khiến cho Lương vương phủ loạn thành một bầy.
Vài ngày trước đại tẩu Thích Hinh Lan mang theo chất nhi và chất nữ từ Duy Dương huyện đi vào Lương vương phủ thăm người thân, mang theo một đôi tinh linh tiểu quỷ khiến cho Lương vương phủ cũng thêm vui vẻ.
Buổi chiều ngày hôm nay mặt trời chói chang như muốn đốt cháy tất cả mọi thứ.
Nhưng phòng của Hoàng Phủ Vô Tấn vẫn hết sức mát mẻ cái này là do phòng của hắn cấu tạo tường kép, mùa đông bọn họ trữ băng, mùa hè lấy ra đặt ở trong tường kép, khiến cho gian phòng vô cùng mát.
Đương nhiên cũng không phải phòng ốc nào cũng có hưởng thụ mát mẻ này, ngoại trừ thư phòng của Hoàng Phủ Vô Tấn và đám thê thiếp thì chỉ có phòng của đại tẩu Thích Hinh Lan là có, mà hạ nhân thì ăn đậu xanh ướp lạnh để giải nóng.
Vô Tấn trở về hai ngày, thân thể vô cùng mệt mỏi, hai ngày nay hắn vẫn ở trong nhà nghỉ ngơi, ngày hôm qua hắn nhận được tin tức từ kinh thành, hoàng tổ mẫu chuẩn bị tới Giang Ninh phủ điều này Vô Tấn vừa lo vừa mừng, lo rằng Giang Ninh quá nóng bức, hoàng tổ tuổi tác đã cao ngàn dặm xa xôi tới đây thân thể liệu có bị mệt mỏi hay không.
Mà vui mừng chính là hoàng tổ mẫu tới sở châu có thể cho bà xem chắt trai, còn có hài tử của Tô Hạm xuất thế nữa, tổ mẫu tới có thể mang phúc khí cho nó.
Hôm nay nghỉ ngơi một ngày xong, ngày mai hắn muốn tới sông Hoài, nghênh đón tổ mẫu.
Đang suy tư bỗng nhiên hắn nghe thấy sau lưng có thanh âm sột soạt, hắn quay đầu lại thì thấy hai cái đầu nhỏ tiến vào, đây chính là chất nhi chất nữ Lạc Lạc và Đóa Đóa của hắn.
- Hai người các ngươi tới đây làm gì?
Vô Tấn cười hỏi.
Đóa Đóa vỗ tay năn nỉ nói:
- Nhị thúc ở đây thật mát, thúc cho cháu ở nơi này đi, xin thúc đó.
Vô Tấn sửng sốt:
- Kỳ quái, ở trong phòng các ngươi không phải cũng có băng hay sao?
Lạc Lạc gãi gãi đầu cười hì hì:
- Có băng nhưng mà mẹ đang ở đó, mẹ muốn chúng con viết chữ.
Vô Tấn thấy trên tay mỗi người bọn chúng đều cầm một quyển sách thì hiểu ra, hai tiểu gia hỏa này không muốn học bài trốn tới chỗ mình đọc truyện.
Hắn cười nói:
- Được các con vào đi, nhỏ giọng một chút nếu không ta gọi mẹ các con tới.
hai tiểu gia hỏa này muốn hoan hô nhưng nghe thấy câu nói phía sau của nhị thúc thì không dám lên tiếng nữa, cùng nhau rón rén đi tới.
- Các ngươi xem sách gì, cho thúc nhìn một cái.
Đóa Đóa đưa sách cho Vô Tấn, Vô Tấn nhìn thì phát hiện ra đây chính là cuốn ngưu ma vương truyền kỳ, hắn nhịn không được mà cười cười, cuốn sách Đại Náo thiên cung của Tô Hạm sau khi được xuất bản liền có rất nhiều quyển sách ăn theo, quyển ngưu ma vương truyền kỳ này cũng thế.
- Đóa Đóa nhị thúc khảo thí con một chút, con có biết đoạn đại náo thiên cung có xuất hiện ngưu ma vương không?
- Con biết.
Lạc Lạc cướp lời:
- Tôn Ngộ Không kết nghĩa sáu huynh đệ trong đó có ngưu ma vương.
- Vậy huynh có biết năm người khác không?
Đóa Đóa không phục hỏi.
- Cái này... ta quên rồi.
- Hừ biết là huynh không biết, về sau nhị thúc hỏi muội huynh đừng có xen vào.
- Vậy muội biết không?
- Muội dĩ nhiên là biết nhưng không nói cho huynh.
- Được rồi đừng cãi nhau.
Vô Tấn đứng lên vuốt đầu của bọn chúng rồi cười nói:
- Ngoan ngoãn ở đây đọc sách, chớ đụng vào đồ vật của nhị thúc có biết không?
- Dạ chúng con biết rõ.
Hai tiểu gia hỏa ngồi lên trên ghế, chuyên tâm mở sách ra, Vô Tấn còn có việc liền rời khỏi thư phòng tiến về tiền viện, hắn chuẩn bị nói với chủ trì Bảo Tướng tự dù sao hoàng tổ mẫu cũng sắp tới đây, chắc chắn là muốn thăm nơi cửa phật.
Hoàng Phủ Vô Tấn bước tới tiền điện một gã người nhà đi ra vội vàng thi lễ nói:
- Lão gia Chu trưởng sử tới rồi?
Chu Tín thường xuyên tới tìm Vô Tấn, người trong phủ đều biết.
- Mời hắn tới bên ngoài thư phòng của ta.
Vô Tấn quay người đi ra ngoài thư phòng một lát sau Chu Tín cũng đi tới, hắn mặc một thân lụa mỏng tay cầm cây quạt trên mặt đầy mồ hôi.
- Thời tiếng nóng bức này gióng như quỷ, trước kia chưa bao giờ thấy nóng như vậy.
Chu tín vén vạt áo, không ngừng phàn nàn, Vô Tấn cười cười vội vàng phân phó cho hạ nhân kẹp thêm băng vào tường rồi ngồi xuống, cười nói:
- Trời nóng như vậy trưởng sử nên ở trong nha môn, tại sao lại tới tìm ta.
Lúc này A La mang chén trà mai thang tới, bây giờ nàng là nha hoàn hầu hạ Vô Tấn, Chu Tín cười cảm tạ nói:
- Tốt quá đúng là mưa đúng lúc.
A La hé miệng cười cười, rồi lui ra.
Hai người cười nói trong chốc lát, Chu Tín vừa uống mai thang vừa nói:
- Ty chức nghe nói thái hậu muốn tới Giang Ninh phủ.
- Đúng thế đã khởi hành rồi, thế nào trưởng sử có ý kiến gì sao?
Vô Tấn cười hỏi hắn.
- Các ngươi lớn như vậy vẫn chưa đi xa, ta mang các ngươi đi Giang Ninh chơi một vòng.
Ba ngày sau Kính An thái hoàng thái hậu cưỡi Bách Phượng thuyền đỉa khỏi kinh thành, đây cũng là lần đầu tiên sau bốn mươi năm nàng rời khỏi Lạc kinh.
Cùng lúc đó thái hoàng thái hậu đi tới Giang Ninh phủ, tin tức đã truyền tới trăm dặm tới Giang Ninh, năm ngày sau Hoàng Phủ Vô Tấn nhận được tin hắn suất lĩnh năm vạn đại quân tiến về trước sông Hoài nghênh đón thái hậu.
Hoàng Phủ Vô Tấn trong khoảng thời gian này không ở Giang Ninh phủ, hắn sau khi rời khỏi Dư hàng quân tiếp tục tiếp nhận thu phục thứ sử ở nơi này, dùng tư thái khiêm tốn mà câu thông cởi bỏ nghi kỵ của bọn họ, cuối cùng đã đạt được sự ủng hộ của quan viên tại Sở châu, điều này vô cùng trọng yếu, Vô Tấn ở Sở Châu quận không hề uổng phí, tất cả các lương thực thuê ngân khắp nơi đều bắt đầu đưa đến Giang Ninh phủ.
Nhưng Vô Tấn không chỉ muốn thuế ngân và lương thực hắn cũng muốn toàn bộ quan viên ở Sở châu quận thuần phục mình, cho đến nay dã tâm của hắn đã biểu lộ rõ ràng, ai cũng minh bạch, hắn trên danh nghĩa thuần phục Hoàng Phủ Hằng nhưng thực tế là tự lập.
Đương nhiên không phải tất cả các quận huyện đều ủng hộ hắn cũng không có người vì khiếp sợ quyền lực của hắn bị ép mà ủng hộ.
Đầu tháng sau Vô Tấn về tới Giang Ninh phủ, lúc này đã là mùa hè thời tiết đặc bie nóng, toàn bộ Giang Ninh thành giống như một cái lòng hấp vậy.
Mà ở trong vương phủ mọi chuyện không hề ít, con trai trưởng Hoàng Phủ Hiểu của Hoàng Phủ Vô Tấn đã sinh được nửa tháng rồi hoạt bát đáng yêu mà Tô Hạm cũng đã mang thai chín tháng còn chưa tới một tháng nữa sẽ lâm bồn mà lúc này Tề Phượng Vũ cũng đã mang thai khiến cho Lương vương phủ loạn thành một bầy.
Vài ngày trước đại tẩu Thích Hinh Lan mang theo chất nhi và chất nữ từ Duy Dương huyện đi vào Lương vương phủ thăm người thân, mang theo một đôi tinh linh tiểu quỷ khiến cho Lương vương phủ cũng thêm vui vẻ.
Buổi chiều ngày hôm nay mặt trời chói chang như muốn đốt cháy tất cả mọi thứ.
Nhưng phòng của Hoàng Phủ Vô Tấn vẫn hết sức mát mẻ cái này là do phòng của hắn cấu tạo tường kép, mùa đông bọn họ trữ băng, mùa hè lấy ra đặt ở trong tường kép, khiến cho gian phòng vô cùng mát.
Đương nhiên cũng không phải phòng ốc nào cũng có hưởng thụ mát mẻ này, ngoại trừ thư phòng của Hoàng Phủ Vô Tấn và đám thê thiếp thì chỉ có phòng của đại tẩu Thích Hinh Lan là có, mà hạ nhân thì ăn đậu xanh ướp lạnh để giải nóng.
Vô Tấn trở về hai ngày, thân thể vô cùng mệt mỏi, hai ngày nay hắn vẫn ở trong nhà nghỉ ngơi, ngày hôm qua hắn nhận được tin tức từ kinh thành, hoàng tổ mẫu chuẩn bị tới Giang Ninh phủ điều này Vô Tấn vừa lo vừa mừng, lo rằng Giang Ninh quá nóng bức, hoàng tổ tuổi tác đã cao ngàn dặm xa xôi tới đây thân thể liệu có bị mệt mỏi hay không.
Mà vui mừng chính là hoàng tổ mẫu tới sở châu có thể cho bà xem chắt trai, còn có hài tử của Tô Hạm xuất thế nữa, tổ mẫu tới có thể mang phúc khí cho nó.
Hôm nay nghỉ ngơi một ngày xong, ngày mai hắn muốn tới sông Hoài, nghênh đón tổ mẫu.
Đang suy tư bỗng nhiên hắn nghe thấy sau lưng có thanh âm sột soạt, hắn quay đầu lại thì thấy hai cái đầu nhỏ tiến vào, đây chính là chất nhi chất nữ Lạc Lạc và Đóa Đóa của hắn.
- Hai người các ngươi tới đây làm gì?
Vô Tấn cười hỏi.
Đóa Đóa vỗ tay năn nỉ nói:
- Nhị thúc ở đây thật mát, thúc cho cháu ở nơi này đi, xin thúc đó.
Vô Tấn sửng sốt:
- Kỳ quái, ở trong phòng các ngươi không phải cũng có băng hay sao?
Lạc Lạc gãi gãi đầu cười hì hì:
- Có băng nhưng mà mẹ đang ở đó, mẹ muốn chúng con viết chữ.
Vô Tấn thấy trên tay mỗi người bọn chúng đều cầm một quyển sách thì hiểu ra, hai tiểu gia hỏa này không muốn học bài trốn tới chỗ mình đọc truyện.
Hắn cười nói:
- Được các con vào đi, nhỏ giọng một chút nếu không ta gọi mẹ các con tới.
hai tiểu gia hỏa này muốn hoan hô nhưng nghe thấy câu nói phía sau của nhị thúc thì không dám lên tiếng nữa, cùng nhau rón rén đi tới.
- Các ngươi xem sách gì, cho thúc nhìn một cái.
Đóa Đóa đưa sách cho Vô Tấn, Vô Tấn nhìn thì phát hiện ra đây chính là cuốn ngưu ma vương truyền kỳ, hắn nhịn không được mà cười cười, cuốn sách Đại Náo thiên cung của Tô Hạm sau khi được xuất bản liền có rất nhiều quyển sách ăn theo, quyển ngưu ma vương truyền kỳ này cũng thế.
- Đóa Đóa nhị thúc khảo thí con một chút, con có biết đoạn đại náo thiên cung có xuất hiện ngưu ma vương không?
- Con biết.
Lạc Lạc cướp lời:
- Tôn Ngộ Không kết nghĩa sáu huynh đệ trong đó có ngưu ma vương.
- Vậy huynh có biết năm người khác không?
Đóa Đóa không phục hỏi.
- Cái này... ta quên rồi.
- Hừ biết là huynh không biết, về sau nhị thúc hỏi muội huynh đừng có xen vào.
- Vậy muội biết không?
- Muội dĩ nhiên là biết nhưng không nói cho huynh.
- Được rồi đừng cãi nhau.
Vô Tấn đứng lên vuốt đầu của bọn chúng rồi cười nói:
- Ngoan ngoãn ở đây đọc sách, chớ đụng vào đồ vật của nhị thúc có biết không?
- Dạ chúng con biết rõ.
Hai tiểu gia hỏa ngồi lên trên ghế, chuyên tâm mở sách ra, Vô Tấn còn có việc liền rời khỏi thư phòng tiến về tiền viện, hắn chuẩn bị nói với chủ trì Bảo Tướng tự dù sao hoàng tổ mẫu cũng sắp tới đây, chắc chắn là muốn thăm nơi cửa phật.
Hoàng Phủ Vô Tấn bước tới tiền điện một gã người nhà đi ra vội vàng thi lễ nói:
- Lão gia Chu trưởng sử tới rồi?
Chu Tín thường xuyên tới tìm Vô Tấn, người trong phủ đều biết.
- Mời hắn tới bên ngoài thư phòng của ta.
Vô Tấn quay người đi ra ngoài thư phòng một lát sau Chu Tín cũng đi tới, hắn mặc một thân lụa mỏng tay cầm cây quạt trên mặt đầy mồ hôi.
- Thời tiếng nóng bức này gióng như quỷ, trước kia chưa bao giờ thấy nóng như vậy.
Chu tín vén vạt áo, không ngừng phàn nàn, Vô Tấn cười cười vội vàng phân phó cho hạ nhân kẹp thêm băng vào tường rồi ngồi xuống, cười nói:
- Trời nóng như vậy trưởng sử nên ở trong nha môn, tại sao lại tới tìm ta.
Lúc này A La mang chén trà mai thang tới, bây giờ nàng là nha hoàn hầu hạ Vô Tấn, Chu Tín cười cảm tạ nói:
- Tốt quá đúng là mưa đúng lúc.
A La hé miệng cười cười, rồi lui ra.
Hai người cười nói trong chốc lát, Chu Tín vừa uống mai thang vừa nói:
- Ty chức nghe nói thái hậu muốn tới Giang Ninh phủ.
- Đúng thế đã khởi hành rồi, thế nào trưởng sử có ý kiến gì sao?
Vô Tấn cười hỏi hắn.
/493
|