Hoàng Phủ Điềm hiểu rõ trong lòng, Thân Quốc Cữu trở về Ung Kinh đã năm ngày rồi nhưng không có động tĩnh gì, hắn nhất định là đang tiến hành kế hoạch, hiện tại đã đến cho thấy kế hoạch đã lộ diện.
- Sách lượng, tướng quốc xin nói thẳng trẫm muốn nghe một chút.
- Là thế này thần trong thời gian này vẫn một mực chăm chú nhìn động tĩnh Sở châu thần vường mới nhận được tin tức từ Lạc Kinh Hoàng Phủ Hằng phái Tô Tốn làm đặc sứ tay không trở về không được một đồng tiền nào, cũng không có một hạt lương thực, ngay cả Dư Hàng quân Dương Đình An đã vận chuyển tiền bạc ra biển cũng bị Vô Tấn chặn đường lại, bệ hạ đây là một tin tức rất vi diệu.
- Ý của tướng quốc là Hoàng Phủ Hằng cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn tồn tại mâu thuẫn rất sâu?
- Chính là như thế, chúng ta nghĩ biện pháp để bọn họ phát sinh mâu thuẫn gay gắt khiến bọn họ không thể không xé rách mặt nhau.
Hoàng Phủ Điềm từ từ ngồi xuống, trầm tư trong chốc lát;
- Thế nhưng mà... chúng ta làm sao để xé rách mặt bọn họ ra?
Thân Quốc Cữu cười cười hắn không gấp trả lời vấn đề này, đem câu chuyện đến một việc khác:
- Bệ hạ chuyện này giao cho thần xử lý cần dùng một chút thủ đoạn, sau này thần sẽ bẩm báo với bệ hạ, thần muốn đi bước thứ hai.
Hoàng Phủ Điềm chăm chú nhìn Thân Quốc Cữu, hắn rất hiểu rõ Thân Quốc Cữu Thân Quốc Cữu tất nhiên là có phương án nhưng không chịu nói với mình điều này khiến cho Hoàng Phủ Hằng trong lòng rất không vui, nhưng Hoàng Phủ Hằng cũng là người có lòng dạ hắn cũng chỉ gật gật đầu:
- Tướng quốc mời nói.
Thân Quốc Cữu đi tới trước địa đồ dùng cây gỗ chỉ Tấn Châu:
- Bệ hạ Tấn Châu chính là thông đạo với hà bắc, là yếu địa chiến lược cũng là nơi lương thực sản sinh nếu như chúng ta có thể nắm được Tấn Châu thì đối với chiến lược khuếch trương của chúng ta sẽ có ý nghĩa rất lớn, hiện tại Tề vương tấn công quy mô tới Hà Bắc, Hoàng Phủ Hằng cũng đã chiếm lĩnh Kinh Châu kế tiếp hắn cũng sẽ tiến vào Tấn Châu bệ hạ chiến tranh tranh đoạt Tấn Châu chúng ta mặc dù không muốn tới sớm nhưng không thể tránh né được.
Hoàng Phủ Điềm đi tới trước địa đồ, nhìn nó rồi nói:
- Ta đồng ý với đề nghị của tướng quốc nhưng mà phải đánh trận thế nào, tướng quốc trong lòng chắc đã có phương án?
- Thần cân nhắc làm thành hai đường nam bắc tiến công.
Thân Quốc Cữu chỉ ngón tay về phía bắc Duyên Xuyên huyện:
- Phía bắc kéo dài là độ khẩu sông Hoàng Hà, thẳng tới Thái Nguyên phủ mà phía nam thì kéo dài tới Hàn Thành, chiếm lĩnh Hà Đông quận và Giáng quận, lão thần đoán chừng Hoàng PhủHằng cũng đưa quân đội tiến nhập Hà NỘi nói như vậy một hồi kịch chiến ở phía Nam Tấn Châu không thể tránh né, co nên lão thần hi vọng quân đội phía bắc có thể xuôi nam phối hợp phái nam tác chiến tiêu diệt toàn bộ quân đội của Hoàng Phủ Hằng, như vậy Tấn châu sẽ thuộc về chúng ta, nắm được Tấn chông, đông kết Tề vương lại có thể châm ngòi cho Hoàng Phủ Hằng cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn mâu thuẫn, như vậy Hoàng Phủ Hằng diệt vong là nằm ở trong tầm tay.
Hoàng Phủ Điềm từ từ gật nhẹ đầu hắn không thể không thừa nhận Thân Quốc Cữu rất có ánh mắt chiến lược trên thực tế xa thân gần đánh, đông kết Tề vương liên hợp với Dự châu đây đúng là thượng sách.
Bố cục của tướng quốc trẫm đã minh bạch trẫm sẽ nói với mẫu hậu thuyết phục mẫu hẫu phái binh phía bắc tiến vào Tấn Châu.
Ngày tám đầu tháng năm, một chi đại quân sáu vạn người xuất hiện ở độ khẩu Duyên Xuyên huyện chi đại quân này được gọi là Ung châu bắc quân do hoàng thái hậu Thân Thấm Ngọc khống chế, dựa theo hiệp nghị của bà với Thân Quốc Cữu sau khi công chiến Tấn Châu dùng Thái Nguyên làm ranh giới, phía bắc do quân đội của bà khống chế, mà phía nam do Thân Quốc Cữu khống chế.
Trên bến thuyền lúc này tấp nập người qua lại sáu vạn đại quân cùng với hai vạn chiến mã và đồ quân nhu chồng chất, không ngừng.
Cùng lúc này Thân Quốc Cữu bổ nhiệm Tú Y vệ Thiệu Cảnh Văn làm chủ tướng tám vạn đại quân, chia làm hai đội phía bắc tới Hàn Thành, phía nam tới Hợp Dương.
Mà bên Dự Châu Hoàng Phủ Hằng cũng bổ nhiệm cho binh bộ thượng thư Dương Thịnh làm đại nguyên soái, bổ nhiệm cho đại tướng quân Mai Hoa vệ Lý Duyên làm Huỳnh Dương đô đốc, Tần Hãn vũ làm tả hữu thống quân đại tướng, tháng năm bắt đầu xuất phát, mang mười lăm vạn địa quân phân biệt theo Củng huyện cùng với Huỳnh Trạch huyện tiến nhập Hà Nội quận.
Một hồi chiến tranh tranh đoạt Tấn Châu mở màn, ý nghĩa chiến tranh tranh giành Trung Nguyên chính thức bắt đầu.
Mười lăm vạn đại quân của Hoàng Phủ Hằng phân biệt vượt qua đồ núi tiến vào Trường bÌnh quận, nhị quân lục tục tới Trường Bình Quận lục tục tiến lên phía bắc, đại nguyên soái Dương Thịnh ở Hà Nội phát động mệnh lệnh, mệnh cho Lý Duyên từ Thấm Thủy tới Giáng quận mà Tần Hán Vũ thì chiếm lĩnh Thượng Đảng quận.
Ba ngày sau quân tiên phong năm nghìn người của Lý Duyên ở Thấm Thủy quận gặp tao ngộ phục kích của đại tướng Thiệu Cảnh Văn, Lý Duyên tự mình dẫn đại quân tới giúp bị Thiệu Cảnh Văn phái kỵ binh theo đường vòng về phía sau hủy đồ quân nhu hậu cần Lý Duyên hoảng sợ triệt thoái, Thiệu Cảnh Văn thừa cơ đuổi theo Lý Duyên bị đánh bại đồ quân nhu hoàn toàn bị mất, người đầu hàng vô số kể, bảy vạn đại quân tổn thất hơn một nửa, bị ép lui về Thấm Thủy phải cầu viện Dương Thinh, Đông Ninh đại quân bắt đầu bất lợi.
Thiệu Cảnh Văn giết địch một vạn, tù binh bắt hai vạn trận chiến này mở màn thắng lợi truyền tới Ung Kinh khiến cho Thân Quốc Cữu vui mừng rất nhiều, hắn xin chỉ thị của Thân hoàng hậu, hạ chỉ phong Thiệu Cảnh Văn làm huyện công, Thân hoàng hậu đáp ứng thỉnh cầu của hắn, đồng thời thưởng một vạn ngân lượng, hạ chỉ cho người gõ trống khua chiêng chúc mừng thắng lợi.
Mọi người gõ trống khua chiêng ở trên đường cái hai bên dân chúng chật ních tới xem, Ung Kinh dân chúng vẫn không hiểu tại sao chiến thắng Lạc Kinh thì có gì đáng chúc mừng, loại vui mừng này làm sao bằng được với chiến thắng dị tộc, tuy nhiên bản tính của con người là thích xem náo nhiệt cho nên người tới xem vẫn rất đông.
Một hắc y nam tử dắt ngựa đi trên đường, hắn đi rất vội hoàn toàn không có tâm để ý tới náo nhiệt trên đường, một phút đồng hồ sau, hắc y nam nhân tiến vào Tuyên Nhân phường, tìm một ngôi nhà lớn.
- Cho hỏi.
Hắc y nam tử hướng về phía người giữ cửa mà chắp tay:
- Nơi này có phải là phủ đệ của Bạch thượng thư không?
- Ngươi là ai?
Người giữ cửa ngáp một cái, cảm thấy khinh thường người tới mặc áo vải màu đen đây là cách ăn mặc của tầng lớp hạ đẳng.
- Sách lượng, tướng quốc xin nói thẳng trẫm muốn nghe một chút.
- Là thế này thần trong thời gian này vẫn một mực chăm chú nhìn động tĩnh Sở châu thần vường mới nhận được tin tức từ Lạc Kinh Hoàng Phủ Hằng phái Tô Tốn làm đặc sứ tay không trở về không được một đồng tiền nào, cũng không có một hạt lương thực, ngay cả Dư Hàng quân Dương Đình An đã vận chuyển tiền bạc ra biển cũng bị Vô Tấn chặn đường lại, bệ hạ đây là một tin tức rất vi diệu.
- Ý của tướng quốc là Hoàng Phủ Hằng cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn tồn tại mâu thuẫn rất sâu?
- Chính là như thế, chúng ta nghĩ biện pháp để bọn họ phát sinh mâu thuẫn gay gắt khiến bọn họ không thể không xé rách mặt nhau.
Hoàng Phủ Điềm từ từ ngồi xuống, trầm tư trong chốc lát;
- Thế nhưng mà... chúng ta làm sao để xé rách mặt bọn họ ra?
Thân Quốc Cữu cười cười hắn không gấp trả lời vấn đề này, đem câu chuyện đến một việc khác:
- Bệ hạ chuyện này giao cho thần xử lý cần dùng một chút thủ đoạn, sau này thần sẽ bẩm báo với bệ hạ, thần muốn đi bước thứ hai.
Hoàng Phủ Điềm chăm chú nhìn Thân Quốc Cữu, hắn rất hiểu rõ Thân Quốc Cữu Thân Quốc Cữu tất nhiên là có phương án nhưng không chịu nói với mình điều này khiến cho Hoàng Phủ Hằng trong lòng rất không vui, nhưng Hoàng Phủ Hằng cũng là người có lòng dạ hắn cũng chỉ gật gật đầu:
- Tướng quốc mời nói.
Thân Quốc Cữu đi tới trước địa đồ dùng cây gỗ chỉ Tấn Châu:
- Bệ hạ Tấn Châu chính là thông đạo với hà bắc, là yếu địa chiến lược cũng là nơi lương thực sản sinh nếu như chúng ta có thể nắm được Tấn Châu thì đối với chiến lược khuếch trương của chúng ta sẽ có ý nghĩa rất lớn, hiện tại Tề vương tấn công quy mô tới Hà Bắc, Hoàng Phủ Hằng cũng đã chiếm lĩnh Kinh Châu kế tiếp hắn cũng sẽ tiến vào Tấn Châu bệ hạ chiến tranh tranh đoạt Tấn Châu chúng ta mặc dù không muốn tới sớm nhưng không thể tránh né được.
Hoàng Phủ Điềm đi tới trước địa đồ, nhìn nó rồi nói:
- Ta đồng ý với đề nghị của tướng quốc nhưng mà phải đánh trận thế nào, tướng quốc trong lòng chắc đã có phương án?
- Thần cân nhắc làm thành hai đường nam bắc tiến công.
Thân Quốc Cữu chỉ ngón tay về phía bắc Duyên Xuyên huyện:
- Phía bắc kéo dài là độ khẩu sông Hoàng Hà, thẳng tới Thái Nguyên phủ mà phía nam thì kéo dài tới Hàn Thành, chiếm lĩnh Hà Đông quận và Giáng quận, lão thần đoán chừng Hoàng PhủHằng cũng đưa quân đội tiến nhập Hà NỘi nói như vậy một hồi kịch chiến ở phía Nam Tấn Châu không thể tránh né, co nên lão thần hi vọng quân đội phía bắc có thể xuôi nam phối hợp phái nam tác chiến tiêu diệt toàn bộ quân đội của Hoàng Phủ Hằng, như vậy Tấn châu sẽ thuộc về chúng ta, nắm được Tấn chông, đông kết Tề vương lại có thể châm ngòi cho Hoàng Phủ Hằng cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn mâu thuẫn, như vậy Hoàng Phủ Hằng diệt vong là nằm ở trong tầm tay.
Hoàng Phủ Điềm từ từ gật nhẹ đầu hắn không thể không thừa nhận Thân Quốc Cữu rất có ánh mắt chiến lược trên thực tế xa thân gần đánh, đông kết Tề vương liên hợp với Dự châu đây đúng là thượng sách.
Bố cục của tướng quốc trẫm đã minh bạch trẫm sẽ nói với mẫu hậu thuyết phục mẫu hẫu phái binh phía bắc tiến vào Tấn Châu.
Ngày tám đầu tháng năm, một chi đại quân sáu vạn người xuất hiện ở độ khẩu Duyên Xuyên huyện chi đại quân này được gọi là Ung châu bắc quân do hoàng thái hậu Thân Thấm Ngọc khống chế, dựa theo hiệp nghị của bà với Thân Quốc Cữu sau khi công chiến Tấn Châu dùng Thái Nguyên làm ranh giới, phía bắc do quân đội của bà khống chế, mà phía nam do Thân Quốc Cữu khống chế.
Trên bến thuyền lúc này tấp nập người qua lại sáu vạn đại quân cùng với hai vạn chiến mã và đồ quân nhu chồng chất, không ngừng.
Cùng lúc này Thân Quốc Cữu bổ nhiệm Tú Y vệ Thiệu Cảnh Văn làm chủ tướng tám vạn đại quân, chia làm hai đội phía bắc tới Hàn Thành, phía nam tới Hợp Dương.
Mà bên Dự Châu Hoàng Phủ Hằng cũng bổ nhiệm cho binh bộ thượng thư Dương Thịnh làm đại nguyên soái, bổ nhiệm cho đại tướng quân Mai Hoa vệ Lý Duyên làm Huỳnh Dương đô đốc, Tần Hãn vũ làm tả hữu thống quân đại tướng, tháng năm bắt đầu xuất phát, mang mười lăm vạn địa quân phân biệt theo Củng huyện cùng với Huỳnh Trạch huyện tiến nhập Hà Nội quận.
Một hồi chiến tranh tranh đoạt Tấn Châu mở màn, ý nghĩa chiến tranh tranh giành Trung Nguyên chính thức bắt đầu.
Mười lăm vạn đại quân của Hoàng Phủ Hằng phân biệt vượt qua đồ núi tiến vào Trường bÌnh quận, nhị quân lục tục tới Trường Bình Quận lục tục tiến lên phía bắc, đại nguyên soái Dương Thịnh ở Hà Nội phát động mệnh lệnh, mệnh cho Lý Duyên từ Thấm Thủy tới Giáng quận mà Tần Hán Vũ thì chiếm lĩnh Thượng Đảng quận.
Ba ngày sau quân tiên phong năm nghìn người của Lý Duyên ở Thấm Thủy quận gặp tao ngộ phục kích của đại tướng Thiệu Cảnh Văn, Lý Duyên tự mình dẫn đại quân tới giúp bị Thiệu Cảnh Văn phái kỵ binh theo đường vòng về phía sau hủy đồ quân nhu hậu cần Lý Duyên hoảng sợ triệt thoái, Thiệu Cảnh Văn thừa cơ đuổi theo Lý Duyên bị đánh bại đồ quân nhu hoàn toàn bị mất, người đầu hàng vô số kể, bảy vạn đại quân tổn thất hơn một nửa, bị ép lui về Thấm Thủy phải cầu viện Dương Thinh, Đông Ninh đại quân bắt đầu bất lợi.
Thiệu Cảnh Văn giết địch một vạn, tù binh bắt hai vạn trận chiến này mở màn thắng lợi truyền tới Ung Kinh khiến cho Thân Quốc Cữu vui mừng rất nhiều, hắn xin chỉ thị của Thân hoàng hậu, hạ chỉ phong Thiệu Cảnh Văn làm huyện công, Thân hoàng hậu đáp ứng thỉnh cầu của hắn, đồng thời thưởng một vạn ngân lượng, hạ chỉ cho người gõ trống khua chiêng chúc mừng thắng lợi.
Mọi người gõ trống khua chiêng ở trên đường cái hai bên dân chúng chật ních tới xem, Ung Kinh dân chúng vẫn không hiểu tại sao chiến thắng Lạc Kinh thì có gì đáng chúc mừng, loại vui mừng này làm sao bằng được với chiến thắng dị tộc, tuy nhiên bản tính của con người là thích xem náo nhiệt cho nên người tới xem vẫn rất đông.
Một hắc y nam tử dắt ngựa đi trên đường, hắn đi rất vội hoàn toàn không có tâm để ý tới náo nhiệt trên đường, một phút đồng hồ sau, hắc y nam nhân tiến vào Tuyên Nhân phường, tìm một ngôi nhà lớn.
- Cho hỏi.
Hắc y nam tử hướng về phía người giữ cửa mà chắp tay:
- Nơi này có phải là phủ đệ của Bạch thượng thư không?
- Ngươi là ai?
Người giữ cửa ngáp một cái, cảm thấy khinh thường người tới mặc áo vải màu đen đây là cách ăn mặc của tầng lớp hạ đẳng.
/493
|