Hài tử mười ba tuổi đã biết đến phúng điếu sao? Cái này làm cho nội tâm Thân Quốc Cữu rất kinh ngạc.
Thân Quốc Cữu đi đến trước linh cửu, rất nhiều đại thần đang xếp hàng chờ đợi. Mọi người liên tục hướng hắn chào, bỗng nhiên, vài tên đại thần ở cửa ra vào liên tục tránh ra, chỉ thấy Sở Vương Hoàng Phủ Điềm đi ra, lại để cho Thân Quốc Cữu càng thêm hoảng sợ, hắn vậy mà đốt giấy để tang.
Đại thần, Hoàng tộc ở đây không ai làm như vậy, cái này cũng không phải là không thể được, mà là bởi vì đây là một loại lễ tiết cực kỳ long trọng, là một loại tôn trọng lớn nhất đối với người chết cùng gia thuộc của người chết. Nếu như là lúc trước, rất nhiều Hoàng tộc, đại thần cũng sẽ làm như vậy. Nhưng ở bối cảnh phái Lương Vương đang bắt đầu bị diệt trừ và chèn ép, người bình thường rất khó làm được, tới bái tế một chút đã là nguy hiểm rất lớn, ai còn dám đốt giấy để tang. Như vậy khác nào nói với Hoàng đế, ta là người của Lương Vương, không ai đốt giấy để tang, không nghĩ tới Sở vương mới mười ba tuổi lại làm được.
Cái này làm cho đám đại thần âm thầm kinh ngạc, ngay cả Vương phi cũng đỏ hồng đôi mắt tạ lễ Sở vương, Thân Quốc Cữu bỗng nhiên hiểu được, đây là Sở vương lấy lòng phái Lương Vương, thời khắc Hoàng Thượng đã biểu hiện ra sẽ ra tay đối với phái Lương Vương, Sở vương vậy mà đi một con đường riêng, hướng phái Lương Vương lấy lòng, cái này để cho Thân Quốc Cữu sợ hãi thán phục không thôi.
Sở vương Hoàng Phủ Điềm cũng nhìn thấy Thân Quốc Cữu, bước lên phía trước thi lễ:
- Cậu cũng tới.
- Ân! Ngươi chờ ta một lát.
Thân Quốc Cữu cũng không xếp hàng, trực tiếp tiến vào tế điện, một lát lại đi ra, đưa mắt ra hiệu cho Hoàng Phủ Điềm, Hoàng Phủ Điềm cũng là nghe lời, ngoan ngoãn tới xe ngựa của Thân Quốc Cữu, tiến vào xe ngựa, hắn liền đem đồ tang trên người cởi bỏ, Thân Quốc Cữu cũng không nói gì, cứ như vậy lạnh lùng nhìn xem hắn, sau nửa ngày, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi vì sao làm vậy?
- Cậu cho rằng phái Lương Vương như thế nào?
Hoàng Phủ Điềm nằm trên ghế dựa hỏi.
Thân Quốc Cữu cũng có vài phần hứng thú, hắn hỏi lại Hoàng Phủ Điềm:
- Ngươi thấy ra sao?
Hoàng Phủ Điềm lắc đầu:
- Ta cho rằng lực lượng của phái Lương Vương sẽ cường đại hơn, cường đại đến độ đủ để tham dự quá trình tranh đoạt.
Thân Quốc Cữu trên mặt đại biến, hai chữ “ tranh đoạt” này là tối kỵ trong sân khấu quyền lực, hắn ấn chặt bả vai Hoàng Phủ Điềm, không cho hắn nói thêm gì nữa, hắn hướng ra phía ngoài nhìn nhìn, bốn phía không có người, lập tức phân phó một tiếng:
- Hồi phủ!
Xe ngựa khởi động, âm thanh bánh xe lộc cộc che dấu tiếng nói của bọn hắn.
- Ai nói cho ngươi sự tình này?
- Là sư phụ ta nói, hắn nói hoàng tổ từng có thánh chỉ, Lương Vương có thể kế thừa đế vị, xếp hạng sau Sở Vương, trước Tề Vương, Hoàng Phủ Vô Tấn là dòng chính hoàng tộc, nếu như hắn làm Lương Vương, vậy hắn cũng có tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng đế.
Bí mật này Thân Quốc Cữu cũng biết, thậm chí hắn còn biết đạo thánh chỉ này được khắc trong một thiết bia ở thái miếu, nhưng chuyện kia có thật thì đã làm sao? Chẳng lẽ Hoàng Thượng sẽ lập nhi tử người khác làm hoàng đế sao? truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Thân Quốc Cữu không cho là đúng, điểm này hắn rất khẳng định, mặc kệ Vô Tấn được sủng ái như thế nào, địa vị cao như thế nào, nhưng hắn cùng ngôi vị hoàng đế là vô duyên, cũng không phải tùy tiện một hoàng tộc đều có thể tham gia tranh đoạt, trong này có một điều kiện tiên quyết, đó phải là nhi tử hoàng đế.
- Điện hạ, ngươi không nên nghĩ chuyện này, cũng không nên lập dị, bây giờ là thời khắc rất mẫn cảm, Thái tử có thể sẽ bị phế, chiến tranh cũng có thể sẽ bộc phát.
Thân Quốc Cữu nhìn thẳng Sở vương:
- Phải học tỉnh táo, học nhẫn, phải học giống như ta, bình tĩnh xem thời cuộc biến hóa, dùng bất biến ứng vạn biến, ngươi hiểu chưa?
Hoàng Phủ Điềm vốn còn muốn nói cho cậu biết thực lực của Hoàng Phủ Vô Tấn một chút, khoe mình có kiến thức, nhưng thấy cậu tựa hồ cái gì cũng minh bạch, nên hắn cũng trầm mặc.
Tin tức Lan Lăng quận Vương Hoàng Phủ Cương qua đời, Vô Tấn ở bốn ngày sau mới biết được, là Hoa Mai vệ dùng hệ thống chim bồ câu thông báo cho hắn. Hoàng Phủ Cương qua đời làm cho Vô Tấn khổ sở vài ngày, tuy Hoàng Phủ Cương không phải thân tổ phụ của hắn, nhưng người lại xem hắn như cháu ruột. Nhưng thế cục ngày càng khẩn trương, làm cho hắn không thể không lờ đi sự tình người qua đời.
Sự tình luôn liên tiếp mà đến, ngay khi hắn nhận được tin tức Hoàng Phủ Cương qua đời, cùng thời khắc đó, hắn cũng nhận được tin tức của đại ca từ Duy Dương đưa tới, tổ phụ Hoàng Phủ Bách Linh của hắn cũng bệnh tình nguy kịch, rất có thể không qua khỏi. Nói hắn nếu có thể, thì tranh thủ tới thăm người lần cuối.
Tuy Vô Tấn không có khả năng đến Kinh thành tham gia tang lễ của Hoàng Phủ Cương, nhưng Hoàng Phủ Bách Linh lại là người hắn yêu thương kính trọng nhất, với lại khoảng cách không xa, hắn không có lý do gì thoái thác. Nhưng hết lần này tới lần khác, Tô Hạm bỗng nhiên lại xuất hiện điềm báo trước sanh non, Vô Tấn trong nội tâm lo lắng cực kỳ, chỉ phải lưu lại bầu bạn với thê tử.
Bận rộn trọn vẹn năm ngày, thai tình của Tô Hạm mới ổn định trở lại. Mà lúc này, Duy Minh lại đưa thư tới, nói tổ phụ đã vượt qua một kiếp, đã khôi phục sinh hoạt bình thường, cái này làm cho Vô Tấn thở dài nhẹ nhàng. Lúc này trong nhà loạn thành một đoàn, từ khi trong nhà xuất hiện hai phụ nữ có thai, sinh hoạt trong nhà hắn không giống lúc trước nữa, những chuyện vặt vãnh như tăng lên gấp đôi. Tô Hạm thân thể yếu kém, mang thai hài tử làm nàng rất mệt mỏi, nàng cần phải chăm sóc thai nhi, nhiều chuyện trong nhà nàng không cách nào quan tâm hết, cơ hồ tất cả trọng trách đều đặt lên người Phượng Vũ, nhưng Phượng Vũ còn phải bỏ rất lớn tinh lực vào thương hội.
Cái này phảng phất như là lão thiên tận lực an bài, biết rõ trong nhà hắn sẽ loạn thành một bầy, lão thiên liền đem Ngu Hải Lan tinh thông y lý tới. Nữ tử trong nhà nhờ nàng mà đều khỏe mạnh, dựa theo quy củ nạp thiếp, một tháng sau khi Ngu Hải Lan vào cửa, Tô Hạm đã tiếp nhận Ngu Hải Lan dâng trà, từ nay về sau, Ngu Hải Lan chính thức trở thành thê thiếp của Vô Tấn, đồng thời, nàng cũng nhận trách nhiệm chiếu cố hai phụ nữ có thai.
Ngày mới còn chưa tới, cảnh đêm vẫn bao phủ Giang Ninh thành, trong phủ Vô Tấn đèn đuốc còn sáng trưng. Tề Phượng Vũ đang thu thập hành trang cho Vô Tấn, Vô Tấn chuẩn bị về Kinh Khẩu huyện thị sát tình huống tạo thuyền, từ Giang Ninh phủ đến Kinh Khẩu huyện ước chừng hơn một trăm dặm, ngồi thuyền là thuận tiện nhất, một ngày có thể đến nơi.[/CHARGE]
Thân Quốc Cữu đi đến trước linh cửu, rất nhiều đại thần đang xếp hàng chờ đợi. Mọi người liên tục hướng hắn chào, bỗng nhiên, vài tên đại thần ở cửa ra vào liên tục tránh ra, chỉ thấy Sở Vương Hoàng Phủ Điềm đi ra, lại để cho Thân Quốc Cữu càng thêm hoảng sợ, hắn vậy mà đốt giấy để tang.
Đại thần, Hoàng tộc ở đây không ai làm như vậy, cái này cũng không phải là không thể được, mà là bởi vì đây là một loại lễ tiết cực kỳ long trọng, là một loại tôn trọng lớn nhất đối với người chết cùng gia thuộc của người chết. Nếu như là lúc trước, rất nhiều Hoàng tộc, đại thần cũng sẽ làm như vậy. Nhưng ở bối cảnh phái Lương Vương đang bắt đầu bị diệt trừ và chèn ép, người bình thường rất khó làm được, tới bái tế một chút đã là nguy hiểm rất lớn, ai còn dám đốt giấy để tang. Như vậy khác nào nói với Hoàng đế, ta là người của Lương Vương, không ai đốt giấy để tang, không nghĩ tới Sở vương mới mười ba tuổi lại làm được.
Cái này làm cho đám đại thần âm thầm kinh ngạc, ngay cả Vương phi cũng đỏ hồng đôi mắt tạ lễ Sở vương, Thân Quốc Cữu bỗng nhiên hiểu được, đây là Sở vương lấy lòng phái Lương Vương, thời khắc Hoàng Thượng đã biểu hiện ra sẽ ra tay đối với phái Lương Vương, Sở vương vậy mà đi một con đường riêng, hướng phái Lương Vương lấy lòng, cái này để cho Thân Quốc Cữu sợ hãi thán phục không thôi.
Sở vương Hoàng Phủ Điềm cũng nhìn thấy Thân Quốc Cữu, bước lên phía trước thi lễ:
- Cậu cũng tới.
- Ân! Ngươi chờ ta một lát.
Thân Quốc Cữu cũng không xếp hàng, trực tiếp tiến vào tế điện, một lát lại đi ra, đưa mắt ra hiệu cho Hoàng Phủ Điềm, Hoàng Phủ Điềm cũng là nghe lời, ngoan ngoãn tới xe ngựa của Thân Quốc Cữu, tiến vào xe ngựa, hắn liền đem đồ tang trên người cởi bỏ, Thân Quốc Cữu cũng không nói gì, cứ như vậy lạnh lùng nhìn xem hắn, sau nửa ngày, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi vì sao làm vậy?
- Cậu cho rằng phái Lương Vương như thế nào?
Hoàng Phủ Điềm nằm trên ghế dựa hỏi.
Thân Quốc Cữu cũng có vài phần hứng thú, hắn hỏi lại Hoàng Phủ Điềm:
- Ngươi thấy ra sao?
Hoàng Phủ Điềm lắc đầu:
- Ta cho rằng lực lượng của phái Lương Vương sẽ cường đại hơn, cường đại đến độ đủ để tham dự quá trình tranh đoạt.
Thân Quốc Cữu trên mặt đại biến, hai chữ “ tranh đoạt” này là tối kỵ trong sân khấu quyền lực, hắn ấn chặt bả vai Hoàng Phủ Điềm, không cho hắn nói thêm gì nữa, hắn hướng ra phía ngoài nhìn nhìn, bốn phía không có người, lập tức phân phó một tiếng:
- Hồi phủ!
Xe ngựa khởi động, âm thanh bánh xe lộc cộc che dấu tiếng nói của bọn hắn.
- Ai nói cho ngươi sự tình này?
- Là sư phụ ta nói, hắn nói hoàng tổ từng có thánh chỉ, Lương Vương có thể kế thừa đế vị, xếp hạng sau Sở Vương, trước Tề Vương, Hoàng Phủ Vô Tấn là dòng chính hoàng tộc, nếu như hắn làm Lương Vương, vậy hắn cũng có tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng đế.
Bí mật này Thân Quốc Cữu cũng biết, thậm chí hắn còn biết đạo thánh chỉ này được khắc trong một thiết bia ở thái miếu, nhưng chuyện kia có thật thì đã làm sao? Chẳng lẽ Hoàng Thượng sẽ lập nhi tử người khác làm hoàng đế sao? truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Thân Quốc Cữu không cho là đúng, điểm này hắn rất khẳng định, mặc kệ Vô Tấn được sủng ái như thế nào, địa vị cao như thế nào, nhưng hắn cùng ngôi vị hoàng đế là vô duyên, cũng không phải tùy tiện một hoàng tộc đều có thể tham gia tranh đoạt, trong này có một điều kiện tiên quyết, đó phải là nhi tử hoàng đế.
- Điện hạ, ngươi không nên nghĩ chuyện này, cũng không nên lập dị, bây giờ là thời khắc rất mẫn cảm, Thái tử có thể sẽ bị phế, chiến tranh cũng có thể sẽ bộc phát.
Thân Quốc Cữu nhìn thẳng Sở vương:
- Phải học tỉnh táo, học nhẫn, phải học giống như ta, bình tĩnh xem thời cuộc biến hóa, dùng bất biến ứng vạn biến, ngươi hiểu chưa?
Hoàng Phủ Điềm vốn còn muốn nói cho cậu biết thực lực của Hoàng Phủ Vô Tấn một chút, khoe mình có kiến thức, nhưng thấy cậu tựa hồ cái gì cũng minh bạch, nên hắn cũng trầm mặc.
Tin tức Lan Lăng quận Vương Hoàng Phủ Cương qua đời, Vô Tấn ở bốn ngày sau mới biết được, là Hoa Mai vệ dùng hệ thống chim bồ câu thông báo cho hắn. Hoàng Phủ Cương qua đời làm cho Vô Tấn khổ sở vài ngày, tuy Hoàng Phủ Cương không phải thân tổ phụ của hắn, nhưng người lại xem hắn như cháu ruột. Nhưng thế cục ngày càng khẩn trương, làm cho hắn không thể không lờ đi sự tình người qua đời.
Sự tình luôn liên tiếp mà đến, ngay khi hắn nhận được tin tức Hoàng Phủ Cương qua đời, cùng thời khắc đó, hắn cũng nhận được tin tức của đại ca từ Duy Dương đưa tới, tổ phụ Hoàng Phủ Bách Linh của hắn cũng bệnh tình nguy kịch, rất có thể không qua khỏi. Nói hắn nếu có thể, thì tranh thủ tới thăm người lần cuối.
Tuy Vô Tấn không có khả năng đến Kinh thành tham gia tang lễ của Hoàng Phủ Cương, nhưng Hoàng Phủ Bách Linh lại là người hắn yêu thương kính trọng nhất, với lại khoảng cách không xa, hắn không có lý do gì thoái thác. Nhưng hết lần này tới lần khác, Tô Hạm bỗng nhiên lại xuất hiện điềm báo trước sanh non, Vô Tấn trong nội tâm lo lắng cực kỳ, chỉ phải lưu lại bầu bạn với thê tử.
Bận rộn trọn vẹn năm ngày, thai tình của Tô Hạm mới ổn định trở lại. Mà lúc này, Duy Minh lại đưa thư tới, nói tổ phụ đã vượt qua một kiếp, đã khôi phục sinh hoạt bình thường, cái này làm cho Vô Tấn thở dài nhẹ nhàng. Lúc này trong nhà loạn thành một đoàn, từ khi trong nhà xuất hiện hai phụ nữ có thai, sinh hoạt trong nhà hắn không giống lúc trước nữa, những chuyện vặt vãnh như tăng lên gấp đôi. Tô Hạm thân thể yếu kém, mang thai hài tử làm nàng rất mệt mỏi, nàng cần phải chăm sóc thai nhi, nhiều chuyện trong nhà nàng không cách nào quan tâm hết, cơ hồ tất cả trọng trách đều đặt lên người Phượng Vũ, nhưng Phượng Vũ còn phải bỏ rất lớn tinh lực vào thương hội.
Cái này phảng phất như là lão thiên tận lực an bài, biết rõ trong nhà hắn sẽ loạn thành một bầy, lão thiên liền đem Ngu Hải Lan tinh thông y lý tới. Nữ tử trong nhà nhờ nàng mà đều khỏe mạnh, dựa theo quy củ nạp thiếp, một tháng sau khi Ngu Hải Lan vào cửa, Tô Hạm đã tiếp nhận Ngu Hải Lan dâng trà, từ nay về sau, Ngu Hải Lan chính thức trở thành thê thiếp của Vô Tấn, đồng thời, nàng cũng nhận trách nhiệm chiếu cố hai phụ nữ có thai.
Ngày mới còn chưa tới, cảnh đêm vẫn bao phủ Giang Ninh thành, trong phủ Vô Tấn đèn đuốc còn sáng trưng. Tề Phượng Vũ đang thu thập hành trang cho Vô Tấn, Vô Tấn chuẩn bị về Kinh Khẩu huyện thị sát tình huống tạo thuyền, từ Giang Ninh phủ đến Kinh Khẩu huyện ước chừng hơn một trăm dặm, ngồi thuyền là thuận tiện nhất, một ngày có thể đến nơi.[/CHARGE]
/493
|