Lần trước sau khi bọn họ rời khỏi Giang Ninh đi Duy Dương, Tề Vạn Niên đặc biệt dặn dò chuyện Vô Tấn và Tề gia làm thông gia, Vô Tấn lúc đó không có trả lời thuyết phục bởi vì hắn chưa chuẩn bị hoàn toàn,.
Sau khi Tô Hạm đã biết được thân phận thực sự của Vô Tấn nàng ý thức trượng phu của mình chỉ có hai con đường một là cướp lấy đế vị nếu không một khi bị bại lộ cả nhà sẽ bị tịch thu tài sản, tru di cửu tộc kể cả hài nhi tương lai của nàng.
Nghĩ thông suốt điểm này Tô Hạm liền bỏ đi ghen tuông của nữ nhi, toàn tâm toàn ý phụ tá trượng phu của mình, trên thực tế có Tề gia tài lực rất lớn ủng hộ, Vô Tấn cam đoan sẽ có được lợi ích rất lớn.
Ý thức được sự trọng yếu của thân sự này, ngay ngày hôm sau sau khi trở về Giang Ninh, Tô Hạm liền tới nhà bái phỏng chủ mẫu Tề gia, chính là thê của của Tề Vạn Niên Lưu phu nhân, tổ mẫu của Tề Phượng Vũ.
Buổi sáng hơn mười tên thân binh Mai Hoa vệ vây quanh xe ngựa của Tô Hạm, chậm rãi đứng ở cổng chính Tề phủ, trước bậc thang có nữ quyến nghênh đón, đứng đầu chính là Lưu phu nhân cùng với Lý thị mẫu thân củ Tề Phượng Vũ.
Lưu phu nhân đã sáu mươi tuổi, đầu tóc đầy bạc, nàng chính là vợ cả của Tề Vạn Niên, sinh cho Tề Vạn Niên ba đứa con trai và một đứa con gái, con trưởng là Tề Mạo thứ tử là Tề Vĩ, tứ tử Tề Hoàn cùng với tiểu nữ Tề Linh Lung, nàng những ngày nay trong lòng rất đau buồn, vì con của nàng Tề Vĩ vô cùng hư yếu.
Đi bên cạnh là hai đứa con dâu Lý thị cùng với Khúc thị, còn có con gái của bà là Tề Linh Lung nữa, hôm nay bốn người bọn họ tới đây cùng nói chuyện với Tô Hạm về chuyện thân sự của Tề Phượng Vũ.
Tề gia vô cùng hiểu rõ, Phượng Vũ dùng thân phận thương nhân không có khả năng làm chính thê của Lương tự vương, nhưng Tề gia ở Đại Ninh vương triều là đệ nhất cự thương bọ họ không muốn con của Tề gia làm thiếp, thực tế Tề Phượng Vũ vẫn là con của con trai trưởng, cho nên bọn họ cần phải bàn bạc một phen.
Lưu phu nhân biết Tô Hạm đã được phong làm vương phi nàng lập tức tiến lên phía trước quỳ xuống:
- Tề phủ tước phụ tham kiến vương phi.
Con dâu và con gái của bà ở phía sau cũng quỳ xuống:
- Tham kiến vương phi.
Tô Hạm liền đỡ lão phu nhân lên rồi nói:
- Tổ mẫu không nên làm như thế, ta cùng với Phượng Vũ là tỷ muội bà là tổ mẫu của Phượng Vũ cũng coi như là tổ mẫu của ta, làm sao có thể quỳ xuống được, làm như vậy Cửu Thiên tuyệt đối không đảm đương nổi.
- Vương phi khách khí rồi, đã được sắc phong thì phải tuân theo lễ tiết quốc gia không thể nhẹ nhàng bỏ qua.
Lưu phu nhân ngắm dung nhan xinh đẹp của nàng rồi nói:
- Bên ngoài rét lạnh chúng ta vào trong phòng ngồi nói.
Tô Hạm cùng với bọn họ liền đi vào trong.
Ở bên trong Tề phủ người tới người đi không ngừng, đám tiên sinh kế toán chia làm mười tổ mỗi tổ có một gã quản sự, ba tổ có một đại quản sự sau đó cuối cùng là một tổng quản sự, sau khi tính toán xong liền đem giao cho tổ quản sự tổ quản sự tiến hành kiểm duyệt một phen rồi đem giao lại cho đại quản sự, cuối cùng đại quản sự duyệt qua một lần rồi giao cho tổng quản sự.
Tổng quản sự cầm lấy bản báo cáo nhìn một phen sau đó mới đứng dậy đi ra bên ngoài.
Ở trong phòng lúc này Tề Phượng Vũ đang ngồi bên cạnh bàn hướng về phía sánh sáng xem xét một tờ ngân phiếu ngân phiếu này mới in ra chính là phòng ngự kỹ thuật mà bọn họ thuê La Vũ phát minh.
Loại phòng ngự kỹ thuật này của La Vũ đã nghiên cứu chế tạo ra từ ba năm trước hôm nay mới dùng đầu tiên, trước kia Tề Đại Phúc nghiên cứu ra một lớp giao thủy dưới ánh sáng sẽ hiện ra bảy màu, nhưng đều không rõ ràng, chỉ có tiểu nhị tiền trang mới phân biệt rõ được.
Ngân phiếu cũ còn có nhược điểm lớn nhất là rất sợ nước, ngân phiếu một khi thấm nước thì giao thủy sẽ bị pha loãng, không còn nữa, ngân phiếu trên năm trăm lượng đều có ghi chép dãy số nhưng năm trăm lượng trở xuống thì không co ghi chép, mất đi cái màu đó, chính là mất đi tính chân thật, loại chuyện này Tề gia cũng biết nhưng cũng không biết phải làm sao.
Mà ngân phiếu mới đã khắc phục được nhước điểm sợ nước, gặp nước cũng không bị sao, hướng về phía ánh sáng lại nhìn thấy bảy màu chìm rõ ràng.
Tề Phượng Vũ đối với ngân phiếu này khen ngợi không dứt, đây mới là kỹ thuật phòng ngự tốt nhất, không có lỗ thủng, người bình thường cũng có thể phân biệt.
Lúc này một đại tổng quản thu chi đi tới, mang sổ sách giao cho Tề Phượng Vũ:
- Tiểu thư đã tính toán xong.
Tề Phượng Vũ tiếp nhận sổ sách, từ sau khi sự kiện tễ đoái chấm dứt, nàng muốn xem xem Tề Đại Phúc tiền trang chịu bao nhiêu ảnh hưởng nên phải cẩn thận xem xét, đại tổng quản ở bên cạnh giải thích:
- Ảnh hưởng chủ yếu ở Giang Ninh cùng với Duy Dương hai huyện mà thôi.
Tề Phượng Vũ gật nhẹ đầu hắn đem sổ sách trả lại cho đại tổng quản, nói với hắn:
- Đem bản này sao thành một phần nữa, giao cho tứ thúc.
Đại tổng quản tiếp nhận sau đó trầm mặc một lát rồi thấp giọng nói:
- Nghe nói tiểu thư sắp lấy chồng rồi tất cả mọi người đều lưu luyến.
Tề Phượng Vũ cười nhạt một tiếng:
- Các ngươi phải vui mừng mới đúng ta đi rồi sẽ không còn ai hung ác kiểm tra các ngươi nữa.
- Không không mọi người đúng là rất lưu luyến tiểu thư, bốn năm nay tiểu thư đem những sổ sách hồ đồ xử lý rõ ràng, trong lòng mọi người cũng xóa đi một tảng đá lớn, mọi người đều rất cảm kích tiểu thư.
Tề Phượng Vũ im lặng không nói, trong lòng nàng đúng là khó dứt bỏ được, nếu như mình là nam nhi mình đã có thể quản lý Tề gia lâu hơn đáng tiếc...
Tổng phòng kế toán lại nói:
- Tiểu thư trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng đây là chuyện vui quan trọng hơn là tiểu thư sáng lập ra phòng giám sát của Tề gia, cho dù tiểu thư sau này không ở đây nữa thì phòng giám sát vẫn tiếp tục phát triển.
Nói tới đây viên kế toán trưởng lấy ra một cái bàn tính chế tạo bằng bạch ngân đưa cho Tề Phượng Vũ:
- Đây là hạ lễ mà 120 nhân viên cho tiểu thư, mong tiểu thư nhận lấy.
Tề Phượng Vũ tiếp nhận cái bàn tính, trong lòng nàng vô cùng cảm động, lúc này ở bên ngoài truyền tới một hồi bước chân, thiếp thân nha hoàn A La của Tề Phượng Vũ chạy tới:
- Tiểu thư Tô tiểu thư đã tới.
Sau khi Tô Hạm đã biết được thân phận thực sự của Vô Tấn nàng ý thức trượng phu của mình chỉ có hai con đường một là cướp lấy đế vị nếu không một khi bị bại lộ cả nhà sẽ bị tịch thu tài sản, tru di cửu tộc kể cả hài nhi tương lai của nàng.
Nghĩ thông suốt điểm này Tô Hạm liền bỏ đi ghen tuông của nữ nhi, toàn tâm toàn ý phụ tá trượng phu của mình, trên thực tế có Tề gia tài lực rất lớn ủng hộ, Vô Tấn cam đoan sẽ có được lợi ích rất lớn.
Ý thức được sự trọng yếu của thân sự này, ngay ngày hôm sau sau khi trở về Giang Ninh, Tô Hạm liền tới nhà bái phỏng chủ mẫu Tề gia, chính là thê của của Tề Vạn Niên Lưu phu nhân, tổ mẫu của Tề Phượng Vũ.
Buổi sáng hơn mười tên thân binh Mai Hoa vệ vây quanh xe ngựa của Tô Hạm, chậm rãi đứng ở cổng chính Tề phủ, trước bậc thang có nữ quyến nghênh đón, đứng đầu chính là Lưu phu nhân cùng với Lý thị mẫu thân củ Tề Phượng Vũ.
Lưu phu nhân đã sáu mươi tuổi, đầu tóc đầy bạc, nàng chính là vợ cả của Tề Vạn Niên, sinh cho Tề Vạn Niên ba đứa con trai và một đứa con gái, con trưởng là Tề Mạo thứ tử là Tề Vĩ, tứ tử Tề Hoàn cùng với tiểu nữ Tề Linh Lung, nàng những ngày nay trong lòng rất đau buồn, vì con của nàng Tề Vĩ vô cùng hư yếu.
Đi bên cạnh là hai đứa con dâu Lý thị cùng với Khúc thị, còn có con gái của bà là Tề Linh Lung nữa, hôm nay bốn người bọn họ tới đây cùng nói chuyện với Tô Hạm về chuyện thân sự của Tề Phượng Vũ.
Tề gia vô cùng hiểu rõ, Phượng Vũ dùng thân phận thương nhân không có khả năng làm chính thê của Lương tự vương, nhưng Tề gia ở Đại Ninh vương triều là đệ nhất cự thương bọ họ không muốn con của Tề gia làm thiếp, thực tế Tề Phượng Vũ vẫn là con của con trai trưởng, cho nên bọn họ cần phải bàn bạc một phen.
Lưu phu nhân biết Tô Hạm đã được phong làm vương phi nàng lập tức tiến lên phía trước quỳ xuống:
- Tề phủ tước phụ tham kiến vương phi.
Con dâu và con gái của bà ở phía sau cũng quỳ xuống:
- Tham kiến vương phi.
Tô Hạm liền đỡ lão phu nhân lên rồi nói:
- Tổ mẫu không nên làm như thế, ta cùng với Phượng Vũ là tỷ muội bà là tổ mẫu của Phượng Vũ cũng coi như là tổ mẫu của ta, làm sao có thể quỳ xuống được, làm như vậy Cửu Thiên tuyệt đối không đảm đương nổi.
- Vương phi khách khí rồi, đã được sắc phong thì phải tuân theo lễ tiết quốc gia không thể nhẹ nhàng bỏ qua.
Lưu phu nhân ngắm dung nhan xinh đẹp của nàng rồi nói:
- Bên ngoài rét lạnh chúng ta vào trong phòng ngồi nói.
Tô Hạm cùng với bọn họ liền đi vào trong.
Ở bên trong Tề phủ người tới người đi không ngừng, đám tiên sinh kế toán chia làm mười tổ mỗi tổ có một gã quản sự, ba tổ có một đại quản sự sau đó cuối cùng là một tổng quản sự, sau khi tính toán xong liền đem giao cho tổ quản sự tổ quản sự tiến hành kiểm duyệt một phen rồi đem giao lại cho đại quản sự, cuối cùng đại quản sự duyệt qua một lần rồi giao cho tổng quản sự.
Tổng quản sự cầm lấy bản báo cáo nhìn một phen sau đó mới đứng dậy đi ra bên ngoài.
Ở trong phòng lúc này Tề Phượng Vũ đang ngồi bên cạnh bàn hướng về phía sánh sáng xem xét một tờ ngân phiếu ngân phiếu này mới in ra chính là phòng ngự kỹ thuật mà bọn họ thuê La Vũ phát minh.
Loại phòng ngự kỹ thuật này của La Vũ đã nghiên cứu chế tạo ra từ ba năm trước hôm nay mới dùng đầu tiên, trước kia Tề Đại Phúc nghiên cứu ra một lớp giao thủy dưới ánh sáng sẽ hiện ra bảy màu, nhưng đều không rõ ràng, chỉ có tiểu nhị tiền trang mới phân biệt rõ được.
Ngân phiếu cũ còn có nhược điểm lớn nhất là rất sợ nước, ngân phiếu một khi thấm nước thì giao thủy sẽ bị pha loãng, không còn nữa, ngân phiếu trên năm trăm lượng đều có ghi chép dãy số nhưng năm trăm lượng trở xuống thì không co ghi chép, mất đi cái màu đó, chính là mất đi tính chân thật, loại chuyện này Tề gia cũng biết nhưng cũng không biết phải làm sao.
Mà ngân phiếu mới đã khắc phục được nhước điểm sợ nước, gặp nước cũng không bị sao, hướng về phía ánh sáng lại nhìn thấy bảy màu chìm rõ ràng.
Tề Phượng Vũ đối với ngân phiếu này khen ngợi không dứt, đây mới là kỹ thuật phòng ngự tốt nhất, không có lỗ thủng, người bình thường cũng có thể phân biệt.
Lúc này một đại tổng quản thu chi đi tới, mang sổ sách giao cho Tề Phượng Vũ:
- Tiểu thư đã tính toán xong.
Tề Phượng Vũ tiếp nhận sổ sách, từ sau khi sự kiện tễ đoái chấm dứt, nàng muốn xem xem Tề Đại Phúc tiền trang chịu bao nhiêu ảnh hưởng nên phải cẩn thận xem xét, đại tổng quản ở bên cạnh giải thích:
- Ảnh hưởng chủ yếu ở Giang Ninh cùng với Duy Dương hai huyện mà thôi.
Tề Phượng Vũ gật nhẹ đầu hắn đem sổ sách trả lại cho đại tổng quản, nói với hắn:
- Đem bản này sao thành một phần nữa, giao cho tứ thúc.
Đại tổng quản tiếp nhận sau đó trầm mặc một lát rồi thấp giọng nói:
- Nghe nói tiểu thư sắp lấy chồng rồi tất cả mọi người đều lưu luyến.
Tề Phượng Vũ cười nhạt một tiếng:
- Các ngươi phải vui mừng mới đúng ta đi rồi sẽ không còn ai hung ác kiểm tra các ngươi nữa.
- Không không mọi người đúng là rất lưu luyến tiểu thư, bốn năm nay tiểu thư đem những sổ sách hồ đồ xử lý rõ ràng, trong lòng mọi người cũng xóa đi một tảng đá lớn, mọi người đều rất cảm kích tiểu thư.
Tề Phượng Vũ im lặng không nói, trong lòng nàng đúng là khó dứt bỏ được, nếu như mình là nam nhi mình đã có thể quản lý Tề gia lâu hơn đáng tiếc...
Tổng phòng kế toán lại nói:
- Tiểu thư trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng đây là chuyện vui quan trọng hơn là tiểu thư sáng lập ra phòng giám sát của Tề gia, cho dù tiểu thư sau này không ở đây nữa thì phòng giám sát vẫn tiếp tục phát triển.
Nói tới đây viên kế toán trưởng lấy ra một cái bàn tính chế tạo bằng bạch ngân đưa cho Tề Phượng Vũ:
- Đây là hạ lễ mà 120 nhân viên cho tiểu thư, mong tiểu thư nhận lấy.
Tề Phượng Vũ tiếp nhận cái bàn tính, trong lòng nàng vô cùng cảm động, lúc này ở bên ngoài truyền tới một hồi bước chân, thiếp thân nha hoàn A La của Tề Phượng Vũ chạy tới:
- Tiểu thư Tô tiểu thư đã tới.
/493
|