Chỉ thấy mười thị vệ hộ tống Đại Ninh hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức cùng với Thục phi đi vào trong nội điện đằng sau là thiếp thân hoạn quan Mã Nguyên Trinh, mọi người ở trong đại điện liền sững sờ, tại sao không phải là Thân hoàng hậu, đây chính là Thục phi sao? Quả nhiên là tuyệt mỵ khó trách hoàng thượng lại mê luyến nàng.
Lòng của Thân Quốc Cữu cũng trầm xuống, hoàng thượng tại sao lại mang Như Ý tới? Y suy nghĩ một chút liền minh bạch một phương diện dĩ nhiên là do Thân hoàng hậu mang bầu thân thể không tiện nhưng quan trọng hơn là hoàng thượng muốn mượn cơ hội này cho Như Ý công khai lộ diện đẻ cho hoàng tộc thừa nhận tính hợp pháp của Thân Như Ý, dù sao hoàng thượng cũng giống như cô phụ của Như Ý quan hệ của bọn họ khá vi diệu.
Thân Quốc Cữu nhanh chóng nhìn thoáng qua hoàng thái hậu thấy sắc mặt của bà âm trầm biết rõ thái hậu một mực phản đối chuyện hoàng đế lập Như Ý làm phi, nửa tháng trước Thân Như Ý tới Bích Tiên cung bái kiến thái hậu nhưng thái hậu đóng cửa không gặp, nàng kiên quyết cái cuộc hôn nhân này.
Hôm nay hoàng thượng thừa cơ hội này mà mang Thân Như Ý tới tham gia hôn lễ, chỉ hi vọng hoàng thái hậu thừa nhận địa vị hợp pháp của Thân Như Ý, dựa theo lễ chế của Đại Ninh vương triều, hoàng hậu phải nhận được sự đồng ý của thái hậu mới có thể sắc phong mà hoàng đế tuy có thể tùy ý phong thất phi nhưng nếu hoàng thái hậu không đồng ý, thất phi này không được bái tế miếu tổ tông, sau khi chết cũng không được chôn tại hoàng lăng, danh tự cũng không được vào gia phả hoàng tộc chỉ là hữu danh vô thực.
Hoàng Phủ Huyền Đức trong lòng đuối ý cũng không dám đến tìm thái hậu hôm nay đành phải lựa chọn cơ hội thái hậu tham gia hôn lễ của Vô Tấn, để cho thái hậu thừa nhận Thân Như Ý.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi vào trong đại điện, chúng đại thần khom người thi lễ:
- Tham kiến hoàng đế bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức khoát tay:
- Chúng ái khanh miễn lễ hôm nay trẫm cũng giống như mọi người đều tới tham gia hôn lễ, mong mọi người tùy ý.
Hoàng Phủ Cương chạy tới khom người thi lễ:
- Đa tạ bệ hạ tới tham gia, thần vô cùng cảm kích.
Hoàng Phủ Huyền Đức mỉm cười:
- Hoàng thúc nói vậy là khách khí rồi, Vô Tấn là hoàng chất của trẫm, trẫm cũng là người nhà trai, hoàng chất lập gia đình trẫm làm sao có thể không tới.
Hắn lại cao giọng nói với chúng nhân:
- Các vị ái khanh thấy trẫm nói có đúng không?
Tất cả mọi người đều nở ra nụ cười:
- Bệ hạ nói rất đúng.
Lan Lăng quận vương trong lòng thầm cười khổ, hắn đã minh bạch, Hoàng Phủ Huyền Đức xem Lương vương hệ là cái đinh trong mắt, hận không thể nhổ cho thống khoái, năm đó hắn tham gia hôn lễ của con gái mình hôm nay cũng như vậy, cố ý tới lấy lòng, làm cho mọi người tưởng hắn thân cận Lương vương hệ, tương lai ra tay với Lương vương hệ mọi người đều hco rằng là Lương vương hệ tự mình gây nghiệt Hoàng Phủ Huyền Đức tâm cơ cũng không hề nông.
Hoàng Phủ Huyền Đức mang Thân Như Ý tới phía trước, hai người đều đồng thời quỳ trước mặt thái hậu:
- Hoàng nhi Huyền Đức tham kiến thái hậu.
Thân Như Ý cũng thấp giọng nói:
- Nhi tức Như Ý tham kiến thái hậu.
Hoàng thái hậu đối với chuyện nhi tử lấy chất nữ rất tức giận trong lòng, tuy Thân Như Ý không có quan hệ huyết thống với hoàng đế nhưng nàng cũng không thích cái chuyện làm rối loạn bối phận này, cô phụ lấy chất nữ, thật là mất mặt.
Nhưng hôm nay là hôn lễ của Vô Tấn bà cũng không thể trở mặt hơn nữa trong lòng bà cũng hi vọng sau này Vô Tấn quy tộng con của mình có thể tha cho Vô Tấn, phong cho hắn làm một chức vương tiêu dao, như vậy sau này đi gặp Tấn An hoàng đế bà cũng có thể yên lòng.
Cho nên hoàng thái hậu cũng không muốn làm khó đứa con trai này, cho hắn một chút mặt mũi, miễn cưỡng:
- Tất cả đứng lên đi.
Hoàng Phủ Huyền Đức vui mừng, điều này cho thấy thái hậu đã thừa nhận Thục phi, hắn vội vàng đứng dậy:
- Đa tạ mẫu hậu.
Hắn liếc mắt ra ý cho Thân Như ý, Thân Như Ý cũng đứng lên cám ơn:
- Như Ý tạ ân điển của mẫu hậu.
Hoàng thái hậu thấy chuyện này đã là gạo nấu thành cơm, trong lòng cũng không tránh được, đành phải phân phó:
- Trong cung cần phải tuân theo quy củ nội cung, tôn trọng hoàng hậu, khuyến khích hoàng đế chuyên cần chính vụ, nhớ kỹ chưa?
Thân Như Ý trong lòng cũng kích động vạn phần vội vàng nói:
- Nhi tức nhớ kỹ.
Hoàng đế tham gia hôn lễ, đương nhiên không thể ngồi cạnh đám đại thần, Lan Lăng quận vương vội vàng phân phó cho thái hậu ngồi bên cạnh chiếc long ỷ bên cạnh thái hậu, lại đặt thêm một chiếc ghế bên cạnh vương phi dành cho thục phi.
Hoàng Phủ Huyền Đức ngồi xuống, nói khẽ với hoàng thái hậu:
- Chút nữa hoàng nhi sẽ cho Vô Tấn một phần hậu lễ nhất định sẽ khiến cho mẫu hậu thỏa mãn.
Hoàng Phủ Huyền Đức là người vô cùng hiếu thuận, hắn biết rõ Tấn An hoàng hậu chính là mẹ đẻ của mình bất kể bá phụ cùng với phụ thân của hắn có ân oán tình cừu thế nào, hắn chỉ nhận mẹ của mình không những tôn bà làm hoàng thái hậu mà còn cho bà địa vị sủng ái cao nhất.
Hoàng Phủ Huyền Đức biết rõ hoàng thái hậu sở dĩ ưa thích Vô Tấn là vì lúc ở Từ Vân Tự, thái hậu quét lá chuộc tội, Vô Tấn không biết là thái hậu mà vẫn chủ động tới giúp bà, cảm động hoàng thái hậu thái hậu liền vô cùng ưa thích hắn, hơn nữa Vô Tấn lớn lên có phần giống với Tấn An hoàng đế, điều này khiến cho thái hậu ký thác tưởng niệm nào với hắn.
Thái hậu thích Vô Tấn, xem hắn là cháu, Hoàng Phủ Huyền Đức cũng không để ý, cũng để bà tùy tiện, về phần Vô Tấn lớn lên giống Tấn An hoàng đế cũng không kỳ quái, Lương vương cũng giống Tấn An hoàng đế nên nói Vô Tấn giống Tấn An hoàng đế không bằng nói Vô Tấn giống Lương vương.
Hoàng Phủ Huyền Đức phát hiện ra người điều khiển chương trình lần này chính là thái tử, chuyện này cũng thú vị, hắn liền nháy mắt với thái tử, thái tử hiểu ý vội vàng tuyên bố:
- Mời hoàng thượng đọc lời chúc cho tân lang và tân nương.
Ở bên cạnh Tô Tốn cảm khái vô cùng, hoàng thượng tự mình đến thăm hôn lễ của con gái khiến cho y không biết nên vui hay nên buồn, nhưng có thể khẳng định con của hắn đã có mặt mũi rất lớn.
Hoàng Phủ Huyền Đức từ từ đứng lên nói với mọi người:
- Các vị ái khanh, các vị hoàng thất, hôm nay hoàng chất của trẫm là Hoàng Phủ Vô Tấn cùng với cháu gái của Tô tế tửu thành thân, trẫm với tư cách đại biểu cho nhà trai nhiệt liệt chúc mừng bọn họ đồng thời với tư cách hoàng đế của Đại Ninh vương triều chính thức tuyên bố phong Hoàng Phủ Vô Tấn làm người thứa kế Lương vương, nhận được tước vị Lương tự vương.
Lòng của Thân Quốc Cữu cũng trầm xuống, hoàng thượng tại sao lại mang Như Ý tới? Y suy nghĩ một chút liền minh bạch một phương diện dĩ nhiên là do Thân hoàng hậu mang bầu thân thể không tiện nhưng quan trọng hơn là hoàng thượng muốn mượn cơ hội này cho Như Ý công khai lộ diện đẻ cho hoàng tộc thừa nhận tính hợp pháp của Thân Như Ý, dù sao hoàng thượng cũng giống như cô phụ của Như Ý quan hệ của bọn họ khá vi diệu.
Thân Quốc Cữu nhanh chóng nhìn thoáng qua hoàng thái hậu thấy sắc mặt của bà âm trầm biết rõ thái hậu một mực phản đối chuyện hoàng đế lập Như Ý làm phi, nửa tháng trước Thân Như Ý tới Bích Tiên cung bái kiến thái hậu nhưng thái hậu đóng cửa không gặp, nàng kiên quyết cái cuộc hôn nhân này.
Hôm nay hoàng thượng thừa cơ hội này mà mang Thân Như Ý tới tham gia hôn lễ, chỉ hi vọng hoàng thái hậu thừa nhận địa vị hợp pháp của Thân Như Ý, dựa theo lễ chế của Đại Ninh vương triều, hoàng hậu phải nhận được sự đồng ý của thái hậu mới có thể sắc phong mà hoàng đế tuy có thể tùy ý phong thất phi nhưng nếu hoàng thái hậu không đồng ý, thất phi này không được bái tế miếu tổ tông, sau khi chết cũng không được chôn tại hoàng lăng, danh tự cũng không được vào gia phả hoàng tộc chỉ là hữu danh vô thực.
Hoàng Phủ Huyền Đức trong lòng đuối ý cũng không dám đến tìm thái hậu hôm nay đành phải lựa chọn cơ hội thái hậu tham gia hôn lễ của Vô Tấn, để cho thái hậu thừa nhận Thân Như Ý.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi vào trong đại điện, chúng đại thần khom người thi lễ:
- Tham kiến hoàng đế bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức khoát tay:
- Chúng ái khanh miễn lễ hôm nay trẫm cũng giống như mọi người đều tới tham gia hôn lễ, mong mọi người tùy ý.
Hoàng Phủ Cương chạy tới khom người thi lễ:
- Đa tạ bệ hạ tới tham gia, thần vô cùng cảm kích.
Hoàng Phủ Huyền Đức mỉm cười:
- Hoàng thúc nói vậy là khách khí rồi, Vô Tấn là hoàng chất của trẫm, trẫm cũng là người nhà trai, hoàng chất lập gia đình trẫm làm sao có thể không tới.
Hắn lại cao giọng nói với chúng nhân:
- Các vị ái khanh thấy trẫm nói có đúng không?
Tất cả mọi người đều nở ra nụ cười:
- Bệ hạ nói rất đúng.
Lan Lăng quận vương trong lòng thầm cười khổ, hắn đã minh bạch, Hoàng Phủ Huyền Đức xem Lương vương hệ là cái đinh trong mắt, hận không thể nhổ cho thống khoái, năm đó hắn tham gia hôn lễ của con gái mình hôm nay cũng như vậy, cố ý tới lấy lòng, làm cho mọi người tưởng hắn thân cận Lương vương hệ, tương lai ra tay với Lương vương hệ mọi người đều hco rằng là Lương vương hệ tự mình gây nghiệt Hoàng Phủ Huyền Đức tâm cơ cũng không hề nông.
Hoàng Phủ Huyền Đức mang Thân Như Ý tới phía trước, hai người đều đồng thời quỳ trước mặt thái hậu:
- Hoàng nhi Huyền Đức tham kiến thái hậu.
Thân Như Ý cũng thấp giọng nói:
- Nhi tức Như Ý tham kiến thái hậu.
Hoàng thái hậu đối với chuyện nhi tử lấy chất nữ rất tức giận trong lòng, tuy Thân Như Ý không có quan hệ huyết thống với hoàng đế nhưng nàng cũng không thích cái chuyện làm rối loạn bối phận này, cô phụ lấy chất nữ, thật là mất mặt.
Nhưng hôm nay là hôn lễ của Vô Tấn bà cũng không thể trở mặt hơn nữa trong lòng bà cũng hi vọng sau này Vô Tấn quy tộng con của mình có thể tha cho Vô Tấn, phong cho hắn làm một chức vương tiêu dao, như vậy sau này đi gặp Tấn An hoàng đế bà cũng có thể yên lòng.
Cho nên hoàng thái hậu cũng không muốn làm khó đứa con trai này, cho hắn một chút mặt mũi, miễn cưỡng:
- Tất cả đứng lên đi.
Hoàng Phủ Huyền Đức vui mừng, điều này cho thấy thái hậu đã thừa nhận Thục phi, hắn vội vàng đứng dậy:
- Đa tạ mẫu hậu.
Hắn liếc mắt ra ý cho Thân Như ý, Thân Như Ý cũng đứng lên cám ơn:
- Như Ý tạ ân điển của mẫu hậu.
Hoàng thái hậu thấy chuyện này đã là gạo nấu thành cơm, trong lòng cũng không tránh được, đành phải phân phó:
- Trong cung cần phải tuân theo quy củ nội cung, tôn trọng hoàng hậu, khuyến khích hoàng đế chuyên cần chính vụ, nhớ kỹ chưa?
Thân Như Ý trong lòng cũng kích động vạn phần vội vàng nói:
- Nhi tức nhớ kỹ.
Hoàng đế tham gia hôn lễ, đương nhiên không thể ngồi cạnh đám đại thần, Lan Lăng quận vương vội vàng phân phó cho thái hậu ngồi bên cạnh chiếc long ỷ bên cạnh thái hậu, lại đặt thêm một chiếc ghế bên cạnh vương phi dành cho thục phi.
Hoàng Phủ Huyền Đức ngồi xuống, nói khẽ với hoàng thái hậu:
- Chút nữa hoàng nhi sẽ cho Vô Tấn một phần hậu lễ nhất định sẽ khiến cho mẫu hậu thỏa mãn.
Hoàng Phủ Huyền Đức là người vô cùng hiếu thuận, hắn biết rõ Tấn An hoàng hậu chính là mẹ đẻ của mình bất kể bá phụ cùng với phụ thân của hắn có ân oán tình cừu thế nào, hắn chỉ nhận mẹ của mình không những tôn bà làm hoàng thái hậu mà còn cho bà địa vị sủng ái cao nhất.
Hoàng Phủ Huyền Đức biết rõ hoàng thái hậu sở dĩ ưa thích Vô Tấn là vì lúc ở Từ Vân Tự, thái hậu quét lá chuộc tội, Vô Tấn không biết là thái hậu mà vẫn chủ động tới giúp bà, cảm động hoàng thái hậu thái hậu liền vô cùng ưa thích hắn, hơn nữa Vô Tấn lớn lên có phần giống với Tấn An hoàng đế, điều này khiến cho thái hậu ký thác tưởng niệm nào với hắn.
Thái hậu thích Vô Tấn, xem hắn là cháu, Hoàng Phủ Huyền Đức cũng không để ý, cũng để bà tùy tiện, về phần Vô Tấn lớn lên giống Tấn An hoàng đế cũng không kỳ quái, Lương vương cũng giống Tấn An hoàng đế nên nói Vô Tấn giống Tấn An hoàng đế không bằng nói Vô Tấn giống Lương vương.
Hoàng Phủ Huyền Đức phát hiện ra người điều khiển chương trình lần này chính là thái tử, chuyện này cũng thú vị, hắn liền nháy mắt với thái tử, thái tử hiểu ý vội vàng tuyên bố:
- Mời hoàng thượng đọc lời chúc cho tân lang và tân nương.
Ở bên cạnh Tô Tốn cảm khái vô cùng, hoàng thượng tự mình đến thăm hôn lễ của con gái khiến cho y không biết nên vui hay nên buồn, nhưng có thể khẳng định con của hắn đã có mặt mũi rất lớn.
Hoàng Phủ Huyền Đức từ từ đứng lên nói với mọi người:
- Các vị ái khanh, các vị hoàng thất, hôm nay hoàng chất của trẫm là Hoàng Phủ Vô Tấn cùng với cháu gái của Tô tế tửu thành thân, trẫm với tư cách đại biểu cho nhà trai nhiệt liệt chúc mừng bọn họ đồng thời với tư cách hoàng đế của Đại Ninh vương triều chính thức tuyên bố phong Hoàng Phủ Vô Tấn làm người thứa kế Lương vương, nhận được tước vị Lương tự vương.
/493
|