Trong sát na mở mắt ra, tin tức vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng truyền vào trong óc Phương Vân.
Lúc trước hắn chỉ có hai thiên long lực, chưa thể tiếp thu được những tin tức này. Nhưng hiện tại hắn đã có chín thiên long lực, đương nhiên khi tiếp thu những tin tức này sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Các loại biến hóa của khói độc ở xung quanh đều lọt vào trong mắt hắn, Phương Vân “thấy” được từng đạo nhân ảnh phi thân rời đi, liền cuời nhạt:
“Coi như các ngươi thông minh, hiện tại ta muốn thu thập các ngươi, quá dễ dàng!”
Có điều, Phương Vân cũng không có ý truy sát những người này. Cảnh giới đã đề thăng xấp xỉ đến giới hạn, còn dược vật đề thăng chưa dùng tới.
Tâm niệm khẽ động, túi không gian mở tung, một viên đan dược lớn chừng bằng đầu ngón tay bay ra, lọt vào trong miệng Phương Vân. Phương Vân cắn vỡ, nuốt vào bụng. Lập tức một cỗ lực lượng mới nổ tung trong cơ thể Phương Vân, tiếp tục đề thăng lực lượng của hắn.
Đây là một viên đan dược cực phẩm. Đan dược cực phẩm so với đan dược thượng phẩm khác nhau rất nhiều, không chỉ ẩn chứa năng lượng hùng hậu, mà cái quan trọng chính là đan dược cực phẩm có thể kích phát tiềm năng của võ giả, tiến thẳng đến mức giới hạn lực lượng cao nhất của võ giả.
Mức độ đề thăng có liên quan đến thể chất của võ giả, đồng thời cũng liên quan đến chính đan dược. Lần đầu tiên phục đan dược vào, biên độ đề thăng sẽ lớn nhất, còn về sau, nuốt càng nhiều thì hiệu quả càng giảm xuống. Giống như Ngu Thần của Long Hổ Tông, phục vào rất nhiều đan dược cực phẩm, nhưng càng về sau, tác dụng đề thăng lực lượng của đan dược cực phẩm càng lúc càng cực kỳ nhỏ. Mỗi lần phục vào nhiều nhất cũng chỉ có thể đề thăng thêm nửa phi long lực. Có điều, tăng thêm một hai phi long lực trong cuộc chiến đồng cấp, đối với Ngu Thần có ưu thế rất nhiều. Cho nên võ giả đối với đan dược cực phẩm, vẫn tận dụng tới mức tối đa
Mặt khác, đan dược cực phẩm sau khi đề thăng lực lượng võ giả đến giới hạn, sẽ chuyển hóa khiến cho khả năng ẩn chứa năng lượng của võ giả tăng thêm lên. Đến khi đạt đến Thiên Tượng Cảnh sẽ hoàn toàn bộc phát. Năng lực của võ giả sẽ được đề thăng cực đại. Cũng bởi vậy mà đan dược cực phẩm mới trân quý như vậy, cho nên đối vơi loại đan dược này, các tông phái mới hạn chế phân phối. Thường thường chỉ có trưởng lão và các đệ tử chân truyền mới được phân cho, hơn nữa mỗi năm chỉ có một viên.
Đan dược cực phẩm vào bụng rồi, Phương Vân cảm giác kinh mạch trong cơ thể lần thứ hai mở rộng, không gian phía trên đầu hắn, vốn đã khép lại, lúc này lại nứt vỡ, hư ảnh thiên long lại hiện ra.
“Hống!..”
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, lại thêm một thiên long viễn cổ từ hư không chui ra...
Tại Trung thổ, trên mặt đất rộng lớn xuất hiện một đạo quán, các đình thai được xây dựng theo hình chữ bài, Trong mỗi tòa đình thai đều đặt một tấm bia đá cực lớn, ở bên trên phân biệt ghi là: “Địa Biến Bảng”, “Linh Tuệ Bảng”, “Thiên Tượng Bảng”.
Đạo quán này là thánh địa của tông phái, được xây dựng rất bí mật. Tại mỗi đình thai đều có người quét tuớc thờ phụng, xem xét hằng ngày.
Trong đạo quán, bình thường sẽ hoàn toàn tĩnh lặng. Dăm ba tiểu đạo sĩ chấp chổi, quét tước sân đình, giữ cho nơi này luôn sạch sẽ. Nhưng hiên tại lơi này cực kỳ nhốn nháo, đủ loại người vây quanh. Có đạo môn, ma môn, có cả những tên dâm tặc, đạo chích...
Trong tông phái giới có một quy củ ấy là mặc kệ là ai tại những thiên cơ bảng này không được phép động võ. Cho nên những người này ở đây luôn bình an vô sự.
Phía trước thiên cơ bảng có rất nhiều nguời tụ tập, hoàn toàn là vì có một tên đệ tử tông phái phát hiện bảng Địa Biến Bảng thay đổi tên người đứng đầu. ấy là không thấy tên Phương Vân đâu nữa.
Lúc ban đầu tên đệ tử này đoán rằng người này đã bị nguời ta giết chết, liền kể cho các bang hữu mình nghe.
Có điều, rất nhanh sau có người phát hiện ra tên của nguời đứng đầu bảng Địa Biến trên bảng Linh Tuệ.
Bia đá Thiên Cơ trong đình, hết thảy đều là pháp khí luyện thành, có thể tự động hiện tên võ giả. Mọi người ở đây đều hết sức chú ý. Họ phát hiện ra rằng, tiểu hầu gia Phương Vân này, chỉ trong mười hai ngày ngắn ngủi lấy tốc độ kinh người liên tục tiến nhanh trên bảng Linh Tuệ.
“Mau nhìn, hắn đang tăng lên đến mười thiên long lực!” Trong đám nguời. một gã võ giả biến sắc, kêu to.
“Tốc độ đề thăng lực lượng thật đáng sợ. Nếu tiếp tục đề thăng, hắn sẽ vượt qua nguời đứng đầu bảng Linh Tuệ, Tuệ Không Hòa Thượng!”
Lúc này, có người đọc dòng chữ trên bảng Linh Tuệ: “Đứng đầu bảng Linh Tuệ: Tuệ Không Hòa Thượng, trưởng lão Chiêu Giác Tự. Linh Tuệ Cảnh, tu luyện “Trí Tuệ Độ Luận”, mười thiên long lực!”
Thanh âm còn chưa dứt. mọi người đột nhiên phát hiện dòng chữ đứng thứ hai tại bảng Linh Tuệ đột nhiên nhấp nháy tỏa sáng.
“Vút!”
Sau đó. trước mắt chúng nhân, dòng chữ này đột nhiên nhảy lên vị trí đầu tiên:
“Đứng đầu bảng linh tuệ: Phương Vân, Bình Yêu Đại Tướng Quân triều Đại Chu, Linh Tuệ Cảnh, phục vào thiên địa kỳ vật: Hóa Long Thảo, mười hai thiên long lực, đứng đầu bảng linh tuệ!”
“Oa!”
Đám người thoáng chốc ồn ào, tất cả mọi người đều bị mấy chữ mười hai thiên long lực khiến cho ngây ngốc. Ngay cả một ít trưởng lão trong phái ẩn thân trong đám người cũng thấy mí mắt giật giật!
“Muời hai thiên long lực. sao có thể?!!”
“Mười thiên long lực không phải đã được gọi là đại viên mãn sao? Nguời này thế nào lại vượt qua nhiều như vậy?!”
“Hóa Long Thảo, nhất định là do Hóa Long Thào. Tra, tra. mau tra ra xem có chuyện gì xảy ra?”
“Đó là thứ gì vậy?! Nhất định phải đoạt đến tay!”
Đám người ầm ỷ, vô số nhân ảnh cấp tốc bay ra khắp các hướng, ai nấy đều mong tìm hiểu xem Hóa Long Thảo là thứ gì. Từng mảnh tin tức không ngừng truyền về các trong phái.
Mười hai thiên long lực. lực lượng như vậy, có thể giết chết một cường giả Thiên Tượng Cảnh bình thường!
Lúc này Phương Vân vẫn đang an tâm tu luyện trong khói độc, không hề hay biết rằng bên ngoài có một đám người vì cái tên của mình, đang ngày đêm sôi sục.
“Tiếp tục!”
Phương Vân nuốt viên đan dược cực phẩm thứ hai vào bụng, sau mấy canh giờ sau, lại thêm một thiên long viễn cổ xuất hiện từ hư không...
Viên thứ ba... Viên thứ tư... Viên thứ năm...
Phương Vân huyền phù giữa không trung, một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể hắn truyền ra ngoài. Nuốt hết năm viên đan dược cực phẩm, lúc này Phương Vân nắm giữ lực lượng mười hai thiên long viễn cổ.
Mười hai thiên long viễn cổ đã là thanh thế hãi nhân, uy áp khổng lồ ấy khiến cho toàn bộ độc vật đều chui hết vào trong đầm lầy, không dám thò mặt ra ngoài.
Sâu trong sơn cốc, Dương Hoằng cảm giác được cỗ áp lực ấy, sắc mặt không khỏi thay đổi mạnh.
“Nếu hắn tiếp tục đề thăng với tốc độ này, chẳng mấy chốc sẽ vượt qua ngươi!”
Dương Hoằng còn chưa kịp mở miệng, linh hồn trong nhẫn đã mở miệng trước. Trong thanh âm có chút ngưng trọng.
Dương Hoằng cuối cùng đã vẫn trấn định được, suy nghĩ chốc lát, lập tức lấy lại bình tĩnh:
“Loại chuyện này không có khả năng phát sinh. Tuệ Không hòa thượng đứng đầu bảng Linh Tuệ cũng chỉ là mười thiên long lực. Mà đây là nhờ Trí Tuệ Độ Luận của Chiêu Giác Tự là độc nhất vô nhị trong thiên hạ, hơn nữa Chiêu Giác Tự còn có Thập Long Thập Tượng Bàn Nhược Công, được gọi là tiềm kích cực hạn thân thể con người!. Hắn có thể đạt đến mức này, chắc chắn đã nuốt vào được một thứ ngoại vật nào đó. Hơn nữa cũng đã đạt đến giới hạn rồi!”
Thập Long Thập Tượng, Tượng ở đây không phải là voi mà là long tượng một dòng trong long chủng, là một trong những thánh thú hộ pháp của Phật tông.
“Ngươi quả thực đã nhìn ra được vấn đề!” Linh hồn trong nhẫn nở nụ cười.
Trong mắt Dương Hoằng ánh lên một tia hàn quang, cười nhạt nói:
“Mười hai thiên long lực, thực lực như vậy cũng đủ để hạ bệ vị trí của Tuệ Không Hòa Thượng. Có điều, đường võ đạo, càng vượt xa cảnh giới, tích lũy càng phải hùng hậu, đột phá cảnh giới lại càng khó khăn. Ta thực sự muốn xem, lấy thực lực mười hai thiên long lực của hắn, làm thế nào hắn có thể đạt đến Thiên Tượng Cảnh!”
“Hà hà, hắn muốn đạt đến Thiên Tượng Cảnh quả thực độ khó tăng lên là không giả, nhưng sau khi đột phá rồi, lực lượng mai sau bộc phát ra càng thêm kinh khủng!” Linh hồn trong nhẫn lại nói.
“Cái này còn phải chờ xem hắn có mạng để sống tới lúc đó không rồi hãy nói!”
“Ầm! Ầm!”
Một cỗ chấn động cường liệt truyền đến, ngay cả Thượng Đế Chiến Xa của Dương Hoằng cũng rung động không ngừng.
“Ngâm!..”
ở phía trước Thượng Đế Chiến Xa, bốn con cự long gào thảm. Phía trước bốn con thiên long viễn cổ, mây đen hội tụ, mưa giông gió dật, một hắc ảnh mang theo khí tức cường đại kinh khủng huyền phù giữa không trung. Con quái vật này mỗi quyền đánh ra, đều có uy thế băng thiên địa liệt, bốn con cự long của Dương Hoằng không thể thừa nhận nổi.
Kế Mông, thân người đầu rồng, là một trong những dị chủng của rồng. Nơi nào nó xuất hiện tất có mưa rền gió dữ.
Trong ba mươi sáu thiên cương thần thú, nó đứng hàng thứ tám.
“Súc vật!”
Mắt thấy bốn thiên long bị Kế Mông không ngừng đánh tan, Dương Hoằng rốt cục nổi giận: “Thượng đế hư ảnh!”
Thanh âm vừa dứt, phía trên Thượng Đế Chiến Xa, một hư ảnh khổng lồ hiện ra, tản ra khí tức tôn quý, nhân từ, trí tuệ, chính là thượng đế của bát hoang từng thống trị trung thổ thần châu, uy danh muôn thuở.
Một năm qua, tu vi Dương Hoằng tựa hồ đã đề thăng cực đại. Hư ảnh thượng đế hắn triệu ra màu sắc sẫm hơn trước nhiều, hiện ra một loại xu thế thực chất hóa
“Ong! Ong!”
Không gian rung động, thanh âm của Dương Hoằng, tựa hồ xuyên qua không gian, thời gian, thức tỉnh lại tồn tại tôn quý bậc nhất trong thiên địa Toàn bộ không gian ầm ầm rung động, chỉ thấy một đôi mắt cực lớn, nhìn thấu vạn vật thiên địa, chợt mở ra, rơi trên người thần thú Kế Mông.
Bị hai mắt thượng đế nhìn chằm chằm, thần thú Kế Mông vốn đang vô cùng hung hãn, muốn đánh tan cả bốn con thiên long của Dương Hoằng đột nhiên phát ra tiếng kêu ô ô, không động đậy, im lìm giữa không trung.
Thượng đế, chính là tồn tại trấn áp vạn vật thiên địa, là tồn tại cao quý nhất trong thiên địa Trong trí nhớ của toàn bộ hung thú, thần thú đều được truyền thừa đó là tồn tại mà chúng không được phép đối kháng.
Mặc dù Kế Mông rất mạnh mẽ, nhưng đối với thượng đế, nó vẫn không thể nào đối địch lại được!
Trên trời, mây tía ngập tràn, bay lơ lửng. Trên Thượng Đế Chiến Xa, hư ảnh cao lớn của thượng đế đứng dậy, sau đó một cước xuyên phá tầng mây, mang theo uy áp đáng sợ, đạp xuống dưới.
“Ầm!”
Kế Mông ngơ ngác huyền phù giữa không trang, không hề nhúc nhích, để mặc cho cước của hư ảnh thượng để đạp lên người, nổ tung, nát vụn.
Một bàn tay to lớn màu tím từ giữa hư không chụp đến, nhất thời áp súc toàn bộ tinh huyết của Kế Mông lại, hóa thành một giọt tinh huyết lớn cỡ bằng nắm tay, roi vào trong lòng bàn tay Dương Hoằng.
“Kế Mông, trong thiên địa có một con là đủ rồi, không cần quá nhiều!”
Dương Hoằng khẽ động tâm niệm, lập tức tinh huyết lớn bằng nắm tay lập tức bốc hơi, chỉ còn lại một giọt, sau đó nhét vào khiếu huyệt trên người. Mỗi lần sử dụng Thượng Đế Hư Ảnh, tựa hồ hắn phải tiêu hao vô cùng nhiều nội lực, bởi vậy lúc này sắc mặt Dương Hoằng cực kỳ nhợt nhạt.
“Đáng tiếc, long huyết trên người Kế Mông không thâm hậu bằng ứng Long, nếu không mà nói, ngươi có thể vượt qua Thập Tam hoàng tử rồi.”
Linh hồn trong nhẫn thở dài nói: “Hơn nữa, ngươi sử dụng Thượng Đế Hư Ảnh, hiện tại hắn hắn đã phát hiện ra, ngươi cũng đã đến nơi này!”
“Phát hiện thì đã sao chứ?” Dương Hoằng cười nhạt: ‘Triều Đại Chu cai trị anh minh, cái gì cũng phải dựa vào chứng cứ. Điểm này, ta rất giống với tên tiểu hầu gia kia, cực kỳ thích thú!”
Thân thể nhoáng lên, Dương Hoằng lập tức hóa thành thiểm điện bỏ đi. Hắn vừa mới sử xuất Thượng Đế Hư Ảnh, nội lực tiêu hao cực lớn, tuyệt không muốn gặp phải bất kỳ cường địch nào vào lúc này.
.
/1156
|