Con ngươi nhẹ nhàng quét qua Mạnh thái y, Lí Nhã tin, nếu hắn không phải đồ ngốc, ý tứ của nàng hắn đều hiểu!
Sở dĩ nàng không nói hẳn ra, cũng là do không muốn làm hắn khó xử.
Hiện giờ nàng là một tội hậu, thêm bạn bớt thù tốt hơn nhiều!
Mà Mạnh thái y này tất nhiên cũng hiểu được ý tứ của Lí Nhã, vừa nãy hắn đã rất cảnh giác, không ngờ Lí Nhã lại biết!
Vì hoàng thượng, hắn nguyện ý nói dối, nhưng hiện tại hoàng hậu đã nói như vậy, hơn nữa còn mở cho hắn lối thoát, nếu hắn không nói, hoàng hậu nhất định cũng sẽ nói ra!
Trong giây phút đó, trong đầu Mạnh thái y cũng suy nghĩ rất nhiều!
Trái ý hoàng thượng, là tử tội!
Nhưng có ý mưu hại hoàng tự, có thể sẽ tru di cửu tộc!
Chỉ chốc lát, cả người đổ mồ hôi lạnh, hắn chết chỉ là chuyện nhỏ, mà nếu hại người từ già đến trẻ nhà hắn, đó mới là chuyện lớn!
Thân mình run rẩy một lần nữa tiến lên, Lí Nhã thản nhiên nhìn hắn, giống như đã đoán được hết từ trước.
Khóe miệng thái hậu cũng nhếch lên, Úc quý phi vẻ mặt khẩn trương nhìn thái y, nét mặt hoàng thượng lại vẫn thản nhiên như cũ.
Bất quá, trong lòng hắn cũng siết chặt.
Hắn đã nghĩ rất nhiều, cũng muốn đáp ứng điều kiện của thái hậu, nhưng đến nay cũng chưa nghĩ tới sẽ cho nàng một đứa con!
Nhưng Lí Tư Nhã thật sự mang thai?
Nữ nhân này cũng dám trêu đùa hắn, trong lòng lại càng không thoải mái.
“Thế nào? Mạnh thái y, bản cung bị bệnh do ăn lung tung sao?”
Lí Nhã thản nhiên cười, Úc quý phi, chẳng phải ngươi cao hứng lắm sao? Ta rất muốn xem ngươi có thể cao hứng bao lâu.
“Bẩm nương nương, do lúc nãy tâm trạng nương nương bất an, mạch không ổn định, là do tội thần sơ sẩy! Nương nương tha mạng, hoàng thượng tha mạng, thái hậu nương nương tha mạng…”
Vù một tiếng, Mạnh thái y liền quỳ xuống, liên tục dập đầu.
“Mạnh thái y, ý ngươi là sao? Nàng, tội hậu này làm sao?”
Vẻ mặt có điểm biến dạng, Úc quý phi cũng hiểu hoàng thượng còn đứng một bên, nàng không dám làm quá phận sự, nhưng trên mặt rốt cuộc cười không nổi.
“Quý phi, hoàng hậu nương nương là có hỉ…”
Thanh âm run rẩy phát ta, không phải lớn, nhưng lại đập rất rõ vào tai những người trong nhà lao.
Sở dĩ nàng không nói hẳn ra, cũng là do không muốn làm hắn khó xử.
Hiện giờ nàng là một tội hậu, thêm bạn bớt thù tốt hơn nhiều!
Mà Mạnh thái y này tất nhiên cũng hiểu được ý tứ của Lí Nhã, vừa nãy hắn đã rất cảnh giác, không ngờ Lí Nhã lại biết!
Vì hoàng thượng, hắn nguyện ý nói dối, nhưng hiện tại hoàng hậu đã nói như vậy, hơn nữa còn mở cho hắn lối thoát, nếu hắn không nói, hoàng hậu nhất định cũng sẽ nói ra!
Trong giây phút đó, trong đầu Mạnh thái y cũng suy nghĩ rất nhiều!
Trái ý hoàng thượng, là tử tội!
Nhưng có ý mưu hại hoàng tự, có thể sẽ tru di cửu tộc!
Chỉ chốc lát, cả người đổ mồ hôi lạnh, hắn chết chỉ là chuyện nhỏ, mà nếu hại người từ già đến trẻ nhà hắn, đó mới là chuyện lớn!
Thân mình run rẩy một lần nữa tiến lên, Lí Nhã thản nhiên nhìn hắn, giống như đã đoán được hết từ trước.
Khóe miệng thái hậu cũng nhếch lên, Úc quý phi vẻ mặt khẩn trương nhìn thái y, nét mặt hoàng thượng lại vẫn thản nhiên như cũ.
Bất quá, trong lòng hắn cũng siết chặt.
Hắn đã nghĩ rất nhiều, cũng muốn đáp ứng điều kiện của thái hậu, nhưng đến nay cũng chưa nghĩ tới sẽ cho nàng một đứa con!
Nhưng Lí Tư Nhã thật sự mang thai?
Nữ nhân này cũng dám trêu đùa hắn, trong lòng lại càng không thoải mái.
“Thế nào? Mạnh thái y, bản cung bị bệnh do ăn lung tung sao?”
Lí Nhã thản nhiên cười, Úc quý phi, chẳng phải ngươi cao hứng lắm sao? Ta rất muốn xem ngươi có thể cao hứng bao lâu.
“Bẩm nương nương, do lúc nãy tâm trạng nương nương bất an, mạch không ổn định, là do tội thần sơ sẩy! Nương nương tha mạng, hoàng thượng tha mạng, thái hậu nương nương tha mạng…”
Vù một tiếng, Mạnh thái y liền quỳ xuống, liên tục dập đầu.
“Mạnh thái y, ý ngươi là sao? Nàng, tội hậu này làm sao?”
Vẻ mặt có điểm biến dạng, Úc quý phi cũng hiểu hoàng thượng còn đứng một bên, nàng không dám làm quá phận sự, nhưng trên mặt rốt cuộc cười không nổi.
“Quý phi, hoàng hậu nương nương là có hỉ…”
Thanh âm run rẩy phát ta, không phải lớn, nhưng lại đập rất rõ vào tai những người trong nhà lao.
/37
|