Giáng đến lãnh cung? Thật vậy sao?
Con ngươi Lí Nhã sáng lên, như vậy cũng tốt, nàng không biết mình sẽ ở nơi ngu ngốc này bao lâu, nhưng ở lãnh cung so với vào trong hậu cung cùng bọn họ đấu trí thì tốt hơn gấp trăm lần.
Nếu có thể, nàng muốn nhảy dưng lên, không chút do dự lựa chọn vào lãnh cũng a!
“Phải tạ ơn ân điển hoàng thượng…”
Lí Nhã khẩn trương nói lời cảm tạ, hoàng thượng có chút kinh ngạc, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia tươi cười, hắn cảm thấy rất chói mắt.
Bất quá, điều này không quan trọng, hắn biết, nàng cũng chỉ là một quân cờ của hoàng thái hậu, hắn cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Hoàng thượng hung ác nắm tay, thanh âm so với vừa nãy lạnh hơn rất nhiều:
“Bất quá, ngươi cũng đừng vui vẻ quá sớm. Hoàng thái hậu kiên trì cho rằng ngươi không làm chuyện như vậy, cho nên người muốn điều tra rõ, buối tối ba ngày sau chính là kỳ hạn cuối cùng.
Lí Tư Nhã, nếu ngươi không tìm được đủ chứng cứ chứng minh ngươi trong sạch, ngươi có thể yên tâm lên đường…”
Hừ lạnh một tiếng, vừa vặn nhìn khuôn mặt Lí Nhã hoàn toàn suy sụp, hắn vui vẻ nghênh ngang quay đi. (BT thế =–=)
Đối với Úc Lan, hắn luôn yên tâm, nàng muốn đối phó với người khác, tất nhiên sẽ làm tốt phần chuẩn bị.
Nàng ta ra tay, tuyệt đối sẽ không để lại manh mối!
Nhìn hắn kiêu ngạo rời đi, Lí Nhã rốt cục hiểu được nữ nhân kia vì cái gì mà kiêu ngạo đến vậy.
Rõ ràng hoàng thượng đã ngầm đồng tình với nàng ta.
Trong cung này ai là lão đại? Đương nhiên là hoàng thượng.
Hiện tại hoàng thái hậu cùng hoàng thượng tranh quền, mà nàng lại là hoàng hậu bất hạnh vì bọn họ mà làm vật hi sinh.
Một người muốn bảo vệ, một người muốn giết, nếu hoàng thượng ra tay nhiều một ít, nếu nàng không chết cũng thật là trái ý trời.
Lo liệu? Nàng hiện đang ở trong lao, lại không biết sự tình từ đầu đến cuối, như thế nào có thể lo liệu?
“Lí Tư Nhã, cái đồ nhát gan, lặn đi đâu rồi, lăn ra đây cho ta! Tối thiểu nói cho ta biết sao lại thế này đi, có nghe hay không…”
Trong lòng hô nửa ngày, nàng cũng không dám nói ra tiếng, hiện tại nàng phải bảo toàn thân thể này, nếu người khác biết nàng không phải Lí Tư Nhã, có thể thật sự trên không có đường, dưới có cửa. (đi chết)
Con ngươi Lí Nhã sáng lên, như vậy cũng tốt, nàng không biết mình sẽ ở nơi ngu ngốc này bao lâu, nhưng ở lãnh cung so với vào trong hậu cung cùng bọn họ đấu trí thì tốt hơn gấp trăm lần.
Nếu có thể, nàng muốn nhảy dưng lên, không chút do dự lựa chọn vào lãnh cũng a!
“Phải tạ ơn ân điển hoàng thượng…”
Lí Nhã khẩn trương nói lời cảm tạ, hoàng thượng có chút kinh ngạc, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia tươi cười, hắn cảm thấy rất chói mắt.
Bất quá, điều này không quan trọng, hắn biết, nàng cũng chỉ là một quân cờ của hoàng thái hậu, hắn cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Hoàng thượng hung ác nắm tay, thanh âm so với vừa nãy lạnh hơn rất nhiều:
“Bất quá, ngươi cũng đừng vui vẻ quá sớm. Hoàng thái hậu kiên trì cho rằng ngươi không làm chuyện như vậy, cho nên người muốn điều tra rõ, buối tối ba ngày sau chính là kỳ hạn cuối cùng.
Lí Tư Nhã, nếu ngươi không tìm được đủ chứng cứ chứng minh ngươi trong sạch, ngươi có thể yên tâm lên đường…”
Hừ lạnh một tiếng, vừa vặn nhìn khuôn mặt Lí Nhã hoàn toàn suy sụp, hắn vui vẻ nghênh ngang quay đi. (BT thế =–=)
Đối với Úc Lan, hắn luôn yên tâm, nàng muốn đối phó với người khác, tất nhiên sẽ làm tốt phần chuẩn bị.
Nàng ta ra tay, tuyệt đối sẽ không để lại manh mối!
Nhìn hắn kiêu ngạo rời đi, Lí Nhã rốt cục hiểu được nữ nhân kia vì cái gì mà kiêu ngạo đến vậy.
Rõ ràng hoàng thượng đã ngầm đồng tình với nàng ta.
Trong cung này ai là lão đại? Đương nhiên là hoàng thượng.
Hiện tại hoàng thái hậu cùng hoàng thượng tranh quền, mà nàng lại là hoàng hậu bất hạnh vì bọn họ mà làm vật hi sinh.
Một người muốn bảo vệ, một người muốn giết, nếu hoàng thượng ra tay nhiều một ít, nếu nàng không chết cũng thật là trái ý trời.
Lo liệu? Nàng hiện đang ở trong lao, lại không biết sự tình từ đầu đến cuối, như thế nào có thể lo liệu?
“Lí Tư Nhã, cái đồ nhát gan, lặn đi đâu rồi, lăn ra đây cho ta! Tối thiểu nói cho ta biết sao lại thế này đi, có nghe hay không…”
Trong lòng hô nửa ngày, nàng cũng không dám nói ra tiếng, hiện tại nàng phải bảo toàn thân thể này, nếu người khác biết nàng không phải Lí Tư Nhã, có thể thật sự trên không có đường, dưới có cửa. (đi chết)
/37
|