Thiên Thanh Mãng Ngưu vừa mới tiến hóa thành công, còn trong thời kỳ suy yếu. Sau khi vượt qua thời kỳ suy yếu này, nó mới chân chính nắm giữ lực lượng Thánh Vực trong cơ thể.
Nó đã theo dõi cuộc chiến giữa Hoàng Long và Công chúa Ma tộc lúc nãy, cho nên vừa tiến hóa thành công nó đã muốn trốn thật xa. Thế nhưng đã quá muộn.
Trước mắt nó, kim quang lóe lên, một tòa bảo tháp hình tam giác bay đến, một lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ từ bảo tháp phủ xuống, đem thân hình nó trụ lại.
Rống! Rống! Bị bảo tháp vây khốn, Thiên Thanh Mãng Ngưu rống giận, toàn thân bắn ra khí tức màu xanh, hai mắt tỏa ra ánh sáng Hắc Ma, điên cuồng đánh tới.
Nhận một kích này, thân hình Hoàng Long lay động, trán nhăn lại.
Thiên Thanh Mãng Ngưu này mặc dù vừa tiến vào Thánh Vực thành công, còn ở thời kỳ suy yếu, nhưng vẫn là Thánh Vực Ma thú, không phải là loại mà hiện tại Hoàng Long có thể vây khốn được. Quần Tiên Các từ khi có Hương Thạch Vấn Thiết dung nhập vào, đã tiến hóa thành bảo khí đỉnh cấp. Nhưng pháp lực Hoàng Long còn yếu, nay lại phải đem Thanh Thiên Mãng Ngưu thu vào trong rồi trấn áp. Khó!
Bác Cách đứng sau lưng Hoàng Long thấy vậy, sắc mặt biến đổi, có chút lo lắng hỏi: “Thiếu chủ! Người…”
“Không có việc gì. Hiện tại ngươi đem ma lực truyền vào người ta”. Hoàng Long mở miệng, vẻ mặt lạnh lung nhưng trong lòng nổi lên hứng thú. Thiên Thanh Mãng Ngưu, thiên bẩm là siêu cấp thần thú. Thánh Vực siêu cấp thần thú, nếu như dễ dàng trấn áp, vậy mới là chuyện lạ.
Đối với việc này, cũng không nằm ngoài dự đoán của Hoàng Long.
“Vâng! Thiếu chủ”. Bác Cách y lời, toàn thân vận chuyển ma lực, một luồng ma lực cuồn cuộn từ hai tay chuyển sang cơ thể Hoàng Long.
Ma lực và chân nguyên về cơ bản là giống nhau, chỉ là hình thức tồn tại khác nhau mà thôi. Ma lực của Bác Cách không ngừng truyền sang cơ thể Hoàng Long, tiến vào trong đan điền, Kim Đan chuyển động, đem ma lực chuyển hóa thành chân nguyên.
Là Cường giả Thánh Vực, ma lực của Bác Cách rất cường đại. Nhận được trợ giúp, Hoàng Long cảm thấy Tiên Thiên chân nguyên bên trong cơ thể ngày một tăng, pháp lực toàn thân tăng mạnh.
Hoàng Long mắt lộ tinh quang, trầm giọng quát lên, hai tay bắt quyết. Ánh sáng từ Quần Tiên Các ngày một chói lòa, hai chữ “Quần Tiên” ở dưới đáy phát ra kim quang chói lọi, khí lưu xung quanh hỗn loạn, một cỗ lực lượng vô hình đè xuống.
Rống! Thiên Thanh Mãng Ngưu vốn thấy bất an, muốn phá vỡ màn sáng thoát ra, thế nhưng luồng sáng ngày càng ngưng tụ dày hơn, lực hút mạnh hơn, áp lực khổng lồ đè xuống. Đôi nhãn ngưu trở nên đỏ ngầu.
Tất nhiên nó biết đứa trẻ nhân loại kia muốn làm gì. Mặc dù đối phương đã thể hiện cho nó thấy một thực lực cực mạnh, thế nhưng nó đã tiến hóa tới Thánh Vực Ma thú, há lại để cho người khác thu làm sủng vật? Nó thà chết chứ không chịu khuất phục. Đối với nó, điều đó là sự sỉ nhục.
“Đứa trẻ loài người! Ngươi đừng mơ tưởng ta làm sủng vật cho ngươi! Đừng để cho lão ngưu ta ra ngoài, nếu không ta sẽ đem ngươi xé thành thịt vụn!” Thiên Thanh Mãng Ngưu rống giận. Đầu Ngưu khổng lồ hơi chúc xuống, nhằm màn sáng sông tới. Hiên nhiên là nó muốn dùng cặp sừng, vốn đã thu nhỏ lại sau khi tiến hóa Thánh Vực thành công, xuyên phá màn sáng của Quần Tiên Các đang vây khốn nó.
Hoàng Long sắc mặt lạnh lùng. Có điều Bì Nhĩ cùng Ân Đệ nghe được những lời kia của Thiên Thanh Mãng Ngưu thì rất tức giận. Nếu như không phải cố kỵ đầu Thiên Thanh Mãng Ngưu này chốn mất, bọn chúng rất muốn Hoàng Long thả ra đầu ngưu này ra để hai thú có thể hảo hảo giáo huấn nó một phen.
Tất nhiên, tâm lý này của Thiên Thanh Mãng Ngưu bọn chúng có thể hiểu được. Nhớ ngày đó, tâm tư của hai thú chẳng phải cũng như vậy sao? Lúc chủ nhân xuất hiện ở giải đất trung tâm của Ma Thú sơn mạch, nói muốn thu bọn chúng làm ma sủng, bọn chúng còn nổi giận muốn một chưởng chụp chết chủ nhân. Nhưng hiện tại, hai thú không khỏi cảm thấy may mắn, được đi theo chủ nhân là vận may của hai thú.
Mấy tháng trước, chủ nhân ban cho bọn chúng một loại pháp quyết gọi là Tiên Thú tu luyện. Theo đó tu luyện, đến nay, thực lực bọn chúng tăng lên không ít. Hơn nữa, hai thú có thể cảm giác được thân thể của mình dường như đang dần tiến hóa, hướng tới một đẳng cấp mà trước nay bọn chúng không hề hy vọng có thể đạt tới.
Chủ nhân đã nói, bọn chúng tiến hóa thành Thần Thú là chuyện vô cùng đơn giản.
Lên cấp Thần! Nghĩ tới đây, bọn chúng huyết thú sôi trào. Đây là mơ ước của tất cả Ma thú cấp Thánh Vực.
Oanh, oanh! Lúc này, Thiên Thanh Mãng Ngưu dùng cặp sừng khổng lồ húc vào màn sáng tạo ra tiếng vang ba động truyền đến, cắt đứt dòng suy nghĩ của hai thú.
“Bì Nhĩ, Ân Đệ! Uy áp!” Thanh âm Hoàng Long truyền đến.
Hai thú vội vàng lấy lại tinh thần, cung kính đáp: “Vâng! Chủ nhân!” Sau đó phóng ra uy áp hướng Thiên Thanh Mãng Ngưu ép tới.
Hai thú đều là Thánh Vực Trung Giai, uy áp phóng đến khiến cho Thiên Thanh Mãng Ngưu nhất thời không kịp đề phòng, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Thân hình vừa chậm lại liền bị Hoàng Long tung Khổn Tiên Thằng trói lại.
Lần trước đánh chặn đoàn người của Hồng Y Đại Giáo Chủ, Khổn Tiên Thằng đã bị hai người La Phong làm đứt. Sau khi tu vi Hoàng Long tăng lên, trải qua luyện chế lại một lần nữa, Khổn Tiên Thằng nay càng thêm bền bỉ, bên trong ngoại trừ các Phụ Tức trận, Tỏa Nguyên trận còn được bố trí thêm một vài cái Ngụy Thần trận.
Khổn Tiên Thằng xuất ra, giống như Giao Long, hướng thân thể Thiên Thanh Mãng Ngưu quấn lấy. Trong nháy mắt đã đem thân thể khổng lồ của Thiên Thanh Mãng Ngưu trói lại thành một bó thật dày.
Hai chữ “Quần Tiên” của Quần Tiên Các tỏa ra kim quang chói lòa đè xuống, xoay một vòng. Một tiếng ong vang lên, Thiên Thanh Mãng Ngưu trước mặt mọi người đã biến mất, là bị Quần Tiên Các hút vào trong.
Một phen cố gắng, rốt cục cũng tạm thời trấn áp được Thiên Thanh Mãng Ngưu, thu vào Quần Tiên Các.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, Quần Tiên Các hóa thành một đạo kim quang tiến vào mi tâm tổ khiếu giữa trán.
"Chúng ta đi!" Hoàng Long sau khi đem Quần Tiên Các thu lại, lập tức dẫn Bác Cách cùng hai thú phi thân rời đi.
Vừa rồi Hoàng Long cùng Ma tộc Công chúa kịch chiến đã dẫn tới sự chú ý của mấy thế lực xung quanh hải đảo. Hiện tại, Ma tộc Công chúa rút lui, các thế lực xa xa đã bắt đầu tiến lại gần. Mà Hoàng Long cũng không muốn có chuyện phát sinh nên nhanh chóng rời đi.
Đem Thiên Thanh Mãng Ngưu trấn áp, cũng chưa phải là thu phục. Như vậy, việc tiếp theo là phải thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Một đường bay đi, ở bên trong Quần Tiên Các, Thiên Thanh Mãng Ngưu bị Đại Diễn Thần Lôi trận trấn áp ở tâm trận, không ngừng chống cự, rống giận liên tục. Lực lượng cực mạnh không ngừng tỏa ra. Khổn Tiên Thằng đã bị đứt. Chỉ sợ sau một hai canh giờ nữa, Thiên Thanh Mãng Ngưu sẽ thoát ra khỏi Quần Tiên Các. Mà có khi Quần Tiên Các vì chịu tác động này mà bị hao tổn, vậy thì được không bù nổi mất.
Quần Tiên Các mặc dù là đỉnh cấp bảo khí, nhưng vẫn không có cách nào chịu được công kích của Cường Giả Thánh Vực.
Hoàng Long vừa phi hành, vừa phân ra thần niệm khống chế đại trận trong Quần Tiên Các trấn áp Thiên Thanh Mãng Ngưu. Hiện tại, nhu cầu cấp bách là tìm một hoang đảo dừng chân.
"Chủ nhân, cái hoang đảo kia!" Sau nửa giờ phi hành, Kim Tình Tử Viên Ân Đệ dùng kim nhãn nhìn xuyên qua sương mù trên biển, nhìn thấy phía trước có một hoang đảo.
"Tốt! Chúng ta qua đó." Hoàng Long lập tức hướng hoang đảo bay đến.
Một lát sau, mấy người Hoàng Long đã có mặt trên hoang đảo. Lia mắt nhìn qua, chỉ thấy trên hoang đảo, núi non trùng điệp, cổ mộc um tùm, là một vùng rất hoang vắng.
Nhìn qua thì trên đảo không có người.
Có điều, hiện tại Hoàng Long cũng không có tâm tư đi dò xét hoang đảo này. Sau khi lệnh cho Bác Cách cùng hai thú chia ra thủ hộ, Hoàng Long lập tức ngồi xuống, tâm thần nhất niệm, đem Quần Tiên Các xuất ra ngoài.
Hiện tại, Hoàng Long muốn nhanh chóng thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Nếu thu phục được Thiên Thanh Mãng Ngưu thì thực lực của nhóm người mình sẽ tăng lên một phần. Sau này đi lại ở Địa Ngục sẽ thêm một phần an toàn.
Nó đã theo dõi cuộc chiến giữa Hoàng Long và Công chúa Ma tộc lúc nãy, cho nên vừa tiến hóa thành công nó đã muốn trốn thật xa. Thế nhưng đã quá muộn.
Trước mắt nó, kim quang lóe lên, một tòa bảo tháp hình tam giác bay đến, một lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ từ bảo tháp phủ xuống, đem thân hình nó trụ lại.
Rống! Rống! Bị bảo tháp vây khốn, Thiên Thanh Mãng Ngưu rống giận, toàn thân bắn ra khí tức màu xanh, hai mắt tỏa ra ánh sáng Hắc Ma, điên cuồng đánh tới.
Nhận một kích này, thân hình Hoàng Long lay động, trán nhăn lại.
Thiên Thanh Mãng Ngưu này mặc dù vừa tiến vào Thánh Vực thành công, còn ở thời kỳ suy yếu, nhưng vẫn là Thánh Vực Ma thú, không phải là loại mà hiện tại Hoàng Long có thể vây khốn được. Quần Tiên Các từ khi có Hương Thạch Vấn Thiết dung nhập vào, đã tiến hóa thành bảo khí đỉnh cấp. Nhưng pháp lực Hoàng Long còn yếu, nay lại phải đem Thanh Thiên Mãng Ngưu thu vào trong rồi trấn áp. Khó!
Bác Cách đứng sau lưng Hoàng Long thấy vậy, sắc mặt biến đổi, có chút lo lắng hỏi: “Thiếu chủ! Người…”
“Không có việc gì. Hiện tại ngươi đem ma lực truyền vào người ta”. Hoàng Long mở miệng, vẻ mặt lạnh lung nhưng trong lòng nổi lên hứng thú. Thiên Thanh Mãng Ngưu, thiên bẩm là siêu cấp thần thú. Thánh Vực siêu cấp thần thú, nếu như dễ dàng trấn áp, vậy mới là chuyện lạ.
Đối với việc này, cũng không nằm ngoài dự đoán của Hoàng Long.
“Vâng! Thiếu chủ”. Bác Cách y lời, toàn thân vận chuyển ma lực, một luồng ma lực cuồn cuộn từ hai tay chuyển sang cơ thể Hoàng Long.
Ma lực và chân nguyên về cơ bản là giống nhau, chỉ là hình thức tồn tại khác nhau mà thôi. Ma lực của Bác Cách không ngừng truyền sang cơ thể Hoàng Long, tiến vào trong đan điền, Kim Đan chuyển động, đem ma lực chuyển hóa thành chân nguyên.
Là Cường giả Thánh Vực, ma lực của Bác Cách rất cường đại. Nhận được trợ giúp, Hoàng Long cảm thấy Tiên Thiên chân nguyên bên trong cơ thể ngày một tăng, pháp lực toàn thân tăng mạnh.
Hoàng Long mắt lộ tinh quang, trầm giọng quát lên, hai tay bắt quyết. Ánh sáng từ Quần Tiên Các ngày một chói lòa, hai chữ “Quần Tiên” ở dưới đáy phát ra kim quang chói lọi, khí lưu xung quanh hỗn loạn, một cỗ lực lượng vô hình đè xuống.
Rống! Thiên Thanh Mãng Ngưu vốn thấy bất an, muốn phá vỡ màn sáng thoát ra, thế nhưng luồng sáng ngày càng ngưng tụ dày hơn, lực hút mạnh hơn, áp lực khổng lồ đè xuống. Đôi nhãn ngưu trở nên đỏ ngầu.
Tất nhiên nó biết đứa trẻ nhân loại kia muốn làm gì. Mặc dù đối phương đã thể hiện cho nó thấy một thực lực cực mạnh, thế nhưng nó đã tiến hóa tới Thánh Vực Ma thú, há lại để cho người khác thu làm sủng vật? Nó thà chết chứ không chịu khuất phục. Đối với nó, điều đó là sự sỉ nhục.
“Đứa trẻ loài người! Ngươi đừng mơ tưởng ta làm sủng vật cho ngươi! Đừng để cho lão ngưu ta ra ngoài, nếu không ta sẽ đem ngươi xé thành thịt vụn!” Thiên Thanh Mãng Ngưu rống giận. Đầu Ngưu khổng lồ hơi chúc xuống, nhằm màn sáng sông tới. Hiên nhiên là nó muốn dùng cặp sừng, vốn đã thu nhỏ lại sau khi tiến hóa Thánh Vực thành công, xuyên phá màn sáng của Quần Tiên Các đang vây khốn nó.
Hoàng Long sắc mặt lạnh lùng. Có điều Bì Nhĩ cùng Ân Đệ nghe được những lời kia của Thiên Thanh Mãng Ngưu thì rất tức giận. Nếu như không phải cố kỵ đầu Thiên Thanh Mãng Ngưu này chốn mất, bọn chúng rất muốn Hoàng Long thả ra đầu ngưu này ra để hai thú có thể hảo hảo giáo huấn nó một phen.
Tất nhiên, tâm lý này của Thiên Thanh Mãng Ngưu bọn chúng có thể hiểu được. Nhớ ngày đó, tâm tư của hai thú chẳng phải cũng như vậy sao? Lúc chủ nhân xuất hiện ở giải đất trung tâm của Ma Thú sơn mạch, nói muốn thu bọn chúng làm ma sủng, bọn chúng còn nổi giận muốn một chưởng chụp chết chủ nhân. Nhưng hiện tại, hai thú không khỏi cảm thấy may mắn, được đi theo chủ nhân là vận may của hai thú.
Mấy tháng trước, chủ nhân ban cho bọn chúng một loại pháp quyết gọi là Tiên Thú tu luyện. Theo đó tu luyện, đến nay, thực lực bọn chúng tăng lên không ít. Hơn nữa, hai thú có thể cảm giác được thân thể của mình dường như đang dần tiến hóa, hướng tới một đẳng cấp mà trước nay bọn chúng không hề hy vọng có thể đạt tới.
Chủ nhân đã nói, bọn chúng tiến hóa thành Thần Thú là chuyện vô cùng đơn giản.
Lên cấp Thần! Nghĩ tới đây, bọn chúng huyết thú sôi trào. Đây là mơ ước của tất cả Ma thú cấp Thánh Vực.
Oanh, oanh! Lúc này, Thiên Thanh Mãng Ngưu dùng cặp sừng khổng lồ húc vào màn sáng tạo ra tiếng vang ba động truyền đến, cắt đứt dòng suy nghĩ của hai thú.
“Bì Nhĩ, Ân Đệ! Uy áp!” Thanh âm Hoàng Long truyền đến.
Hai thú vội vàng lấy lại tinh thần, cung kính đáp: “Vâng! Chủ nhân!” Sau đó phóng ra uy áp hướng Thiên Thanh Mãng Ngưu ép tới.
Hai thú đều là Thánh Vực Trung Giai, uy áp phóng đến khiến cho Thiên Thanh Mãng Ngưu nhất thời không kịp đề phòng, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Thân hình vừa chậm lại liền bị Hoàng Long tung Khổn Tiên Thằng trói lại.
Lần trước đánh chặn đoàn người của Hồng Y Đại Giáo Chủ, Khổn Tiên Thằng đã bị hai người La Phong làm đứt. Sau khi tu vi Hoàng Long tăng lên, trải qua luyện chế lại một lần nữa, Khổn Tiên Thằng nay càng thêm bền bỉ, bên trong ngoại trừ các Phụ Tức trận, Tỏa Nguyên trận còn được bố trí thêm một vài cái Ngụy Thần trận.
Khổn Tiên Thằng xuất ra, giống như Giao Long, hướng thân thể Thiên Thanh Mãng Ngưu quấn lấy. Trong nháy mắt đã đem thân thể khổng lồ của Thiên Thanh Mãng Ngưu trói lại thành một bó thật dày.
Hai chữ “Quần Tiên” của Quần Tiên Các tỏa ra kim quang chói lòa đè xuống, xoay một vòng. Một tiếng ong vang lên, Thiên Thanh Mãng Ngưu trước mặt mọi người đã biến mất, là bị Quần Tiên Các hút vào trong.
Một phen cố gắng, rốt cục cũng tạm thời trấn áp được Thiên Thanh Mãng Ngưu, thu vào Quần Tiên Các.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, Quần Tiên Các hóa thành một đạo kim quang tiến vào mi tâm tổ khiếu giữa trán.
"Chúng ta đi!" Hoàng Long sau khi đem Quần Tiên Các thu lại, lập tức dẫn Bác Cách cùng hai thú phi thân rời đi.
Vừa rồi Hoàng Long cùng Ma tộc Công chúa kịch chiến đã dẫn tới sự chú ý của mấy thế lực xung quanh hải đảo. Hiện tại, Ma tộc Công chúa rút lui, các thế lực xa xa đã bắt đầu tiến lại gần. Mà Hoàng Long cũng không muốn có chuyện phát sinh nên nhanh chóng rời đi.
Đem Thiên Thanh Mãng Ngưu trấn áp, cũng chưa phải là thu phục. Như vậy, việc tiếp theo là phải thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Một đường bay đi, ở bên trong Quần Tiên Các, Thiên Thanh Mãng Ngưu bị Đại Diễn Thần Lôi trận trấn áp ở tâm trận, không ngừng chống cự, rống giận liên tục. Lực lượng cực mạnh không ngừng tỏa ra. Khổn Tiên Thằng đã bị đứt. Chỉ sợ sau một hai canh giờ nữa, Thiên Thanh Mãng Ngưu sẽ thoát ra khỏi Quần Tiên Các. Mà có khi Quần Tiên Các vì chịu tác động này mà bị hao tổn, vậy thì được không bù nổi mất.
Quần Tiên Các mặc dù là đỉnh cấp bảo khí, nhưng vẫn không có cách nào chịu được công kích của Cường Giả Thánh Vực.
Hoàng Long vừa phi hành, vừa phân ra thần niệm khống chế đại trận trong Quần Tiên Các trấn áp Thiên Thanh Mãng Ngưu. Hiện tại, nhu cầu cấp bách là tìm một hoang đảo dừng chân.
"Chủ nhân, cái hoang đảo kia!" Sau nửa giờ phi hành, Kim Tình Tử Viên Ân Đệ dùng kim nhãn nhìn xuyên qua sương mù trên biển, nhìn thấy phía trước có một hoang đảo.
"Tốt! Chúng ta qua đó." Hoàng Long lập tức hướng hoang đảo bay đến.
Một lát sau, mấy người Hoàng Long đã có mặt trên hoang đảo. Lia mắt nhìn qua, chỉ thấy trên hoang đảo, núi non trùng điệp, cổ mộc um tùm, là một vùng rất hoang vắng.
Nhìn qua thì trên đảo không có người.
Có điều, hiện tại Hoàng Long cũng không có tâm tư đi dò xét hoang đảo này. Sau khi lệnh cho Bác Cách cùng hai thú chia ra thủ hộ, Hoàng Long lập tức ngồi xuống, tâm thần nhất niệm, đem Quần Tiên Các xuất ra ngoài.
Hiện tại, Hoàng Long muốn nhanh chóng thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Nếu thu phục được Thiên Thanh Mãng Ngưu thì thực lực của nhóm người mình sẽ tăng lên một phần. Sau này đi lại ở Địa Ngục sẽ thêm một phần an toàn.
/125
|