Hằng Nguyên đại lục có bốn nơi hung hiểm nhất, mà Tử Vong chi hải chính là một nơi trong số đó.
Mặc dù Địa ngục Ma tộc thường hay sinh sống ở thế giới dưới lòng đất, nhưng đó cũng coi như là một bộ tộc trên Hằng Nguyên đại lục.
Nếu như nói, Ma thú sơn mạch là đế quốc của các loại Diện ma thú thì Tử Vong chi hải chính là thiên đường cho Ám ma thú sinh sống ở dưới lòng đất rồi.
Tại thế giới lòng đất, chín phần mười Ám ma thú đều tập trung ở Tử Vong chi hải.
“Chúng ta đi!” Nhìn những vầng khói đen nhàn nhạt trên bề mặt Tử Vong chi hải, Hoàng Long phi thân lên, Bác Cách và hai ma thú bám theo sát phía sau.
Trong lúc phi hành, Hoàng Long phóng xuất thần thức do thám phần đáy của Tử Vong chi hải. Đủ loại Ám ma thú đang sinh sống: Hữu Hồng Xích Mãng, Kim Sắc Thiềm Thừ, Lợi Xỉ Sa Ngư…, thậm chí còn có cả loại Ám ma thú rất hiếm khi bắt gặp như Cửu Vĩ Phi Hoàng.
Tại không gian sinh sống của các loại Ám ma thú này, có thể tùy ý thấy được một ít san hô, rong tảo dập dềnh trong nước và cả vẻ đẹp muôn màu của những loại trai ngọc.
Chỉ có điều, ngoài vẻ mỹ lệ đó thì cũng dễ dàng nhìn thấy được cảnh chém giết vô cùng tàn khốc ở khắp nơi. Tại đây luôn tồn tại qui luật mạnh được yếu thua, bất cứ lúc nào kẻ yếu cũng đều có thể trở thành thức ăn nằm trong bụng của cường giả.
Ở vùng ven của Tử Vong chi hải, hầu như chỉ toàn là Ám ma thú Sơ giai, đến khi Hoàng Long và mấy người tiến sâu vào trong thì mới có thể ngẫu nhiên nhìn thấy Ám ma thú Trung giai.
Có chút gần giống với dong binh đoàn ở trên mặt đất tiến vào Ma thú sơn mạch để săn giết ma thú vậy. Tại Tử Vong chi hải, thỉnh thoảng bọn họ cũng bắt gặp một vài người của Ma tộc. Phần lớn những người này đến đây để săn giết Ám ma thú.
Bỗng, Hoàng Long nhìn thấy một con thuyền lớn, dài vài trăm mét, có hình dáng như một chiếc lá đang phiêu phù ở trên mặt biển. Thân thuyền màu đen nhánh khiến Hoàng Long nhận ra đây là do Cửu Âm Thiết Quáng, một loại khoáng thạch vô cùng cứng rắn của Địa ngục Ma tộc chế tạo mà thành nên sẽ rất chắc chắn. Hơn nữa, thân thuyền nhất định còn có một chút tài liệu miễn dịch với ma pháp, bởi vậy Ám ma thú Trung giai bình thường cũng không có cách nào làm rung chuyển được thân thuyền.
“Chủ nhân, đây là Cửu Âm Thiết Giáp thuyền của Ma tộc! Người có muốn bọn thuộc hạ cướp lấy nó để ngồi cho đã ghiền không?” Kim Tình Tử Viên Ân Đệ chép miệng, tặc lưỡi nói. Do thấy Hoàng Long chú ý đến Cửu Âm Thiết Giáp thuyền, nên nó cho rằng Hoàng Long đang nổi lên hứng thú.
Hoàng Long lắc đầu: “Nhiều thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện… Không cần!” Nói xong, đột nhiên hắn búng ra một chỉ, tách mặt biển làm đôi, đồng thời một đạo kim quang từ dưới đáy biển bắn lên, bay vào trong tay hắn.
“Đây là… Kim thủy tinh!” Bác Cách nhận ra khối quặng sắt trong tay Hoàng Long, hai mắt ánh lên quang mang.
Trên Hằng Nguyên đại lục rất ít khi nhìn thấy Kim thủy tinh, chỉ có một số là được bán ở hội đấu giá, mấy trăm năm mới ngưng kết được một khối to bằng nắm tay! Đây là vật mà người tu luyện Kim hệ ma pháp và đấu khí rất thèm muốn.
Bác Cách và hai ma thú bám theo sau lưng Hoàng Long trên suốt chặng đường đều liên tục sợ hãi thán phục.
Chủ nhân Hoàng Long này dường như có mắt ở dưới đáy biển hay sao ấy, không biết đã thu bao nhiêu khoáng vật quí hiếm giống như Kim thủy tinh và vô số loại dược liệu lâu năm!
“Đáng tiếc là chưa kết xuất ra Tử Tinh Thể!” Hoàng Long tiếc nuối, nhìn khối Kim thủy tinh ở trước mắt, sau đó liền thu vào Ngũ Ngục Thần Đỉnh.
Khối Kim thủy tinh này mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ ước chừng mấy trăm năm. Nếu như trên vạn năm, kết xuất ra Tử Tinh thì đến lúc dung nhập vào Quần Tiên các chắc chắn sẽ có thể đề thăng phẩm chất của Quần Tiên các lên một chút.
Nghe thấy thế, Bác Cách và hai ma thú liền im lặng.
“Ồ!” Thu lấy Kim thủy tinh chưa được bao lâu, Hoàng Long liền phát hiện bên trong đáy biển có một vật. Hắn vỗ tay một cái thì chỉ thấy ánh sáng màu đỏ lóe lên, đồng thời vật đó từ dưới biển bay lên.
Một đoàn hào quang màu hồng vô cùng dịu dàng tỏa ra, Bác Cách và hai ma thú liền cảm thấy toàn thân vô cùng ấm áp.
“Đây là… San Hô Huyết Ngọc!” Bác Cách và hai ma thú kinh hô.
Không sai, chính là San Hô Huyết Ngọc.
Lúc dùng thần thức tìm được, Hoàng Long cũng hơi kinh ngạc. Nhưng sự kinh ngạc đó không phải vì vật ấy trân quý mà là nghĩ tới lúc trước, thọ yến tám mươi tuổi của ông ngoại, tiểu di Triệu Diệu đã dâng thọ lễ là một khỏa San Hô Huyết Ngọc. Và điều làm hắn nhớ là sắc mặt của mọi người khi đó đều tỏ ra khiếp sợ.
Sau phút kinh ngạc, Hoàng Long liền thu San Hô Huyết Ngọc vào Ngũ Ngục Thần Đỉnh, rồi tiếp tục lên đường.
Tử Vong chi hải hình thành ở dưới thế giới lòng đất không biết đã bao nhiêu vạn năm, cho nên trên đường đi, Hoàng Long còn gặp được một số vật hữu dụng khác, ví dụ như: Cửu Thải Ma Cô, Linh Quang thảo, Tử Khí linh thạch, Hàn Dương Âm Thổ… Những thứ đồ này đều rất tốt để luyện dược và luyện khí.
Mấy ngày sau, nhóm người Hoàng Long dần dần tiến gần đến nơi sinh sống của Ám ma thú Cao giai: Tử Vong hải vực.
Bình thường Ám ma thú Cao giai đều có địa bàn riêng, gần giống với cường giả nhân loại. Mặc dù không thể sánh với địa bàn rộng lớn của Thánh Vực Ám ma thú nhưng có khi trong phạm vi vài dặm cũng khó mà gặp được một con, cũng bởi vậy mà sự chém giết ở đây ít hơn rất nhiều so với khu vực sinh sống của Ám ma thú Sơ giai.
“Ồ…! Cỗ lực lượng chấn động này là…?” Vào một ngày nọ, trong lúc đang phi hành ở sau lưng Hoàng Long, Bác Cách liền kinh ngạc nhìn về một hướng ở phía Bắc.
Cỗ lực lượng này chấn động vô cùng cường đại, nhưng lại không giống như Ám ma thú Cao giai đang chém giết, cho nên mới dẫn đến sự chú ý của Bác Cách.
“Chúng ta qua đấy xem!” Hoàng Long tất nhiên cũng cảm nhận được chấn động của cỗ lực lượng, lập tức dẫn Bác Cách và hai ma thú bay về hướng Bắc.
Đến khi tới gần, chứng kiến hình ảnh trước mắt, Bác Cách không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy ở hải vực phía trước, một đầu Thanh Ngưu giống như một ngọn núi khổng lồ đang nổi trên mặt biển. Mặc dù thân thể của Địa Huyệt Long Bì Nhĩ không phải là nhỏ, thế nhưng nếu đem so với Thanh Ngưu thì cũng không là gì cả.
Thanh Ngưu khổng lồ ngửa mặt lên trời, miệng phát ra một thanh âm kêu gọi trầm muộn, truyền xa hơn mười dặm. Lập tức, tam đại nguyên tố: Phong, Thủy, Hắc Ám ở xung quanh hải vực đều tập trung về phía Thanh Ngưu và không ngừng bị nó hấp thu. Bằng vào mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ biến hóa kinh người của Thanh Ngưu.
Đôi mắt khổng lồ màu đỏ sậm của nó đã chuyển sang màu hồng, ma khí vây xung quanh thân thể dần nhạt bớt, cặp sừng màu xanh cũng đã thu nhỏ lại rất nhiều, biến thành màu vàng lợt, tỏa ra quang mang lấp lánh.
“Chủ nhân, đây là Ám ma thú Cửu cấp đỉnh phong Thiên Thanh Mãng Ngưu. Hiện tại nó đang tiến hóa lên cấp bậc Thánh Vực.” Địa Huyệt Long Bì Nhĩ nói.
Hoàng Long khẽ gật đầu. Hắn biết rõ về Thiên Thanh Mãng Ngưu. Loại Ám ma thú này thiên phú cực cao, có thể so với vương giả của Long tộc – Hoàng Kim Thánh Long, vừa mới sinh ra đã là Cửu cấp ma thú. Nếu như tiến hóa lên cấp bậc Thánh Vực, cho dù là Thánh Vực Sơ giai hay Trung giai thì Địa Huyệt Long Bì Nhĩ cũng không nhất định có thể chiến thắng được nó.
“Thánh Vực Ám ma thú!” Hoàng Long nhìn về phía Thiên Thanh Mãng Ngưu đang tiến hóa. Đây mới là điểm cần thu hoạch lớn nhất của Hoàng Long.
Hoàng Long nhớ rõ về Tam Thanh thánh nhân ở kiếp trước. Giáo chủ Nhân giáo Lão Tử có tọa kỵ chính là Thanh Ngưu, mà tọa kỵ của giáo chủ Tiệt giáo Thông Thiên cũng là một con Khuê Ngưu, tức Ngưu Ma Vương.
“Về sau mình cũng nên đổi tọa kỵ thử xem. Làm một mục đồng cưỡi trâu cũng hay đấy chứ?” Hoàng Long cười nhạt.
Đúng vào lúc Thiên Thanh Mãng Ngưu tiến hóa bước vào thời khắc quyết định, thì đột nhiên từ phía xa, một con thuyền cực lớn đạp gió rẽ sóng mà đến, thanh thế cực kì to lớn. So với Cửu Âm Thiết Giáp thuyền mà lúc trước Hoàng Long nhìn thấy thì con thuyền này lớn hơn gấp hai, đồng thời nó còn tỏa ra kim quang nhàn nhạt, bất đồng với màu sắc đen kịt của Thiết Giáp thuyền.
“Kim Cương Cự Lung!” Bác Cách liền trở nên kinh hãi khi nhận ra đây chính là con thuyền của hoàng thất Địa ngục Ma tộc. Hơn nữa, Kim Cương Cự Lung này ở trong hoàng thất cũng không phải là vật dành cho loại đệ tử bình thường sử dụng.
Việc Cự Lung xuất hiện vào lúc này, có thể dễ dàng nhận ra mục đích là vì Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Mặc dù Địa ngục Ma tộc thường hay sinh sống ở thế giới dưới lòng đất, nhưng đó cũng coi như là một bộ tộc trên Hằng Nguyên đại lục.
Nếu như nói, Ma thú sơn mạch là đế quốc của các loại Diện ma thú thì Tử Vong chi hải chính là thiên đường cho Ám ma thú sinh sống ở dưới lòng đất rồi.
Tại thế giới lòng đất, chín phần mười Ám ma thú đều tập trung ở Tử Vong chi hải.
“Chúng ta đi!” Nhìn những vầng khói đen nhàn nhạt trên bề mặt Tử Vong chi hải, Hoàng Long phi thân lên, Bác Cách và hai ma thú bám theo sát phía sau.
Trong lúc phi hành, Hoàng Long phóng xuất thần thức do thám phần đáy của Tử Vong chi hải. Đủ loại Ám ma thú đang sinh sống: Hữu Hồng Xích Mãng, Kim Sắc Thiềm Thừ, Lợi Xỉ Sa Ngư…, thậm chí còn có cả loại Ám ma thú rất hiếm khi bắt gặp như Cửu Vĩ Phi Hoàng.
Tại không gian sinh sống của các loại Ám ma thú này, có thể tùy ý thấy được một ít san hô, rong tảo dập dềnh trong nước và cả vẻ đẹp muôn màu của những loại trai ngọc.
Chỉ có điều, ngoài vẻ mỹ lệ đó thì cũng dễ dàng nhìn thấy được cảnh chém giết vô cùng tàn khốc ở khắp nơi. Tại đây luôn tồn tại qui luật mạnh được yếu thua, bất cứ lúc nào kẻ yếu cũng đều có thể trở thành thức ăn nằm trong bụng của cường giả.
Ở vùng ven của Tử Vong chi hải, hầu như chỉ toàn là Ám ma thú Sơ giai, đến khi Hoàng Long và mấy người tiến sâu vào trong thì mới có thể ngẫu nhiên nhìn thấy Ám ma thú Trung giai.
Có chút gần giống với dong binh đoàn ở trên mặt đất tiến vào Ma thú sơn mạch để săn giết ma thú vậy. Tại Tử Vong chi hải, thỉnh thoảng bọn họ cũng bắt gặp một vài người của Ma tộc. Phần lớn những người này đến đây để săn giết Ám ma thú.
Bỗng, Hoàng Long nhìn thấy một con thuyền lớn, dài vài trăm mét, có hình dáng như một chiếc lá đang phiêu phù ở trên mặt biển. Thân thuyền màu đen nhánh khiến Hoàng Long nhận ra đây là do Cửu Âm Thiết Quáng, một loại khoáng thạch vô cùng cứng rắn của Địa ngục Ma tộc chế tạo mà thành nên sẽ rất chắc chắn. Hơn nữa, thân thuyền nhất định còn có một chút tài liệu miễn dịch với ma pháp, bởi vậy Ám ma thú Trung giai bình thường cũng không có cách nào làm rung chuyển được thân thuyền.
“Chủ nhân, đây là Cửu Âm Thiết Giáp thuyền của Ma tộc! Người có muốn bọn thuộc hạ cướp lấy nó để ngồi cho đã ghiền không?” Kim Tình Tử Viên Ân Đệ chép miệng, tặc lưỡi nói. Do thấy Hoàng Long chú ý đến Cửu Âm Thiết Giáp thuyền, nên nó cho rằng Hoàng Long đang nổi lên hứng thú.
Hoàng Long lắc đầu: “Nhiều thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện… Không cần!” Nói xong, đột nhiên hắn búng ra một chỉ, tách mặt biển làm đôi, đồng thời một đạo kim quang từ dưới đáy biển bắn lên, bay vào trong tay hắn.
“Đây là… Kim thủy tinh!” Bác Cách nhận ra khối quặng sắt trong tay Hoàng Long, hai mắt ánh lên quang mang.
Trên Hằng Nguyên đại lục rất ít khi nhìn thấy Kim thủy tinh, chỉ có một số là được bán ở hội đấu giá, mấy trăm năm mới ngưng kết được một khối to bằng nắm tay! Đây là vật mà người tu luyện Kim hệ ma pháp và đấu khí rất thèm muốn.
Bác Cách và hai ma thú bám theo sau lưng Hoàng Long trên suốt chặng đường đều liên tục sợ hãi thán phục.
Chủ nhân Hoàng Long này dường như có mắt ở dưới đáy biển hay sao ấy, không biết đã thu bao nhiêu khoáng vật quí hiếm giống như Kim thủy tinh và vô số loại dược liệu lâu năm!
“Đáng tiếc là chưa kết xuất ra Tử Tinh Thể!” Hoàng Long tiếc nuối, nhìn khối Kim thủy tinh ở trước mắt, sau đó liền thu vào Ngũ Ngục Thần Đỉnh.
Khối Kim thủy tinh này mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ ước chừng mấy trăm năm. Nếu như trên vạn năm, kết xuất ra Tử Tinh thì đến lúc dung nhập vào Quần Tiên các chắc chắn sẽ có thể đề thăng phẩm chất của Quần Tiên các lên một chút.
Nghe thấy thế, Bác Cách và hai ma thú liền im lặng.
“Ồ!” Thu lấy Kim thủy tinh chưa được bao lâu, Hoàng Long liền phát hiện bên trong đáy biển có một vật. Hắn vỗ tay một cái thì chỉ thấy ánh sáng màu đỏ lóe lên, đồng thời vật đó từ dưới biển bay lên.
Một đoàn hào quang màu hồng vô cùng dịu dàng tỏa ra, Bác Cách và hai ma thú liền cảm thấy toàn thân vô cùng ấm áp.
“Đây là… San Hô Huyết Ngọc!” Bác Cách và hai ma thú kinh hô.
Không sai, chính là San Hô Huyết Ngọc.
Lúc dùng thần thức tìm được, Hoàng Long cũng hơi kinh ngạc. Nhưng sự kinh ngạc đó không phải vì vật ấy trân quý mà là nghĩ tới lúc trước, thọ yến tám mươi tuổi của ông ngoại, tiểu di Triệu Diệu đã dâng thọ lễ là một khỏa San Hô Huyết Ngọc. Và điều làm hắn nhớ là sắc mặt của mọi người khi đó đều tỏ ra khiếp sợ.
Sau phút kinh ngạc, Hoàng Long liền thu San Hô Huyết Ngọc vào Ngũ Ngục Thần Đỉnh, rồi tiếp tục lên đường.
Tử Vong chi hải hình thành ở dưới thế giới lòng đất không biết đã bao nhiêu vạn năm, cho nên trên đường đi, Hoàng Long còn gặp được một số vật hữu dụng khác, ví dụ như: Cửu Thải Ma Cô, Linh Quang thảo, Tử Khí linh thạch, Hàn Dương Âm Thổ… Những thứ đồ này đều rất tốt để luyện dược và luyện khí.
Mấy ngày sau, nhóm người Hoàng Long dần dần tiến gần đến nơi sinh sống của Ám ma thú Cao giai: Tử Vong hải vực.
Bình thường Ám ma thú Cao giai đều có địa bàn riêng, gần giống với cường giả nhân loại. Mặc dù không thể sánh với địa bàn rộng lớn của Thánh Vực Ám ma thú nhưng có khi trong phạm vi vài dặm cũng khó mà gặp được một con, cũng bởi vậy mà sự chém giết ở đây ít hơn rất nhiều so với khu vực sinh sống của Ám ma thú Sơ giai.
“Ồ…! Cỗ lực lượng chấn động này là…?” Vào một ngày nọ, trong lúc đang phi hành ở sau lưng Hoàng Long, Bác Cách liền kinh ngạc nhìn về một hướng ở phía Bắc.
Cỗ lực lượng này chấn động vô cùng cường đại, nhưng lại không giống như Ám ma thú Cao giai đang chém giết, cho nên mới dẫn đến sự chú ý của Bác Cách.
“Chúng ta qua đấy xem!” Hoàng Long tất nhiên cũng cảm nhận được chấn động của cỗ lực lượng, lập tức dẫn Bác Cách và hai ma thú bay về hướng Bắc.
Đến khi tới gần, chứng kiến hình ảnh trước mắt, Bác Cách không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy ở hải vực phía trước, một đầu Thanh Ngưu giống như một ngọn núi khổng lồ đang nổi trên mặt biển. Mặc dù thân thể của Địa Huyệt Long Bì Nhĩ không phải là nhỏ, thế nhưng nếu đem so với Thanh Ngưu thì cũng không là gì cả.
Thanh Ngưu khổng lồ ngửa mặt lên trời, miệng phát ra một thanh âm kêu gọi trầm muộn, truyền xa hơn mười dặm. Lập tức, tam đại nguyên tố: Phong, Thủy, Hắc Ám ở xung quanh hải vực đều tập trung về phía Thanh Ngưu và không ngừng bị nó hấp thu. Bằng vào mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ biến hóa kinh người của Thanh Ngưu.
Đôi mắt khổng lồ màu đỏ sậm của nó đã chuyển sang màu hồng, ma khí vây xung quanh thân thể dần nhạt bớt, cặp sừng màu xanh cũng đã thu nhỏ lại rất nhiều, biến thành màu vàng lợt, tỏa ra quang mang lấp lánh.
“Chủ nhân, đây là Ám ma thú Cửu cấp đỉnh phong Thiên Thanh Mãng Ngưu. Hiện tại nó đang tiến hóa lên cấp bậc Thánh Vực.” Địa Huyệt Long Bì Nhĩ nói.
Hoàng Long khẽ gật đầu. Hắn biết rõ về Thiên Thanh Mãng Ngưu. Loại Ám ma thú này thiên phú cực cao, có thể so với vương giả của Long tộc – Hoàng Kim Thánh Long, vừa mới sinh ra đã là Cửu cấp ma thú. Nếu như tiến hóa lên cấp bậc Thánh Vực, cho dù là Thánh Vực Sơ giai hay Trung giai thì Địa Huyệt Long Bì Nhĩ cũng không nhất định có thể chiến thắng được nó.
“Thánh Vực Ám ma thú!” Hoàng Long nhìn về phía Thiên Thanh Mãng Ngưu đang tiến hóa. Đây mới là điểm cần thu hoạch lớn nhất của Hoàng Long.
Hoàng Long nhớ rõ về Tam Thanh thánh nhân ở kiếp trước. Giáo chủ Nhân giáo Lão Tử có tọa kỵ chính là Thanh Ngưu, mà tọa kỵ của giáo chủ Tiệt giáo Thông Thiên cũng là một con Khuê Ngưu, tức Ngưu Ma Vương.
“Về sau mình cũng nên đổi tọa kỵ thử xem. Làm một mục đồng cưỡi trâu cũng hay đấy chứ?” Hoàng Long cười nhạt.
Đúng vào lúc Thiên Thanh Mãng Ngưu tiến hóa bước vào thời khắc quyết định, thì đột nhiên từ phía xa, một con thuyền cực lớn đạp gió rẽ sóng mà đến, thanh thế cực kì to lớn. So với Cửu Âm Thiết Giáp thuyền mà lúc trước Hoàng Long nhìn thấy thì con thuyền này lớn hơn gấp hai, đồng thời nó còn tỏa ra kim quang nhàn nhạt, bất đồng với màu sắc đen kịt của Thiết Giáp thuyền.
“Kim Cương Cự Lung!” Bác Cách liền trở nên kinh hãi khi nhận ra đây chính là con thuyền của hoàng thất Địa ngục Ma tộc. Hơn nữa, Kim Cương Cự Lung này ở trong hoàng thất cũng không phải là vật dành cho loại đệ tử bình thường sử dụng.
Việc Cự Lung xuất hiện vào lúc này, có thể dễ dàng nhận ra mục đích là vì Thiên Thanh Mãng Ngưu.
/125
|