Trang Duệ nhìn lại, tên mập đang ở cách xa mình hơn mười mét, nơi đó có vài ba người giống như đang tranh luận điều gì đó, vừa rồi hắn thấy ồn ào nên không qua, bây giờ tên mập lên tiếng thì hắn đành phải cất bước đi sang.
- Này, này, các vị nhường một chút, để cho tiêu vương của chúng ta ngày hôm qua đến xem thế nào...
Thấy Trang Duệ đi đến thì tên mập hét lớn để mọi người nhường đường, thật ra hắn không hét thì người ta cũng nhường đường, vì Tiểu Bạch Sư làm cho bọn họ đứng tránh sang hai bên.
- Nghe nói người này hôm qua bán ra khối mao liêu hơn ba chục triệu, đúng là tuổi trẻ tài cao...
- May mắn thôi, không biết là công ty Hứa Thị về cắt hỏng sao?
- Biết đâu là tiểu tử này làm giả mao liêu, thế sự khó lường.
Trang Duệ đi vào trong đám người, liên tục có tiếng nghị luận vang lên, có hâm mộ có ghen ghét mà cũng có người nói lời hãm hại, xem ra danh tiếng của hắn ngày hôm qua là khá lớn.
Bên tai liên tục vang lên những lời kia, Trang Duệ đi vào trong đám người rồi dùng giọng bất mãn nói với tên mập:
- Anh Mã, anh rõ ràng làm vậy là không tốt, không phải để cho tiểu đệ bị người ta ghen ghét sao?
- Xin lỗi, thật sự xin lỗi, cậu Trang, tôi cũng không nghĩ đến những người này lại như vậy, chỉ toàn là một đám nói lời không ra gì, thấy người ta phát tài mà khó chịu, có bản lĩnh thì tự mình đi mua mao liêu mà mở ra đi.
Tên mập liên tục thở dài bồi tội với Trang Duệ, lúc nói thì cũng cố ý lớn tiếng, coi như mắng cả đám người chung quanh, vì hắn không lăn lộn trong ngành ngọc thạch này, cũng không sợ đắc tội với người.
Tên mập vừa nói ra những lời như vậy thì những người nghị luận cũng câm miệng, vẻ mặt bọn họ có chút tức giận, vô tình không gian huyên náo chợt yên tĩnh trở lại.
- Cậu xem, đến xem khối mao liêu này, có thể đánh cuộc được không?
Khi thấy đám người chung quanh không tiếp tục lên tiếng thì tên mập mời Trang Duệ đến bên cạnh khối mao liêu, Trang Duệ tiến sang, hai người đang xem xét mao liêu chợt lui về phía sau, không phải sợ Trang Duệ mà thật sự sợ Tiểu Bạch Sư đi theo phía sau.
Trang Duệ lúc vừa vào trong đám người đã thấy khối mao liêu này, lúc đó hắn thật sự hoảng sợ, vì khối mao liêu kia quá lớn, nằm nơi đó còn vượt qua cả ngực mình. Mao liêu dài hơn hai thước, thật sự rất lớn, hắn đánh giá và thấy nó ít nhất phải là hai ba tấn, mà đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy được một khối mao liêu có thể tích như vậy.
Phải biết rằng phỉ thúy là những nham thạch kết tinh dưới điều kiện nhiệt độ thấp và áp suất cao, hơn nữa lại phải có thời gian dài ở nhiệt độ từ 150 đến 300 độ C, tốt nhất là hai trăm mười hai độ C, như vậy các phân tử mới không gián đoạn, dưới điều kiện tốt thì sẽ tạo ra phỉ thúy màu xanh biếc. Nói chung là những điều kiện hà khắc là khó có đủ, đây chính là một nguyên nhân làm cho số lượng phỉ thúy là rất ít.
Vì điều kiện hình thành phỉ thúy khà hà khăc nên bình thường những nguyên thạch phỉ thúy sẽ không quá lớn, từ ba năm kg đến năm trăm kg thì xem như mao liêu có biểu hiện không tệ, khối mao liêu trước mắt quá lớn, có thể nói là khổng lồ, thật sự làm cho Trang Duệ lắp bắp kinh hãi.
Thứ này sở dĩ gọi là mao liêu mà không phải là tảng đá vì biểu hiện của nó rất tốt, có một mặt dài một mét rộng nửa mét có hoa văn trải rộng, điều này nói rõ khối mao liêu này từng hình thành phỉ thúy, sau này bị phong hóa. Nhưng lúc này bên trong có phỉ thúy hay không thì không ai dám đảm bảo.
Khối mao liêu này có nhiều hoa văn, mặt ngoài lại gồ ghề tạo nên nhiều điểm lốm đốm, bộ dạng khá khó coi.
Nhưng khối mao liêu này trong mắt cao thủ đổ thạch thì chính là báu vật vô giá, vì độ nông sâu của hoa văn, hình ảnh, hướng đi, mật độ của nó có thể làm cho bọn họ đoán được phỉ thúy bên trong sâu hay cạn, phương hướng thế nào, độ lớn ra sao, đồng thời còn có thể rút ra chút kết luận về phẩm chất.
Trên khối mao liêu còn có nửa chai nước khoáng, nhìn vào lớp hoa văn của mao liêu thấy có vết nước, có lẽ là người ta vừa xem và giội nước lên. Hai người vừa rồi thấy Tiểu Bạch Sư vô hại thì cũng nhanh chóng tiến đến tiếp tục xem xét.
Một người hơn lớn tuổi trong số hai người lên tiếng với Trang Duệ:
- Tiểu tử, cậu xem khối mao liêu này thế nào?
Trang Duệ lắc đầu nói:
- Đây là lần đầu tiên tôi thấy một mao liêu khổ lớn như vậy, đây là mao liêu toàn đổ, sao lại đặt ở chỗ này?
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ở bên cạnh Trang Duệ chỉ vào một mặt của Mao liêu rồi nói với Trang Duệ:
- Ha ha, cậu còn chưa nhìn kỹ, chỗ này đã mở cửa sổ, đã có màu xanh.
- Hì, thật sự là như vậy, nhưng khối mao liêu này lại có giá trên trời.
Trang Duệ nhìn theo ngón tay của đối phương, hắn thấy phía bên kia thật sự có mở một cửa sổ như quyển sách giáo khoa, theo lý thì mở cửa sổ nhỏ như vậy thì chẳng khác nào cắt qua một miếng nhỏ, nhưng miếng nhỏ như vậy với khối mao liêu lớn thế này thì quá không có ý nghĩa.
Bây giờ là hơn mười giờ, ánh nắng mặt trời bắt đầu gay gắt, vừa lúc ánh sáng chiếu lên vết cắt cửa sổ của mao liêu, chiếu xạ rõ ràng, Trang Duệ cũng lợi dụng ánh sáng mặt trời để xem xét thật kỹ.
Nói thật, nhìn vào cửa sổ này thì thấy khối mao liêu chỉ có biểu hiện bình thường, dù là có màu xanh nhưng màu sắc rất phân tán, lốm đa lốm đốm, sắc nước lại không tốt, nhìn qua rất khô ráp, không bừng sáng. Trang Duệ lấy tay sờ vào, hắn thấy khá ráp, không có cảm giác mượt mà.
Nhưng khối mao liêu này thể tích quá lớn, chút biểu hiện bên ngoài không thể nào nói rõ tình huống bên trong. Vì thứ phỉ thúy này thì càng vào trung tâm mao liêu thì phẩm chất sẽ càng tốt, nói không chính xác thì khối mao liêu này có thể tạo ra cực phẩm, vì vậy mà mới có nhiều người đến chung quanh quan sát như vậy.
- Xem mao liêu như vậy mới là cao nhân, xem mao liêu cũng không mang theo kính lúp...
Mọi người vây quanh, có người mở miệng chế nhạo Trang Duệ.
- Đừng nói mò, lúc này ánh sáng quá mạnh, có kính lúp cũng bji ảnh hưởng rất lớn.
Người lên tiếng rõ ràng rất có kinh nghiệm.
Trang Duệ nghe vậy thì cười khổ, hắn hôm nay không có ý đổ thạch, trong ba lô chỉ là kính râm và quần bơi, đây là bị tên mập cứng nhắc gọi đến, vì vậy kính lúp đều đã đặt ở trong phòng.
- Trang Duệ, cậu xem, đừng phản ứng với đám người này, bọn họ đều là kẻ đến xem náo nhiệt mà thôi, không mua nổi đâu...
Tên mập thấy Trang Duệ bị ảnh hưởng thì vội vàng mở miệng.
- Không mua nổi sao?
Những người đến đây thì ai cũng phải có tài sản cả triệu, Trang Duệ thật sự không tin không ai mua được, vì vậy hắn đứng lên nhìn vào giá đấu thấp nhất, sau đó hít vào một hơi:
- Trời ạ, hai mươi hai triệu hai trăm ngàn.
- Anh Tống, giá đấu như vậy cũng quá đắt rồi, khối mao liêu này có biểu hiện bình thường, ai dám trả giá với nó?
Trang Duệ nói mà liên tục tặc lưỡi, dù mình coi như là kẻ có tiền thì muốn mua khối mao liêu này cũng là si tâm vọng tưởng, chỉ sợ không mua biệt thự mà dồn tất cả tiền bạc vào khối mao liêu này cũng không đủ.
- Ai dám? Hì hì, cậu Trang, những lời của cậu cũng là quá coi thường người khác, vì hai vị bên cạnh cậu là kẻ có tiền.
Tên mập họ Mã hình như có quen biết hai người đang đứng bên cạnh Trang Duệ, nói chuyện cũng khá tùy tiện.
- Tên mập chết tiệt, nếu nói có tiền thì trong số đám người nơi đây ai nhiều bằng ông? Tôi còn cần ông cung cấp than đá nữa.
Mở miệng là người lớn tuổi, tướng mạo có lẽ lớn hơn tên mập vài tuổi.
- Giám đốc Hoa, lời này của anh rõ ràng là đang mắng người, người nào không biết anh có nhiều tiền và ném vào trong trò bóng đá? Thứ đó là túi không đáy, Tiểu đệ đây thật sự không so nổi.
Vị giám đốc họ Hoa kia nghe được lời của tên mập thì tỏ ra không làm gì được, hắn nói:
- Anh cho rằng tôi ném tiền xuống nước chơi sao? Anh là người có chiếc mũ phát triển kinh tế, anh không cho ra chút tiền thì người ta lại cho rằng keo kiệt? Đừng làm khó nhau như thế.
Giám đốc Hoa lên tiếng khá trực tiếp, có lẽ vì cũng không có liên hệ với đám người trong nghành này.
Trang Duệ cũng không thích xem bóng đá nhưng cũng bị ảnh hưởng vì hai năm trước nước mình có tiến vào World cup, ít nhiều cũng biết một chút tin tức. Bây giờ đầu tư vào bóng đá trong nước căn bản chỉ là đốt tiền, vì trình độ bóng đá quá kém nhưng đám cầu thủ lại có bệnh ngôi sao, cả ngày cầm lương cao hô hào vượt ra châu Á, nhưng nghe nói năm nay thi đấu vòng loại World Cup thì tắt lửa ngay.
- Anh nói quá đúng, tôi chỉ là một gã nhà quê mở lò than, cả ngày chỉ có thể tài trợ và quyên tiền, tôi cũng vất vả lắm mới kiếm được vài đồng chứ?
Tên mập thật sự đồng cảm và nói lời bực tức.
- Đúng rồi, giới thiệu cho mọi người biết nhau, đây là lãnh đạo một xí nghiệp nổi tiếng ở Sơn Đông...
Sau khi nghe tên mập giới thiệu thì Trang Duệ thấy người đối diện có hơi quen, thì ra đã từng gặp qua trên tivi vài lần. Đây là một lãnh đạo của tập đoàn ở Sơn Đông, sản nghiệp của công ty rất rộng, vài năm trước còn đầu tư một đội bóng, cũng có tiếng trong nước.
- Đừng nghe tên mập kia nói bừa, tiểu huynh đệ, cậu là người trong nghề, cậu nói xem khối mao liêu này thế nào? Chúng tôi chỉ là người thường mà thôi.
Giám đốc Hoa có thái độ bình thản với Trang Duệ, cũng không kiêu căng, xem ra người này địa vị càng cao thì càng khéo, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với những ông chủ lắm lời mà Trang Duệ từng biết.
Trang Duệ thật sự không thể nào chịu nổi ba từ người trong nghề, vì vậy vội vàng từ chối:
- Giám đốc Hoa, ngài đừng nghe anh Mã nói lung tung, tôi làm gì mà là người trong nghề? Nếu so với vị chuyên gia ở bên cạnh anh thì kém xa lắc, chúng ta trước tiên nghe anh ấy nhận xét cái đã, thế nào?
Người đàn ông ở bên cạnh giám đốc Hoa thấy Trang Duệ nói như vậy thì thạt sự khá hưởng thụ, hắn nhìn ông chủ của mình và nói:
- Khối mao liêu này có tính đánh cuộc là rất lớn, bên trong chắc chắn có phỉ thúy, hơn nữa nhìn vào màu sắc hoa văn thì từ trắng thành đen, có thể là hình thành phỉ thúy sậm màu. Từ điểm này có thể nói phẩm chất của phỉ thúy bên trong sẽ không thấp, nếu không thì sẽ chẳng thể nào đặt giá khởi điểm cao như vậy.
- Bây giờ điều khó kết luận chính là phỉ thúy bên trong khối mao liêu này có thể tích thế nào, nếu quá nhỏ thì chỉ có thể là đế vương lục, lợi nhuận không cao, tính đánh cuộc là quá lớn.
Vị chuyên gia mà giám đốc Hoa mang đến rõ ràng cũng không quá coi tọng khối mao liêu này, nhưng lời nói rõ ràng lại muốn người ta bỏ cuộc.
- Cậu Trang, cậu xem thế nào?
Tên mập họ Mã nhìn Trang Duệ rồi hỏi.
- Tôi còn phải xem lại, lúc nãy chưa nhìn kỹ.
Trang Duệ cũng có chút tò mò với khối mao liêu, vì vậy mà ngồi xuống đối diện với mặt cửa sổ được mở, dùng linh khí nhìn vào.
- Này, này, các vị nhường một chút, để cho tiêu vương của chúng ta ngày hôm qua đến xem thế nào...
Thấy Trang Duệ đi đến thì tên mập hét lớn để mọi người nhường đường, thật ra hắn không hét thì người ta cũng nhường đường, vì Tiểu Bạch Sư làm cho bọn họ đứng tránh sang hai bên.
- Nghe nói người này hôm qua bán ra khối mao liêu hơn ba chục triệu, đúng là tuổi trẻ tài cao...
- May mắn thôi, không biết là công ty Hứa Thị về cắt hỏng sao?
- Biết đâu là tiểu tử này làm giả mao liêu, thế sự khó lường.
Trang Duệ đi vào trong đám người, liên tục có tiếng nghị luận vang lên, có hâm mộ có ghen ghét mà cũng có người nói lời hãm hại, xem ra danh tiếng của hắn ngày hôm qua là khá lớn.
Bên tai liên tục vang lên những lời kia, Trang Duệ đi vào trong đám người rồi dùng giọng bất mãn nói với tên mập:
- Anh Mã, anh rõ ràng làm vậy là không tốt, không phải để cho tiểu đệ bị người ta ghen ghét sao?
- Xin lỗi, thật sự xin lỗi, cậu Trang, tôi cũng không nghĩ đến những người này lại như vậy, chỉ toàn là một đám nói lời không ra gì, thấy người ta phát tài mà khó chịu, có bản lĩnh thì tự mình đi mua mao liêu mà mở ra đi.
Tên mập liên tục thở dài bồi tội với Trang Duệ, lúc nói thì cũng cố ý lớn tiếng, coi như mắng cả đám người chung quanh, vì hắn không lăn lộn trong ngành ngọc thạch này, cũng không sợ đắc tội với người.
Tên mập vừa nói ra những lời như vậy thì những người nghị luận cũng câm miệng, vẻ mặt bọn họ có chút tức giận, vô tình không gian huyên náo chợt yên tĩnh trở lại.
- Cậu xem, đến xem khối mao liêu này, có thể đánh cuộc được không?
Khi thấy đám người chung quanh không tiếp tục lên tiếng thì tên mập mời Trang Duệ đến bên cạnh khối mao liêu, Trang Duệ tiến sang, hai người đang xem xét mao liêu chợt lui về phía sau, không phải sợ Trang Duệ mà thật sự sợ Tiểu Bạch Sư đi theo phía sau.
Trang Duệ lúc vừa vào trong đám người đã thấy khối mao liêu này, lúc đó hắn thật sự hoảng sợ, vì khối mao liêu kia quá lớn, nằm nơi đó còn vượt qua cả ngực mình. Mao liêu dài hơn hai thước, thật sự rất lớn, hắn đánh giá và thấy nó ít nhất phải là hai ba tấn, mà đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy được một khối mao liêu có thể tích như vậy.
Phải biết rằng phỉ thúy là những nham thạch kết tinh dưới điều kiện nhiệt độ thấp và áp suất cao, hơn nữa lại phải có thời gian dài ở nhiệt độ từ 150 đến 300 độ C, tốt nhất là hai trăm mười hai độ C, như vậy các phân tử mới không gián đoạn, dưới điều kiện tốt thì sẽ tạo ra phỉ thúy màu xanh biếc. Nói chung là những điều kiện hà khắc là khó có đủ, đây chính là một nguyên nhân làm cho số lượng phỉ thúy là rất ít.
Vì điều kiện hình thành phỉ thúy khà hà khăc nên bình thường những nguyên thạch phỉ thúy sẽ không quá lớn, từ ba năm kg đến năm trăm kg thì xem như mao liêu có biểu hiện không tệ, khối mao liêu trước mắt quá lớn, có thể nói là khổng lồ, thật sự làm cho Trang Duệ lắp bắp kinh hãi.
Thứ này sở dĩ gọi là mao liêu mà không phải là tảng đá vì biểu hiện của nó rất tốt, có một mặt dài một mét rộng nửa mét có hoa văn trải rộng, điều này nói rõ khối mao liêu này từng hình thành phỉ thúy, sau này bị phong hóa. Nhưng lúc này bên trong có phỉ thúy hay không thì không ai dám đảm bảo.
Khối mao liêu này có nhiều hoa văn, mặt ngoài lại gồ ghề tạo nên nhiều điểm lốm đốm, bộ dạng khá khó coi.
Nhưng khối mao liêu này trong mắt cao thủ đổ thạch thì chính là báu vật vô giá, vì độ nông sâu của hoa văn, hình ảnh, hướng đi, mật độ của nó có thể làm cho bọn họ đoán được phỉ thúy bên trong sâu hay cạn, phương hướng thế nào, độ lớn ra sao, đồng thời còn có thể rút ra chút kết luận về phẩm chất.
Trên khối mao liêu còn có nửa chai nước khoáng, nhìn vào lớp hoa văn của mao liêu thấy có vết nước, có lẽ là người ta vừa xem và giội nước lên. Hai người vừa rồi thấy Tiểu Bạch Sư vô hại thì cũng nhanh chóng tiến đến tiếp tục xem xét.
Một người hơn lớn tuổi trong số hai người lên tiếng với Trang Duệ:
- Tiểu tử, cậu xem khối mao liêu này thế nào?
Trang Duệ lắc đầu nói:
- Đây là lần đầu tiên tôi thấy một mao liêu khổ lớn như vậy, đây là mao liêu toàn đổ, sao lại đặt ở chỗ này?
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ở bên cạnh Trang Duệ chỉ vào một mặt của Mao liêu rồi nói với Trang Duệ:
- Ha ha, cậu còn chưa nhìn kỹ, chỗ này đã mở cửa sổ, đã có màu xanh.
- Hì, thật sự là như vậy, nhưng khối mao liêu này lại có giá trên trời.
Trang Duệ nhìn theo ngón tay của đối phương, hắn thấy phía bên kia thật sự có mở một cửa sổ như quyển sách giáo khoa, theo lý thì mở cửa sổ nhỏ như vậy thì chẳng khác nào cắt qua một miếng nhỏ, nhưng miếng nhỏ như vậy với khối mao liêu lớn thế này thì quá không có ý nghĩa.
Bây giờ là hơn mười giờ, ánh nắng mặt trời bắt đầu gay gắt, vừa lúc ánh sáng chiếu lên vết cắt cửa sổ của mao liêu, chiếu xạ rõ ràng, Trang Duệ cũng lợi dụng ánh sáng mặt trời để xem xét thật kỹ.
Nói thật, nhìn vào cửa sổ này thì thấy khối mao liêu chỉ có biểu hiện bình thường, dù là có màu xanh nhưng màu sắc rất phân tán, lốm đa lốm đốm, sắc nước lại không tốt, nhìn qua rất khô ráp, không bừng sáng. Trang Duệ lấy tay sờ vào, hắn thấy khá ráp, không có cảm giác mượt mà.
Nhưng khối mao liêu này thể tích quá lớn, chút biểu hiện bên ngoài không thể nào nói rõ tình huống bên trong. Vì thứ phỉ thúy này thì càng vào trung tâm mao liêu thì phẩm chất sẽ càng tốt, nói không chính xác thì khối mao liêu này có thể tạo ra cực phẩm, vì vậy mà mới có nhiều người đến chung quanh quan sát như vậy.
- Xem mao liêu như vậy mới là cao nhân, xem mao liêu cũng không mang theo kính lúp...
Mọi người vây quanh, có người mở miệng chế nhạo Trang Duệ.
- Đừng nói mò, lúc này ánh sáng quá mạnh, có kính lúp cũng bji ảnh hưởng rất lớn.
Người lên tiếng rõ ràng rất có kinh nghiệm.
Trang Duệ nghe vậy thì cười khổ, hắn hôm nay không có ý đổ thạch, trong ba lô chỉ là kính râm và quần bơi, đây là bị tên mập cứng nhắc gọi đến, vì vậy kính lúp đều đã đặt ở trong phòng.
- Trang Duệ, cậu xem, đừng phản ứng với đám người này, bọn họ đều là kẻ đến xem náo nhiệt mà thôi, không mua nổi đâu...
Tên mập thấy Trang Duệ bị ảnh hưởng thì vội vàng mở miệng.
- Không mua nổi sao?
Những người đến đây thì ai cũng phải có tài sản cả triệu, Trang Duệ thật sự không tin không ai mua được, vì vậy hắn đứng lên nhìn vào giá đấu thấp nhất, sau đó hít vào một hơi:
- Trời ạ, hai mươi hai triệu hai trăm ngàn.
- Anh Tống, giá đấu như vậy cũng quá đắt rồi, khối mao liêu này có biểu hiện bình thường, ai dám trả giá với nó?
Trang Duệ nói mà liên tục tặc lưỡi, dù mình coi như là kẻ có tiền thì muốn mua khối mao liêu này cũng là si tâm vọng tưởng, chỉ sợ không mua biệt thự mà dồn tất cả tiền bạc vào khối mao liêu này cũng không đủ.
- Ai dám? Hì hì, cậu Trang, những lời của cậu cũng là quá coi thường người khác, vì hai vị bên cạnh cậu là kẻ có tiền.
Tên mập họ Mã hình như có quen biết hai người đang đứng bên cạnh Trang Duệ, nói chuyện cũng khá tùy tiện.
- Tên mập chết tiệt, nếu nói có tiền thì trong số đám người nơi đây ai nhiều bằng ông? Tôi còn cần ông cung cấp than đá nữa.
Mở miệng là người lớn tuổi, tướng mạo có lẽ lớn hơn tên mập vài tuổi.
- Giám đốc Hoa, lời này của anh rõ ràng là đang mắng người, người nào không biết anh có nhiều tiền và ném vào trong trò bóng đá? Thứ đó là túi không đáy, Tiểu đệ đây thật sự không so nổi.
Vị giám đốc họ Hoa kia nghe được lời của tên mập thì tỏ ra không làm gì được, hắn nói:
- Anh cho rằng tôi ném tiền xuống nước chơi sao? Anh là người có chiếc mũ phát triển kinh tế, anh không cho ra chút tiền thì người ta lại cho rằng keo kiệt? Đừng làm khó nhau như thế.
Giám đốc Hoa lên tiếng khá trực tiếp, có lẽ vì cũng không có liên hệ với đám người trong nghành này.
Trang Duệ cũng không thích xem bóng đá nhưng cũng bị ảnh hưởng vì hai năm trước nước mình có tiến vào World cup, ít nhiều cũng biết một chút tin tức. Bây giờ đầu tư vào bóng đá trong nước căn bản chỉ là đốt tiền, vì trình độ bóng đá quá kém nhưng đám cầu thủ lại có bệnh ngôi sao, cả ngày cầm lương cao hô hào vượt ra châu Á, nhưng nghe nói năm nay thi đấu vòng loại World Cup thì tắt lửa ngay.
- Anh nói quá đúng, tôi chỉ là một gã nhà quê mở lò than, cả ngày chỉ có thể tài trợ và quyên tiền, tôi cũng vất vả lắm mới kiếm được vài đồng chứ?
Tên mập thật sự đồng cảm và nói lời bực tức.
- Đúng rồi, giới thiệu cho mọi người biết nhau, đây là lãnh đạo một xí nghiệp nổi tiếng ở Sơn Đông...
Sau khi nghe tên mập giới thiệu thì Trang Duệ thấy người đối diện có hơi quen, thì ra đã từng gặp qua trên tivi vài lần. Đây là một lãnh đạo của tập đoàn ở Sơn Đông, sản nghiệp của công ty rất rộng, vài năm trước còn đầu tư một đội bóng, cũng có tiếng trong nước.
- Đừng nghe tên mập kia nói bừa, tiểu huynh đệ, cậu là người trong nghề, cậu nói xem khối mao liêu này thế nào? Chúng tôi chỉ là người thường mà thôi.
Giám đốc Hoa có thái độ bình thản với Trang Duệ, cũng không kiêu căng, xem ra người này địa vị càng cao thì càng khéo, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với những ông chủ lắm lời mà Trang Duệ từng biết.
Trang Duệ thật sự không thể nào chịu nổi ba từ người trong nghề, vì vậy vội vàng từ chối:
- Giám đốc Hoa, ngài đừng nghe anh Mã nói lung tung, tôi làm gì mà là người trong nghề? Nếu so với vị chuyên gia ở bên cạnh anh thì kém xa lắc, chúng ta trước tiên nghe anh ấy nhận xét cái đã, thế nào?
Người đàn ông ở bên cạnh giám đốc Hoa thấy Trang Duệ nói như vậy thì thạt sự khá hưởng thụ, hắn nhìn ông chủ của mình và nói:
- Khối mao liêu này có tính đánh cuộc là rất lớn, bên trong chắc chắn có phỉ thúy, hơn nữa nhìn vào màu sắc hoa văn thì từ trắng thành đen, có thể là hình thành phỉ thúy sậm màu. Từ điểm này có thể nói phẩm chất của phỉ thúy bên trong sẽ không thấp, nếu không thì sẽ chẳng thể nào đặt giá khởi điểm cao như vậy.
- Bây giờ điều khó kết luận chính là phỉ thúy bên trong khối mao liêu này có thể tích thế nào, nếu quá nhỏ thì chỉ có thể là đế vương lục, lợi nhuận không cao, tính đánh cuộc là quá lớn.
Vị chuyên gia mà giám đốc Hoa mang đến rõ ràng cũng không quá coi tọng khối mao liêu này, nhưng lời nói rõ ràng lại muốn người ta bỏ cuộc.
- Cậu Trang, cậu xem thế nào?
Tên mập họ Mã nhìn Trang Duệ rồi hỏi.
- Tôi còn phải xem lại, lúc nãy chưa nhìn kỹ.
Trang Duệ cũng có chút tò mò với khối mao liêu, vì vậy mà ngồi xuống đối diện với mặt cửa sổ được mở, dùng linh khí nhìn vào.
/1160
|