Có sự náo loạn giữ Lưu Xuyên và Lôi Lôi thì cảm giác xấu hổ giữa Trang Duệ và Tần Huyên Băng cũng không còn, bốn người bọn họ cùng đi lên lầu hai của đại lý xe, vì chiếc xe Hummer mà Lưu Xuyên đặt hàng cũng không có mặt dưới đại sảnh.
Trong triển lãm xe hơi dưới đại sảnh cũng không thiếu tuấn nam mỹ nữ, nhưng đám người kia đứng trước mặt Tần Huyên Băng và Lôi Lôi đều mất đi nhan sắc, rất nhiều đàn ông đưa vợ đến xem xe hơi tuy biểu hiện rất chính đáng nhưng nếu vợ không chú ý thì cặp mắt không khỏi đảo về phía nhóm Tần Huyên Băng, nếu bị vợ phát hiện thì rõ ràng sẽ phải về nhà diện bích chịu tội.
Lưu Xuyên trước kia cũng chưa từng đến đại lý xe này, chẳng qua là vì Tống Quân giới thiệu cho hắn mà thôi. Sau khi mọi người lên lầu thì hắn tìm người hỏi một chút, sau đó đi về phía phòng làm việc của một vị quản lý.
Mọi người gõ cửa đi vào, bên trong chỉ có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi, sau khi nghe Lưu Xuyên được Tống Quân giới thiệu thì thái độ nhanh chóng trở nên nhiệt tình, đưa nhóm người qua ngồi trên ghế sa lông, tự mình châm trà rót nước.
Sau khi tiếp nhận danh thiếp của đối phương, Trang Duệ đưa mắt nhìn qua tên, thiếu chút nữa thì phun nước vừa uống vào miệng ra ngoài. Trên danh thiếp của người đàn ông trung niên kia có những chữ thế này: "Quản lý bộ phận tiêu thụ đại lý xe: Chu Dật Quần", vị tiên sinh họ Chu này thấy bộ dạng của mọi người thì cũng không quan tâm mà cười nói:
- Năm xưa nhà tôi rất nghèo, khi sinh tôi ra thì con heo duy nhất được nuôi trong nhà cũng chết, vì vậy lúc đó cha tôi đã thề, sau này nhất định phải nuôi một bầy heo, tôi cũng được đặt cái tên như vậy, mọi người thích thì cứ cười, ha ha ha.
Quản lý Chu rất biết điều tiết bầu không khí, hắn nói như vậy lập tức làm cho đám người Trang Duệ sinh ra hảo cảm, nhưng nhiệm vụ mua xe hôm nay có chút thay đổi, Lưu Xuyên khách khí nói thẳng:
- Quản lý Chu, là thế này, chiếc xe Hummer được đặt ở đây có thể không thỏa mãn đủ nhu cầu của công ty chúng tôi, bây giờ còn thiếu hai chiếc xe bảy chỗ hoặc xe việt dã lớn, anh xem trong đại lý còn hàng không?
Quản lý Chu có chút sững sốt, sau đó cũng tiện đà nở nụ cười, đây rõ ràng là chuyện tốt, trong vòng một ngày bán được ba chiếc xe, công trạng này chắc chắn cũng không kém. Nhưng hắn trước tiên cần phải hiểu rõ nhu cầu của khách hàng, vì vậy mở miệng hỏi:
- Các vị muốn mua xe nhập khẩu sao? Hay là sản phẩm trong nước? Nói chung là giá cả thế nào, có thể nói trước cho tôi biết được không? Tôi sẽ đưa cho các vị vài mẫu xe để xem xét, tất nhiên cũng sẽ nhất định ưu đãi chiết khấu.
- Tôi muốn một chiếc xe có giá khoảng ba trăm ngàn, tốt nhất là có thể thích hợp khi chạy ở cao nguyên, động cơ phải tốt, tốt nhất là phải có hàng, nếu không sẽ rất phiền. À, Mộc Đầu, cậu thích loại xe gì?
Lưu Xuyên suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói, hắn trước đó muốn mua chiếc xe có phong cách một chút, nhưng lại sợ đắc tội với Lôi Lôi, sợ mình chạy xe tốt thì nàng cho rằng chỉ biết đi tán gái, hắn bị nàng giữ chặt tóc, cũng không sống quá tốt.
- Tôi sao?
Trang Duệ có chút sững sốt, hắn chỉ muốn mua một chiếc xe rộng rãi một chút, còn giá cả bao nhiêu cũng không là vấn đề. Hắn thầm xem xét số tiền hiện có của mình, bản thảo của Vương Sĩ Trinh bán với giá hơn ba triệu tám, hồ lô dế Tam Hà Lưu được một trăm năm chục ngàn, tổng cộng có ba triệu chín trăm năm chục ngàn. Hắn vốn có một trăm ngàn tiền thưởng, nhưng hắn đã chiết xuất ra mua nhà cho chị gái, đồng thời còn để lại cho mẹ ở nhà một ít.
Tuy hai tháng này Trang Duệ buôn bán lời được hơn bốn triệu nhưng chi tiêu cũng không ít, trước sau đưa cho chị gái ba trăm ngàn, đưa Lưu Xuyên ba triệu, còn có một trăm ngàn ở Thành Đô, đồng thời còn tiền tiêu phí của Trang Duệ, bây giờ trong tài khoản ngân hàng của hắn chỉ còn lại hơn năm trăm ngàn mà thôi.
Chiếc xe đầu tiên trong đời người cũng nên mua tốt một chút, Trang Duệ suy nghĩ một lát, cuối cùng đưa ra quyết định, hắn chỉ vào Tiểu Bạch Sư đang nằm sấp bên chân của mình rồi nói:
- Tôi cũng yêu cầu một chiếc xe có không gian lớn, sau này nó sẽ lớn lên, xe bình thường cũng không chứa được. Đồng thời cũng cần xe có tính năng tốt một chút, còn chuyện giá cả, năm đến sáu trăm ngàn là được.
Sau khi nghe Trang Duệ báo giá thì quản lý Chu có chút giật mình, hắn không ngờ một người ăn mặc bình thường nhất trong nhóm người như Trang Duệ lại có thể ra tay hào sảng như thế. Nhưng hắn là một người quản lý chuyên nghiệp, kỹ năng công tác là cực tốt, sau khi biết được như cầu của Lưu Xuyên và Trang Duệ thì lập tức đứng lên châm trà cho mọi người, sau đó chính mình đi ra phòng làm việc để chuẩn bị tư liệu.
Phải biết rằng những năm 2003 tuy trong nước không có ít phú hào mua xe xịn nhưng phần lớn là lựa chọn loại Passat một trăm ngàn một chiếc, những vị khách muốn mua ba chiếc xe như nhóm Trang Duệ, đồng thời tổng kim ngạch còn vượt ra ngoài con số một triệu rưỡi cũng không phải thường có.
Khi thấy quản lý Chu đi ra ngoài thì Lưu Xuyên lại nhảy lên nói với Trang Duệ:
- Mộc Đầu, sao cậu chỉ mua một chiếc năm sáu trăm ngàn? Như vậy sau này đưa Tần tiểu thư ra ngoài đón gió cũng mất mặt. Đúng rồi, có phải thiếu tiền không? Chỗ này của tôi còn năm trăm ngàn nữa.
Năm trăm ngàn trong lời nói của Lưu Xuyên chính là tiền mượn một trăm ngàn của Trang Duệ, còn có tiền bán bức tượng gỗ tử đàn bảy trăm ngàn. Tuy Trang Duệ nói hắn từ bỏ số tiền kia nhưng Lưu Xuyên vẫn quyết định sẽ trả lại cho bốn trăm ngàn, lúc đó dù mua bức tượng gỗ tử đàn là mình bỏ tiền, nhưng nó cũng không phải do hắn mua, đừng nói là lấy bảy trăm ngàn, dù là bảy chục ngàn cũng có thể không được.
- Chạy một chiếc xe năm sáu trăm ngàn ra đường mất mặt, vậy anh chạy chiếc xe ba trăm ngàn đưa tôi đi chơi sẽ có mặt mũi sao?
Lôi Lôi hôm nay thấy Lưu Xuyên rất không vừa mắt, người đàn ông này rõ ràng thích làm ra trò thiêu thân.
- Nhìn xe rồi nói sau, đúng rồi...Lôi Lôi, hôm nay các em có hoạt động gì không? Giới thiệu cho bọn anh với.
Khi thấy bộ dạng ngây người của Lưu Xuyên, Trang Duệ lên tiếng giải vây.
- Gần đây Nam Kinh tổ chức một triễn lãm trưng bày đá quý lần đầu tiên, Huyên Huyên chuẩn bị một ít tác phẩm để tham gia, đồng thời công ty của chúng tôi sẽ cùng công ty Tần Thị liên hợp thành lập một công ty đá quý trong nước, đến lúc đó Huyên Huyên sẽ là tổng thiết kế của công ty. Vì vậy biểu hiện lần này của chúng tôi sẽ rất quan trọng với cục diện có đứng vững trong nước hay không, hai người chúng tôi thời gian qua cũng rất mệt mỏi.
Lôi Lôi quả nhiên bị Trang Duệ di dời lục chú ý, cũng không tiếp tục bám lấy Lưu Xuyên không tha.
Thời gian qua Lôi Lôi và Tần Huyên Băng thật sự quá bận rộn, sau khi bọn họ tham gia triển lãm đá quý ở Nam Kinh thì sẽ phải lập tức chạy đến Trung Hải chuẩn bị tuyên truyền. Những chuyện lớn như vậy đều đặt lên vai hai cô gái, dù các nàng xuất thân là thế gia thì đây cũng là lần đầu tiên bọn họ tự mình thao tác mọi việc, hai người bọn họ cảm thấy sứt đầu mẻ trán. Lần này Lưu Xuyên và Trang Duệ đến Nam Kinh, hai người bọn họ lập tức tìm cho mình được lý do để đi ra ngoài thoải mái một chút.
Khi thấy vẻ mặt Lôi Lôi có biến chuyển tốt đẹp thì Lưu Xuyên vội vàng nói:
- Đợi chúng ta mua xe xong sẽ đi ra Miếu Phu Tử ở bến Tần Hoài, đi dạo nơi đó sẽ thả lỏng cơ thể, nhớ nam xưa Tần Hoài chính là một nơi nổi tiếng. Mộc Đầu, tôi nói cho cậu biết, cậu biết Trần Viên Viên không, chính là xuất thân ở Tần Hoài, à, tôi cũng nghe người ta nói, cũng chưa từng thấy Trần Viên Viên...
Lưu Xuyên nói được một nửa nhưng thấy vẻ mặt của Lôi Lôi trầm xuống thì vội vàng xoay chuyển lời nói rồi nhanh chóng ngậm miệng, dù Lôi Lôi đầy bụng bức bối cũng phải chịu. Trang Duệ thì phá lên cười, Trần Viên Viên kia đã chết vài trăm năm, chỉ sợ xương cốt đã hóa thành bùn, cũng không biết Lưu Xuyên nghe được từ nơi nào.
- Cười cái gì? Đừng tưởng rằng huynh đệ tôi không biết Trần Viên Viên là người cổ đại, trêu chọc mọi người cho vui mà thôi. Mộc Đầu, bộ Lộc Đỉnh Ký năm xưa cũng là hai anh em chúng ta dồn tiền mua.
Lưu Xuyên thấy mọi người có bộ dạng như vậy thì phẫn nộ nói.
Việc này Trang Duệ vẫn còn nhớ rõ, Lưu Xuyên thật sự không có gì tốt nhưng đặc biệt thích đọc tiểu thuyết, hai người xem hết truyện "Anh Hùng Xạ Điêu" thì tìm một nhà sách ở Bành Thành thấy bản "Lộc Đỉnh Ký" giá hai mươi đồng.
Phải biết rằng vào những năm chín mươi thì hai mươi đồng không phải là số tiền nhỏ, tiền buôn bán của hai người bọn họ đã bị Lưu Phụ thu đi, nhưng Lưu Xuyên và Trang Duệ vẫn liều mạng quyết định mua bội sách này. Tuy về sau mông bị đánh nhưng đối với hai người bọn họ thì trốn ở nhà hoặc ngồi trên lớp học dùng bao bọc sách để bọc tiểu thuyết rồi lén xem, đây chính là khoảng thời gian vui sướng nhất.
Trang Duệ kể chuyện cũ cho Lôi Lôi và Tần Huyên Băng để rồi đưa đến những tiếng cười nhiệt liệt, đúng lúc này quản lý Chu đưa đến một vấp tài liệu, khi thấy mọi người đang vui đùa thì cũng không khỏi thầm than một tiếng. Mình lăn lộn vài chục năm cũng không bằng người ta có cha mẹ tốt, nhưng hắn cũng không ngờ Lưu Xuyên và Trang Duệ có ngày hôm nay cũng đều dựa vào năng lực của mình.
- Lưu tiên sinh, Trang tiên sinh, căn cứ vào những gì hai vị cần, tôi tìm được vài chiếc xe giới thiệu cho mọi người. Lưu tiên sinh cần lái xe ở khu vực cao nguyên, cá nhân tôi đề cử chiếc xe việt dã Chiru USS, nó là chiếc xe việt dã do công ty Chiru của Thành Đô và công ty SangYong của Hàn Quốc liên kết sản xuất.
- Chiếc xe này phần lớn linh kiện đều được nhập khẩu, động cơ và sàn xe của Mercedes-Benz, động cơ 220 mã lực, cường lực ép khí, cũng căn cứ vào đặc điểm cao nguyên mà cho ra hệ thống đền bù tổn thất trên cao nguyên, có thể tự do chạy nhảy ở những nơi cao hơn mặt nước biển năm đến sáu ngàn mét.
- Nhưng chiếc xe này có giá thị trường là ba trăm ba chục ngàn, cao hơn ba chục ngàn so với dự toán của Lưu tiên sinh, nhưng chiếc xe này nếu so sánh với những chiếc xe việt dã khác thì đã rẻ hơn 30 đến 50%, tính ra thì giá cả rất phù hợp. Chúng tôi còn có thể giảm giá cho Lưu tiên sinh vài phần, tặng kèm một bộ DVD, Lưu tiên sinh có thể suy xét, nếu không thích thì tôi sẽ giới thiệu cho một chiếc xe khác.
Quản lý Chu mở tài liệu trong tay ra, sau đó giới thiệu cho Lưu Xuyên, nói rõ tính năng của chiếc xe, mà Lưu Xuyên vốn cao lớn cũng nhìn trúng chiếc xe việt đã Chiru này.
Trong triển lãm xe hơi dưới đại sảnh cũng không thiếu tuấn nam mỹ nữ, nhưng đám người kia đứng trước mặt Tần Huyên Băng và Lôi Lôi đều mất đi nhan sắc, rất nhiều đàn ông đưa vợ đến xem xe hơi tuy biểu hiện rất chính đáng nhưng nếu vợ không chú ý thì cặp mắt không khỏi đảo về phía nhóm Tần Huyên Băng, nếu bị vợ phát hiện thì rõ ràng sẽ phải về nhà diện bích chịu tội.
Lưu Xuyên trước kia cũng chưa từng đến đại lý xe này, chẳng qua là vì Tống Quân giới thiệu cho hắn mà thôi. Sau khi mọi người lên lầu thì hắn tìm người hỏi một chút, sau đó đi về phía phòng làm việc của một vị quản lý.
Mọi người gõ cửa đi vào, bên trong chỉ có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi, sau khi nghe Lưu Xuyên được Tống Quân giới thiệu thì thái độ nhanh chóng trở nên nhiệt tình, đưa nhóm người qua ngồi trên ghế sa lông, tự mình châm trà rót nước.
Sau khi tiếp nhận danh thiếp của đối phương, Trang Duệ đưa mắt nhìn qua tên, thiếu chút nữa thì phun nước vừa uống vào miệng ra ngoài. Trên danh thiếp của người đàn ông trung niên kia có những chữ thế này: "Quản lý bộ phận tiêu thụ đại lý xe: Chu Dật Quần", vị tiên sinh họ Chu này thấy bộ dạng của mọi người thì cũng không quan tâm mà cười nói:
- Năm xưa nhà tôi rất nghèo, khi sinh tôi ra thì con heo duy nhất được nuôi trong nhà cũng chết, vì vậy lúc đó cha tôi đã thề, sau này nhất định phải nuôi một bầy heo, tôi cũng được đặt cái tên như vậy, mọi người thích thì cứ cười, ha ha ha.
Quản lý Chu rất biết điều tiết bầu không khí, hắn nói như vậy lập tức làm cho đám người Trang Duệ sinh ra hảo cảm, nhưng nhiệm vụ mua xe hôm nay có chút thay đổi, Lưu Xuyên khách khí nói thẳng:
- Quản lý Chu, là thế này, chiếc xe Hummer được đặt ở đây có thể không thỏa mãn đủ nhu cầu của công ty chúng tôi, bây giờ còn thiếu hai chiếc xe bảy chỗ hoặc xe việt dã lớn, anh xem trong đại lý còn hàng không?
Quản lý Chu có chút sững sốt, sau đó cũng tiện đà nở nụ cười, đây rõ ràng là chuyện tốt, trong vòng một ngày bán được ba chiếc xe, công trạng này chắc chắn cũng không kém. Nhưng hắn trước tiên cần phải hiểu rõ nhu cầu của khách hàng, vì vậy mở miệng hỏi:
- Các vị muốn mua xe nhập khẩu sao? Hay là sản phẩm trong nước? Nói chung là giá cả thế nào, có thể nói trước cho tôi biết được không? Tôi sẽ đưa cho các vị vài mẫu xe để xem xét, tất nhiên cũng sẽ nhất định ưu đãi chiết khấu.
- Tôi muốn một chiếc xe có giá khoảng ba trăm ngàn, tốt nhất là có thể thích hợp khi chạy ở cao nguyên, động cơ phải tốt, tốt nhất là phải có hàng, nếu không sẽ rất phiền. À, Mộc Đầu, cậu thích loại xe gì?
Lưu Xuyên suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói, hắn trước đó muốn mua chiếc xe có phong cách một chút, nhưng lại sợ đắc tội với Lôi Lôi, sợ mình chạy xe tốt thì nàng cho rằng chỉ biết đi tán gái, hắn bị nàng giữ chặt tóc, cũng không sống quá tốt.
- Tôi sao?
Trang Duệ có chút sững sốt, hắn chỉ muốn mua một chiếc xe rộng rãi một chút, còn giá cả bao nhiêu cũng không là vấn đề. Hắn thầm xem xét số tiền hiện có của mình, bản thảo của Vương Sĩ Trinh bán với giá hơn ba triệu tám, hồ lô dế Tam Hà Lưu được một trăm năm chục ngàn, tổng cộng có ba triệu chín trăm năm chục ngàn. Hắn vốn có một trăm ngàn tiền thưởng, nhưng hắn đã chiết xuất ra mua nhà cho chị gái, đồng thời còn để lại cho mẹ ở nhà một ít.
Tuy hai tháng này Trang Duệ buôn bán lời được hơn bốn triệu nhưng chi tiêu cũng không ít, trước sau đưa cho chị gái ba trăm ngàn, đưa Lưu Xuyên ba triệu, còn có một trăm ngàn ở Thành Đô, đồng thời còn tiền tiêu phí của Trang Duệ, bây giờ trong tài khoản ngân hàng của hắn chỉ còn lại hơn năm trăm ngàn mà thôi.
Chiếc xe đầu tiên trong đời người cũng nên mua tốt một chút, Trang Duệ suy nghĩ một lát, cuối cùng đưa ra quyết định, hắn chỉ vào Tiểu Bạch Sư đang nằm sấp bên chân của mình rồi nói:
- Tôi cũng yêu cầu một chiếc xe có không gian lớn, sau này nó sẽ lớn lên, xe bình thường cũng không chứa được. Đồng thời cũng cần xe có tính năng tốt một chút, còn chuyện giá cả, năm đến sáu trăm ngàn là được.
Sau khi nghe Trang Duệ báo giá thì quản lý Chu có chút giật mình, hắn không ngờ một người ăn mặc bình thường nhất trong nhóm người như Trang Duệ lại có thể ra tay hào sảng như thế. Nhưng hắn là một người quản lý chuyên nghiệp, kỹ năng công tác là cực tốt, sau khi biết được như cầu của Lưu Xuyên và Trang Duệ thì lập tức đứng lên châm trà cho mọi người, sau đó chính mình đi ra phòng làm việc để chuẩn bị tư liệu.
Phải biết rằng những năm 2003 tuy trong nước không có ít phú hào mua xe xịn nhưng phần lớn là lựa chọn loại Passat một trăm ngàn một chiếc, những vị khách muốn mua ba chiếc xe như nhóm Trang Duệ, đồng thời tổng kim ngạch còn vượt ra ngoài con số một triệu rưỡi cũng không phải thường có.
Khi thấy quản lý Chu đi ra ngoài thì Lưu Xuyên lại nhảy lên nói với Trang Duệ:
- Mộc Đầu, sao cậu chỉ mua một chiếc năm sáu trăm ngàn? Như vậy sau này đưa Tần tiểu thư ra ngoài đón gió cũng mất mặt. Đúng rồi, có phải thiếu tiền không? Chỗ này của tôi còn năm trăm ngàn nữa.
Năm trăm ngàn trong lời nói của Lưu Xuyên chính là tiền mượn một trăm ngàn của Trang Duệ, còn có tiền bán bức tượng gỗ tử đàn bảy trăm ngàn. Tuy Trang Duệ nói hắn từ bỏ số tiền kia nhưng Lưu Xuyên vẫn quyết định sẽ trả lại cho bốn trăm ngàn, lúc đó dù mua bức tượng gỗ tử đàn là mình bỏ tiền, nhưng nó cũng không phải do hắn mua, đừng nói là lấy bảy trăm ngàn, dù là bảy chục ngàn cũng có thể không được.
- Chạy một chiếc xe năm sáu trăm ngàn ra đường mất mặt, vậy anh chạy chiếc xe ba trăm ngàn đưa tôi đi chơi sẽ có mặt mũi sao?
Lôi Lôi hôm nay thấy Lưu Xuyên rất không vừa mắt, người đàn ông này rõ ràng thích làm ra trò thiêu thân.
- Nhìn xe rồi nói sau, đúng rồi...Lôi Lôi, hôm nay các em có hoạt động gì không? Giới thiệu cho bọn anh với.
Khi thấy bộ dạng ngây người của Lưu Xuyên, Trang Duệ lên tiếng giải vây.
- Gần đây Nam Kinh tổ chức một triễn lãm trưng bày đá quý lần đầu tiên, Huyên Huyên chuẩn bị một ít tác phẩm để tham gia, đồng thời công ty của chúng tôi sẽ cùng công ty Tần Thị liên hợp thành lập một công ty đá quý trong nước, đến lúc đó Huyên Huyên sẽ là tổng thiết kế của công ty. Vì vậy biểu hiện lần này của chúng tôi sẽ rất quan trọng với cục diện có đứng vững trong nước hay không, hai người chúng tôi thời gian qua cũng rất mệt mỏi.
Lôi Lôi quả nhiên bị Trang Duệ di dời lục chú ý, cũng không tiếp tục bám lấy Lưu Xuyên không tha.
Thời gian qua Lôi Lôi và Tần Huyên Băng thật sự quá bận rộn, sau khi bọn họ tham gia triển lãm đá quý ở Nam Kinh thì sẽ phải lập tức chạy đến Trung Hải chuẩn bị tuyên truyền. Những chuyện lớn như vậy đều đặt lên vai hai cô gái, dù các nàng xuất thân là thế gia thì đây cũng là lần đầu tiên bọn họ tự mình thao tác mọi việc, hai người bọn họ cảm thấy sứt đầu mẻ trán. Lần này Lưu Xuyên và Trang Duệ đến Nam Kinh, hai người bọn họ lập tức tìm cho mình được lý do để đi ra ngoài thoải mái một chút.
Khi thấy vẻ mặt Lôi Lôi có biến chuyển tốt đẹp thì Lưu Xuyên vội vàng nói:
- Đợi chúng ta mua xe xong sẽ đi ra Miếu Phu Tử ở bến Tần Hoài, đi dạo nơi đó sẽ thả lỏng cơ thể, nhớ nam xưa Tần Hoài chính là một nơi nổi tiếng. Mộc Đầu, tôi nói cho cậu biết, cậu biết Trần Viên Viên không, chính là xuất thân ở Tần Hoài, à, tôi cũng nghe người ta nói, cũng chưa từng thấy Trần Viên Viên...
Lưu Xuyên nói được một nửa nhưng thấy vẻ mặt của Lôi Lôi trầm xuống thì vội vàng xoay chuyển lời nói rồi nhanh chóng ngậm miệng, dù Lôi Lôi đầy bụng bức bối cũng phải chịu. Trang Duệ thì phá lên cười, Trần Viên Viên kia đã chết vài trăm năm, chỉ sợ xương cốt đã hóa thành bùn, cũng không biết Lưu Xuyên nghe được từ nơi nào.
- Cười cái gì? Đừng tưởng rằng huynh đệ tôi không biết Trần Viên Viên là người cổ đại, trêu chọc mọi người cho vui mà thôi. Mộc Đầu, bộ Lộc Đỉnh Ký năm xưa cũng là hai anh em chúng ta dồn tiền mua.
Lưu Xuyên thấy mọi người có bộ dạng như vậy thì phẫn nộ nói.
Việc này Trang Duệ vẫn còn nhớ rõ, Lưu Xuyên thật sự không có gì tốt nhưng đặc biệt thích đọc tiểu thuyết, hai người xem hết truyện "Anh Hùng Xạ Điêu" thì tìm một nhà sách ở Bành Thành thấy bản "Lộc Đỉnh Ký" giá hai mươi đồng.
Phải biết rằng vào những năm chín mươi thì hai mươi đồng không phải là số tiền nhỏ, tiền buôn bán của hai người bọn họ đã bị Lưu Phụ thu đi, nhưng Lưu Xuyên và Trang Duệ vẫn liều mạng quyết định mua bội sách này. Tuy về sau mông bị đánh nhưng đối với hai người bọn họ thì trốn ở nhà hoặc ngồi trên lớp học dùng bao bọc sách để bọc tiểu thuyết rồi lén xem, đây chính là khoảng thời gian vui sướng nhất.
Trang Duệ kể chuyện cũ cho Lôi Lôi và Tần Huyên Băng để rồi đưa đến những tiếng cười nhiệt liệt, đúng lúc này quản lý Chu đưa đến một vấp tài liệu, khi thấy mọi người đang vui đùa thì cũng không khỏi thầm than một tiếng. Mình lăn lộn vài chục năm cũng không bằng người ta có cha mẹ tốt, nhưng hắn cũng không ngờ Lưu Xuyên và Trang Duệ có ngày hôm nay cũng đều dựa vào năng lực của mình.
- Lưu tiên sinh, Trang tiên sinh, căn cứ vào những gì hai vị cần, tôi tìm được vài chiếc xe giới thiệu cho mọi người. Lưu tiên sinh cần lái xe ở khu vực cao nguyên, cá nhân tôi đề cử chiếc xe việt dã Chiru USS, nó là chiếc xe việt dã do công ty Chiru của Thành Đô và công ty SangYong của Hàn Quốc liên kết sản xuất.
- Chiếc xe này phần lớn linh kiện đều được nhập khẩu, động cơ và sàn xe của Mercedes-Benz, động cơ 220 mã lực, cường lực ép khí, cũng căn cứ vào đặc điểm cao nguyên mà cho ra hệ thống đền bù tổn thất trên cao nguyên, có thể tự do chạy nhảy ở những nơi cao hơn mặt nước biển năm đến sáu ngàn mét.
- Nhưng chiếc xe này có giá thị trường là ba trăm ba chục ngàn, cao hơn ba chục ngàn so với dự toán của Lưu tiên sinh, nhưng chiếc xe này nếu so sánh với những chiếc xe việt dã khác thì đã rẻ hơn 30 đến 50%, tính ra thì giá cả rất phù hợp. Chúng tôi còn có thể giảm giá cho Lưu tiên sinh vài phần, tặng kèm một bộ DVD, Lưu tiên sinh có thể suy xét, nếu không thích thì tôi sẽ giới thiệu cho một chiếc xe khác.
Quản lý Chu mở tài liệu trong tay ra, sau đó giới thiệu cho Lưu Xuyên, nói rõ tính năng của chiếc xe, mà Lưu Xuyên vốn cao lớn cũng nhìn trúng chiếc xe việt đã Chiru này.
/1160
|