Những năm 1860 của thế kỉ trước .Tại một vùng quê nghèo ở phía bắc .Mà ngày xưa nơi đây con được gọi với cái tên Hà Bắc ….Bao gồm nhiều tỉnh thành lại với nhau sau này mới tách ra và tỉnh đó được coi là bé nhất cả nước…….và biển số xe bây giờ là 99 .Nếu ai lên mạng cha chắc biết tỉnh đó,Xa mình khá to lên được chia thành 8 thôn .Ngày trước làng khá rộng . nghe các cụ nói ngày xưa Vua nhà Nguyễn muốn dân quanh đó đào một cái sông nhỏ để tiện chuyển hàng hóa lúc đó .Nhưng có điều chỗ đó là giữa làng e các bác ak .sau này tùy một làng những phải tách ra và được gọi bằng cái tên Gia bình .Điều buồn cười là Nửa làng bên này và nửa làng e bên kia ( cứ phải gọi là anh ở đầu sông e ở cuối sống đó ) rõ khổ nhưng ngày đó con sông nó tuy nhỏ bất cứ dân quê nào cũng bơi qua được .Mà ngày xưa thanh niên quê e thời các cụ hay bơi qua sông để trêu gái đó …..Thôi trở về câu chuyện chính .Ngày Ấy nếu muốn đi chợ thì phải đi chợ rất sớm vì chợ xa mà .Con đường chính khó đi vì hay gặp cướp .Thời đó người ta gọi thời gian là canh .Mà mỗi canh là 2 tiếng .Như mọi ngày cụ e và nhưng người con gái trong làng thường dậy rất sớm để đi chợ .Vì đường chính dạo gần đây hay gặp cướp mới cả là phụ nữ nên con gái làng chuyển qua đi đường đồng ( một cái đường nhỏ thẳng nối cái xuộng với nhau là con đường tắt ra chợ mà không sợ cướp ) Nhưng kì lạ là nơi đó cũng có cái 2 con đường đó là đường nên chợ và tiếp giáp là con đường tới khu tâm linh của làng cách 100m . Sáng Hôm đó trời còn tối cụ bà đi chợ rất sớm. với cái liêu sôi gấc nóng cũng vài tàu lá chuối cụ bà cho cái liêu sôi vào đòn gank rồi bắt đầu đi chợ …Tóm tắt một chút về gia đình e nhé .Cụ Ông thời đó là địa chủ lấy 3 vợ . Cụ bà là vk 2 ,Có 2 người con trai ,Vì lục đục chuyện gia đình cụ bà e đã bỏ cụ ông qua bên này sông và một mình nuôi 2 người con trai ,Và nhờ có người a họ bên này giúp đỡ cụ bà cũng dựng được một ngôi nhà tranh vách đất .Ông a họ này của cụ bà con giúp đỡ nhiều nắm sau này sẽ nc tới trở lại câu chuyện .Cụ bà cầm một miếng chầu bỏ vô miệng rồi nhìn vào trong nhà , thấy 2 người con đang ngủ ngon cụ bà để lại ít sôi vào cái bát để đầu dường khi nào 2 người con dậy rồi ăn .Sau đó cụ đội chiếc nón vào và gank liêu sôi lên chợ .Bà Năm …Phải bà năm đó không Cụ bà ngó đầu lại thấy phía sau đó là bà hiền một người phụ nữ cũng làng đi trên tay đang cầm một rổ toàn cá tép và mấy mớ rau cũng mang lên chợ bán ….2 người đi cũng nhau và đi theo con đường mòn giữa cánh đồng .Đang nc chuyện vui vẻ thì có cụ bà cảm nhận có cái gì đó nhìn mình từ phía sau và cảm giác rất lạnh .Nhưng ngò đầu lại thì không có gì cả .Đi tiếp tới gần một đoạn cũng quá giữa đồng nơi mà có 2 con đường .tới chợ và lối vào tâm linh làng .Hai người phụ nữ đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên nghe có tiếng cười khúc khíc tự nhiên 2 hai người quay qua nhìn nhau nhìn sau nhìn trước mà không thấy ai cả mà tiếng cười đó từ đầu ra nghe mà bị thương sầu lão…..Tiếng cười mỗi lúc một gần hơi hòa quyện cùng tiếng gió thật đáng sợ .2 con người nhìn nhau như hiểu ý nhau vội vã đi mà như chạy vậy .Bà hiện tự nhiên đang đi đứng khự lại cụ bà cũng vì ngạc nhiên liên hỏi.Bà hiền liền chỉ về phía trước cách trừng 30 bước chân có một cái bóng đen đang đi tới .Cụ bà nhiên song quay qua nc với bà hiền …Chắc người nào đó đi đánh cá hay bắt cua thôi …Miệm bà hiền ấp ú …Nó nó không có chân…Cụ bà lại nhìn ngược lên lúc này bóng đen đã tiến gần tới cụ bà cũng nhìn rõ hơn đúng là bóng đen đó không có chân như bay vậy và không thể nào nhìn thấy mặt …Bà hiền ngã ngửa ra sau đó cụ bà thì lùi lại vài bước bóng đen lại gần .Tùy sợ những nếu bỏ chạy cụ bà vẫn không chạy vì sợ hư liêu sôi. Bà hiền thì lấy nước tiểu xoa lên mặt và vì sau đó úp mặt xuống đất mà không dám ngẩng mặt lên nhìn .Bóng đen tiến lại gần …Cụ bà nhìn rõ khuôn mặt bóng đen đó 2 khóe mắt là hai hàng máu .Cái lưới thì dài mặt xanh .Cụ bà sợ quá ngất sỉu đi…..Sáng sau người ta ra đồng cuốc ruộng thấy cụ bà và bà hiền nằm ở đó. Sau khi đỡ 2 người vào một cái chòi ngay xuộng lấy dầu xoa thì lúc sau 2 người cũng tỉnh lại .Bà hiền mới dậy đã hét toáng lên còn cụ bà thì khóc vì không bán được liêu sôi .Bà Hiền kể lại cho mọi người .Mọi người nửa tin nửa ngờ .Nhưng vài ngày sau vẫn có nhiều người bị trêu như vậy lên làng e bắt đầu họp làng .Sau đó họ ra một kế hoạch Ở làng cũng có một người phù thủy nổi tiếng nắm .Ông coi mấy người kể lại ông suy ngĩ mộy lúc rồi ông phán .Nó thành quỷ rồi .Nó xuất hiện ở ngôi mộ không tên ở ngoài làng .Ngôi mộ đó có từ xưa .Thầy phù thủy nói nếu muốn chấn nó lại phải mang viên đá xanh ở ngoài bờ sông vào để thầy khắc bùa rồi chấn áp nó . Thanh niên trai cháng lôi cục đá xanh đó về thôn ( Hồn đá dài xanh dài khoảnh 3 mét chiều rộng một mét ,Không vuông không tròn hình thoi. Khi mang về đến làng Thầy phủ thủy khắc bùa lên đó rồi đặt hòn đá đó bắt ngang qua cái mương mà thầy tính tối nay sẽ hùa con quỷ đó chạy qua cầu bằng đá đó rồi phong ấn nó lại trong viên đá :Nhưng sắp sếp song kế hoạch khó nhất là tìm 2 người đàn bà giả bộ đi chợ để con quỷ đó hiện ra và lừa nó tới hòn đá xanh đã khắc bùa để phong ấn nó .Sau nửa ngày trời cả thôn vẫn chưa ai chịu nhận nhiệm vụ đóng giả phụ nữ đi chợ để dụ nó ra . Bất ngờ một người phụ nữ cuối làng đứng dậy xung phong đóng giả đi chợ .Thế là đã có người chịu đứng ra dụ con quỷ đó. mọi thứ diễn ra như kế hoạch .Sáng đó mọi người ở trong nhà hết nhưng lời phù thủy nói .chỉ có 3 người ra khỏi làng đó là người phụ nữ và thầy phù thủy .Người phụ đi tới đoạn người đó ngay bãi tha ma đó cũng đã nghe thấy tiếng cười đó phát ra tiếng cười như mọi ngày những người bị hồn mà đó trêu kể lại .Người phụ nữ đó đi nhanh hơn .Tiếng cười đó ra càng gần người phụ nữ đó đoán nó lại gần lên đi rất chậm lại rồi từ từ bước hòn đá xanh bắc qua con mương mà càng làng đã để đó và phủ lên một lớp cỏ rất mỏng .Con Quỷ sdi sau người phụ nữ đó bước lên phiến đá đó chân con quỷ như lún lại vào phiến đá và dính chặt ở đó .Thầy phù thủy bước ra hất vào nó một thứ gì đó sau đó lấy ngồi niệm con quỷ bị con lửa ở viên đá thiêu đốt .Chỉ còn lại bàn chân nó .Chảy qua thời gian đã hơn 100 năm viên đá đó vẫn còn trên con mương đó .Dấu chân Quỷ vẫn còn lưu lại trên hòn đá đó một bàn chân to gấp 2 bàn chân thường và chỉ có 4 ngón ….
/2
|