Tô Tiểu Tiểu hít hít cái mũi. Nàng buồn bực ngồi trong lòng Thượng Quan Thanh, cảm thấy thực ủy khuất. Thượng Quan Thanh lúc này mới mở miệng nói: “Nàng suy nghĩ linh tinh cái gì? Ta thực nên phạt nàng. Ta nếu không thương nàng, không thích nàng, làm sao có thể thú nàng? Nguyên nhân ta thú nàng, đương nhiên không thể vì ta chỉ có thể chạm vào người nàng, nguyên nhân ta thú nàng chỉ có một, vì nàng là Tô Tiểu Tiểu, độc nhất vô nhị Tô Tiểu Tiểu. Chỉ vậy thôi.” Tô Tiểu Tiểu rầu rĩ nói. “Vậy vừa rồi chàng vì sao phải nghĩ lâu như vậy? Ta còn cho rằng chàng thực sự bị ta nói trúng rồi.” Thượng Quan Thanh nói: “Ta cùng với nàng một chỗ đã lâu như vậy, nàng thế nhưng lại cho rằng ta vì chỉ có thể chạm vào nàng nên mới cùng nàng một chỗ, nàng nói, có nên phạt hay không?” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới nín khóc mà mỉm cười. Ai, nữ nhân nha nữ nhân, trong tình yêu luôn luôn là lo được lo mất như thế. Tô Tiểu Tiểu từ trong lòng Thượng Quan Thanh ngẩng đầu lên. Nàng lại mỉm cười. “Ân, nên phạt. Phạt ta ba ngày ba đêm không thể xuống giường đi…” Thượng Quan Thanh dở khóc dở cười. Lúc này, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ ra cái gì đó. Nàng giận dỗi chu môi, sau đó nói: “Phu quân, muốn ta không suy nghĩ linh tinh nữa, chàng sau này trước khi đi ngủ không được uống Bích Loa Xuân!” Tô Tiểu Tiểu nói như vậy, đương nhiên nguyên nhân không chỉ vì Trân phi. Mà là uống trà trước khi đi ngủ đối với thân thể thật sự không tốt. Vì phu quân của nàng, vì đời sau của hai người, lại vì tâm lý của chính nàng, Thanh buổi tối không thể tiếp tục uống Bích Loa Xuân. Thượng Quan Thanh vốn là sửng sốt, sau đó nói: “Hảo hảo hảo, chỉ cần nàng không suy nghĩ linh tinh nữa, chỉ cần nàng không khóc, ta chuyện gì cũng đều đáp ứng nàng.” Tô Tiểu Tiểu cười hì hì. “Thanh là hảo phu quân.” Thượng Quan Thanh cười cười, rồi sau đó tùy ý khoác lên người một bộ quần áo, đi ra ngoài gọi người chuẩn bị nước ấm. Tô Tiểu Tiểu nằm nghiêng trên giường, hướng Thượng Quan Thanh mà cười thực quyến rũ. “Phu quân, chàng là đang có muốn hầu hạ ta tắm rửa sao?” Thượng Quan Thanh đi tới, bế Tô Tiểu Tiểu lên. “Cũng tốt, nếu Vương phi đã nói như thế, bổn vương nhất định phải hảo hảo hầu hạ Vương phi tắm rửa.”
/458
|