Tô Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước bọt, nhưng là nàng vẫn tận lực duy trì bình tĩnh. Dưới loại tình huống này, ai sợ trước chính là người thua! Cho nên, nàng tuyệt đối không thể sợ hãi. Được rồi, nàng tuyệt đối không thể sợ hãi. Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng yên lặng hút một ngụm khí. Cũng không biết qua bao lâu, Thái hậu cuối cùng mở miệng. Nàng chậm rãi nói: “Mặc kệ ngươi có tham gia tạo phản hay không, ai gia cũng tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Tô Tiểu Tiểu mấp máy môi, “Kỳ thật dù cho Đoan Mộc gia không có tạo phản, ngươi cũng muốn ta chết, phải không?” Thái hậu gật gật đầu, khóe môi thoáng tạo thành một độ cung. “Kỳ thật ngươi rất thông minh, nếu như Hoàng đế không thích ngươi, ai gia còn có thể tha cho ngươi một mạng, chỉ tiếc Hoàng đế lại thích ngươi, tín nhiệm ngươi, điểm này, ai gia không thể bỏ qua cho ngươi.” Tô Tiểu Tiểu cũng sửng sốt. Nàng nở nụ cười. “Thái hậu, ngươi đã sai lầm rồi, ngươi nói sai rồi. Thượng Quan Mặc không có yêu thích ta, hắn cũng không tin tưởng ta.” Thái hậu lông mi nhẹ nhàng nhíu lại, “Ngươi có biết Thục phi là ai sát hại?” Tô Tiểu Tiểu nhún vai, “Dù sao cũng không phải là ta.” Thái hậu nói: “Có thể không phải ngươi, nhưng là do người của ngươi giết chết.” Tô Tiểu Tiểu ngẩn ra. “Người của ta?” Thái hậu ha ha cười, “Là nha, lúc trước ngươi không phải có hai cung nữ hồi môn sao? Là một cặp sinh đôi bộ dáng thập phần xinh đẹp.” Tô Tiểu Tiểu tâm bỗng nhiên nhảy dựng. Nàng bỗng nhiên có dự cảm bất hảo. “Tố Vân cùng Ế Vân?” Thái hậu gật gật đầu. “Là nha. Một đêm mưa gió kia, hai người các nàng xông vào trong cung điện của Thục phi, giết Thục phi, còn làm ra vẻ khôn ngoan ngụy trang như Thục phi tự sát, chỉ tiếc mọi chuyện bại lộ, hai người các nàng cũng bị bắt được.” Dừng một chút, ánh mắt thái hậu có chút ý vị thâm trường. “Sau đó nha, là Hoàng đế tự mình thẩm vấn.” Thái hậu khinh miệt cười cười. “Kỳ thật cũng không cần thẩm vấn, hai cung nữ này vừa nhìn đã biết là người của ngươi. Thục phi chết, là do ai sai khiến, cái này không phải đã rõ ràng sao?” Tô Tiểu Tiểu sắc mặt nháy mắt tái nhợt. Không phải là do cái chết của Thục phi, mà vì chân tướng mọi chuyện khiến người ta thập phần khiếp sợ.
/458
|