Tô Tiểu Tiểu sửng sốt. Nhưng là nàng lập tức hiểu được. Trân phi nói như vậy… Cái này chứng tỏ, nàng đã biết chuyện của nàng với Thanh. Nàng cắn môi dưới, vừa mới định nói thì một bóng người màu trắng nhảy đến trước người của nàng, đúng là Thượng Quan Thanh. Chỉ nghe Thượng Quan Thanh nói: “Khả Di” Trân phi thân mình thế nhưng run lên, trong mắt của nàng hàm chứa nước mắt. “Thanh”. Tô Tiểu Tiểu nhất thời ngây ngẩn cả người. Nàng không ngốc, chỉ cần là người sáng suốt là có thể biết được hiện tại là đang xảy ra chuyện gì. Này chính là tình nhân cũ gặp lại! ! ! ! ! ! Tô Tiểu Tiểu trong lòng thực không thoải mái. Nàng lui về phía sau một bước. Lúc này, Thượng Quan Thanh thấy nàng không ổn, hắn lập tức nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu. Hắn cúi đầu nói với nàng. “Đừng hiểu lầm.” Tô Tiểu Tiểu cắn cắn môi, cúi đầu, nhưng là yên lặng không nói. Trân phi cười khổ một tiếng. “Thanh, đã lâu không có nghe ngươi gọi tên của ta.” Thượng Quan Thanh hờ hững nói: “Chúng ta quen biết từ nhỏ, gọi tên ngươi cũng chỉ là bình thường.” Tô Tiểu Tiểu sắc mặt trầm xuống. Thuở nhỏ quen biết? Đây chẳng phải là thanh mai trúc mã? Trân phi nhìn Thượng Quan Thanh cùng Tô Tiểu Tiểu đang nắm tay, nàng có chút buồn bã cười. “Bệnh của ngươi đã khỏi?” Thượng Quan Thanh lắc đầu, “Chỉ là đối với nàng mà thôi.” Trân phi nhìn Tô Tiểu Tiểu vẫn đang cúi đầu. “Hoàng hậu nương nương thực may mắn.” Một câu này, bốn chữ ‘Hoàng hậu nương nương’ Trân phi nói ra thập phần nặng nề. Thượng Quan Thanh nói: “Khả Di, ta không cần. Ngôi vị Hoàng đế ta không cần, nhưng nàng, ta nhất định phải có.” Trân phi mím môi. “Bệ hạ thực thích Hoàng hậu nương nương.” Tô Tiểu Tiểu vẫn luôn trầm mặc cho tới lúc này liền nói: “Nhưng ta chỉ thích một mình Thanh.” Trân phi yên lặng nhìn Thượng Quan Thanh. “Ngươi không phải đã nói, ngươi tuyệt đối sẽ không buông tha bất cứ người nào của Đoan Mộc gia sao?” Thượng Quan Thanh nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu. “Nàng bất đồng.” Trân phi cười khổ một tiếng. “Hảo một cái nàng bất đồng.” Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài. “Việc hôm nay, mong rằng Khả Di giữ bí mật cho chúng ta.”
/458
|