Đối với những tỳ nữ trong cung, Tố Vân cùng Ế Vân nhưng lại được lòng nàng nhất. Vì thế, Tô Tiểu Tiểu có chút mâu thuẫn. Cuối cùng, là Tố Vân cùng Ế Vân hai người nhất tề quỳ gối trước xe ngựa, rưng rưng cầu Tô Tiểu Tiểu mang các nàng hồi cung. Như thế, Tô Tiểu Tiểu muốn không mang theo cũng không được. Để tránh cho quần chúng chung quanh vây tới xem ngày càng nhiều,Tô Tiểu Tiểu đành phải thở dài, miễn cưỡng dẫn theo Tố Vân cùng Ế Vân hồi cung. Sau khi trở lại trong cung, còn chưa kịp thay đổi cung trang, Thượng Quan Mặc đã tới rồi. Hắn thâm tình nhìn Tô Tiểu Tiểu. “Lang Hoàn, mấy ngày nay, trẫm rất nhớ nàng.” Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng: “Ta cũng rất nhớ Phượng Khôn cung.” Thượng Quan Mặc nhíu mày. “Trẫm còn không bằng Phượng Khôn cung này” Tô Tiểu Tiểu trong lòng nói. Đúng vậy. Chẳng qua ngoài mặt tự nhiên là không thể nói như vậy. Nàng “Ngô” một tiếng: “Phượng Khôn cung là nơi ta ở đã lâu, ta tự nhiên là có cảm tình với nó.” Thượng Quan Mặc vẫn như trước nhíu mày. Nhưng là nghĩ tới lời của Lộ Vu Tử, hắn mới nhịn xuống. Hắn vốn muốn nói gì đó, nhưng là thấy Tô Tiểu Tiểu đáy mắt ủ rũ thì hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ đầu của nàng. “Lang Hoàn, nàng cũng đã mệt mỏi. Đi nghỉ ngơi sớm đi. Trẫm ngày mai sẽ trở lại thăm nàng.” Nói xong, lại ẩn tình nhìn Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái.Tô Tiểu Tiểu làm như không thấy, chính là gật gật đầu. “Ân, được.” Chờ hoàng đế đi rồi, Tô Tiểu Tiểu có chút buồn bực. Hoàng đế lúc này quả thực đối với nàng tốt lắm. Trong thế giới cổ đại này Thượng Quan Mặc là nam nhân có tiền nhất. Hắn theo đuổi nữ nhân, phi thường không tiếc tiền bạc. Cho dù, nàng làm hoàng hậu lâu như vậy, trân bảo gặp qua cũng không ít, nhưng là đồ Thượng Quan Mặc đưa tới, thường thường vẫn khiến người ta mở rộng tầm mắt. Tô Tiểu Tiểu không thể nói một chút động tâm đều không có. Khi một người nam nhân đem tài phú trên thế giới đặt đến trước mặt của ngươi, muốn kháng cự là một việc thật khó khăn. Nhưng là, Tô Tiểu Tiểu một khi nhớ tới Thượng Quan Mặc từng có rất nhiều nữ nhân thì nàng không thể không dựng lên một đạo tâm phòng. (tâm phòng bị) Chỉ là… Nàng cũng không biết đạo tâm phòng này, đến tột cùng khi nào sẽ bị tâm ý của Thượng Quan Mặc đánh vỡ.
/458
|