Chương 18 : Cánh Đồng Tình Yêu
((( Rạp phim Đông Dương )))
Nằm ngay trung tâm phố , nổi bật với gam màu xanh tươi sáng pha lẫn chút màu vàng nhạt . Những tựa đề cũng như bức quảng cáo cho một bộ phim được công chiếu thì được lồng vào một cái khung rất đẹp . Nơi đây có đông người qua lại , Thiên Như cũng hơi ngại khi đi với Đại Nhân . Phục vụ ở đây cũng tốt , dễ tính nên đây là nơi cô cũng thích .
Hôm nay chiếu bộ phim " Cánh Đồng Tình Yêu " , Thiên Như và Đại Nhân ôm cho mình một phần thức ăn rồi cùng nhau vào trong xem phim .
Đây là một bộ phim đang được yêu thích nói về chuyện tình xoay quanh cô gái tên Ân và chàng trai xấu số tên Phong . Ân và Phong lớn lên cùng nhau và có tình cảm từ bé , hai bên gia đình cũng có hôn ước từ trước nhưng vì lớn lên thì Ân được một chàng trai giàu có yêu thích nên hay xảy ra mâu thuẫn với Phong . Trong một lần đi chơi thì Phong bị chàng trai tên Kiên hại chết , đến lúc Ân biết được sự thật thì cũng là lúc " gạo nấu thành cơm " mất rồi , Ân đau khổ vì sự thật cô không biết sớm nếu không sự việc sẽ không như hôm nay . Đau lòng mà Ân ôm hận Kiên đến tận xương tuỷ . Và đoạn kết của bộ phim là Ân chìm mình xuống sông để đi gặp Phong , giữ vững tình yêu của cô ............
Thiên Như xem mà khóc rất nhiều , không biết vì sao nước mắt của cô cứ mãi rơi cho dù Đại Nhân đã an ủi . Anh không nghĩ nội dung bộ phim lại ảnh hưởng đến cô như thế . Rời khỏi rạp phim , Thiên Như cũng ngưng những giọt nước mắt kia . Người con trai đó làm cô nhớ đến Hải Phong rất nhiều , có phải vì cô mà anh mới ...........không ? . Cả hai sang một góc của lotteria ăn tối . Một đĩa gà , khoai tây chiên đưa ra trước mặt Thiên Như , cô khẽ cười . Đại Nhân cũng đi sang phía đối diện . Đang ăn thì anh hỏi:
- Thiên Như , sao cậu khóc giữ vậy ? Chỉ là một bộ phim thôi mà ?
- Đúng chỉ là một bộ phim nhưng đó cũng là một sự thật ._ Thiên Như buồn bã nói
- Sự ...... Sự thật là sao ? _ Đại Nhân khó hiểu .
Thiên Như mới giật mình và thấy mình nói lố , nói chuyện không nên nói
- À .... Không ..... Không không có gì .... _ Thiên Như ấp úng
- Như xem Nhân là bạn , sao Như lại không nói Nhân nghe ? Kể ra sẽ nhẹ lòng hơn Như à
- Như ..... Như không thể nói cho Nhân nghe được . Nhưng đến một lúc nào đó khi giới hạn sức chịu đựng của Như vượt quá giới hạn thì Như sẽ kể cho Nhân nghe toàn bộ mọi chuyện . _ Thiên Như cố tránh đi câu hỏi của Nhân , đúng thật sự cô không thể cho Nhân nghe bất kì điều gì .
Đại Nhân và Thiên Như bỏ qua chuyện đó ngồi ăn cười nói rất vui vẻ về con đường tương lai sắp tới của cả hai . Được biết rằng sau khi kết thúc khoá học Đại Nhân sẽ sang Úc du học một thời gian ngắn và lưu diễn ở mọi nơi trên đất nước. Còn Thiên Như , cô chưa hề có dự định gì khi ra trường , có lẽ nếu được mời cô cũng sẽ đi lưu diễn như Đại Nhân . Dù sao cũng mới năm đầu tiên nên cô không quan tâm lắm đến dự tính tương lai .
Sau bữa ăn , Đại Nhân chở Thiên Như về tận nhà . Chào nhau rồi Thiên Như bước đi vào trong , đến khi bóng dáng nhỏ nhắn , nổi bật màu hồng phấn của Thiên Như rời khỏi thì cả hai chiếc xe cũng chạy vút đi trong màn đêm tĩnh mịch không bóng người qua lại .
Màn đêm buông xuống có hai chiếc xe chạy ngược hướng với nhau , nhưng suy nghĩ đều nghĩ về cùng một người . Tại sao vẻ hồn nhiên đó lại hấp dẫn mình , tại sao mình lại có cảm tình với cô gái đó ? Cô gái đó ngốc nhưng nét khôn cũng có , sao mình lại muốn bảo vệ cô gái ấy bằng mọi giá và luôn muốn giữ trên đôi môi cô một nụ cười hồn nhiên , vô tư , hút hồn . Tại sao lại phải trả thù ? Tại sao ????
Sóng cứ trôi dạt nơi chốn nào
Tìm em mênh mông biển trời
.
Ánh nắng nhạt xuyên vào những tuyến lá cây kia mà len lỏi vào phòng của Thiên Như . Cô vươn vai thức dậy sau một đêm dài chìm vào giấc mộng . Thiên Như quên hẳn hôm nay là ngày cô quay lại làm việc cô cứ loay hoay mãi cho đến khi Song Tuyết gọi lại để báo cho Thiên Như thì cô mới lật đật thay đồ đi làm ....
Thiên Như chưa kịp gì hết cầm vội ổ bánh mì , hấp ta hấp tấp lao ra ngoài nhưng lại bị Thiên Nam lôi lại .
- Con gái con lứa , chạy như bị giặc đuổi vậy , ngồi ăn từ từ xem chết ai không ?_ Thiên Nam trách thương Thiên Như
- Anh Nam , em phải đi làm , không em sẽ trễ giờ anh ạ.
- Em lại quay về chỗ đó ?
- Dạ , em em xin lỗi . Mong anh cho em thời gian , anh chở em đến giúp nha ._ Thiên Như nài nỉ .
Thiên Nam chịu thua Thiên Như . Tính tình cô rất bướng , có khuyên cỡ nào cũng không được nên đành chiều theo ý cô , vì dù sao người anh thương nhất cũng là cô mà .
Thiên Nam chở Thiên Như đến chỗ làm .
Một tuần mới chào đón cô quay trở lại với ngôi nhà giàu sang kia . Thiên Như đi vào thì được bác Kim phân việc và dặn cô :
- Từ nay cháu là người hầu riêng của Đại Thiếu , nên việc Đại Thiếu cần cháu hãy giúp cậu ấy làm , cháu hãy phụ giúp mọi người trong nhà nữa nhé
- Dạ , cháu biết rồi ạ .
- Lúc nãy Đại Thiếu có gọi khi nào cháu đến kêu cháu lên phòng cậu ấy .
Thiên Như nghe theo lời Bác Kim lên phòng của Anh Duy .
- Vào đi
- Thiếu gia gọi em .
- Anh bảo thế nào ?
- Dạ , anh gọi em có việc gì ?
- Thiên Như chào mừng em quay lại với ngôi nhà này .
- Anh ..... Anh tin em không có ăn cắp chứ ?
- Anh luôn tin em mà ._ Anh Duy xoa đầu Thiên Như làm cô hơi ngại
- Mà anh gọi em có việc gì thế ?
- Nghe đây lịch làm việc của em . Tuần này thứ 3,6 em cùng anh đi ăn với đối tác , với vai trò là " bạn gái " của anh nha _ Anh Duy nhấn mạnh hai chữ " Bạn Gái "
Thiên Như vội vàng từ chối :
- Sao ???? Bạn .......... Bạn ..... Gái sao ??? Em xin lỗi ....
- Chỉ hai ngày thôi , anh chỉ muốn giúp em thôi . Sau này em trở thành ca sĩ , em cũng nên học cách ăn uống theo kiểu cách hoàng gia đi chứ .
- Dạ , nhưng nhưng ......
- Không nhưng nhị gì cả ...... Anh sẽ dẫn em đi makeup , đi bên anh em phải sang trọng như tiểu thư quyền quý .
- Stop , nếu họ biết được em là người hầu của anh , không phải anh sẽ mất mặt lắm sao ? Sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh và cả gia đình của anh nữa ?
- Không sao ! Anh không quan tâm , miễn em làm tốt vai trò trong hai hôm đó là được .
- Dạ ..... Em sẽ cố ....... Vậy mai là khi nào ?
- 8h tối mai ........
- Dạ , em sẽ chuẩn bị , em xin phép xuống phụ chị Song Tuyết .
- Ừm , em đi đi , tối cũng đừng đến em nên nghỉ ngơi vì mai sẽ về hơi khuya.
- Dạ , cám ơn anh .
Thiên Như rời khỏi phòng , một nụ cười hạnh phúc mở ra ......
Thiên Như theo lời của Anh Duy đi phụ giúp Song Tuyết công việc xong rồi cô đến trường và trở về nhà như lời dặn của Anh Duy . Hôm nay là ngày Thiên Như thảnh thơi nhất , công việc nhẹ nhàng nhất . Anh Duy như vị cứu tinh của Thiên Như . Chắc cô mang ơn anh nhiều lắm đây .
Một ngày trôi qua thật nhẹ nhàng với Thiên Như.
.
8h tối hôm sau ......
Anh Duy ra ngoài với Thiên Như khiến mọi người trong nhà tỏ vẻ khó hiểu . Một người hầu làm sao đi với thiếu gia được nhưng chẳng ai dám lên tiếng gì cả . Ngay cả ông bà chủ , cả hai người thương hai đứa con họ lắm , cưng anh em Duy như trứng mỏng vậy , nên họ làm gì ba mẹ cũng không muốn xen vào. Thanh Duy dùng bữa một cách nhanh gọn , anh bước lên lầu thì đúng lúc Thiên Như bước từ phòng của Anh Duy bước ra với bộ váy hồng đính một lớp mỏng kim tuyến , vải lụa mềm khiến cô mặc rất thoải mái , không gò bó . Ren cổ tròn có hình những bông hoa bằng những đường chỉ thêu tinh tế . Mái tóc đen nâu óng mượt ngày nào cũng búi gọn lên đỉnh đầu thì hôm nay như được duỗi thẳng dài , suôn mượt đến cả chân tóc . Gương mặt makeup không đậm lắm nhưng đẹp vô cùng , một chút phấn hồng nhạt , một ít son bóng đủ làm cô trông xinh hơn . Thanh Duy như chết đứng với hình ảnh đó . Trước mắt anh là một tiểu thư sang trọng chứ không phải là một con hầu mà ngày nào cũng hầu hạ mọi người .
- Xin lỗi , xin Nhị thiếu tránh đường ........
- Ai thèm cản trở cô đâu , chỉ là vô tình thấy hiện tượng lạ .....
- Hiện tượng lạ gì ?
- Vịt hoá thiên nga.
Thiên Như câm luôn , chẳng thốt lên được lời nào , có cần bêu xấu cô như con vịt không chứ . Thiên Như nhăn nhó , đi ngang qua người Thanh Duy thì .......
- Với một cô gái xinh như vậy , nên cười sẽ hợp hơn _ Thanh Duy nói rồi tiến về phòng đóng cửa lại .
Thiên Như bất giác nở nụ cười .....
- Anh ta khen mình xinh sao ? Mà anh ta khen mình thì sao ? Liên quan gì không ? Điên quá rồi
Thiên Như dập tắt ngay những suy nghĩ mà cô cho là vớn vẩn . Thiên Như lật đật xuống nhà với Anh Duy và cùng anh ra ngoài dự tiệc .....
((( Rạp phim Đông Dương )))
Nằm ngay trung tâm phố , nổi bật với gam màu xanh tươi sáng pha lẫn chút màu vàng nhạt . Những tựa đề cũng như bức quảng cáo cho một bộ phim được công chiếu thì được lồng vào một cái khung rất đẹp . Nơi đây có đông người qua lại , Thiên Như cũng hơi ngại khi đi với Đại Nhân . Phục vụ ở đây cũng tốt , dễ tính nên đây là nơi cô cũng thích .
Hôm nay chiếu bộ phim " Cánh Đồng Tình Yêu " , Thiên Như và Đại Nhân ôm cho mình một phần thức ăn rồi cùng nhau vào trong xem phim .
Đây là một bộ phim đang được yêu thích nói về chuyện tình xoay quanh cô gái tên Ân và chàng trai xấu số tên Phong . Ân và Phong lớn lên cùng nhau và có tình cảm từ bé , hai bên gia đình cũng có hôn ước từ trước nhưng vì lớn lên thì Ân được một chàng trai giàu có yêu thích nên hay xảy ra mâu thuẫn với Phong . Trong một lần đi chơi thì Phong bị chàng trai tên Kiên hại chết , đến lúc Ân biết được sự thật thì cũng là lúc " gạo nấu thành cơm " mất rồi , Ân đau khổ vì sự thật cô không biết sớm nếu không sự việc sẽ không như hôm nay . Đau lòng mà Ân ôm hận Kiên đến tận xương tuỷ . Và đoạn kết của bộ phim là Ân chìm mình xuống sông để đi gặp Phong , giữ vững tình yêu của cô ............
Thiên Như xem mà khóc rất nhiều , không biết vì sao nước mắt của cô cứ mãi rơi cho dù Đại Nhân đã an ủi . Anh không nghĩ nội dung bộ phim lại ảnh hưởng đến cô như thế . Rời khỏi rạp phim , Thiên Như cũng ngưng những giọt nước mắt kia . Người con trai đó làm cô nhớ đến Hải Phong rất nhiều , có phải vì cô mà anh mới ...........không ? . Cả hai sang một góc của lotteria ăn tối . Một đĩa gà , khoai tây chiên đưa ra trước mặt Thiên Như , cô khẽ cười . Đại Nhân cũng đi sang phía đối diện . Đang ăn thì anh hỏi:
- Thiên Như , sao cậu khóc giữ vậy ? Chỉ là một bộ phim thôi mà ?
- Đúng chỉ là một bộ phim nhưng đó cũng là một sự thật ._ Thiên Như buồn bã nói
- Sự ...... Sự thật là sao ? _ Đại Nhân khó hiểu .
Thiên Như mới giật mình và thấy mình nói lố , nói chuyện không nên nói
- À .... Không ..... Không không có gì .... _ Thiên Như ấp úng
- Như xem Nhân là bạn , sao Như lại không nói Nhân nghe ? Kể ra sẽ nhẹ lòng hơn Như à
- Như ..... Như không thể nói cho Nhân nghe được . Nhưng đến một lúc nào đó khi giới hạn sức chịu đựng của Như vượt quá giới hạn thì Như sẽ kể cho Nhân nghe toàn bộ mọi chuyện . _ Thiên Như cố tránh đi câu hỏi của Nhân , đúng thật sự cô không thể cho Nhân nghe bất kì điều gì .
Đại Nhân và Thiên Như bỏ qua chuyện đó ngồi ăn cười nói rất vui vẻ về con đường tương lai sắp tới của cả hai . Được biết rằng sau khi kết thúc khoá học Đại Nhân sẽ sang Úc du học một thời gian ngắn và lưu diễn ở mọi nơi trên đất nước. Còn Thiên Như , cô chưa hề có dự định gì khi ra trường , có lẽ nếu được mời cô cũng sẽ đi lưu diễn như Đại Nhân . Dù sao cũng mới năm đầu tiên nên cô không quan tâm lắm đến dự tính tương lai .
Sau bữa ăn , Đại Nhân chở Thiên Như về tận nhà . Chào nhau rồi Thiên Như bước đi vào trong , đến khi bóng dáng nhỏ nhắn , nổi bật màu hồng phấn của Thiên Như rời khỏi thì cả hai chiếc xe cũng chạy vút đi trong màn đêm tĩnh mịch không bóng người qua lại .
Màn đêm buông xuống có hai chiếc xe chạy ngược hướng với nhau , nhưng suy nghĩ đều nghĩ về cùng một người . Tại sao vẻ hồn nhiên đó lại hấp dẫn mình , tại sao mình lại có cảm tình với cô gái đó ? Cô gái đó ngốc nhưng nét khôn cũng có , sao mình lại muốn bảo vệ cô gái ấy bằng mọi giá và luôn muốn giữ trên đôi môi cô một nụ cười hồn nhiên , vô tư , hút hồn . Tại sao lại phải trả thù ? Tại sao ????
Sóng cứ trôi dạt nơi chốn nào
Tìm em mênh mông biển trời
.
Ánh nắng nhạt xuyên vào những tuyến lá cây kia mà len lỏi vào phòng của Thiên Như . Cô vươn vai thức dậy sau một đêm dài chìm vào giấc mộng . Thiên Như quên hẳn hôm nay là ngày cô quay lại làm việc cô cứ loay hoay mãi cho đến khi Song Tuyết gọi lại để báo cho Thiên Như thì cô mới lật đật thay đồ đi làm ....
Thiên Như chưa kịp gì hết cầm vội ổ bánh mì , hấp ta hấp tấp lao ra ngoài nhưng lại bị Thiên Nam lôi lại .
- Con gái con lứa , chạy như bị giặc đuổi vậy , ngồi ăn từ từ xem chết ai không ?_ Thiên Nam trách thương Thiên Như
- Anh Nam , em phải đi làm , không em sẽ trễ giờ anh ạ.
- Em lại quay về chỗ đó ?
- Dạ , em em xin lỗi . Mong anh cho em thời gian , anh chở em đến giúp nha ._ Thiên Như nài nỉ .
Thiên Nam chịu thua Thiên Như . Tính tình cô rất bướng , có khuyên cỡ nào cũng không được nên đành chiều theo ý cô , vì dù sao người anh thương nhất cũng là cô mà .
Thiên Nam chở Thiên Như đến chỗ làm .
Một tuần mới chào đón cô quay trở lại với ngôi nhà giàu sang kia . Thiên Như đi vào thì được bác Kim phân việc và dặn cô :
- Từ nay cháu là người hầu riêng của Đại Thiếu , nên việc Đại Thiếu cần cháu hãy giúp cậu ấy làm , cháu hãy phụ giúp mọi người trong nhà nữa nhé
- Dạ , cháu biết rồi ạ .
- Lúc nãy Đại Thiếu có gọi khi nào cháu đến kêu cháu lên phòng cậu ấy .
Thiên Như nghe theo lời Bác Kim lên phòng của Anh Duy .
- Vào đi
- Thiếu gia gọi em .
- Anh bảo thế nào ?
- Dạ , anh gọi em có việc gì ?
- Thiên Như chào mừng em quay lại với ngôi nhà này .
- Anh ..... Anh tin em không có ăn cắp chứ ?
- Anh luôn tin em mà ._ Anh Duy xoa đầu Thiên Như làm cô hơi ngại
- Mà anh gọi em có việc gì thế ?
- Nghe đây lịch làm việc của em . Tuần này thứ 3,6 em cùng anh đi ăn với đối tác , với vai trò là " bạn gái " của anh nha _ Anh Duy nhấn mạnh hai chữ " Bạn Gái "
Thiên Như vội vàng từ chối :
- Sao ???? Bạn .......... Bạn ..... Gái sao ??? Em xin lỗi ....
- Chỉ hai ngày thôi , anh chỉ muốn giúp em thôi . Sau này em trở thành ca sĩ , em cũng nên học cách ăn uống theo kiểu cách hoàng gia đi chứ .
- Dạ , nhưng nhưng ......
- Không nhưng nhị gì cả ...... Anh sẽ dẫn em đi makeup , đi bên anh em phải sang trọng như tiểu thư quyền quý .
- Stop , nếu họ biết được em là người hầu của anh , không phải anh sẽ mất mặt lắm sao ? Sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh và cả gia đình của anh nữa ?
- Không sao ! Anh không quan tâm , miễn em làm tốt vai trò trong hai hôm đó là được .
- Dạ ..... Em sẽ cố ....... Vậy mai là khi nào ?
- 8h tối mai ........
- Dạ , em sẽ chuẩn bị , em xin phép xuống phụ chị Song Tuyết .
- Ừm , em đi đi , tối cũng đừng đến em nên nghỉ ngơi vì mai sẽ về hơi khuya.
- Dạ , cám ơn anh .
Thiên Như rời khỏi phòng , một nụ cười hạnh phúc mở ra ......
Thiên Như theo lời của Anh Duy đi phụ giúp Song Tuyết công việc xong rồi cô đến trường và trở về nhà như lời dặn của Anh Duy . Hôm nay là ngày Thiên Như thảnh thơi nhất , công việc nhẹ nhàng nhất . Anh Duy như vị cứu tinh của Thiên Như . Chắc cô mang ơn anh nhiều lắm đây .
Một ngày trôi qua thật nhẹ nhàng với Thiên Như.
.
8h tối hôm sau ......
Anh Duy ra ngoài với Thiên Như khiến mọi người trong nhà tỏ vẻ khó hiểu . Một người hầu làm sao đi với thiếu gia được nhưng chẳng ai dám lên tiếng gì cả . Ngay cả ông bà chủ , cả hai người thương hai đứa con họ lắm , cưng anh em Duy như trứng mỏng vậy , nên họ làm gì ba mẹ cũng không muốn xen vào. Thanh Duy dùng bữa một cách nhanh gọn , anh bước lên lầu thì đúng lúc Thiên Như bước từ phòng của Anh Duy bước ra với bộ váy hồng đính một lớp mỏng kim tuyến , vải lụa mềm khiến cô mặc rất thoải mái , không gò bó . Ren cổ tròn có hình những bông hoa bằng những đường chỉ thêu tinh tế . Mái tóc đen nâu óng mượt ngày nào cũng búi gọn lên đỉnh đầu thì hôm nay như được duỗi thẳng dài , suôn mượt đến cả chân tóc . Gương mặt makeup không đậm lắm nhưng đẹp vô cùng , một chút phấn hồng nhạt , một ít son bóng đủ làm cô trông xinh hơn . Thanh Duy như chết đứng với hình ảnh đó . Trước mắt anh là một tiểu thư sang trọng chứ không phải là một con hầu mà ngày nào cũng hầu hạ mọi người .
- Xin lỗi , xin Nhị thiếu tránh đường ........
- Ai thèm cản trở cô đâu , chỉ là vô tình thấy hiện tượng lạ .....
- Hiện tượng lạ gì ?
- Vịt hoá thiên nga.
Thiên Như câm luôn , chẳng thốt lên được lời nào , có cần bêu xấu cô như con vịt không chứ . Thiên Như nhăn nhó , đi ngang qua người Thanh Duy thì .......
- Với một cô gái xinh như vậy , nên cười sẽ hợp hơn _ Thanh Duy nói rồi tiến về phòng đóng cửa lại .
Thiên Như bất giác nở nụ cười .....
- Anh ta khen mình xinh sao ? Mà anh ta khen mình thì sao ? Liên quan gì không ? Điên quá rồi
Thiên Như dập tắt ngay những suy nghĩ mà cô cho là vớn vẩn . Thiên Như lật đật xuống nhà với Anh Duy và cùng anh ra ngoài dự tiệc .....
/30
|