"Tần thiếp tham kiến hoàng thượng,quý phi nương nương"-An Nguyệt cùng trưởng công chúa đi vào bên trong,cô cúi người hành lễ,mặt khẽ đưa lên chăm chú quan sát người nằm sau tấm màn kia.Nàng đang đắp một chiếc chăn mỏng màu vàng,mái tóc đẹp vắt ngang một bên tai,chỉ đưa cổ tay nhỏ nhắn ra phía bên ngoài.Một người tuổi ngoài tứ tuần đang đưa tay bắt mạch qua cho nàng,lặng thần ngẫm nghĩ.An Nguyệt biết hắn chính là Triệu thái y,y thuật không tệ tuy nhiên lại là thân thích của nữ chính,nói có vấn đề ở đây cũng không phải là sai.Nhưng đây là một trong những tình tiết quan trọng nhất của truyện,không thể bị thay đổi được.Cô cũng vô dụng,được Vũ Hiên đế đỡ lên đứng cạnh hắn,An Nguyệt cực kỳ không vui đành phải chờ đợi.Cuối cùng thì cũng xong,Triệu thái y quay sang nói:"Chúc mừng hoàng thượng,chúc mừng nương nương.Giang hiền nghi nương nương đúng là đã mang long bào được gần ba tháng,vi thần sẽ kê một đơn thuốc để dưỡng thai.Giai đoạn này là một giai đoạn quan trọng,nương nương không thể quá hao tâm tổn sức việc hậu cung,thỉnh hoàng thượng và các vị nương nương ở đây chú ý một chút""Ông làm tốt lắm,hợp ý của trẫm.Hãy đến tìm Ngô công công lãnh ba lượng vàng rồi mau đi kê thang thuốc cho Giang hiền nghi,trẫm không muốn bất kỳ việc gì xảy ra ảnh hưởng đến hoàng nhi của trẫm.Trang quý phi,chuyện nàng ấy cùng nàng quản lý hoàng cung phải giao lại cho phi tần khác,chuyện đó do nàng quyết định phân công.Hinh nhi,nàng nhất định phải bình an sinh ra một đứa trẻ xinh xắn khỏe mạnh cho trẫm,trẫm đã chờ đợi hoàng nhi này từ rất lâu rồi"-Vũ Hiên đế vẻ mặt vui mừng,hắn vội vàng dặn dò mọi thứ rồi ngồi xuống cạnh Giang hiền nghi nằm trên giường,cầm tay nàng ta ôn nhu nhắc nhở.Trang quý phi cũng mỉm cười khen ngợi vài câu,đi tới động viên người trên giường.Một cảnh gia đình hòa thuận kiểu mẫu trước mắt này lại làm cho An Nguyệt nổi hết da gà lên,quên hết việc cần làm.Nhưng cô tin chắc rằng các vị cung tần mỹ nữ đứng ở đây chắc chắn không giả vờ vui vẻ được vậy đâu,trong lòng vô cùng ghen tức với Giang hiền nghi...,kể cả muội muội của nàng...mà sao không thấy nàng ta có mặt ở đây?Lúc cô vẫn đang chìm trong suy nghĩ miên man ,xoay đầu tìm kiếm Giang mỹ nhân thì trưởng công chúa phía sau đã đẩy đẩy cô lên trên,ra hiệu hành động.An Nguyệt sực trở về hiện tại,bất đắc dĩ tiến lên phía trước mỉm cười , nói nhỏ một câu:"Hoàng thượng,quý phi.Tần thiếp cũng thập phần vui mừng thay cho Giang hiền nghi tỉ tỉ,tần thiếp có ủ một loại trà đặc biệt có thể dưỡng thai.Chi bằng mong hoàng thượng và nương nương cho phép tần thiếp bắt mạch lại cho Giang hiền nghi xem có nên sử dụng loại trà đó giúp người hay không?Tần thiếp mong muốn góp chút sức gì đó cho việc sinh ra đứa trẻ này"--An Nguyệt nhanh chóng tìm ra một cái cớ vô cùng hoàn hảo,loại trà kia cô khó khăn lắm mới làm được...nhưng không sao,hi sinh cho đại nghĩa là việc nên làm."An sung viên tỉ tỉ,thứ lổi cho tính tò mò của muội.Nhưng ban nãy Triệu thái y đã chẩn mạch rất kỹ lưỡng cho Giang hiền nghi nương nương rồi.Bây giờ tỉ lại tìm một cách muốn chẩn lại,không phải tỉ không tin vào y thuật của Triệu thái y chứ?Hay tỉ nghĩ Giang hiền nghi nương nương muốn dối gạt mọi người ở đây nên muốn kiểm tra lại?An sung viên tỉ cố tình đến trễ,bây giờ làm phiền đến nương nương là có ý gì đây?"-một giọng nói chua chát khó nghe vang lên,An Nguyệt không thèm nhìn hay đáp lại gì cả.Những kẻ thích đi tìm điểm yếu của kẻ khác mà tấn công đích thị là tiểu nhân,cô không muốn chấp nhất với bọn tiểu nhân để làm gì,tiếp tục chờ đợi câu trả lời.Trang quý phi và Vũ Hiên đế im lặng,Giang hiền nghi trên giường gật đầu đồng ý.Trang quý phi liền quay lại,nghiêm giọng nói:"Không được vô lễ,ngậm máu phun người,cẩn thận xem lại thân phận của muội đi...An sung viên,hoàng thượng, bổn cung và cả Giang hiền nghi đều rất tin tưởng vào y thuật của muội,nếu muốn muội cứ tiến lên trước bắt lại mạch cho Giang hiền nghi đi,nhớ cẩn thận một chút.Nếu muội cảm thấy có gì đáng ngại thì cứ việc nói ra cho chúng ta nghe.Người đâu,đi đem ghế lại đây cho An sung viên ngồi xuống dễ thực hiện hơn"An Nguyệt cười nhẹ tiến lên phía trước ngồi xuống chiếc ghế mới được đem ra,cô đặt cổ tay Giang hiền nghi lên gối nhỏ,dùng ba ngón tay xem mạch.Trong đầu của An Nguyệt đột nhiên hơi lóe lên,mày nhíu lại,mắt hơi ngưng thần một chút,với chút kiến thức đông y ít ỏi mà cô biết thì mạch đập này quả thật..."Hoàng thượng,nương nương,mạch của Giang hiền nghi quả thật đang mang thai,tính khí cũng rất hợp với chất loại trà đặc biệt của muội.Minh Xuân,mang loại trà đó đến đây pha một ít cho hoàng thượng và Trang quý phi dùng thử đi.''-An Nguyệt mở mắt ra,quay trở lại đứng trước trưởng công chúa,báo cho Vũ Hiên đế và Trang quý phi rồi lệnh Minh Xuân pha trà.Lúc nãy trở về Như Nguyệt cô đã cẩn thận mang trà này ra ngoài,sai người đem tới đây nên mới vô tình đến trễ một chút.Cô lén ghé vào tai trưởng công chúa nói một câu rồi quan sát trà được dâng lên.Trang quý phi cầm chén phỉ thúy nhấp một ngụm nhỏ,tán thưởng không ngớt:"Hoàng thượng,loại trà này quả thật là cực phẩm,uống vào có cảm giác tinh thần thanh nhẹ thoải mái,thậm chí còn có chút hơn hẳn loại trà cực phẩm tiến cống.Qủa thật tài năng của An sung viên ngày càng khiến cho người ta phải ngạc nhiên.Tần thiếp thiết nghĩ loại trà này rất hợp với tình trạng hiện giờ của Giang hiền nghi ,ngài cảm thấy như thế nào?"-Nàng vui thích tiếp tục uống trà,Vũ Hiên đế thử qua cũng rất hài lòng,nhìn An Nguyệt với ánh mắt kỳ lạ nhưng sau đó biến mất,ban thưởng cho cô hai thước cẩm lụa.Cô thấy mọi việc ở đây không cần việc cho mình nữa rồi,liền kéo kéo tay của trưởng công chúa xin phép lui ra ngoài trước...Hai người chạy đến điện công chúa,An Nguyệt vội vàng đóng hết các cửa lại.Khi những tia nắng đẹp không thể lọt qua được nữa,cô mới ngồi xuống định thần nói một câu:"Với mạch tượng đó của Giang hiền nghi rất giống việc mang thai.Tuy nhiên có một chi tiết rất nhỏ mà nếu không để ý sẽ không bao giờ phát hiện ra được:Trong cơ thể nàng có một luồn hàn khí ít ỏi có khả năng làm loạn nhịp đập tim,là lý do mạch đập của nàng giống hệt người đang mang thai.Nhưng số bước đập lại thiếu mất một nhịp...muội cảm thấy đúng là vô cùng khả nghi,có lẽ phải thụ giáo qua Du thái y mới biết rõ được.
/92
|