Editor: Preiya
Lúc này dường như trong đầu Triệu Tiêu đang nở đầy hoa, có tiếng động ầm ầm, cũng có đầy màu sắc rực rỡ, trong nháy mắt, cô không biết mình nên nói gì, đành há hốc mồm: “Không…”
Cố Nhất Minh khó mà có được nghiêm túc một lần, giọng điệu của cậu giống như đang khuyên bảo cô: “Đáp án có được từ một người nam sinh, là người có thành tích tốt nhất trong lớp các cậu, tôi có thể đứng ra đảm bảo về sự an toàn và chính xác của nó, tôi sẽ nói với một trong những vị giám thị bên ngoài chiếu cố cho cậu, còn dẫn cậu đi gặp vị giám thị trong phòng thi để chào hỏi trước nữa.”
Đột nhiên Triệu Tiêu cảm thấy hoảng sợ, cô liền lắc đầu: “Không, tôi sợ lắm…”
Cố Nhất Minh bèn tới gần sát cô: “Không muốn thử mạo hiểm một chút sao?” Nói đến đây, cậu nhìn Triệu Tiêu: “Tuy rằng tôi rất tin tưởng vào cậu có thể đạt được một thành tích tốt, nhưng cậu không muốn nó càng tốt hơn à?”
Triệu Tiêu nắm chặt hai bàn tay lại, cô nhìn Cố Nhất Minh rồi lại cúi đầu nhìn đầu gối mình, nửa ngày sau mới trả lời: “Tôi nghĩ là không cần đâu.”
“Vậy thì thôi vậy.” Cố Nhất Minh đặt 1 tay trên tay lái, giống như đã thay cô quyết định: “Tôi còn định nhờ vị giám thị đó nhắc đáp án cho cậu, lần nhắc đáp án có lẽ cách giờ kết thúc khoảng 20 phút, cho nên cậu phải nắm chắc thời gian để làm bài cho tốt.”
Triệu Tiêu ủy khuất nhìn Cố Nhất Minh: “Không phải là tôi không muốn, nhưng tôi sợ....”
Cố Nhất Minh đưa ra một cam kết: “Nếu như xảy ra chuyện gì, tôi sẽ gánh vác giùm cho cậu.”
Triệu Tiêu cúi đầu, hằng năm ở Đại Kỳ đều tổ chức các cuộc thi để tuyển chọn người tài, Tống Cẩn luôn đặt vấn nặng vấn đề trung thực, cho nên một khi bắt được những kẻ gian lận trong kỳ thi là anh sẽ trừng trị rất nghiêm khắc.
Muốn làm kẻ gian lận hay không đây, Triệu Tiêu lắc lắc đầu, kết quả là Cố Nhất Minh vỗ đầu cô một cái: “Qủa nhiên là lại không hiểu hết rồi, nếu như năm nay thất bại thì có phải là cậu lại phải đi học lại lần nữa không hả?”
Một câu nói này đã đâm trúng trọng điểm của Triệu Tiêu, khiến cô chà xát tay và hạ quyết tâm: “Thật sự có thể làm như vậy sao?”
Cố Nhất Minh trịnh trọng gật đầu.
Triệu Tiêu: “Có phải cậu đã từng thử qua rồi không?”
Cố Nhất Minh hỏi lại: “Cậu nghĩ là tôi cần sao?”
“Để tôi suy nghĩ một chút đã.” Triệu Tiêu nhìn Cố Nhất Minh, nhất thời muốn rút lại quyết định.
Cố Nhất Minh chốt lại vấn đề: “Tối nay suy nghĩ thật kỹ rồi ngày mai trả lời chắc chắn cho tôi biết, sau đó tôi sẽ sắp xếp cho cậu.”
Triệu Tiêu “Ừ” một tiếng, còn chưa kịp suy nghĩ gì hết, cả người hồn vía lên mây cả rồi.
Gian lận có sức hút rất lớn, Triệu Tiêu trằn trọc cả một buổi tối, ngày thứ hai cô quyết đoán nói với Cố Nhất Minh: “NO!”
Tháng 6 và tháng 7 ở thời hiện đại là giai đoạn bắt đầu tổ chức cuộc thi tuyển chọn nhân tài quan trọng nhất trong năm, trừ ba Triệu và mẹ Triệu cùng với cô đi tới cổng trường ra, Cố Nhất Minh cũng có mặt ở bên ngoài.
Lúc Triệu Tiêu sắp vào bên trong, Cố Nhất Minh làm động tác “Cố lên” với cô, cô vô cùng căng thẳng nắm chặt đôi bàn tay run rẩy, cầm lấy bút viết và bước vào trường thi.
Thời hiện đại có một từ gọi là “Tố chất tâm lý”, hiện tại điều quan trọng nhất chính là phải nâng cao điều này, nhất là trong cuộc thi, yếu tố này chiếm tỷ lệ thành công một nửa.
Lúc người phát đề thi đi đến chô Triệu Tiêu, hai tay hai chân của cô còn đang run rẩy, quả nhiên là ở thời xã hội phong kiến của Đại Kỳ, phụ nữ rất khó để có được tâm lý vững vàng.
Chỉ là năng lực thích ứng của Triệu Tiêu đã phát huy tác dụng, sau một hồi căng thẳng thì cô đã bình tâm trở lại, nếu như bây giờ thi không đậu thì cô sẽ dọn đồ đi đến trường kỹ thuật Bắc Đại, trường này chính là cái nôi của những người thi trượt tốt nghiệp trung học.
Triệu Tiêu lqd không hề ngờ rằng bản thân mình lại đạt được một thành tích tốt như vậy trong kỳ thi tốt nghiệp trung học, tuy rằng còn chưa công bố đáp án nhưng trong lòng cô vẫn rất hy vọng.
Cuộc thi kết thúc, chuyện thứ nhất Cố Nhất Minh làm đó là đánh giá bài làm của Triệu Tiêu, lúc cậu ra điểm, là hơn 500 điểm, bàn tay của cô vẫn không ngừng run rẩy.
Cuối cùng thì mặt mày của Cố Nhất Minh cũng đã trở nên vui vẻ, lông mày giãn ra: “Không sai đâu, cậu đã làm đúng gần hết toàn bộ đề toán rồi.”
Triệu Tiêu khiêm tốn nói: “Hình như cậu đã giảng cái đề này cho tôi vài lần rồi thì phải.”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Cố Nhất Minh tùy ý đặt tay lên vai cô, làm ra vẻ chúng ta là anh em tốt, “Tuy rằng đồ đệ có hơi ngu ngốc một tý, nhưng chỉ cần có sư phụ giỏi thì ngu ngốc cũng sẽ có mùa xuân thôi.”
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, Cố Nhất Minh muốn mượn giấy chứng minh thư của Triệu Tiêu, cô hỏi cậu lấy làm cái gì: “Để làm visa cho cậu.”
Triệu Tiêu tiếp tục hỏi: “Visa là cái gì thế?”
Cố Nhất Minh cười hỏi Triệu Tiêu: “Cậu đã đi du lịch ở nước ngoài bao giờ chưa?”
“Ra nước ngoài à?” Hai mắt Triệu Tiêu sáng lên, sau đó gật đầu thật mạnh.
Thành tích thi tốt nghiệp trung học đã được công bố, thành tích của cô cao hơn thành tích dự kiến 10 điểm, cô đã điền nguyện vọng vào Học viên truyền thông đối diện với đại học S, mặc dù danh tiếng của nó
Lúc này dường như trong đầu Triệu Tiêu đang nở đầy hoa, có tiếng động ầm ầm, cũng có đầy màu sắc rực rỡ, trong nháy mắt, cô không biết mình nên nói gì, đành há hốc mồm: “Không…”
Cố Nhất Minh khó mà có được nghiêm túc một lần, giọng điệu của cậu giống như đang khuyên bảo cô: “Đáp án có được từ một người nam sinh, là người có thành tích tốt nhất trong lớp các cậu, tôi có thể đứng ra đảm bảo về sự an toàn và chính xác của nó, tôi sẽ nói với một trong những vị giám thị bên ngoài chiếu cố cho cậu, còn dẫn cậu đi gặp vị giám thị trong phòng thi để chào hỏi trước nữa.”
Đột nhiên Triệu Tiêu cảm thấy hoảng sợ, cô liền lắc đầu: “Không, tôi sợ lắm…”
Cố Nhất Minh bèn tới gần sát cô: “Không muốn thử mạo hiểm một chút sao?” Nói đến đây, cậu nhìn Triệu Tiêu: “Tuy rằng tôi rất tin tưởng vào cậu có thể đạt được một thành tích tốt, nhưng cậu không muốn nó càng tốt hơn à?”
Triệu Tiêu nắm chặt hai bàn tay lại, cô nhìn Cố Nhất Minh rồi lại cúi đầu nhìn đầu gối mình, nửa ngày sau mới trả lời: “Tôi nghĩ là không cần đâu.”
“Vậy thì thôi vậy.” Cố Nhất Minh đặt 1 tay trên tay lái, giống như đã thay cô quyết định: “Tôi còn định nhờ vị giám thị đó nhắc đáp án cho cậu, lần nhắc đáp án có lẽ cách giờ kết thúc khoảng 20 phút, cho nên cậu phải nắm chắc thời gian để làm bài cho tốt.”
Triệu Tiêu ủy khuất nhìn Cố Nhất Minh: “Không phải là tôi không muốn, nhưng tôi sợ....”
Cố Nhất Minh đưa ra một cam kết: “Nếu như xảy ra chuyện gì, tôi sẽ gánh vác giùm cho cậu.”
Triệu Tiêu cúi đầu, hằng năm ở Đại Kỳ đều tổ chức các cuộc thi để tuyển chọn người tài, Tống Cẩn luôn đặt vấn nặng vấn đề trung thực, cho nên một khi bắt được những kẻ gian lận trong kỳ thi là anh sẽ trừng trị rất nghiêm khắc.
Muốn làm kẻ gian lận hay không đây, Triệu Tiêu lắc lắc đầu, kết quả là Cố Nhất Minh vỗ đầu cô một cái: “Qủa nhiên là lại không hiểu hết rồi, nếu như năm nay thất bại thì có phải là cậu lại phải đi học lại lần nữa không hả?”
Một câu nói này đã đâm trúng trọng điểm của Triệu Tiêu, khiến cô chà xát tay và hạ quyết tâm: “Thật sự có thể làm như vậy sao?”
Cố Nhất Minh trịnh trọng gật đầu.
Triệu Tiêu: “Có phải cậu đã từng thử qua rồi không?”
Cố Nhất Minh hỏi lại: “Cậu nghĩ là tôi cần sao?”
“Để tôi suy nghĩ một chút đã.” Triệu Tiêu nhìn Cố Nhất Minh, nhất thời muốn rút lại quyết định.
Cố Nhất Minh chốt lại vấn đề: “Tối nay suy nghĩ thật kỹ rồi ngày mai trả lời chắc chắn cho tôi biết, sau đó tôi sẽ sắp xếp cho cậu.”
Triệu Tiêu “Ừ” một tiếng, còn chưa kịp suy nghĩ gì hết, cả người hồn vía lên mây cả rồi.
Gian lận có sức hút rất lớn, Triệu Tiêu trằn trọc cả một buổi tối, ngày thứ hai cô quyết đoán nói với Cố Nhất Minh: “NO!”
Tháng 6 và tháng 7 ở thời hiện đại là giai đoạn bắt đầu tổ chức cuộc thi tuyển chọn nhân tài quan trọng nhất trong năm, trừ ba Triệu và mẹ Triệu cùng với cô đi tới cổng trường ra, Cố Nhất Minh cũng có mặt ở bên ngoài.
Lúc Triệu Tiêu sắp vào bên trong, Cố Nhất Minh làm động tác “Cố lên” với cô, cô vô cùng căng thẳng nắm chặt đôi bàn tay run rẩy, cầm lấy bút viết và bước vào trường thi.
Thời hiện đại có một từ gọi là “Tố chất tâm lý”, hiện tại điều quan trọng nhất chính là phải nâng cao điều này, nhất là trong cuộc thi, yếu tố này chiếm tỷ lệ thành công một nửa.
Lúc người phát đề thi đi đến chô Triệu Tiêu, hai tay hai chân của cô còn đang run rẩy, quả nhiên là ở thời xã hội phong kiến của Đại Kỳ, phụ nữ rất khó để có được tâm lý vững vàng.
Chỉ là năng lực thích ứng của Triệu Tiêu đã phát huy tác dụng, sau một hồi căng thẳng thì cô đã bình tâm trở lại, nếu như bây giờ thi không đậu thì cô sẽ dọn đồ đi đến trường kỹ thuật Bắc Đại, trường này chính là cái nôi của những người thi trượt tốt nghiệp trung học.
Triệu Tiêu lqd không hề ngờ rằng bản thân mình lại đạt được một thành tích tốt như vậy trong kỳ thi tốt nghiệp trung học, tuy rằng còn chưa công bố đáp án nhưng trong lòng cô vẫn rất hy vọng.
Cuộc thi kết thúc, chuyện thứ nhất Cố Nhất Minh làm đó là đánh giá bài làm của Triệu Tiêu, lúc cậu ra điểm, là hơn 500 điểm, bàn tay của cô vẫn không ngừng run rẩy.
Cuối cùng thì mặt mày của Cố Nhất Minh cũng đã trở nên vui vẻ, lông mày giãn ra: “Không sai đâu, cậu đã làm đúng gần hết toàn bộ đề toán rồi.”
Triệu Tiêu khiêm tốn nói: “Hình như cậu đã giảng cái đề này cho tôi vài lần rồi thì phải.”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Cố Nhất Minh tùy ý đặt tay lên vai cô, làm ra vẻ chúng ta là anh em tốt, “Tuy rằng đồ đệ có hơi ngu ngốc một tý, nhưng chỉ cần có sư phụ giỏi thì ngu ngốc cũng sẽ có mùa xuân thôi.”
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, Cố Nhất Minh muốn mượn giấy chứng minh thư của Triệu Tiêu, cô hỏi cậu lấy làm cái gì: “Để làm visa cho cậu.”
Triệu Tiêu tiếp tục hỏi: “Visa là cái gì thế?”
Cố Nhất Minh cười hỏi Triệu Tiêu: “Cậu đã đi du lịch ở nước ngoài bao giờ chưa?”
“Ra nước ngoài à?” Hai mắt Triệu Tiêu sáng lên, sau đó gật đầu thật mạnh.
Thành tích thi tốt nghiệp trung học đã được công bố, thành tích của cô cao hơn thành tích dự kiến 10 điểm, cô đã điền nguyện vọng vào Học viên truyền thông đối diện với đại học S, mặc dù danh tiếng của nó
/109
|