Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 451: Tang lễ(hạ)

/1562


- Chúng ta nhất định phải sáng tạo một Bắc Phong hoàn mỹ trong tương lai.

Ba người lại cụng chén.

Ba gương mặt trẻ tuổi.

Ba người chưa chắc người nào thực lực cũng mạnh.

Nhưng bọn họ đều là những người trẻ tuổi, dám nghĩ dám làm. Sáng tạo một Bắc Phong hoàn mỹ trong tương lai, đây không chỉ là tâm huyết của ba người mà là của rất nhiều đệ tử chân truyền khác. Mặc dù không có mặt ở đây, nhưng đoán chừng cũng có chung một tâm tư như vậy. Không chỉ như Lục Nguyên bảo vệ Bắc Phong mà những đệ tử chân truyền khác cũng cố gắng trở nên mạnh mẽ để bảo vệ Bắc Phong.

Thời gian cũng lướt qua một năm rưỡi.

Trong một năm rưỡi này, tu tiên giới Tấn quốc cũng không phát sinh quá nhiều đại sự. Đối thủ cũ là Nguyên quốc cũng bị đánh cho ngừng, đánh cho phục. Mà uy thế của đệ nhất tiên môn Tấn quốc cũng dần dần giảm xuống, trở nên tương đương với Võ Đang tiên môn. Dù sao hiện tại Hoa Sơn tiên môn không còn có nhất đại tông sư trấn giữ, Tam tông tranh đấu lại tiêu hao một bộ phận lực lượng.

Địa để yêu ma lại bắt đầu ngo ngoe ngóc đầu dậy, nhưng vẫn bị năm đại tiên môn hung hăng đè ép xuống lại.

Luận hết đại sự thì liền bàn đến người.

Trong một năm rưỡi này không có nhìn thấy Lục Nguyên. Lục Nguyên không có ở Bắc Phong mà là đi du lịch, cũng không giới hạn ở Tấn quốc. Ở vùng này hay quốc gia khác cũng không có địa điểm cụ thể. Nơi duy nhất không đến chính là Nguyên quốc. Nguyên quốc chính là địch quốc. Đến địch quốc có chăng là bị bệnh.

Trong một năm rưỡi thời gian này, Lục Nguyên lại có ngoại hiệu mới.

Túy kiếm tiên!

Đúng vậy, Lục Nguyên bình thường cũng chẳng phải là một tiên chi hiệp nghiêm túc. Dù sao đi lang thang bốn phương, đến chỗ nào có rượu ngon là uống. Chứng kiến bất bình thì giơ tay tương trợ. Đi qua không biết bao nhiêu dặm đường, uống không biết bao nhiêu rượu và giúp không biết bao nhiêu người.

Khi Lục Nguyên cứu người, luôn cầm theo cái hồ lô, bộ dạng như uống say. Cho nên mọi người đều gọi hắn là Túy kiếm tiên.

Túy kiếm tiên Lục Nguyên xem như ngoại hiệu đã gán luôn cho hắn rồi.

Chỉ là không có mấy người biết rõ Lục Nguyên đến tột cùng là đi đâu.

Trang viên của một tu tiên giả, nơi giao nhau giữa hai nước Tần Tấn.

Nơi này có một Lý gia trang, cũng chẳng biết lúc nào đã cắm rễ ở chỗ này.

Công pháp của Lý gia trang chính là Hóa Thổ Càn Nguyên Công, được xem như một môn công pháp nhị lưu, đừng tưởng rằng khắp nơi đều có các loại công pháp cấp đỉnh của Hoa Sơn, ở một địa phương nhỏ như vậy mà có một công pháp nhị lưu thì coi như không tệ. Lý gia trang từ trên xuống dưới, hoặc chết hoặc tổn thương không ít. Người không chết thì đều bị dây thừng Huyền Nê Ma trói lại. Loại dây thừng Huyền Nê Ma này một khi cột vào thân người thì sẽ bó sát. Ngươi co lại thì nó cũng co lại, ngươi to ra nó cũng to ra. Bản thân mềm dẻo vô cùng, rất khó bị đứt đoạn. Hơn nữa một khi bị trói, liền có một loại đau nhức kịch liệt truyền đến.

Mà đứng đó còn có một người. Người này thấp béo ục ịch, khi cười lộ ra vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi. Người này là một tà tu, được xưng là Cửu quỷ huyết ma Tại Tử Cấm, từ chỗ Huyết Kiếm Môn học được một số thủ đoạn, trong số tà tu cũng có chút danh tiếng.

- Vì cái gì, Cửu quỷ huyết ma, vì sao phải bắt hết người của Lý gia trang chúng ta? Lý gia trang cũng không có người gây khổ sở cho ngươi.

Trang chủ Lý gia trang quát lên.

- Vì cái gì? Bởi vì ta cần luyện Huyết Vân Tàn Thiên. Hahahaha. Ta thật vất vả lắm mới có được một bản Huyết Vân Tàn Thiên. Nếu muốn luyện cái này thì cần rất nhiều máu tươi của tu tiên giả. Tự nhiên là phải bắt các người rồi.

Tại Tử cấm cười một cách quái dị.

- Bọn tà ma ngoại đạo các ngươi bởi vì muốn luyện công mà bắt chúng ta? Ngươi không sợ chính đạo sao?

- Chính đạo? Nói đùa gì thế?

Tại Tử Cấm cười lạnh một tiếng:

- Ở đây là nơi tương giao giữa Tần quốc Tấn quóc, vốn không có người quản. À, đúng rồi, còn có một tiên môn trung đẳng là Thiết Kiếm tiên môn quản lý. Nhưng đầu năm nay, người quản lý Thiết Kiếm tiên môn này đã bị ta bắt. Còn nơi nào có thể bắt được ta?

- Tại đây, ta chính là trời, ta chính là pháp.

- Ta nói, đó chính là thiên lý, pháp lý.

- Giết những người như các người làm sao mà không thể chứ.

- Cái thế giới này vốn không có thiên lý, không có chính nghĩa.

Tại Tử Cấm cười ha hả.

- Vậy sao?

Một giọng nói lười biếng vang lên. Tại Tử Cấm không khỏi quay đầu lại. Đứng trước cửa Lý gia trang là một chàng thanh niên trẻ tuổi mặc thanh y, xem ra mới chỉ hơn hai mươi tuổi. Một nhân vật như vậy làm sao có thể là đối thủ của mình.

- Nhân gian đều có chính nghĩa.

Thanh y nam tử giương hồ lô rượu lên nhấp một ngụm.

- Có đôi khi không phải không báo mà là thời điểm chưa tới.

Thanh y nam tử tay khẽ động, phát ra một trường kiếm sáng như làn thu thủy, tiện tay nhoáng một cái. Hai tên tà tu đi theo Tại Tử Cấm liền bị trảm dưới thân kiếm. Tại Tử Cấm thấy hai tà tu đi theo mình tốt xấu gì cũng là Trường Sinh kỳ tu sĩ, nhưng chỉ bằng một chiêu liền bị kiếm chém chết. Thanh y nam tử, lại có hồ lô rượu, không lẽ….

- Tửu kiếm tiên Lục Nguyên.

- Đúng vậy!

Thanh y nam tử gật đầu:

- Ta đã sớm nói, nhân gian đều có chính nghĩa.

Trường kiếm trong tay nhoáng một cái đã hóa thành một đạo kiếm quang, thẳng ngự về phía Tại Tử Cấm. Về phần Tại Tử Cấm, sau khi nghe được danh tiếng Tửu kiếm tiên thì trong nội tâm liền nghĩ xong rồi, nhưng cuối cùng vẫn muốn phản ứng lại. Y và Tửu kiếm tiên Lục Nguyên thực lực chênh nhau quá nhều. Một kiếm giống như luồng điện thoáng một cái đã cắt đứt cổ họng của y.

Một đám tà tu đều chết ngay tại chỗ.

Lục Nguyên nhún vai. Trong một năm rưỡi thời gian này, tuy không có tận lực hành hiệp trượng nghĩa, nhưng giết bọn tu sĩ tà đạo cũng không ít. Tay của hắn tùy ý bắn ra một đạo kiếm khí trắng xóa, cực kỳ xảo diệu, khiến mọi người của Lý gia trang toàn bộ được giải quyết.

Mọi người của Lý gia trang đều nói lời cảm ơn cứu mạng với Lục Nguyên. Trang chủ của Lý gia trang nhìn về phía Lục Nguyên, thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là không phải hư danh. Tửu kiểm tiên quả là Tửu kiếm tiên. Tuổi tuy còn rất trẻ nhưng tuyệt đối là một kiếm tiên chân chính.

Tiểu thư của Lý gia trang liên tiếp dùng ánh mắt nhìn Lục Nguyên. Nếu phát hiện Lục Nguyên nhìn nàng thì liền đỏ mặt xấu hổ cúi đầu.

Lục Nguyên giờ phút này chẳng có tâm trí để ý đến những điều này. Hiện tại hắn cảm nhận được thanh Dưỡng Ngô kiếm của mình nhẹ nhàng rung động. Dưỡng Ngô kiếm rung động như vậy, khẳng định là tán thành Lục Nguyên. Một đạo sáng bóng từ thân kiếm lướt qua. Đạo quang này không nhanh không chậm, toàn bộ ánh vào tầm mắt của Lục Nguyên.

Lục Nguyên nội tâm vui sướng. Rốt cuộc cũng đã đủ rồi.

Trong một năm rưỡi thời gian này, hắn thỉnh thoảng cứu giúp người khác, rốt cuộc cũng được Dưỡng Ngô kiếm thừa nhận.

Hiện tại, Trấn Nhạc kiếm, Dưỡng Ngô kiếm đều thừa nhận hắn.


/1562

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status