Cổ Thủy năm xưa đã từng dựa vào ngón này, đánh bại từ thiên bảng thứ hai tới thiên bảng thứ năm mươi, cả bốn mươi chin người liên thủ lại cũng không đáh thắng được hắn, sau đó lúc con của Hậu Diện, Lục Nguyên sử dụng Đạo Đích, Cổ Thủy đã tiến vào văn minh, không rảnh chơi mấy cái này, bây giờ thấy Lý Thái Sử không khỏi muốn đánh bẹp.
Vốn dĩ một tay che trời cính là một môn học tương đối cường hãn,mà sau khi thăng cấp lên văn minh cảnh, nhãn giới mở rộng hơn, sửa đổi chiêu này đi rất nhiều, làm cho chiêu này trở thành một chiêu thức cấp văn minh, chiêu một tay che trời bây giờ mạnh hơn nhiều.vậy mà bây giờ Cổ Thủy lại dùng chiêu một tay che trời này.
Chiêu thức như thiên!
Thiên hàng lâm!
Lý Thái Sử huơ bàn tay trắng mịn của hắn, xông vào chiêu mọt tay che trời của Cổ Thủy.
Năm xưa đã từng có hai người cấp thiên bảng đánh thử rồi!
Muốn chết! trong lòng Cổ Thủy thầm nói, nhưng hắn vừa nói như thế liền bị mọt cỗ lực lượng vô cùng lớn lao vào, đánh cho bay ra xa, Cổ Thủy cũng cố gắng để không bị bay ra ngoài, nhưng cỗ lực lượng này quá lớn hắn bị hung hăng đánh tới thiên lý văn minh Phó chủ đích thế giới chi trên vách mặt, cả thế giới bàng hoàng!
Cổ Thủy vẻ mặt không chấp nhận được nói:
- văn minh cảnh! Hơn nữa không phải là hai ký nguyên, hay thậm chí không phải là ba ký nguyên!
Lục nguyên chắp tay ở phía sau:
- không sai, bây giờ ta chính là văn minh cảnh. Năm xưa lúc nguwoi còn đứng tại thiên bảng. không thể cùng người chiếm giữ thiên bảng lâu nhất, nửa ký nguyên, Cổ Thủy ngươi giao chiến vẫn thấy vô cùng là đáng tiếc. bây giờ cuối cùng cũng giao thủ với người đứng đầu thiên bảng lâu nhất. nhưng mà đáng tiếc quá, thiên bảng đệ nhất Cổ Thủy, không ngờ là thực lực lại không hề mạnh.
Lục Nguyên thở dài một cái, lại làm cho Cổ Thủy chút nữa muốn phun ra một ngụm máu. Cổ Thủy bại bới ai khác cấp văn minh cnahr cũng không có gì là mất mặt. thắng người còn vào văn minh cảnh sớm hơn hắn lâu thế còn thấy nở mặt nở mày, nhưng tuyệt đối không thể bị thua nguyên thiên bảng nhân vật. hắn dù sao cũng đã làm đệ nhất thiên bảng cũng quá lâu, không chịu nổi cảnh uy áp của nhân ật thiên bảng. giống như ngươi đã có thành tích vượt qua nhiều người khác, nhưng ljai bị một người đi sau vượt qua, cảm giấc này đúng là làm cho người ta tức muốn hộc máu.
Cổ thủy bị lục nguyên một chưởng đánh bay, bị chút thương, từ đó không dám lơ là hơn, cũng không dám sơ ý tấn công.
Lục nguyên lại là hời hợt chắp tay đứng thẳng.
Mà sắc mặt thiên lý văn minh phó chủ ngưng lại, mặc dù không nhìn qua thực lực của Lý Thái Sử, nhưng thấy Lý Thái Sử có thể một chưởng đánh bay Cổ Thủy, cũng phải là tương đối có thực lực. không ngờ Nho chi văn minh còn có nhân vật như vậy, đay cũng là đồ đệ cuối cùng mà Nho chi văn minh chọn . vì sao? Nho chi văn minh Phó chủ, vì sao về chọn đồ đệ ta lại không bằng ngươi? Người mà thiên lý văn minh phó chủ không thêt thua chỉ có một, chính là Nho chi văn minh Phó chủ. Nhưng xem ra về việc chọn đồ đệ thì hắn đã bại bởi Nho chi văn minh Phó chủ rồi. đáng chết! rõ ràng đã chết trong tay mình, vậy là trước khi chết còn thắng minh một ván, đáng chết! Nho chi văn minh phó chủ, ngươi có được một đồ đệ tốt, là sẽ hủy diệt tên đó đi, thế thì ngươi cũng chẳng có đồ đệ tốt nào rồi!!
Thiên lý văn minh Phó chủ nhìn về phía Lý Thái Sử:
- Lý Thái Sử, thực lực của ngươi bây giờ không tồi, nhưng vậy ngươi cố găng tu hành, còn có hy vọng thắng được ta, nhưng như ngươi bây giờ thì không có hy vọng thắng ta.
Hắn muốn làm dao động lòng Lý Thái Sử, trước tiên nói cho hắn bây giờ là đường cùng, làm cho hắn dao động, lộ ra sơ hở, sau đó một kích giết chết ngay.
Lục nguyên thở dài:
- Không sai, ta thừa nhận điều này, tới đây không thể nào thắng được nguwoi, nhưng có việc mà chính là bỏ qua sinnh mệnh cũng phải hoàn thành, Hạo Nhiên Chính Khí trường tồn.
Lục nguyên đích cầm trong tay truyện chánh thần sách, súc thế mà phát.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng:
- Trận chiến này do chúng ta giúp Thiên Lý văn minh phó chủ tiếp nhận.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to, hắn thấy Cổ Thủy bị đánh bay cũng không thấy sợ, Cổ Thủy bất quá cũng chỉ là người mới vào văn minh cảnh, căn bản cũng không hiểu chiến pháp cấp văn minh, chỉ là đánh bừa đánh bãi mà thôi. Có thể thắng được Khí tiết văn minh phó chủ, cũng chỉ bởi vì Khí tiết văn minh phó chủ yếu, lại bị thương sẵn. Cổ Thủy căn bản không mạnh gì, Lý Thái Sử này cũng không quá mạnh. Mà lần này Lôi Bạo văn minh phó chủ đã được Thiên chi văn minh phó chủ chia di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, thiếu hắn ta một món nợ tình. Nên phải trải, phải có qua có lại mới tốt.
Lực bạo văn minh phó chủ cười dài:
- Vậy ta cũng tham gia.
Lực bạo văn minh phó chủ cũng ngứa tay muốn tham gia, hắn với Lôi Bạo văn minh phó chủ cũng không phải là lần đâu tiên liên thủ. Lực bạo văn minh phó chủ nhìn Lý Thái Sử:
- Lão tử cả đời này ghét nhất là những tên mặt trắng, nhưng tên mặt trắng như ngươi dáng dấp lại rắn rỏi, tuấn mỹ, thực lực mạnh, có tiềm lực, có dnahs tiếng, lại là con của Sở Vị. đơn giản mà nói, tất cả mọi điều của ngươi, ta đều ghét, không giết ngươi không được!
Vết sẹo trên toàn thân Lực bạo văn minh phó chủ nổi hết lên, những tên mặt trắng thật đáng ghê tởm, nam tử hán cũng phải có một thân bắp thịt cứng cỏi, phải có sẹo, đấy chính là mỹ học của Lực Bạo văn minh phó chủ.
Độc Ngã văn minh phó chủ cười hi hi quái dị một tiếng:
- Ta cũng muốn ra tay,gần đây ta đang nghiên cứu một loại độc mới, vừa hay thí nghiệm ở trận chiến này.
Độc Ngã văn minh phó chủ âm trầm nói. Thế cũng có thể làm gần thêm quan hệ với người của Thiên lý văn minh. Mọi người đều là liên minh vì lợi ích, quan hệ tốt chút mới được.
Cổ Thủy cũng một lần nữa đứng thẳng người:
- Cũng tính cả ta vào nữa đi.
Bốn đối với một!
Lôi Bạo văn minh phó chủ, Lực Bạo văn minh phó chủ, Độc Ngã văn minh phó chủ, cùng Cổ Thủy bốn người đối phó một mình Lý Thái Sử.
Này là trận đấu tuyệt đối không công bằng, ba tên đầy kinh nghiệm với một lão tiền bối đối phó một người mới vào văn minh cảnh giới.
Nhưng là, không công bằng thì sao, trên đời này những chỗ có công bằng rất ít, Nho chi văn minh không thể coi là chỉ còn người cuối cùng, nhưng Nho chi văn minh cũng đã gần bị hủy diệt
Bốn tên đều vì những lý do khác nhau mà muốn đánh với Lý Thái Sử.
Lực bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng, tay hắn quơ lên không trung lấy bàn bạo thần phủ. Bàn bạo thần phủ này vừa mới xuất hiện, không gian thiên địa cơ hồ có vết nứt, bản thân bàn bạo thần phủ này chính là đại bạo đại phát năng lực, mà Lực bạo văn minh phó chủ dùng đến bàn bạo thần phủ của hắn, sử dụng chiêu có kỷ nguyên huyền bí đích Khai Thiên Phu pháp.
Mà đồng thời, hắn cũng vận hắn luyện pháp lực tâm pháp.
Bàn Cổ kim thân!
Không sai, pháp lực của hắn tâm pháp gọi Bàn Cổ kim thân.
Vốn dĩ một tay che trời cính là một môn học tương đối cường hãn,mà sau khi thăng cấp lên văn minh cảnh, nhãn giới mở rộng hơn, sửa đổi chiêu này đi rất nhiều, làm cho chiêu này trở thành một chiêu thức cấp văn minh, chiêu một tay che trời bây giờ mạnh hơn nhiều.vậy mà bây giờ Cổ Thủy lại dùng chiêu một tay che trời này.
Chiêu thức như thiên!
Thiên hàng lâm!
Lý Thái Sử huơ bàn tay trắng mịn của hắn, xông vào chiêu mọt tay che trời của Cổ Thủy.
Năm xưa đã từng có hai người cấp thiên bảng đánh thử rồi!
Muốn chết! trong lòng Cổ Thủy thầm nói, nhưng hắn vừa nói như thế liền bị mọt cỗ lực lượng vô cùng lớn lao vào, đánh cho bay ra xa, Cổ Thủy cũng cố gắng để không bị bay ra ngoài, nhưng cỗ lực lượng này quá lớn hắn bị hung hăng đánh tới thiên lý văn minh Phó chủ đích thế giới chi trên vách mặt, cả thế giới bàng hoàng!
Cổ Thủy vẻ mặt không chấp nhận được nói:
- văn minh cảnh! Hơn nữa không phải là hai ký nguyên, hay thậm chí không phải là ba ký nguyên!
Lục nguyên chắp tay ở phía sau:
- không sai, bây giờ ta chính là văn minh cảnh. Năm xưa lúc nguwoi còn đứng tại thiên bảng. không thể cùng người chiếm giữ thiên bảng lâu nhất, nửa ký nguyên, Cổ Thủy ngươi giao chiến vẫn thấy vô cùng là đáng tiếc. bây giờ cuối cùng cũng giao thủ với người đứng đầu thiên bảng lâu nhất. nhưng mà đáng tiếc quá, thiên bảng đệ nhất Cổ Thủy, không ngờ là thực lực lại không hề mạnh.
Lục Nguyên thở dài một cái, lại làm cho Cổ Thủy chút nữa muốn phun ra một ngụm máu. Cổ Thủy bại bới ai khác cấp văn minh cnahr cũng không có gì là mất mặt. thắng người còn vào văn minh cảnh sớm hơn hắn lâu thế còn thấy nở mặt nở mày, nhưng tuyệt đối không thể bị thua nguyên thiên bảng nhân vật. hắn dù sao cũng đã làm đệ nhất thiên bảng cũng quá lâu, không chịu nổi cảnh uy áp của nhân ật thiên bảng. giống như ngươi đã có thành tích vượt qua nhiều người khác, nhưng ljai bị một người đi sau vượt qua, cảm giấc này đúng là làm cho người ta tức muốn hộc máu.
Cổ thủy bị lục nguyên một chưởng đánh bay, bị chút thương, từ đó không dám lơ là hơn, cũng không dám sơ ý tấn công.
Lục nguyên lại là hời hợt chắp tay đứng thẳng.
Mà sắc mặt thiên lý văn minh phó chủ ngưng lại, mặc dù không nhìn qua thực lực của Lý Thái Sử, nhưng thấy Lý Thái Sử có thể một chưởng đánh bay Cổ Thủy, cũng phải là tương đối có thực lực. không ngờ Nho chi văn minh còn có nhân vật như vậy, đay cũng là đồ đệ cuối cùng mà Nho chi văn minh chọn . vì sao? Nho chi văn minh Phó chủ, vì sao về chọn đồ đệ ta lại không bằng ngươi? Người mà thiên lý văn minh phó chủ không thêt thua chỉ có một, chính là Nho chi văn minh Phó chủ. Nhưng xem ra về việc chọn đồ đệ thì hắn đã bại bởi Nho chi văn minh Phó chủ rồi. đáng chết! rõ ràng đã chết trong tay mình, vậy là trước khi chết còn thắng minh một ván, đáng chết! Nho chi văn minh phó chủ, ngươi có được một đồ đệ tốt, là sẽ hủy diệt tên đó đi, thế thì ngươi cũng chẳng có đồ đệ tốt nào rồi!!
Thiên lý văn minh Phó chủ nhìn về phía Lý Thái Sử:
- Lý Thái Sử, thực lực của ngươi bây giờ không tồi, nhưng vậy ngươi cố găng tu hành, còn có hy vọng thắng được ta, nhưng như ngươi bây giờ thì không có hy vọng thắng ta.
Hắn muốn làm dao động lòng Lý Thái Sử, trước tiên nói cho hắn bây giờ là đường cùng, làm cho hắn dao động, lộ ra sơ hở, sau đó một kích giết chết ngay.
Lục nguyên thở dài:
- Không sai, ta thừa nhận điều này, tới đây không thể nào thắng được nguwoi, nhưng có việc mà chính là bỏ qua sinnh mệnh cũng phải hoàn thành, Hạo Nhiên Chính Khí trường tồn.
Lục nguyên đích cầm trong tay truyện chánh thần sách, súc thế mà phát.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng:
- Trận chiến này do chúng ta giúp Thiên Lý văn minh phó chủ tiếp nhận.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to, hắn thấy Cổ Thủy bị đánh bay cũng không thấy sợ, Cổ Thủy bất quá cũng chỉ là người mới vào văn minh cảnh, căn bản cũng không hiểu chiến pháp cấp văn minh, chỉ là đánh bừa đánh bãi mà thôi. Có thể thắng được Khí tiết văn minh phó chủ, cũng chỉ bởi vì Khí tiết văn minh phó chủ yếu, lại bị thương sẵn. Cổ Thủy căn bản không mạnh gì, Lý Thái Sử này cũng không quá mạnh. Mà lần này Lôi Bạo văn minh phó chủ đã được Thiên chi văn minh phó chủ chia di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, thiếu hắn ta một món nợ tình. Nên phải trải, phải có qua có lại mới tốt.
Lực bạo văn minh phó chủ cười dài:
- Vậy ta cũng tham gia.
Lực bạo văn minh phó chủ cũng ngứa tay muốn tham gia, hắn với Lôi Bạo văn minh phó chủ cũng không phải là lần đâu tiên liên thủ. Lực bạo văn minh phó chủ nhìn Lý Thái Sử:
- Lão tử cả đời này ghét nhất là những tên mặt trắng, nhưng tên mặt trắng như ngươi dáng dấp lại rắn rỏi, tuấn mỹ, thực lực mạnh, có tiềm lực, có dnahs tiếng, lại là con của Sở Vị. đơn giản mà nói, tất cả mọi điều của ngươi, ta đều ghét, không giết ngươi không được!
Vết sẹo trên toàn thân Lực bạo văn minh phó chủ nổi hết lên, những tên mặt trắng thật đáng ghê tởm, nam tử hán cũng phải có một thân bắp thịt cứng cỏi, phải có sẹo, đấy chính là mỹ học của Lực Bạo văn minh phó chủ.
Độc Ngã văn minh phó chủ cười hi hi quái dị một tiếng:
- Ta cũng muốn ra tay,gần đây ta đang nghiên cứu một loại độc mới, vừa hay thí nghiệm ở trận chiến này.
Độc Ngã văn minh phó chủ âm trầm nói. Thế cũng có thể làm gần thêm quan hệ với người của Thiên lý văn minh. Mọi người đều là liên minh vì lợi ích, quan hệ tốt chút mới được.
Cổ Thủy cũng một lần nữa đứng thẳng người:
- Cũng tính cả ta vào nữa đi.
Bốn đối với một!
Lôi Bạo văn minh phó chủ, Lực Bạo văn minh phó chủ, Độc Ngã văn minh phó chủ, cùng Cổ Thủy bốn người đối phó một mình Lý Thái Sử.
Này là trận đấu tuyệt đối không công bằng, ba tên đầy kinh nghiệm với một lão tiền bối đối phó một người mới vào văn minh cảnh giới.
Nhưng là, không công bằng thì sao, trên đời này những chỗ có công bằng rất ít, Nho chi văn minh không thể coi là chỉ còn người cuối cùng, nhưng Nho chi văn minh cũng đã gần bị hủy diệt
Bốn tên đều vì những lý do khác nhau mà muốn đánh với Lý Thái Sử.
Lực bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng, tay hắn quơ lên không trung lấy bàn bạo thần phủ. Bàn bạo thần phủ này vừa mới xuất hiện, không gian thiên địa cơ hồ có vết nứt, bản thân bàn bạo thần phủ này chính là đại bạo đại phát năng lực, mà Lực bạo văn minh phó chủ dùng đến bàn bạo thần phủ của hắn, sử dụng chiêu có kỷ nguyên huyền bí đích Khai Thiên Phu pháp.
Mà đồng thời, hắn cũng vận hắn luyện pháp lực tâm pháp.
Bàn Cổ kim thân!
Không sai, pháp lực của hắn tâm pháp gọi Bàn Cổ kim thân.
/1562
|