Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1270: Nửa bước văn minh cảnh (1)

/1562


Rốt cuộc, chính mình đã tới nửa bước văn minh cảnh.

Đến nửa bước văn minh cảnh rồi Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy hình như hơi chạm vào văn minh cảnh, đó là lực lượng đứng trên chúng sinh, cảm giác bản thân dần có sức mạnh đó, như là một loại cảm giác siêu thoát.

Loại cảm giác siêu thoát này, thần, tiên, yêu, ma, phật, nhân, trên tất cả.

Loại cảm giác siêu thoát này, siêu thoát trên kỷ nguyên.

Bất cứ sinh linh nào chỉ cần đụng phải loại cảm giác siêu thoát này thì chỉ có một ý niệm, nhất định phải siêu thoát, phải được đến lực lượng đứng trên tất cả này.

Lục Nguyên coi như hiểu tại sao nhiều nhân tài xuất sắc đều muốn trùng kích nửa bước văn minh cảnh.

Loại cảm giác siêu thoát đứng trên tất cả này quá tuyệt vời.

Tuyệt vời đến mình mới bước vào nửa bước văn minh cảnh mà đã chìm đắm trong đó.

Mất nửa ngày Lục Nguyên mới hồi phục tinh thần, giờ thì cách văn minh cảnh ngày càng gần rồi.

Đến nửa bước văn minh cảnh thì phát hiện pháp lực, thân thể của mình so với lúc ở thế giới cảnh thập tầng cường địa hơn nhiều, văn minh chi ca cũng càng vang dội hơn lúc xông thế giới cảnh thập tầng. Nếu không phải Nho Chi Kiếấy là pháp lực hùng hồn cỡ nào! Lục Nguyên có thể khẳng định, lực lượng hiện tại của hắn bao trùm trên cả Hoang Chi Tử lúc ở văn minh thánh địa, cũng trên Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.

Pháp lực trên hai thanh thần kiếm còn chưa hấp thu xong, Lục Nguyên bắt đầu hấp thu pháp lực m Ốc phong ân nơi này thì e rằng văn minh chi ca sẽ vang vọng khắp chiến trường.

Đđó. Phút chốc pháp lực tiếp tục tăng lên, cảm giác cách Mạnh Vi ngày càng gần, càng thấy rõ ngưỡng cửa văn minh cảnh. Ngưỡng cửa thứ nhất thì ra cao như vậy, núi cao không thể hình dung cái cao của nó, tinh thần không thể hình dung cái to của nó.

Văn minh cảnh ngưỡng cửa thứ nhất rốt cuộc xuất hiện!

Ngưỡng cửa này thật là khiến người tuyệt vọng.

Bây giờ Lục Nguyên càng thêm khắc sâu hiểu rõ hóa ra trùng kích nửa bước văn minh cảnh khó khăn như thế, hèn chi hiện nay cao thủ văn minh cảnh thưa thớt như vậy. Văn minh bình thường chỉ lác đác mấy người mà thôi, cổ văn minh thì chừng mười mấy. Đếm vài thiên địa bao gồm di thất địa, văn minh cảnh e rằng chỉ khoảng mấy trăm.

Ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức vạn sinh linh.

So với máy trăm văn minh cảnh.

So với số lượng sinh linh liền phát hiện ảo diệu bên trong.

Trên chiến trường, chiến đấu đang rất kịch liệt, chiến hỏa đốt cháy hừng hực.

Tiểu trận phòng ngự thứ ba mươi mốt rốt cuộc bị công phá.

Chu Thiên Nhân tràn đầy sát khí, toàn thân huyết quang quấn quanh điên cuồng bắn ra.

Uông Huyết Trạch ngòi trên một cái đầu người khổng lồ, có vô số đều nhỏ không ngừng đánh ra.

Hai người tích súc đầy sát thế.

Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng ra tay, sát tính vốn đã lớn rồi, không thể giết được một ai trong ba mươi người đầu công phá phòng ngự tiểu trận hoàn toàn đốt lên sát khí của họ.

Phòng ngự tiểu trận thứ ba mươi mốt đã phát. Trong ba mươi mốt phòng ngự tiểu trận đúng là cũng có một, hai cao thủ thế giới cảnh thập tầng nhưng người như thế đối với bọn họ, cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thì tính cái thá gì. Chu Thiên Nhân và Uông Huyết Trạch cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh bên dưới.

Chu Thiên Nhân lạnh nhạt nói:

- Uông Huyết Trạch, không bằng chúng ta so giết nguiwf đi, xem coi trong hai chúng ta ai giết nhiều hơn?

Uông Huyết Trạch lắc đầu nói:

- So giết người cũng được nhưng không thể chỉ so số lượng mà còn lại so chất lượng, chỉ về số lượng thì hơi chán à.

Chu Thiên Nhân hời hợt nói:

- Cũng tốt, chúng ta so về số lượng và chất lượng đi, xem coi nho chi văn minh sát tuyệt, trong chúng ta ai có chiến quả phong phú hơn.

Bây giờ Chu Thiên Nhân và Uông Huyết Trạch sắp tiến hành rõ ràng là cuộc so tài giết người thảm thiết vô nhân đạo. Thân hình Chu Thiên Nhân như tia chớp, tới trên đầu Cát Nghĩa Thiên Tôn thế giới cảnh thập tầng.

Cát Nghĩa Thiên Tôn, chính là một nhân tài của nho chi văn minh, gã không quá am hiểu tấn công nhưng giỏi về phòng ngự.

Thấy Chu Thiên Nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, gã như rơi vào hầm băng. Gã chỉ là một thế giới cảnh thập tầng bình thường, cách biệt với cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng lớn. Trong lòng gã cực kỳ kinh hoàng, lập tức lấy ra tam tự kinh. Gã là loại người chuyên tụ luyện tam tự kinh, tam tự kinh có tam giác ổn định nhất, là loại phòng ngự khá vững chắc.

Tam tự kinh trong tay Cát Nghĩa Thiên Tôn so với trong tay Lăng Thanh Vân thì mạnh hơn rất là nhiều.

À mà nhắc đến Lăng Thanh Vân thì gần đây gã luôn ở trong nho chi văn minh, nhưng Lục Nguyên ở nho chi văn minh quá ngắn nên không gặp được gã, nếu không thì lấy tính cách của hắn đã sớm xử lý gã rồi. Nhân tiện phải nói là Lăng Thanh Vân là đệ tử tuân thông, điều này cũng giải thích tại sao khí chất của gã khác hẳn người nho chi văn minh. Không sai, Lăng Thanh Vân cũng là quân cờ của Thiên Lý phó chủ văn minh.

Lại nói Cát Nghĩa Thiên Tôn lấy ra tam tự kinh nhưng gã phát hiện không thể chặn được một kích huyết quang từ Chu Thiên Nhân. Trong chớp mắt một cái đầu người quái dị xuất hiện, một phen chặn lại huyết quang. Đầu óc Cát Nghĩa Thiên Tôn rối loạn, gã chỉ biết có người cứu mình.

Gã liền chắp tay nói:

- Đa tạ đạo hữu.

Gã chưa nói dứt câu thì một cái đầu người rớt xuống, tam tự kinh chớp mắt bị đầu người phá. Khi đầu người rơi xuống thì đánh chết Cát Nghĩa Thiên Tôn ngay.

/1562

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status