Lúc này đây, câu trả lời của Cơ Uy Liêm thật sự là vượt quá dự kiến của Đường Trọng.
Hắn vốn cho là chuyện Cơ Uy Liêm muốn mình hỗ trợ là trợ giúp hắn đạt được tâm hồn thiếu nữ của Thu Ý Hàn. Hắn nói Cơ Uy Liêm là muốn ‘tác hợp bọn hắn’, dĩ nhiên là nói mát, không nghĩ tới Cơ Uy Liêm trả lời là khẳng định.
Đương nhiên Đường Trọng không tin câu trả lời như vậy.
Nếu thật sự hắn muốn như vậy, chắc chắn là có ý đồ khác.
- Sau đó thì sao?
Đường Trọng hỏi.
- Mày chấp nhận tình cảm của Thu Ý Hàn.
Mặt Cơ Uy Liêm không tỉnh bơ, hung ác nói:
- Sau đó lại vứt bỏ cô ta.
Đường Trọng đã rõ.
Thằng này thật ác độc.
Bởi vì hắn cho rằng Thu Ý Hàn có tình cảm tốt đối với mình cho nên lại để cho
mình lợi dụng chút điểm này để nắm bắt cô ấy.
Sau khi kết thúc trò chơi, lại đá văng cô đi.
Lúc đó tình cảm Thu Ý Hàn bị tổn thương, mất hết can đảm, chỉ cần Cơ Uy Liêm giở chút thủ đoạn là có thể thuận lợi tiếp nhận.
Hắn không quan tâm chính mình có cho hắn bị cắm sừng hay không, hắn chỉ để ý có thể trở thành con rể nhà họ Thu hay không, thuận lợi tiếp nhận đống gia sản khổng lồ kia. Hắn không muốn tình yêu, hắn muốn hôn nhân.
Rất tàn nhẫn, cũng rất thực tế.
Không chỉ có đàn bà có thể có thủ đoạn như vậy, đàn ông cũng có thể.
Thấy Đường Trọng trầm mặc không nói, Cơ Uy Liêm tiếp tục nói:
- Theo như tao biết thì Thu Ý Hàn vẫn là xử nữ, nếu như quả thật bọn mày sẽ phát sinh cái chuyện kia thì tao cũng sẽ làm bộ như không biết. Thế nào đây? Coi như là một lần giao dịch công bằng, mày không có gì tổn thất, hơn nữa còn nhặt được món lợi lớn. Hơn nữa, sau khi chuyện thành công, tao sẽ hậu tạ nhiều.
Quả nhiên Đường Trọng đoán không sai. Lời nói này của Cơ Uy Liêm đã hoàn toàn bại lộ tâm tư của hắn.
Đường Trọng nhìn Cơ Uy Liêm nói:
- Tại bữa tiệc sinh nhật của cô ấy, nhìn mày diễn trò kia, tao còn tưởng rằng mày thích cô ấy.
- Đương nhiên tao thích cô ấy.
Cơ Uy Liêm biểu lộ âm trầm nói.
- Lúc xưa tao thật sự thích cô ấy đấy. Không ai làm vợ thích hợp hơn cô ấy. Đáng tiếc là cô ấy lựa chọn mày.
- Sau đó mày không thích cô ấy nữa à?
Đường Trọng hỏi.
- Mày rất thông minh nhưng cũng rất ngây thơ.
Cơ Uy Liêm không trả lời câu hỏi này của Đường Trọng.
- Người trong tầng lớp như bọn tao, nếu như luôn đem tình yêu mà nói đọng ở bên miệng sẽ bị người khác chế nhạo.
- Tao thật muốn đánh mày một trận.
Đường Trọng nói.
Cơ Uy Liêm biết rõ Đường Trọng bạo lực nhưng thực sự không sợ chút nào, cười lạnh nói:
- Tốt nhất là mày đừng làm như vậy. Giờ tao mới nhớ ra, nhất định mày không biết, hội sở Xuân Giang là do cha tao mở, hiện tại do tao quản lý. Tất cả người ở tòa hội quán này đều là người của tao, vì gặp mặt mày mà tao còn đặc biệt dẫn theo chút ít người thân thủ không tệ tới. Nếu như mày động vào tao, tao cam đoan mày không đi ra ngoài được.
- Đương nhiên cho dù mày đi ra ngoài, giao dịch chúng ta cũng đã thất bại, những tài liệu này sẽ được đưa đến tay một nhà truyền thông. Nếu như mày không lo lắng chuyện này thì cũng đã không ngồi ở đây nói chuyện phiếm với tao rồi.
- Có thể tao còn muốn đánh mày hơn một trận.
Đường Trọng nói.
Nghe người khác luôn miệng nói muốn đánh mình một trận, Cơ Uy Liêm không nhịn được nữa rồi, thấp giọng quát:
- Mày thử động đến một sợi tóc của tao xem.
Vì vậy, Đường Trọng nhảy lên, đánh một quyền vào bên trên vành mắt của hắn.
Ngu ngốc mới động vào một sợi tóc của hắn.
Hắn vốn cho là chuyện Cơ Uy Liêm muốn mình hỗ trợ là trợ giúp hắn đạt được tâm hồn thiếu nữ của Thu Ý Hàn. Hắn nói Cơ Uy Liêm là muốn ‘tác hợp bọn hắn’, dĩ nhiên là nói mát, không nghĩ tới Cơ Uy Liêm trả lời là khẳng định.
Đương nhiên Đường Trọng không tin câu trả lời như vậy.
Nếu thật sự hắn muốn như vậy, chắc chắn là có ý đồ khác.
- Sau đó thì sao?
Đường Trọng hỏi.
- Mày chấp nhận tình cảm của Thu Ý Hàn.
Mặt Cơ Uy Liêm không tỉnh bơ, hung ác nói:
- Sau đó lại vứt bỏ cô ta.
Đường Trọng đã rõ.
Thằng này thật ác độc.
Bởi vì hắn cho rằng Thu Ý Hàn có tình cảm tốt đối với mình cho nên lại để cho
mình lợi dụng chút điểm này để nắm bắt cô ấy.
Sau khi kết thúc trò chơi, lại đá văng cô đi.
Lúc đó tình cảm Thu Ý Hàn bị tổn thương, mất hết can đảm, chỉ cần Cơ Uy Liêm giở chút thủ đoạn là có thể thuận lợi tiếp nhận.
Hắn không quan tâm chính mình có cho hắn bị cắm sừng hay không, hắn chỉ để ý có thể trở thành con rể nhà họ Thu hay không, thuận lợi tiếp nhận đống gia sản khổng lồ kia. Hắn không muốn tình yêu, hắn muốn hôn nhân.
Rất tàn nhẫn, cũng rất thực tế.
Không chỉ có đàn bà có thể có thủ đoạn như vậy, đàn ông cũng có thể.
Thấy Đường Trọng trầm mặc không nói, Cơ Uy Liêm tiếp tục nói:
- Theo như tao biết thì Thu Ý Hàn vẫn là xử nữ, nếu như quả thật bọn mày sẽ phát sinh cái chuyện kia thì tao cũng sẽ làm bộ như không biết. Thế nào đây? Coi như là một lần giao dịch công bằng, mày không có gì tổn thất, hơn nữa còn nhặt được món lợi lớn. Hơn nữa, sau khi chuyện thành công, tao sẽ hậu tạ nhiều.
Quả nhiên Đường Trọng đoán không sai. Lời nói này của Cơ Uy Liêm đã hoàn toàn bại lộ tâm tư của hắn.
Đường Trọng nhìn Cơ Uy Liêm nói:
- Tại bữa tiệc sinh nhật của cô ấy, nhìn mày diễn trò kia, tao còn tưởng rằng mày thích cô ấy.
- Đương nhiên tao thích cô ấy.
Cơ Uy Liêm biểu lộ âm trầm nói.
- Lúc xưa tao thật sự thích cô ấy đấy. Không ai làm vợ thích hợp hơn cô ấy. Đáng tiếc là cô ấy lựa chọn mày.
- Sau đó mày không thích cô ấy nữa à?
Đường Trọng hỏi.
- Mày rất thông minh nhưng cũng rất ngây thơ.
Cơ Uy Liêm không trả lời câu hỏi này của Đường Trọng.
- Người trong tầng lớp như bọn tao, nếu như luôn đem tình yêu mà nói đọng ở bên miệng sẽ bị người khác chế nhạo.
- Tao thật muốn đánh mày một trận.
Đường Trọng nói.
Cơ Uy Liêm biết rõ Đường Trọng bạo lực nhưng thực sự không sợ chút nào, cười lạnh nói:
- Tốt nhất là mày đừng làm như vậy. Giờ tao mới nhớ ra, nhất định mày không biết, hội sở Xuân Giang là do cha tao mở, hiện tại do tao quản lý. Tất cả người ở tòa hội quán này đều là người của tao, vì gặp mặt mày mà tao còn đặc biệt dẫn theo chút ít người thân thủ không tệ tới. Nếu như mày động vào tao, tao cam đoan mày không đi ra ngoài được.
- Đương nhiên cho dù mày đi ra ngoài, giao dịch chúng ta cũng đã thất bại, những tài liệu này sẽ được đưa đến tay một nhà truyền thông. Nếu như mày không lo lắng chuyện này thì cũng đã không ngồi ở đây nói chuyện phiếm với tao rồi.
- Có thể tao còn muốn đánh mày hơn một trận.
Đường Trọng nói.
Nghe người khác luôn miệng nói muốn đánh mình một trận, Cơ Uy Liêm không nhịn được nữa rồi, thấp giọng quát:
- Mày thử động đến một sợi tóc của tao xem.
Vì vậy, Đường Trọng nhảy lên, đánh một quyền vào bên trên vành mắt của hắn.
Ngu ngốc mới động vào một sợi tóc của hắn.
/1166
|