Sau khi hàn huyên, dựa theo chủ khách, bối phận và thân phận mọi người ngồi vây quanh bàn tròn.
Dù sao cũng là yến hội, còn là nơi chính thức, cho nên linh sủng dù có được sủng ái thế nào cũng không thể không quy củ ngồi trên mặt bàn. Hạ Lăng Vân phân phó đệ tử Hỏa Vân Cung đặt một bàn thấp và mâm lớn bên cạnh mình.
Lăng Vân, người đừng lo lắng, chúng ta đã chuẩn bị những món tươi mới cho tiểu hồ ly .
Triệu trưởng lão cười lớn nói, Vân Hiên, Tuyết Hoa là khác từ xa tới, ngươi gọi Thanh Linh tới tiếp nàng.
Hắn cũng là tạo cơ hội cho Thanh Linh đấy. Hạ Lăng Vân và Đạo Nguyên là bạn tốt, cho dù Đạo Nguyên không cách nào ra khỏi huyễn cảnh, Hỏa Vân Cung có thể dựa vào tình cảm cũ mà có thể đòi hậu đại của Thanh Linh và Tuyết Hoa.
Vân Hiên tất nhiên biết rõ ý của sư bá, lập tức nói: Vâng, Triệu sư bá, ta sẽ triệu hồi nó.
Hiện tại là tháng ba, mùa giao phối, đôi lúc Thanh Linh sẽ cùng hắn trông Thái Hư Huyễn Cảnh, có lúc thì tìm hồ ly cái ở đảo Hỏa Vân. Hồ ly chính là động vật được ông trời sủng ái vừa thông minh đáng yêu, khả năng biến hóa cao hơn các động vật khác rất nhiều.
Đệ tử hầu cận bưng một cái bàn thấp đặt phía sau bên trái Hạ Lăng Vân, bưng bốn mons hải sản,d đồng thời giới thiệu, hàu, tôm hùm, cá tuyết, cá chim.
Á... Tiên Quân. Đầu Tuyết Hoa một mảnh hắc tuyến nhìn Hạ Lăng Vân. Tuy rằng cá sống có nhiều dinh dưỡng nhưng nàng không muốn ăn, hơn nữa còn phải ăn nhiều như vậy.
Hạ Lăng Vân tranh thủ sờ sờ đầu nhỏ trấn an nàng, sau đó nói với Triệu trưởng lão, Lưu chân quân, Vân Hiên chân quân: Thực xin lỗi, khẩu vị Tuyết Hoa khá kì quái, không thích ăn đồ sống. Mọi người có thể làm cho nàng một ít cá nướng hoặc cá sốt? Nếu không thì để Tuyết Hoa ở trước mặt mọi người trình diễn kĩ thuật nướng cá của nàng.
Mọi người lập tức sửng sốt, mặc dù linh sủng cũng sẽ theo khẩu vị chủ nhân ăn chút ít đồ chính, nhưng hàng ngày chúng vẫn chủ yếu là ăn đồ sống.
Vân Hiên chân quân nói: Như vậy để bàn hải sản này cho Thanh Linh, nó lập tức tới ngay. Người đâu, mang cho Tuyết Hoa mấy món thức ăn chín.
Một đệ tử lập tức đáp: Vâng, Vân Hiên chân quân. Nói xong, hắn đi ra ngoài phân phó đệ tử khác truyền lời tới phòng bếp.
Triệu trưởng lão cười cười nói: Lấy đĩa cá quế hấp trên bàn cho nàng trước là được. Chúng ta không thể bỏ đói vị khách nhân nhỏ này. Khẩu vị tiểu hồ ly khá đặc biẹt, có lẽ do Lăng Vân tiên quân dưỡng thành.
Hắn nói như vậy người khác không có ý kiến, đệ tử phía sau lập tức đem đĩa cá quế hấp để trước mặt Tuyết Hoa, sau đó dọn bốn món hải sản trước mặt nàng chuyển tới bàn bên cạnh, chờ Thanh Linh tới ăn.
Hương vị cá quế hấp rất ngon, hơn nữa rất ít xương.
Tuyết Hoa lập tức cười tủm tỉm nói: Tuyết Hoa cảm ơn mọi người nhiệt tình chiêu đãi. Tiên Quân, ta đi xuống.
Nói xong, nàng từ khuỷu tay Hạ Lăng Vân nhẹ nhàng nhảy lên bàn thấp, ngồi xổm bắt đầu chờ đợi. Bởi vì mấy vị chủ nhân còn chưa nâng chén động đũa.
Lăng Vân, đứa nhỏ này được giáo dưỡng quá tốt. Triệu trưởng lão nhìn nhìn, lại khen một lần nữa.
Tu sĩ nhân loại ước chừng có khoảng ba phần tư không kí khế ước linh sủng, hắn chính là một thành viên trong ba phần tư đó. Nhìn thấy Hạ Lăng Vân sáu bảy trăm năm không có linh sủng lại tìm được một tiểu gia hỏa lanh lợi nhu thuận, hắn nhịn không được bắt đầu động tâm rồi. Đợi sau sự việc Thái Hư Huyễn Cảnh, có lẽ hắn cũng ra ngoài vân du vài thập niên, có lẽ cũng tìm được một linh sủng đáng yêu như thế.
Gương mặt tuấn tú lạnh lùng có chút kiêu ngạo, Hạ Lăng Vân cười nói: Đứa nhỏ này thông minh vượt quá dự liệu của ta. Đứa nhỏ này thường xuyên khiến hắn ngạc nhiên, chờ mong của hắn với nàng càng ngày càng cao rồi.
Lăng Vân huynh, Tuyết Hoa không cần người quan tâm. Nào, đây là nước ngọt từ thanh tuyền dưới đáy hải ngoại cách đảo Hỏa Vân tám mươi dặm, dành riêng để ủ rượu hoa quế, huynh nếm thử. Lưu chân quân nhiệt tình nói, phân phó nô bộc hầu hạ rót rượu cho Lăng Vân tiên quân.
Màu rượu xanh nhạt đổ vào chung rượu bạch ngọc, mùi hương thơm lập tực khuếch tán trong không khí.
Rượu ngon. Hạ Lăng Vân khen, Ta ngửi thấy vị thuốc nhàn nhạt, cái này không phải là linh tửu mà 130 năm trước Hỏa Vân Cung chế riêng sao?
Trước đây Hỏa Vân Cung có ghép một cây hoa quế ngàn năm, mỗi năm đều thu thập hoa của nó chế rượu hoa quế. Khoảng 130 năm trước, Hỏa Vân Cung gom một lượng rượu thuốc lớn trên đó còn hơn bảy mươi giống linh hoa linh quả trân quý, vì vậy chế riêng ra một loại rượu hoa quế đặc biệt.
Ta nói với sư đệ, bạn tốt của Đạo Nguyên Lăng Vân tiên quân giá lâm, Hỏa Vân Cung sao có thể dùng rượu hoa quế bình thường chiêu đãi. Triệu trưởng lão khẽ cười nói, gương mặt cười như tỏa nắng xuân.
Lăng Vân thật sự là có lộc ăn. Hạ Lăng Vân chắp tay cười nói. Triệu trưởng lão và Đạo Nguyên có chút mâu thuẫn, cho nên Đạo Nguyên thà đem nữ đồ đệ Lệ Quân Hoa cho hắn chiếu cố cũng không thỉnh đồng môn sư huynh chiếu cố, nhưng mà trước mặt người ngoài thì tình cảm của sư huynh sư đệ vẫn có vẻ là tốt đấy.
Rượu hoa quế thật thơm ngọt, muốn nếm thử một chút.
Tuyết Hoa ngửa đầu, nhìn mọi người đang uống rượu, Tuyết Hoa dùng cái đuôi khẽ cọ cọ vào đùi Hạ Lăng Vân.
Hạ Lăng Vân phát giác nàng động vào mình, đưa mắt nhìn hỏi thăm.
Tuyết Hoa ngẩng mặt, Mùi thơm quá. Nàng cố ý thè lưỡi liếm liếm miệng.
Đấy là mùi rượu hoa quế. Hạ Lăng Vân giải thích: Chỉ dùng hoa quế, gạo nếp, còn có một số hoa quả khác lên men. Trừ phi xã giao hắn không uống rượu, cho nên Vong Trần Cư ngoại trừ làm đồ ăn thì không có rượu, Tuyết Hoa tất nhiên không biết rượu là gì.
Ta phải ăn, Tiên Quân, ta có thể ăn được không? Tuyết hoa tiếp tục nịnh nọt lắc lắc cái đuôi.
Những người khác nhìn, đều mỉm cười nhìn chủ sủng hai người.
Tiểu hồ ly tham ăn, không được, tiểu hài tử không thể uống rượu. Hạ Lăng Vân từ chối nói, Ngoan, cá quế hấp sắp nguội rồi. Cá nguội mùi vị không ngon, ngươi mau chóng ăn đi.
Được. Tuyết Hoa tiếc nuối cúi đầu xuống ăn cá hấp.
Tuyết Hoa, ngươi muốn nếm thử vị rượu hoa quế? Vân Hiên chân quân nhìn Tuyết Hoa nói: Về sau ta sẽ để cho Thanh Linh tặng ngươi một vò rượu hoa quế. Ha haa chủ nhân hắn phải tạo cơ hội cho linh sủng.
Tuyết Hoa há hốc miệng, chần chừ nói: Cám ơn chân quân. Nàng vẫn là nên về hỏi ý kiến Tiên Quân, xem ý hắn thế nào. Nàng không thể thu loạn lễ vật, thiếu nợ ân tình, để tương lai quyết định cuộc sống chung thân của mình.
Trên bàn, những tu sĩ dung mạo trẻ trung đang uống linh tửu và ăn hải sản, trò chuyện một số việc lí thú.
Qua ba lần rượu, Vân Hiên chân quân bắt đầu nói chuyện với Hạ Lăng Vân về Lệ Quân Hoa.
Lệ Quân Hoa là thiên tài song tu khó có được, từ khi được đảo chủ đảo Hỏa Vân thu làm đệ tự, sau khi tiến vào trúc cơ, tốc độ tu hành tiến triển cực nhanh. Hỏa Vân Cung có thiên tài như vậy, trưởng bối hết sức cao hứng. Nhưng mà tuổi nàng còn nhỏ quá mức ưu tú nên khiến nhiều đồng môn đố kị, vì vậy thường xuyên xảy ra chuyện ước chiến.
Tính tình Lệ Quân Hoa ngoài mềm trong cứng, tu luyện theo linh quyết phong hỏa, tính tình càng lúc càng mạnh mẽ... Mỗi lần ứng chiến, dù biết thất bại nhưng cũng không lùi.
Ngày ba tháng ba, đám người họ ước chiến bên ngoài đảo, không ngờ đột nhiên Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện, hút Lệ Quân Hoa và hai gã đệ tử đang đấu pháp vào.
Là hút vào. Vân Hiên cường điệu nói, Tiên Quân, chỉ cần tu sĩ đứng gần Thái Hư Huyễn Cảnh trong phạm vi mười trượng, sẽ bị cường lực hút vào.
Cái này ta biết rõ, trong sách của giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên có ghi lại. Hạ Lăng Vân nói, hắn lúc đó cũng là cẩn thận từng li từng tí bước gần tới nhưng vẫn ngoài phạm vi mười trượng đấy.
Vân Hiên giải thích mâu thuẫn giữa các đệ tự trong môn xong lại tiếp tục nói: Tiểu sư muội Quân Hoa rất được sư phụ... sủng ái, sư phụ biết được tin quyết ý muốn vào tìm sư muội. Nhị sư đệ... Haizz, sau khi sư phụ đi cũng vội theo vào.
Tuyết Hoa nhìn trông như đang chăm chú ăn cá nhưng đôi tai lại dựng thẳng tắp. Nghe tới đây, nàng thầm nghĩ trong lòng, sư phụ là một, thêm sư huynh, xem ra nàng ta đã thu hoạch được tâm của hai nam nhân rồi.
Chủ nhân, ta có thể vào không? Mọi người đang nói chuyện trên bàn tiệc, một hồ ly bộ lông màu xanh sạch sẽ đứng ở cửa đại môn Vọng Hải Các hỏi.
Thanh Linh, rốt cuộc ngươi đã tới. Mau vào, hồ ly muội muội này là khách nhân của ta, ngươi phải chiêu đãi thật tốt. Vân Hiên cười nói, sau đó ngoắc tay về phía Thanh Linh. Hắn đặc biệt dùng ý niệm phân phó Thanh Linh, rửa ráy sạch sẽ, đừng mang theo mùi của hồ ly muội muội khác tới.
Thanh Linh hào hoa phong nhã đi tới, hướng về đám Tiên Quân, Chân Quân chào hỏi, sau đó tới trước mặt Tuyết Hoa: Tuyết Hoa muội muội, thật có lỗi, ta tới chậm. Hắn dứt ra khỏi sự dây dưa của đám hồ ly muội muội kia, sau đó đi tắm rửa, cho nên mới tới chậm.
Tuyết Hoa đang uống canh cá nghe vậy ngẩng đầu nói: Không sao. Thanh Linh, những thứ kia là của ngươi, chắc mùi vị khá tốt. Muội muội, ta 囧, ai là hồ ly muội muội của ngươi!
Thanh Linh thấy nàng ăn các hấp lập tức sửng sốt, Tuyết Hoa muội muội, muội thích ăn cá hấp chín của nhân loại?
Tiểu hồ ly tuyết trắng đứng trên bàn dài, trước mặt có hai chén đĩa, bên trái có đĩa không để xương và đầu cá. Nàng đang ăn cá tuyết nướng.
Tuyết Hoa gật đầu nói: Đúng, Thanh Linh, mau ăn đi.
Vậy ta không khách khí. Thanh Linh tới bàn dài bên kia bắt đầu ăn hải sản sống.
Vân Hiên thừa cơ nói, Tiên Quân, người xem, chúng thật xứng đôi nha. Một là hồ ly quân tử tao nhã, một là hồ ly thục nữ đáng yêu hoạt bát, tương lai có thể giao phối sinh con, hồ ly con cho dù không có linh căn cũng sẽ khiến người khác vô cùng ưa thích.
Hạ Lăng Vân nhìn sang vẻ mặt bình thản nói: Đây phải xem duyên phận của bọn chúng. Vân Hiên, chúng ta uống rượu, cứ để chúng thoải mái đi.
Từ khi nghĩ tới việc sớm muộn Tuyết Hoa cũng phát dục, trong lòng hắn bắt đầu sàng lọc chọn hồ ly giống đực cho nàng. Thanh Linh vốn là hắn đã nhìn trúng, nhưng mà bây giờ, hắn lại thấy Thanh Linh có chút không xứng với Tuyết Hoa của hắn rồi
Dù sao cũng là yến hội, còn là nơi chính thức, cho nên linh sủng dù có được sủng ái thế nào cũng không thể không quy củ ngồi trên mặt bàn. Hạ Lăng Vân phân phó đệ tử Hỏa Vân Cung đặt một bàn thấp và mâm lớn bên cạnh mình.
Lăng Vân, người đừng lo lắng, chúng ta đã chuẩn bị những món tươi mới cho tiểu hồ ly .
Triệu trưởng lão cười lớn nói, Vân Hiên, Tuyết Hoa là khác từ xa tới, ngươi gọi Thanh Linh tới tiếp nàng.
Hắn cũng là tạo cơ hội cho Thanh Linh đấy. Hạ Lăng Vân và Đạo Nguyên là bạn tốt, cho dù Đạo Nguyên không cách nào ra khỏi huyễn cảnh, Hỏa Vân Cung có thể dựa vào tình cảm cũ mà có thể đòi hậu đại của Thanh Linh và Tuyết Hoa.
Vân Hiên tất nhiên biết rõ ý của sư bá, lập tức nói: Vâng, Triệu sư bá, ta sẽ triệu hồi nó.
Hiện tại là tháng ba, mùa giao phối, đôi lúc Thanh Linh sẽ cùng hắn trông Thái Hư Huyễn Cảnh, có lúc thì tìm hồ ly cái ở đảo Hỏa Vân. Hồ ly chính là động vật được ông trời sủng ái vừa thông minh đáng yêu, khả năng biến hóa cao hơn các động vật khác rất nhiều.
Đệ tử hầu cận bưng một cái bàn thấp đặt phía sau bên trái Hạ Lăng Vân, bưng bốn mons hải sản,d đồng thời giới thiệu, hàu, tôm hùm, cá tuyết, cá chim.
Á... Tiên Quân. Đầu Tuyết Hoa một mảnh hắc tuyến nhìn Hạ Lăng Vân. Tuy rằng cá sống có nhiều dinh dưỡng nhưng nàng không muốn ăn, hơn nữa còn phải ăn nhiều như vậy.
Hạ Lăng Vân tranh thủ sờ sờ đầu nhỏ trấn an nàng, sau đó nói với Triệu trưởng lão, Lưu chân quân, Vân Hiên chân quân: Thực xin lỗi, khẩu vị Tuyết Hoa khá kì quái, không thích ăn đồ sống. Mọi người có thể làm cho nàng một ít cá nướng hoặc cá sốt? Nếu không thì để Tuyết Hoa ở trước mặt mọi người trình diễn kĩ thuật nướng cá của nàng.
Mọi người lập tức sửng sốt, mặc dù linh sủng cũng sẽ theo khẩu vị chủ nhân ăn chút ít đồ chính, nhưng hàng ngày chúng vẫn chủ yếu là ăn đồ sống.
Vân Hiên chân quân nói: Như vậy để bàn hải sản này cho Thanh Linh, nó lập tức tới ngay. Người đâu, mang cho Tuyết Hoa mấy món thức ăn chín.
Một đệ tử lập tức đáp: Vâng, Vân Hiên chân quân. Nói xong, hắn đi ra ngoài phân phó đệ tử khác truyền lời tới phòng bếp.
Triệu trưởng lão cười cười nói: Lấy đĩa cá quế hấp trên bàn cho nàng trước là được. Chúng ta không thể bỏ đói vị khách nhân nhỏ này. Khẩu vị tiểu hồ ly khá đặc biẹt, có lẽ do Lăng Vân tiên quân dưỡng thành.
Hắn nói như vậy người khác không có ý kiến, đệ tử phía sau lập tức đem đĩa cá quế hấp để trước mặt Tuyết Hoa, sau đó dọn bốn món hải sản trước mặt nàng chuyển tới bàn bên cạnh, chờ Thanh Linh tới ăn.
Hương vị cá quế hấp rất ngon, hơn nữa rất ít xương.
Tuyết Hoa lập tức cười tủm tỉm nói: Tuyết Hoa cảm ơn mọi người nhiệt tình chiêu đãi. Tiên Quân, ta đi xuống.
Nói xong, nàng từ khuỷu tay Hạ Lăng Vân nhẹ nhàng nhảy lên bàn thấp, ngồi xổm bắt đầu chờ đợi. Bởi vì mấy vị chủ nhân còn chưa nâng chén động đũa.
Lăng Vân, đứa nhỏ này được giáo dưỡng quá tốt. Triệu trưởng lão nhìn nhìn, lại khen một lần nữa.
Tu sĩ nhân loại ước chừng có khoảng ba phần tư không kí khế ước linh sủng, hắn chính là một thành viên trong ba phần tư đó. Nhìn thấy Hạ Lăng Vân sáu bảy trăm năm không có linh sủng lại tìm được một tiểu gia hỏa lanh lợi nhu thuận, hắn nhịn không được bắt đầu động tâm rồi. Đợi sau sự việc Thái Hư Huyễn Cảnh, có lẽ hắn cũng ra ngoài vân du vài thập niên, có lẽ cũng tìm được một linh sủng đáng yêu như thế.
Gương mặt tuấn tú lạnh lùng có chút kiêu ngạo, Hạ Lăng Vân cười nói: Đứa nhỏ này thông minh vượt quá dự liệu của ta. Đứa nhỏ này thường xuyên khiến hắn ngạc nhiên, chờ mong của hắn với nàng càng ngày càng cao rồi.
Lăng Vân huynh, Tuyết Hoa không cần người quan tâm. Nào, đây là nước ngọt từ thanh tuyền dưới đáy hải ngoại cách đảo Hỏa Vân tám mươi dặm, dành riêng để ủ rượu hoa quế, huynh nếm thử. Lưu chân quân nhiệt tình nói, phân phó nô bộc hầu hạ rót rượu cho Lăng Vân tiên quân.
Màu rượu xanh nhạt đổ vào chung rượu bạch ngọc, mùi hương thơm lập tực khuếch tán trong không khí.
Rượu ngon. Hạ Lăng Vân khen, Ta ngửi thấy vị thuốc nhàn nhạt, cái này không phải là linh tửu mà 130 năm trước Hỏa Vân Cung chế riêng sao?
Trước đây Hỏa Vân Cung có ghép một cây hoa quế ngàn năm, mỗi năm đều thu thập hoa của nó chế rượu hoa quế. Khoảng 130 năm trước, Hỏa Vân Cung gom một lượng rượu thuốc lớn trên đó còn hơn bảy mươi giống linh hoa linh quả trân quý, vì vậy chế riêng ra một loại rượu hoa quế đặc biệt.
Ta nói với sư đệ, bạn tốt của Đạo Nguyên Lăng Vân tiên quân giá lâm, Hỏa Vân Cung sao có thể dùng rượu hoa quế bình thường chiêu đãi. Triệu trưởng lão khẽ cười nói, gương mặt cười như tỏa nắng xuân.
Lăng Vân thật sự là có lộc ăn. Hạ Lăng Vân chắp tay cười nói. Triệu trưởng lão và Đạo Nguyên có chút mâu thuẫn, cho nên Đạo Nguyên thà đem nữ đồ đệ Lệ Quân Hoa cho hắn chiếu cố cũng không thỉnh đồng môn sư huynh chiếu cố, nhưng mà trước mặt người ngoài thì tình cảm của sư huynh sư đệ vẫn có vẻ là tốt đấy.
Rượu hoa quế thật thơm ngọt, muốn nếm thử một chút.
Tuyết Hoa ngửa đầu, nhìn mọi người đang uống rượu, Tuyết Hoa dùng cái đuôi khẽ cọ cọ vào đùi Hạ Lăng Vân.
Hạ Lăng Vân phát giác nàng động vào mình, đưa mắt nhìn hỏi thăm.
Tuyết Hoa ngẩng mặt, Mùi thơm quá. Nàng cố ý thè lưỡi liếm liếm miệng.
Đấy là mùi rượu hoa quế. Hạ Lăng Vân giải thích: Chỉ dùng hoa quế, gạo nếp, còn có một số hoa quả khác lên men. Trừ phi xã giao hắn không uống rượu, cho nên Vong Trần Cư ngoại trừ làm đồ ăn thì không có rượu, Tuyết Hoa tất nhiên không biết rượu là gì.
Ta phải ăn, Tiên Quân, ta có thể ăn được không? Tuyết hoa tiếp tục nịnh nọt lắc lắc cái đuôi.
Những người khác nhìn, đều mỉm cười nhìn chủ sủng hai người.
Tiểu hồ ly tham ăn, không được, tiểu hài tử không thể uống rượu. Hạ Lăng Vân từ chối nói, Ngoan, cá quế hấp sắp nguội rồi. Cá nguội mùi vị không ngon, ngươi mau chóng ăn đi.
Được. Tuyết Hoa tiếc nuối cúi đầu xuống ăn cá hấp.
Tuyết Hoa, ngươi muốn nếm thử vị rượu hoa quế? Vân Hiên chân quân nhìn Tuyết Hoa nói: Về sau ta sẽ để cho Thanh Linh tặng ngươi một vò rượu hoa quế. Ha haa chủ nhân hắn phải tạo cơ hội cho linh sủng.
Tuyết Hoa há hốc miệng, chần chừ nói: Cám ơn chân quân. Nàng vẫn là nên về hỏi ý kiến Tiên Quân, xem ý hắn thế nào. Nàng không thể thu loạn lễ vật, thiếu nợ ân tình, để tương lai quyết định cuộc sống chung thân của mình.
Trên bàn, những tu sĩ dung mạo trẻ trung đang uống linh tửu và ăn hải sản, trò chuyện một số việc lí thú.
Qua ba lần rượu, Vân Hiên chân quân bắt đầu nói chuyện với Hạ Lăng Vân về Lệ Quân Hoa.
Lệ Quân Hoa là thiên tài song tu khó có được, từ khi được đảo chủ đảo Hỏa Vân thu làm đệ tự, sau khi tiến vào trúc cơ, tốc độ tu hành tiến triển cực nhanh. Hỏa Vân Cung có thiên tài như vậy, trưởng bối hết sức cao hứng. Nhưng mà tuổi nàng còn nhỏ quá mức ưu tú nên khiến nhiều đồng môn đố kị, vì vậy thường xuyên xảy ra chuyện ước chiến.
Tính tình Lệ Quân Hoa ngoài mềm trong cứng, tu luyện theo linh quyết phong hỏa, tính tình càng lúc càng mạnh mẽ... Mỗi lần ứng chiến, dù biết thất bại nhưng cũng không lùi.
Ngày ba tháng ba, đám người họ ước chiến bên ngoài đảo, không ngờ đột nhiên Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện, hút Lệ Quân Hoa và hai gã đệ tử đang đấu pháp vào.
Là hút vào. Vân Hiên cường điệu nói, Tiên Quân, chỉ cần tu sĩ đứng gần Thái Hư Huyễn Cảnh trong phạm vi mười trượng, sẽ bị cường lực hút vào.
Cái này ta biết rõ, trong sách của giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên có ghi lại. Hạ Lăng Vân nói, hắn lúc đó cũng là cẩn thận từng li từng tí bước gần tới nhưng vẫn ngoài phạm vi mười trượng đấy.
Vân Hiên giải thích mâu thuẫn giữa các đệ tự trong môn xong lại tiếp tục nói: Tiểu sư muội Quân Hoa rất được sư phụ... sủng ái, sư phụ biết được tin quyết ý muốn vào tìm sư muội. Nhị sư đệ... Haizz, sau khi sư phụ đi cũng vội theo vào.
Tuyết Hoa nhìn trông như đang chăm chú ăn cá nhưng đôi tai lại dựng thẳng tắp. Nghe tới đây, nàng thầm nghĩ trong lòng, sư phụ là một, thêm sư huynh, xem ra nàng ta đã thu hoạch được tâm của hai nam nhân rồi.
Chủ nhân, ta có thể vào không? Mọi người đang nói chuyện trên bàn tiệc, một hồ ly bộ lông màu xanh sạch sẽ đứng ở cửa đại môn Vọng Hải Các hỏi.
Thanh Linh, rốt cuộc ngươi đã tới. Mau vào, hồ ly muội muội này là khách nhân của ta, ngươi phải chiêu đãi thật tốt. Vân Hiên cười nói, sau đó ngoắc tay về phía Thanh Linh. Hắn đặc biệt dùng ý niệm phân phó Thanh Linh, rửa ráy sạch sẽ, đừng mang theo mùi của hồ ly muội muội khác tới.
Thanh Linh hào hoa phong nhã đi tới, hướng về đám Tiên Quân, Chân Quân chào hỏi, sau đó tới trước mặt Tuyết Hoa: Tuyết Hoa muội muội, thật có lỗi, ta tới chậm. Hắn dứt ra khỏi sự dây dưa của đám hồ ly muội muội kia, sau đó đi tắm rửa, cho nên mới tới chậm.
Tuyết Hoa đang uống canh cá nghe vậy ngẩng đầu nói: Không sao. Thanh Linh, những thứ kia là của ngươi, chắc mùi vị khá tốt. Muội muội, ta 囧, ai là hồ ly muội muội của ngươi!
Thanh Linh thấy nàng ăn các hấp lập tức sửng sốt, Tuyết Hoa muội muội, muội thích ăn cá hấp chín của nhân loại?
Tiểu hồ ly tuyết trắng đứng trên bàn dài, trước mặt có hai chén đĩa, bên trái có đĩa không để xương và đầu cá. Nàng đang ăn cá tuyết nướng.
Tuyết Hoa gật đầu nói: Đúng, Thanh Linh, mau ăn đi.
Vậy ta không khách khí. Thanh Linh tới bàn dài bên kia bắt đầu ăn hải sản sống.
Vân Hiên thừa cơ nói, Tiên Quân, người xem, chúng thật xứng đôi nha. Một là hồ ly quân tử tao nhã, một là hồ ly thục nữ đáng yêu hoạt bát, tương lai có thể giao phối sinh con, hồ ly con cho dù không có linh căn cũng sẽ khiến người khác vô cùng ưa thích.
Hạ Lăng Vân nhìn sang vẻ mặt bình thản nói: Đây phải xem duyên phận của bọn chúng. Vân Hiên, chúng ta uống rượu, cứ để chúng thoải mái đi.
Từ khi nghĩ tới việc sớm muộn Tuyết Hoa cũng phát dục, trong lòng hắn bắt đầu sàng lọc chọn hồ ly giống đực cho nàng. Thanh Linh vốn là hắn đã nhìn trúng, nhưng mà bây giờ, hắn lại thấy Thanh Linh có chút không xứng với Tuyết Hoa của hắn rồi
/152
|