- Á!
Bốn phía chợt vang lên tiếng hô kinh hoàng, Ninh Khiết lại hoàn toàn choáng váng.
Sao có thể như vậy? Nàng chỉ hất tay mà thôi, sao người ta có thể bay lên? Hơn nữa còn bay quá cao và rơi xuống đầu rơi máu chảy? Từ khi nào nàng trở nên mạnh mẽ như vậy? Không thể, nhất định là không thể, đây chỉ là ảo giác, nhất định là ảo giác. Nàng biết bây giờ mình đang nằm mơ, đúng vậy, là nằm mơ, nàng biết mình sẽ không đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy, chỉ có nằm mơ mới có nhiều sự việc phát sinh như vừa rồi.
Trương Đan ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm nhưng cũng phục hồi tinh thần lại trước Ninh Khiết, nàng kéo tay Ninh Khiết:
- Ninh Khiết, ngây ra đó làm gì? Mau gọi xe cứu thương.
- Gọi xe cứu thương sao?
Ninh Khiết chợt ngây ngốc:
- Gọi xe cứu thương làm gì?
- Tất nhiên là cứu người, nhanh lên, hắn sẽ chết mất, cậu sẽ phải ngồi tù bây giờ.
Trương Đan vội vàng nói, có thể thấy nàng rất quan tâm đến cô bạn học và là đồng hương của mình.
- Sao lại chết? Đây là giấc mơ, trong mơ làm gì có ai chết? Tỉnh sẽ xong thôi.
Ninh Khiết vẫn ra vẻ hồ đồ.
- Đây không phải nằm mơ.
Trương Đan lập tức chóng mặt:
- Thôi khỏi, để mình gọi xe cứu thương.
Trương Đan tranh thủ gọi xe cứu thương, sau đó suy nghĩ thế nào lại báo cảnh sát. Thầm nghĩ phải để Ninh Khiết tự thú, nếu không Lương Dũng chết thật thì nàng sẽ bị khép tội nhẹ hơn.
- Đây không phải mơ sao?
Ninh Khiết nhìn Trương Đan, nàng không còn ngây ngốc mà bộ dạng giống như muốn khóc.
- Đúng vậy, không phải là mơ, chị hai à, chị không biết nhéo mình thử sao?
Trương Đan không biết nói gì hơn:
- Bạn đừng choáng váng, mau nghĩ biện pháp đi, bạn có người quen không? Có quen luật sư không? Nếu có thì tranh thủ điện thoại, để bọn họ đến hỗ trợ. Bây giờ cậu đã gây ra đại họa có biết không? Không hiểu sao cậu lại trở nên khỏe mạnh như vậy?
Ninh Khiết đã chảy nước mắt, nàng cũng không biết mình tại sao lại có sức mạnh như vậy, trước đó nàng cũng đâu có như thế.
- Ninh Khiết, đừng ngây ra đó nữa, rốt cuộc bạn có bạn bè gì không? Bạn phải biết rằng lúc này bạn đã đánh bị thương Lương Dũng, người ta có quyền có thế, bạn sẽ gặp phiền phức lớn.
Trương Đan thấy Ninh Khiết vẫn ngây ngốc thì không khỏi lo lắng:
- Nếu hắn không chế thì còn khá tốt, nếu hắn chết thật, dù bạn không chết thì cũng ngồi tù cả đời.
- Tôi nào có bạn bè gì?
Ninh Khiết xoa mắt, lời nói rất cay đắng. Rốt cuộc nàng cũng hiểu vạn may của mình đã không đến, nàng tuy biến thành người đẹp, nhưng nàng vẫn là một người phụ nữ nấm mốc, nàng chỉ đến ăn một bữa cơm với bạn nhưng lại dẫn đến tai họa.
Ninh Khiết nghĩ đến khoảng thời gian sau mình phải ngồi tù mà trong lòng không khỏi cực kỳ sợ hãi, nàng nghe nói về nhiều chuyện xấu trong nhà giam, nghe nói người đẹp vào nhà giam sẽ rất thê thảm. Chẳng lẽ nàng trở nên hấp dẫn hơn thì không phải là may mắn, mà chỉ làm cho cuộc sống của mình thêm thảm hại?
- Đúng rồi, Ninh Khiết, mau gọi điện cho thần y của bạn.
Trương Đan chợt nhớ ra:
- Không phải anh ta rất lợi hại sao? Mau kêu anh ta đến chữa trị cho Lương Dũng, như vậy Lương Dũng sẽ không sao, bạn sẽ không phải ngồi tù. Lương Dũng kia có ý với bạn, đến lúc đó nhiều lắm cũng có cớ hắn uy hiếp bạn, bạn chỉ nhận chút thiệt thòi mà thôi, dù sao cũng không phải ngồi tù.
- Phải vậy không?
Ninh Khiết cũng không có gì kiến nào khác:
- Nhưng...Nếu Lương Dũng không có việc gì, mình sẽ không phải bị hắn... ....
- Ôi dào, dù sao lên giường cũng còn sướng hơn ngồi tù, hơn nữa chưa chắc sẽ là như vậy, chúng ta đi một bước xem một bước, chỉ cần hắn còn sống là dễ thương lượng, nếu hắn chết thì xong luôn.
Trương Đan có chút lo lắng:
- Tóm lại bạn nhanh chóng điện thoại cho Hạ thần y, trước tiên cứu sống người, những chuyện khác từ từ nói sau cũng không muộn.
- Được rồi, mình sẽ điện thoại cho cậu ta.
Ninh Khiết lúc này có chút đần độn, đầu óc cũng không còn linh hoạt. Nàng thấy Trương Đan nói có vẻ rất có lý, vì vậy quyết định nghe theo.
Ninh Khiết lấy điện thoại ra và tìm được số của Hạ Thiên, nàng lập tức gọi đi.
Nhưng bên trong lại vang lên một âm thanh ngọt ngào:
- Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được... .....
Ninh Khiết không từ bỏ ý định mà gọi hai lần, nhưng đáng tiếc là máy vẫn tắt, cuối cùng nàng chỉ biết đặt điện thoại xuống, vẻ mặt ngây ngốc.
- Sao vậy?
Trương Đan cảm thấy tình huống không đúng, nàng mở miệng hỏi.
- Điện thoại không liên lạc được.
Ninh Khiết chảy cả nước mắt, chẳng lẽ ông trời tuyệt tình với nàng như vậy sao?
Trương Đan cũng không còn cách nào khác, đúng lúc này tiếng còi cảnh sát và xe cứu thương đồng thời vang lên.
... ....
Yêu Tinh Biệt Uyển thật ra cũng chỉ là một ngôi biệt thự mà thôi, diện tích kiến trúc biệt thự cũng không lớn nhưng không gian cũng không nhỏ, vì xung quanh biệt thự còn có một mảnh đất trống, trên những mảnh đất trống này Yêu Yêu lắp đặt rất nhiều hệ thống phòng hộ, vì vậy mà biệt thự này trở thành nơi mà muỗi cũng khó thể bay vào.
Sau vài lần thăng cấp thì hệ thống báo động ở Yêu Tinh Biệt Uyển cũng tương đối tiên tiến, nếu đưa vào hệ thống số liệu về một người nào đó, sau đó người này dù có hành động thế nào cũng sẽ không có vấn đề, giống như hệ thống phòng hộ căn bản là không tồn tại.
Vì Yêu Yêu đã đưa một vài thông tin của Hạ Thiên vào hệ thống, hơn nữa Mộc Hàm cũng đã sớm nằm trong hệ thống, vì vậy khi Hạ Thiên và Mộc Hàm vào trong Yêu Tinh Biệt Uyển thì cũng không có vấn đề gì. Tất nhiên Hạ Thiên cũng sẽ không cảm thấy ngôi nhà này có thứ gì kỳ quái, còn Mộc Hàm cũng thật sự thở phào một hơi, nàng cũng không muốn Hạ Thiên tấn công hệ thống phòng hộ.
Biệt thự có ba tầng, tầng một là phòng khách và nhà tắm, lầu hai là phòng ngủ, còn lầu ba, tất cả đều là phòng làm việc của Tiểu Yêu Tinh. Lúc này tất cả lầu ba đều được làm cho thông thoáng, nhìn qua có vẻ giống như một đại sảnh, khắp nơi đều là máy móc giống như máy itnsh nhưng cũng không quá giống, nghe nói đây là dàn máy chủ của Tiểu Yêu Tinh, công năng rất mạnh, tất nhiên Hạ Thiên cũng không biết gì về vấn đề này.
Trên sân thượng là một bể bơi, tất nhiên theo lời nói của Tiểu Yêu Tinh thì đây cũng là một bộ phận của hệ thống phòng hộ, nếu không có kẻ thù thì đây sẽ là bể bơi, nếu có người xâm lấn thì bể bơi sẽ là một vũ khí siêu cấp.
Tóm lại Tiểu Yêu Tinh cho rằng Yêu Tinh Biệt Uyển này chính là nơi an toàn nhất, dù có tấn công bằng tên lửa thì hệ thống phòng hộ cũng có thể ngăn chặn. Còn có phải thật sự an toàn hay không thì chẳng ai biết rõ, vì chưa có ai tấn công vào nơi đây, ngược lại thì ruồi bọ lại bị tiêu diệt khá nhiều
Bốn phía chợt vang lên tiếng hô kinh hoàng, Ninh Khiết lại hoàn toàn choáng váng.
Sao có thể như vậy? Nàng chỉ hất tay mà thôi, sao người ta có thể bay lên? Hơn nữa còn bay quá cao và rơi xuống đầu rơi máu chảy? Từ khi nào nàng trở nên mạnh mẽ như vậy? Không thể, nhất định là không thể, đây chỉ là ảo giác, nhất định là ảo giác. Nàng biết bây giờ mình đang nằm mơ, đúng vậy, là nằm mơ, nàng biết mình sẽ không đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy, chỉ có nằm mơ mới có nhiều sự việc phát sinh như vừa rồi.
Trương Đan ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm nhưng cũng phục hồi tinh thần lại trước Ninh Khiết, nàng kéo tay Ninh Khiết:
- Ninh Khiết, ngây ra đó làm gì? Mau gọi xe cứu thương.
- Gọi xe cứu thương sao?
Ninh Khiết chợt ngây ngốc:
- Gọi xe cứu thương làm gì?
- Tất nhiên là cứu người, nhanh lên, hắn sẽ chết mất, cậu sẽ phải ngồi tù bây giờ.
Trương Đan vội vàng nói, có thể thấy nàng rất quan tâm đến cô bạn học và là đồng hương của mình.
- Sao lại chết? Đây là giấc mơ, trong mơ làm gì có ai chết? Tỉnh sẽ xong thôi.
Ninh Khiết vẫn ra vẻ hồ đồ.
- Đây không phải nằm mơ.
Trương Đan lập tức chóng mặt:
- Thôi khỏi, để mình gọi xe cứu thương.
Trương Đan tranh thủ gọi xe cứu thương, sau đó suy nghĩ thế nào lại báo cảnh sát. Thầm nghĩ phải để Ninh Khiết tự thú, nếu không Lương Dũng chết thật thì nàng sẽ bị khép tội nhẹ hơn.
- Đây không phải mơ sao?
Ninh Khiết nhìn Trương Đan, nàng không còn ngây ngốc mà bộ dạng giống như muốn khóc.
- Đúng vậy, không phải là mơ, chị hai à, chị không biết nhéo mình thử sao?
Trương Đan không biết nói gì hơn:
- Bạn đừng choáng váng, mau nghĩ biện pháp đi, bạn có người quen không? Có quen luật sư không? Nếu có thì tranh thủ điện thoại, để bọn họ đến hỗ trợ. Bây giờ cậu đã gây ra đại họa có biết không? Không hiểu sao cậu lại trở nên khỏe mạnh như vậy?
Ninh Khiết đã chảy nước mắt, nàng cũng không biết mình tại sao lại có sức mạnh như vậy, trước đó nàng cũng đâu có như thế.
- Ninh Khiết, đừng ngây ra đó nữa, rốt cuộc bạn có bạn bè gì không? Bạn phải biết rằng lúc này bạn đã đánh bị thương Lương Dũng, người ta có quyền có thế, bạn sẽ gặp phiền phức lớn.
Trương Đan thấy Ninh Khiết vẫn ngây ngốc thì không khỏi lo lắng:
- Nếu hắn không chế thì còn khá tốt, nếu hắn chết thật, dù bạn không chết thì cũng ngồi tù cả đời.
- Tôi nào có bạn bè gì?
Ninh Khiết xoa mắt, lời nói rất cay đắng. Rốt cuộc nàng cũng hiểu vạn may của mình đã không đến, nàng tuy biến thành người đẹp, nhưng nàng vẫn là một người phụ nữ nấm mốc, nàng chỉ đến ăn một bữa cơm với bạn nhưng lại dẫn đến tai họa.
Ninh Khiết nghĩ đến khoảng thời gian sau mình phải ngồi tù mà trong lòng không khỏi cực kỳ sợ hãi, nàng nghe nói về nhiều chuyện xấu trong nhà giam, nghe nói người đẹp vào nhà giam sẽ rất thê thảm. Chẳng lẽ nàng trở nên hấp dẫn hơn thì không phải là may mắn, mà chỉ làm cho cuộc sống của mình thêm thảm hại?
- Đúng rồi, Ninh Khiết, mau gọi điện cho thần y của bạn.
Trương Đan chợt nhớ ra:
- Không phải anh ta rất lợi hại sao? Mau kêu anh ta đến chữa trị cho Lương Dũng, như vậy Lương Dũng sẽ không sao, bạn sẽ không phải ngồi tù. Lương Dũng kia có ý với bạn, đến lúc đó nhiều lắm cũng có cớ hắn uy hiếp bạn, bạn chỉ nhận chút thiệt thòi mà thôi, dù sao cũng không phải ngồi tù.
- Phải vậy không?
Ninh Khiết cũng không có gì kiến nào khác:
- Nhưng...Nếu Lương Dũng không có việc gì, mình sẽ không phải bị hắn... ....
- Ôi dào, dù sao lên giường cũng còn sướng hơn ngồi tù, hơn nữa chưa chắc sẽ là như vậy, chúng ta đi một bước xem một bước, chỉ cần hắn còn sống là dễ thương lượng, nếu hắn chết thì xong luôn.
Trương Đan có chút lo lắng:
- Tóm lại bạn nhanh chóng điện thoại cho Hạ thần y, trước tiên cứu sống người, những chuyện khác từ từ nói sau cũng không muộn.
- Được rồi, mình sẽ điện thoại cho cậu ta.
Ninh Khiết lúc này có chút đần độn, đầu óc cũng không còn linh hoạt. Nàng thấy Trương Đan nói có vẻ rất có lý, vì vậy quyết định nghe theo.
Ninh Khiết lấy điện thoại ra và tìm được số của Hạ Thiên, nàng lập tức gọi đi.
Nhưng bên trong lại vang lên một âm thanh ngọt ngào:
- Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được... .....
Ninh Khiết không từ bỏ ý định mà gọi hai lần, nhưng đáng tiếc là máy vẫn tắt, cuối cùng nàng chỉ biết đặt điện thoại xuống, vẻ mặt ngây ngốc.
- Sao vậy?
Trương Đan cảm thấy tình huống không đúng, nàng mở miệng hỏi.
- Điện thoại không liên lạc được.
Ninh Khiết chảy cả nước mắt, chẳng lẽ ông trời tuyệt tình với nàng như vậy sao?
Trương Đan cũng không còn cách nào khác, đúng lúc này tiếng còi cảnh sát và xe cứu thương đồng thời vang lên.
... ....
Yêu Tinh Biệt Uyển thật ra cũng chỉ là một ngôi biệt thự mà thôi, diện tích kiến trúc biệt thự cũng không lớn nhưng không gian cũng không nhỏ, vì xung quanh biệt thự còn có một mảnh đất trống, trên những mảnh đất trống này Yêu Yêu lắp đặt rất nhiều hệ thống phòng hộ, vì vậy mà biệt thự này trở thành nơi mà muỗi cũng khó thể bay vào.
Sau vài lần thăng cấp thì hệ thống báo động ở Yêu Tinh Biệt Uyển cũng tương đối tiên tiến, nếu đưa vào hệ thống số liệu về một người nào đó, sau đó người này dù có hành động thế nào cũng sẽ không có vấn đề, giống như hệ thống phòng hộ căn bản là không tồn tại.
Vì Yêu Yêu đã đưa một vài thông tin của Hạ Thiên vào hệ thống, hơn nữa Mộc Hàm cũng đã sớm nằm trong hệ thống, vì vậy khi Hạ Thiên và Mộc Hàm vào trong Yêu Tinh Biệt Uyển thì cũng không có vấn đề gì. Tất nhiên Hạ Thiên cũng sẽ không cảm thấy ngôi nhà này có thứ gì kỳ quái, còn Mộc Hàm cũng thật sự thở phào một hơi, nàng cũng không muốn Hạ Thiên tấn công hệ thống phòng hộ.
Biệt thự có ba tầng, tầng một là phòng khách và nhà tắm, lầu hai là phòng ngủ, còn lầu ba, tất cả đều là phòng làm việc của Tiểu Yêu Tinh. Lúc này tất cả lầu ba đều được làm cho thông thoáng, nhìn qua có vẻ giống như một đại sảnh, khắp nơi đều là máy móc giống như máy itnsh nhưng cũng không quá giống, nghe nói đây là dàn máy chủ của Tiểu Yêu Tinh, công năng rất mạnh, tất nhiên Hạ Thiên cũng không biết gì về vấn đề này.
Trên sân thượng là một bể bơi, tất nhiên theo lời nói của Tiểu Yêu Tinh thì đây cũng là một bộ phận của hệ thống phòng hộ, nếu không có kẻ thù thì đây sẽ là bể bơi, nếu có người xâm lấn thì bể bơi sẽ là một vũ khí siêu cấp.
Tóm lại Tiểu Yêu Tinh cho rằng Yêu Tinh Biệt Uyển này chính là nơi an toàn nhất, dù có tấn công bằng tên lửa thì hệ thống phòng hộ cũng có thể ngăn chặn. Còn có phải thật sự an toàn hay không thì chẳng ai biết rõ, vì chưa có ai tấn công vào nơi đây, ngược lại thì ruồi bọ lại bị tiêu diệt khá nhiều
/1475
|